Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 149



Ai cũng thật không ngờ, chuyện phát triển lại sẽ biến thành như vậy.

Có lẽ nói, Từ Thọ Tề và Khổng Yên Nhiên thực ra đã dự liệu được Mạnh Cẩm Vinh sẽ đột nhiên làm khó dễ Nguyên Tu Vân, nhưng bọn họ ai cũng không nghĩ tới, tu giả Nguyên Anh Sơ kỳ thoạt nhìn chưa từng gặp cảnh đời lớn nào, thậm chí không hiểu được làm sao ẩn dấu tâm tình của mình, vậy mà sẽ đã sớm dự liệu được bản thân sẽ bị đánh lén, hơn nữa có thể ở trước tiên làm ra phản kích mạnh nhất, hơn nữa đánh xong liền chạy không lưu tình chút nào.

Biến cố như vậy thật sự là khiến bảy người Khổng Yên Nhiên bọn họ không kịp đề phòng, đợi được bọn họ đi lên tra xét khẩn cấp thương thế của Mạnh Cẩm Vinh, lúc ý thức được chuyện nghiêm trọng, tu giả kỳ Nguyên Anh gọi là Nguyên Tu Vân kia đã không biết chạy đi nơi nào.

"Yên Nhiên! Bướm ngọc bích truy tung của ngươi đâu?!" Sắc mặt giọng nói của Từ Thọ Tề lạnh xuống cũng âm trầm dọa người.

Khổng Yên Nhiên nhớ tới sau đó nhanh chóng đưa tay ra, trên không trung vẽ ra một hình vẽ bươm bướm, chẳng qua hình vẽ này vừa thành hình đã vỡ tan, sắc mặt Khổng Yên Nhiên tái xanh: "Hắn đem hồ điệp bóp nát rồi, không cách nào theo dấu vết đến vị trí của hắn!"

Từ Thọ Tề, Ngọc Minh liếc nhìn nhau, trầm mặt không nói lời nào, mà Triệu Thiên Canh còn có Lý Mộ Nhi, Vương Tiếu Tiếu kéo dãn khoảng cách xa hơn một chút với mấy người bọn họ, hơi cứng nhắc nói: "Chúng ta cách xa một chút, đoán chừng một lát người Mạnh gia đến, chúng ta còn phải bị chất vấn nữa đó."

Vương Tiếu Tiếu và Lý Mộ Nhi nhíu mày, nói thật bọn họ cho rằng đối với Mạnh Cẩm Vinh cuối cùng biến thành bộ dáng này là tự hắn tìm khổ, dù sao ngày từ đầu đến cuối cùng tu giả gọi là Nguyên Tu Vân kia nhưng lại chưa từng khiêu khích bọn họ, ngược lại Mạnh Cẩm Vinh tự cho mình là rất cao, người khác đối với hắn không được phép không tuân theo một li một phân nào. Sau đó Lý Mộ Nhi lại nghĩ đến trước đó Khổng Yên Nhiên nói Nguyên Tu Vân kia có thể có bảo bối nghịch thiên gì đó, vốn nàng còn nghĩ chuyện này có thể quan tâm một chút, nhưng hiện giờ sao, chuyện này vẫn không nên xen vào thì tốt hơn, bản thân Nguyên Tu Vân kìa là tu giả Nguyên Anh Tứ linh căn cũng đã có chút kỳ quái, lần này, tốc độ phản ứng của y đối với đánh lén cũng có thể đủ nhanh như vậy, đã nói lên người này tuyệt đối không phải một kẻ khống chế tốt, dễ đối phó, đối với người như vậy bọn họ vẫn cách khá xa một chút tương đối tốt hơn.

Vì vậy Lý Mộ Nhi lôi kéo Vương Tiếu Tiếu ở bên cạnh nới với Khổng Yên Nhiên: "Yên Nhiên, lần này Từ Thọ Tề đã lấy được Minh tâm ngọc long phôi, nhiệm vụ đi vào bí cảnh đã hoàn thành. Nhân tình ta thiếu ngươi cũng trả lại, vậy hẹn gặp lại, lúc chờ các ngươi tổ chức đại điển đạo lữ, ta trở lại chúc mừng ngươi."

Mặc dù Khổng Yên Nhiên mất hứng Vương Tiếu Tiếu và Lý Mộ Nhi các nàng cứ như vậy rời đi, nhưng hiện giờ quả thực nàng không có lý do gì để giữ người. Việc cấp bách là thương thế của Mạnh Cẩm Vinh, vì vậy gật đầu: "Được, các ngươi trên đường cẩn thận... Ngoài ra người Nguyên Tu Vân kia có thể phản ứng nhanh như vậy thật sự là cần phải chú ý, nếu như các ngươi ở trên đường đụng phải hắn ta, hoặc là gia tộc có tin tức của hắn, nhất định phải nói cho chúng ta biết được không? Mặc kệ nói như thế nào hắn cũng đem Mạnh đại ca làm cho bị thương, chuyện này hắn cần chịu trách nhiệm."

Lý Mộ Nhi gật đầu, mang theo Vương Tiếu Tiếu và Triệu Thiên Canh rời đi, mà Ngọc Minh suy nghĩ một chút cũng cáo từ rời đi, dù sao hắn tới nơi này cũng là giao dịch với Từ Thọ Tề, chuyện bấy giờ hoàn thành, Từ Thọ Tề cũng đồng ý đem yêu đan cho hắn rồi, hắn cũng không dính vào. Làm một con Hồ yêu giác quan thứ sáu vô cùng bén nhạy, trực giác Ngọc Minh cho rằng Nguyên Tu Vân kia tương đối khó đối phó. Hơn nữa không biết có phải ảo giác hay không, hình như từ trên người người kia hắn ngửi được một ít mùi Đại yêu Thượng cổ? Ngẫm lại lại cảm thấy điều đó không có khả năng, dù sao Yêu tộc có huyết mạch Đại yêu Thượng cổ giờ vốn rất ít rồi, mặc dù là có, cũng có thể ở trong Đại thế giới Yêu tộc ngây ngô. Hiện ở nơi Đại thế giới Thương Lan này thế nhưng là địa bàn của Nhân tu, cho nên nhất định là hắn quá lo lắng đi? Chẳng qua bất kể có phải nghĩ nhiều hay không. Chuyện này hắn vẫn nhìn xa xa tương đối tốt hơn.

Cứ như thế, rất nhanh lối ra bí cảnh này cũng chỉ còn lại có Từ Thọ Tề, Khổng Yên Nhiên và Mạnh Cẩm Vinh ba người, lúc này Mạnh Cẩm Vinh đã đau đến ngất đi, mà mặc dù đã hôn mê hơi nước trên người của hắn vẫn không có tiêu tán, dường như có hơi nước gì đó bao phủ ở xung quanh hắn, dâng lên một loại cảm giác xấu chưa từng trải qua.

"Vậy mà hơi nước này lợi hại như vậy? Xem ra Nguyên Tu Vân kia chủ tu phải là Thủy linh căn rồi. Ta dùng nước Minh Tịnh của ta lại không cách nào tinh lọc hết nước này, rõ ràng Thủy linh căn của hắn ta nhất định dung hợp Thuỷ linh trước chín mươi trở lên của Thuỷ linh bảng rồi." Khổng Yên Nhiên nhìn Mạnh Cẩm Vinh, giọng nói không mặn không nhạt, nhưng trong mắt của nàng lại lóe ra quang mang tham lam không giấu được. "Ta thật sự không nghĩ tới một tu giả từ Trung thế giới, lại có Thủy linh lợi hại như vậy."

Từ Thọ Tề nghe vậy lại suy tư kỹ càng một hồi sau đó lắc đầu: "Ta cảm thấy lửa của hắn cũng không yếu, Toả Thần hoàn của Cẩm Vinh chính là bảo vật bảo khí Cửu phẩm, cách tiên bảo cũng chỉ có một bước mà thôi, nhưng bảo vật như vậy trong nháy mắt đụng đến hỏa diễm của Nguyên Tu Vân liền trực tiếp hòa tan triệt để, hỏa diễm như vậy ít nhất là lửa trên Địa bảng, thậm chí có thể là lửa của Thiên bảng.

Khổng Yên Nhiên nghe vậy trợn to hai mắt: "Hắn lại lợi hại như vậy? Dù cho gia tộc của ngươi ta đây, có thể lấy được hay không còn phải xem cơ duyên, hắn chỉ là một tán tu Trung thế giới sang đây mà thôi, vậy mà đã có hai linh vật trên Thiên Địa bảng rồi? Nói như vậy, không trách được hắn có thể kiêm tu Tứ linh căn, chẳng qua như vậy Cẩm Vinh đắc tội hắn, có thể có vấn đề gì hay không?"

Từ Thọ Tề nghe nói như thế cười lạnh một tiếng: "Đắc tội hắn chỉ có Mạnh gia mà thôi, chỉ cần ta ngươi không xen vào việc của người khác, việc này và hai nhà Từ, Khổng chúng ta có thể có quan hệ gì? Tính cách của Mạnh Cẩm Vinh hắn cho tới giờ đều là như vậy, trước đó ta ngươi không chỉ một lần nhắc nhở hắn nhưng hắn lại không thay đổi bao giờ, đây là lỗi của ngươi ta sao? Không thể không nói, Mạnh Cẩm Vinh thật sự là cũng không học được một chút bản lĩnh tiếu lí tàng đao* của Mạnh bá phụ."

[Nham hiểm, miệng nam mô, bụng bồ dao găm]

Khổng Yên Nhiên như là nghĩ tới chuyện mất hứng nào đó, sắc mặt có chút không tốt: "Được rồi, chúng ta đem hắn mang về đi! Lúc này hiển nhiên có Mạnh bá phụ làm quyết định, chúng ta rất vất vả mới chiếm được Minh tâm ngọc long phôi, nhất định phải thừa dịp trước khi người khác đánh chủ ý đem đi luyện chế, đến lúc đó ta có thể trực tiếp đột phá Nguyên Anh Trung kỳ đến Hậu kỳ, sau đó đại điển đạo lữ của chúng ta nhất định có thể làm cho toàn bộ các tu giả trẻ tuổi của toàn bộ Đại thế giới Thương Lan cực kỳ ước ao."

Từ Thọ Tề nghe vậy dường như tâm tình đã khá nhiều, gật đầu liền mang theo Khổng Yên Nhiên rời đi. Trước khi hắn rời đi, nhịn không được dùng thần thức dò xét một lần ở xung quanh, không biết vì sao hắn luôn cảm thấy dường như xung quanh có thứ gì đó tồn tại vậy. Chẳng qua rốt cuộc không dò xét ra được.

Mà lúc này, ở Đại thế giới Thương Lan trong tửu lâu náo nhiệt nhất của thành trì phồn vinh, Nguyên Tu Vân, Dịch Nhiên và Sặc Sỡ, Bành Bành, Bành bà bà năm người đang bố trí cấm chế trong một gian phòng, vây quanh một Tiểu Hồ Lô đằng vừa nghe lén vừa ăn đồ ăn.

Bọn họ ở trong thế giới Hỗn Độn quả thực giống như là đến một thôn núi nhỏ xa xôi vậy, ăn không ngon không ngủ ngon không nói, còn thời thời khắc khắc phải lo lắng cái mạng nhỏ của mình, lúc này cuối cùng từ nơi đó chạy ra ngoài, Nguyên Tu Vân đến tửu lâu liền trực tiếp đem linh thực chiêu bài trong tửu lâu tất cả đều chọn qua một lần. Sau đó y đem Tiểu Hồ Lô thả vào chính giữa, khi y công kích Mạnh Cẩm Vinh nhưng thật ra là trực tiếp sử dụng bốn loại linh lực —— Tiểu Sỏa Đản hộ thể, xoáy rồng mang theo công kích kim châm, sau đó Tiểu Hồ Lô nhân cơ hội rơi xuống đất nẩy mầm, làm Công cụ. Nghe. Lén. Chỉ chẳng qua bởi vì động tác y quá nhanh, hơn nữa không có người có thể nghĩ đến Tứ linh căn lại có thể dùng như thế, cho nên mãi đến lúc Từ Thọ Tề bọn họ rời khỏi, bọn họ cũng không phát hiện có gì không ổn.

"Chậc chậc, nghe đi nghe đi, ta cũng không biết nên thổ tào từ chỗ nào mới được, rõ ràng ngay từ đầu bọn họ cũng đã biết trước Mạnh Cẩm Vinh sẽ làm khó dễ, kết quả cuối cùng lại trách lên đầu ta? Với lại ta có thứ gì tốt mà nữ nhân kia lại vẫn muốn cướp?! Ta đã sớm biết nàng ta không phải là người tốt lành gì, kết quả không nghĩ tới nàng ta sốt ruột như thế. Với lại, tới từ Trung thế giới thì sao chứ?" Nguyên Tu Vân trực tiếp bĩu môi: "Nếu để cho nàng ta biết ta chỉ là từ Tiểu thế giới tới đây, có phải bởi vì một đầu ngón tay nàng ta cũng có thể bóp chết ta hay không? Thực sự là ha ha!"

Sặc Sỡ ở bên cạnh dùng sức gật đầu: "Còn là bạn thân bạn tốt nữa chứ! Kết quả tất cả đều là chuyện không liên quan bản thân treo lên thật cao, chỉ nhìn một cách đơn thuần một điểm này cũng biết hai người kia cấu kết với nhau làm việc xấu, chẳng qua cứ như vậy để cho bọn họ lấy được Minh tâm ngọc long phôi gì kia ta đã cảm thấy khó chịu rồi, khế ước này chúng ta thật sự quá thua thiệt rồi."

Lời Sặc Sỡ mới vừa dứt, Nguyên Tu Vân liếc mắt nhìn Bành Bành, sau đó nở nụ cười.

"Việc này ngươi nói sai rồi, ngươi cho rằng bọn họ lấy được Minh tâm ngọc long phôi là Ngọc long phôi thật sự? Lần này quá thua thiệt cũng không phải là chúng ta, chờ sau khi bọn họ đem đồ vật lấy về luyện chế, sẽ phát hiện thứ bọn họ lấy được chỉ là tốt mã dẻ cùi mà thôi, còn bảo vật chân chính lại ở chỗ này đây."

Nguyên Tu Vân nói xong, đem vỏ sò nhỏ đem để ở trong động tiên Khôn Minh lấy ra, nói với vẻ mặt không thể hiểu được của Sặc Sỡ và Bành Bành: "Ngọc long phôi chân chính nhất định ở bên trong này, linh vật ở trong có cảm ứng, ta cảm ứng được."

Nghe y nói như vậy, Sặc Sỡ trực tiếp nhịn không được phá lên cười, mà hai mắt Bành Bành cũng sáng lên. Nguyên Tu Vân đem vỏ sò giao cho Bành Bành: "Đây là ngươi tìm được đương nhiên thuộc về ngươi, nhưng mà, ngươi cần trở về thế giới của ngươi dưới sự trợ giúp phụ mẫu và tộc nhân có thể tin mới có thể mở ra nhận chủ. Nếu ở chỗ này dẫn ra động tĩnh lớn, chúng ta rất khó chỉnh đốn được tình hình."

Bành Bành nghe được lời này có chút không biết làm sao, không biết rốt cuộc có nên nhận hay không, kết quả Bành bà bà vô cùng nghiêm túc nói lời cảm tạ với Nguyên Tu Vân sau đó để Bành Bành cất đi, dù sao, làm nãi nãi của đứa nhỏ, bà càng hy vọng đứa nhỏ có thể có lực lượng càng mạnh.

Trong tay Nguyên Tu Vân gặm một chân giò Linh văn ngọc lộ, nhìn Dịch Nhiên bên cạnh: "Được rồi, ngày hôm nay chúng ta đưa tiễn bọn họ, ngày mai sẽ bắt đầu đi Từ, Khổng, Mạnh đánh mặt ba nhà, ngươi cảm thấy thế nào? Cùng lắm đánh không lại thì chạy, cần phải để cho bọn họ gà chó không yên được không?"

Dịch Nhiên nghe nói như thế sắc mặt mới tốt một ít: "Ta cũng muốn đánh số từng người một, đánh tới từng cái một đi."

Nguyên Tu Vân cười: "Đây là tự nhiên á, ta cảm thấy chờ gặp lại lần nữa, sắc mặt của Từ Thọ Tề và Khổng Yên Nhiên nhất định tương đối đẹp mặt."

=====

ek

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.