Mặc dù Phó Tu Vân mãi luôn biểu thị y luyện cả đêm chỉ luyện phế đan đầy đất cũng bởi vì không quen, nhưng biểu tình trên mặt Dịch Nhiên cũng vẫn dừng ở trên hình ảnh "Ừ, ngươi nói gì cũng đúng, nhưng ta vẫn cứ không tin.", khiến Phó Tu Vân buồn bực tốn hơi thừa lời.
Chẳng qua Phó Tu Vân tuy rằng tốn hơi thừa lời, ở trong lòng của mình cũng âm thầm quyết định, sau này nhất định phải luyện khí thêm, về phần luyện đan... Dịch Nhiên là một kiếm tu thân thể mạnh mẽ, đương nhiên không thế nào cần đan dược. Mà bản thân y tuy rằng thân thể không phải rất mạnh, nhưng y là Ngũ linh căn đó! Loại Ngũ linh căn đại biểu pháp thuật y cũng có thể tụ tập, cho dù hiệu quả không tốt bằng Đơn linh căn của người ta, nhưng tuyệt đối cũng là có thể tự cấp tự túc.
Cho nên luyện đan tính cái gì! Y vốn cũng không cần luyện đan! Làm người muốn tiến bộ, tuyệt đối không thể chỉ dựa vào thứ bên ngoài.
Nhất định là như vậy.
Phó Tu Vân thuyết phục bản thân rất nhanh, thời gian kế tiếp đã bắt đầu tu luyện làm từng bước.
Bởi vì Dịch Nhiên mỗi ngày đều phải trừ độc, hai người bọn họ chỉ có thể đem thời gian tu luyện chia thành tốp nhỏ, vừa ở không liền đả tọa. Cũng may trừ độc chỉ cần mỗi ngày làm một canh giờ, không thì chỉ bởi vì trừ độc cũng có thể đem hai người bọn họ tiêu hao đến chết.
Tuyển chọn đạo lữ của Vân Thủy Nhi nữ nhi thành chủ thành Vận đã bắt đầu ở ba ngày trước. Ngoại trừ mọi người không biết vì sao Triệu Kiến Chương đột nhiên rời đi, ngoài ra Ngũ đại môn phái cũng phái đệ tử sang thử một lần. Phải biết rằng thành Vận là một trong mấy đại chủ thành của Nhiên Nguyên giới, người có thể lên làm thành chủ thành Vận, đương nhiên sẽ không kém rồi. Vị thành chủ này tên là Vân Hồng, tu vi Kim Đan Trung kỳ, nghe nói ông lập tức sẽ đột phá Trung kỳ thẳng đến Hậu kỳ.
Chẳng qua mỗi một Kim Đan tiến giai cũng không phải dễ dàng như thế, trong khi mọi người nghe được tin đồn biết Vân Hồng gần đây muốn đột phá, mọi người không thể tránh khỏi còn nghe được một tin đồn khác: Vân Hồng tu luyện ra sự cố, cần nắm giữ gấp thêm thiên tài địa bảo nào đó, mới có thể đột phá đến Hậu kỳ, nếu như ở trong thời gian hạn định không cách nào tìm được thiên tài địa bảo, Vân Hồng chỉ sợ sẽ ở thời gian tiến giai Kim Đan Hậu kỳ sau cùng trực tiếp bạo thể mà chết!
Lời đồn thứ nhất này dường như là thật, đương nhiên là đưa tới rất nhiều người chú ý. Hơn nữa Vân Thủy Nhi của nữ nhi Vân Hồng năm nay không đến trăm tuổi, lấy tư cách Đơn thể Thủy linh căn mà nói, tu vi nàng đã là Trúc Cơ Hậu kỳ, nếu như đợi được nàng tiếp qua một hồi đột phá đến kỳ Ngưng Mạch, toàn bộ giá trị con người sẽ bay lên gấp bội, theo lý thuyết nếu như muốn chọn rể, nói như thế nào cũng có thể đợi được Vân Thủy Nhi sau khi Ngưng Mạch mới tổ chức đại điển chọn rể.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Vân Hồng đã không kịp đợi.
Cho nên, có không ít người tin tưởng lời đồn như thế, chẳng qua một số người khác chỉ cười nhạt với lần này, nếu như nói loại chuyện này là thật, Vân Hồng ngay cả mạng cũng muốn khó giữ được, làm gì còn che dấu? Trực tiếp treo giải thưởng số tiền lớn cho bảo vật đó không được sao? Nhưng dáng vẻ của người ta cũng không chút nóng nảy, mặt còn hồng hào linh khí quanh thân, thấy dáng vẻ thế nào cũng không giống như sẽ chết.
Một ngày này Phó Tu Vân ở sáng sớm trừ độc cho Dịch Nhiên, đã đi tới Trân Bảo các bán đấu giá kiếm Nhược Thủy y luyện chế. Ở trên đường nghe được lời đồn đó, lòng cũng khẽ động. Y thấy, chuyện Vân Hồng sẽ chết, ngược lại cũng không giống như là hoàn toàn không có lửa thì sao có khói.
"Ha ha, Viên huynh, ngươi cũng coi như là đã tới, ta năm sáu ngày nay đang mong đợi ngươi đó. Ngày hôm nay ngươi lại mang đến thứ tốt gì để huynh đệ ta mở mắt một trận? Ngươi nói sư huynh luyện khí sư của ngươi thật đúng là khó lường, thứ mỗi lần luyện chế ra thế nào cũng là tiểu cực phẩm thế?"
Ý nghĩ của Phó Tu Vân bị giọng nói của người này kéo lại, y cười cười với người gầy đối diện: "Ta cũng rất hâm mộ sư huynh của ta đấy. Nếu như ta có bản lãnh của hắn, tu luyện về sau của ta cũng không cần lo lắng."
Người gầy Lịch Minh cũng rất không tán thành với lời này: "Ai, sư huynh ngươi đối với ngươi tốt như vậy, chỉ cần ngươi theo sư huynh của ngươi, sau này cũng không cần lo gì hay sao?"
Phó Tu Vân ngại ngùng mà cúi đầu không nói nữa, chỉ là đem thanh kiếm Nhược Thuỷ kia lấy ra: "Thanh kiếm Nhược Thuỷ này bởi vì thời gian luyện chế tăng thêm thạch Hàn Băng, cho nên thuộc tính thủy đồng thời cũng mang một chút thuộc tính hàn băng, nếu như sử dụng thích hợp có thể trì hoãn tốc độ quân địch, ở thời điểm mấu chốt có lẽ sẽ mang đến nghịch chuyển kinh người."
Lúc Lịch Minh nghe được thuộc tính hàn băng hai mắt đã bắt đầu sáng lên, sau khi Phó Tu Vân nói xong, cả người hắn ta cũng hận không thể dán tới trên người của Phó Tu Vân.
"Huynh đệ tốt, bảo bối này thật sự rất được lòng ta, ngươi nhất định biết ca ca ta đây chính là Thủy Mộc Song linh căn cho nên mới đặc biệt làm thanh linh kiếm này đúng hay không? Được rồi, bảo bối này ta mua, bao nhiêu linh thạch?"
Lịch Minh nói sảng khoái, Phó Tu Vân lại dùng một loại nụ cười nhàn nhạt nhìn hắn, cuối cùng lúc chờ Phó Tu Vân nhìn Lịch Minh thật sự là không dám đối diện với y mới nói: "Bán cho ngươi cũng được, ngươi phải giúp ta hỏi thăm vài thứ tin tức."
Lịch Minh nghe được Phó Tu Vân nhả ra, nhất thời mở miệng, "Ai nha đây có vấn đề gì? Người nào không biết Minh ca ta là mật thám trong cả thành Vân chứ? Nói đi, ngươi muốn nghe ngóng chuyện gì? Tối đa ba ngày ta sẽ làm xong cho ngươi!"
Phó Tu Vân nghe được bảo đảm cũng không vui vẻ ra mặt, biểu tình trên mặt không đổi, "Ta cũng không phải cần ngươi đặc biệt nghe ngóng chuyện gì, ta chỉ là muốn biết gần đây Nhiên Nguyên giới xảy ra việc gì lớn, ngươi mỗi ba ngày truyền cho ta tin tức một lần, tới tầng bốn số chín động phủ của Vân Phong, duy trì liên tục hai năm là được."
Lịch Minh không ngờ rằng Phó Tu Vân sẽ đưa ra điều kiện như vậy, chẳng qua sau khi hắn ta suy nghĩ điều kiện này một chút cũng không phải không thể tiếp nhận, trái lại đối với hắn vẫn có ích không hại, cuối cùng vẫn là gật đầu đáp ứng. Cho dù hắn thỉnh thoảng có đôi khi phải bế quan vậy cũng có đồ đệ của hắn đây, chuyện này thế nào cũng là có thể bảo đảm.
"Trừ thứ đó ra, ngươi thực sự không có chuyện gì muốn hỏi sao?"
Phó Tu Vân hơi dừng, thấp giọng nói, "Về chuyện thành chủ, ngươi có tin tức hay không?"
Lịch Minh nghe nói như thế lông mày mới thư giãn một chút, cười hà hà, "Ta chỉ biết ngươi nhất định nhịn không được! Việc này nếu như ngươi hỏi người khác thật đúng là không hỏi ra được nguyên do gì, cũng là vì ta có chút đường dây có thể biết đến rõ ràng. Nhìn ở trên phần kiếm Nhược Thuỷ ta cho ngươi biết, chuyện này đúng là thật, chẳng qua cũng không khoa trương như lời nói của bọn họ vậy."
"Có ý gì?"
Lịch Minh nhỏ giọng nói, "Vân Hồng quả thực tu luyện ra trắc trở, cần thứ gì đó đến giữ ông ta tiến giai. Nhưng giờ cũng không đến mức trí mạng, đại khái Vân Hồng còn có thể chống đỡ hai năm, chờ hai năm sau đó nếu như ông ta còn không tìm được bảo bối ông ta muốn tìm, khi đó ông ta mới có thể thật sự sốt ruột. Bởi vì từ khi việc ấy bắt đầu, tu vi của ông ta chỉ lui, không tiến."
Phó Tu Vân nghe được tình trạng này của Vân Hồng trong lòng khẽ động, y cảm thấy hình như từng thấy bệnh trạng này ở đâu đó vậy. Chẳng qua nếu là hai năm trước, y ngược lại cũng không cần quá để ý. "Cho nên, lần này Vân Thủy Nhi chọn rể chính là một khúc nhạc dạo?"
Lịch Minh gật đầu cười có chút dâm, "Đúng thế, thế nhưng Vân Thủy Nhi là bảo bối trong lòng của tất cả thanh niên, cho dù thật sự có người có thể lực áp quần hùng, chỉ cần ở trong đáy lòng Vân Thủy Nhi lộ ra một nửa không hài lòng, lập tức có thể có người dùng các loại cách để người nọ buông tha. Nếu như không muốn buông tha, vậy triệt để biến mất được rồi."
Nghe được Lịch Minh nói như vậy, Phó Tu Vân ngược lại hơi để ý tới nữ tu Vân Thủy Nhi kia, chỉ nghe đã cảm thấy đây không phải là một người đơn giản. Có điều hơi nghĩ lại, toàn bộ Ba nghìn thế giới, lại có bao nhiêu người tu tiên là người đơn giản chứ?
Phó Tu Vân trực tiếp đem thanh kiếm Nhược Thuỷ trong tay đưa cho Lịch Minh. Trong lòng Lịch Minh vui mừng khủng khiếp, phải biết rằng tán tu giống như hắn đây không có căn cơ, trong ngày thường có thể làm người giới thiệu cho Trân Bảo các cũng đã là chuyện may mắn rồi, nhưng hắn thật không nghĩ tới, bản thân lại có thể cướp hàng muốn bán cho Trân Bảo các! Linh kiếm tiểu cực phẩm như vậy, nếu như thả tới Trân Bảo các đi bán đấu giá, như thế nào đi nữa cũng phải năm trăm linh thạch trung phẩm, nhưng giờ mình mua, phân nửa là được!
Phó Tu Vân tiếp nhận hai trăm năm mươi viên linh thạch trung phẩm của Lịch Minh thì chuẩn bị xoay người rời khỏi. Mục đích ngày hôm nay y đi ra ngoài đã đạt đến, lại có người cố định truyền tống tin tức cho y, sau này y có thể nhận nhận chân chân tu luyện, nỗ lực ở trong vòng một năm tiến giai Trúc Cơ, như vậy hai năm sau mới có thực lực nhất định, đối mặt với Tứ đại thế gia quái vật khổng lồ.
Ba ngày sau, Phó Tu Vân nhận được Lịch Minh truyền tới tập hợp tin tức trọng đại của Nhiên Nguyên giới. Khi nhìn được tin tức số tiền lớn Triệu gia cần y sau đó lạnh lùng cười, xem ra Triệu Kiến Chương không đoán trúng chiêu của y. Chẳng qua nụ cười của y không có duy trì liên tục bao lâu, đã bị một tin tức khác mà Lịch Minh cho rằng không phải tin tức lớn, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng âm trầm.
Phó gia quyết định đem thi thể của đầu sỏ cùng với mười hai dòng chính của Nguyên gia mười năm trước cướp đoạt bảo vật của Tứ đại gia tộc, ném tới trong Vạn Độc Huyết Quật răn đe, thời gian là ở hai năm sau, lúc Phó Tu Vân mười tám tuổi đã trường thành!
Ầm!
Trong nháy mắt này, trong động phủ chợt dâng lên hỏa diễm nóng rực kinh người, Tiểu Sỏa Đản trong ngày thường sỏa bạch ngọt* vào giờ khắc này, trở nên dữ dằn vô cùng điên cuồng!
[Soả bạch ngọt là một từ hổ biến trên mạng, có hai loại cách dùng, một là mặc dù kiều đoạn có chút cũ kỹ, nhưng câu chuyện tình yêu phổ biến không loạn tới cẩu huyết, tương đối tốt đẹp ôn nhu vui tươi; cái khác là nữ nhân vật chính ở trong câu chuyện tình yêu, tính cách không có tâm cơ thậm chí có chút tiểu bạch, nhưng rất manh rất khả ái khiến người ta cảm thấy rất ấm áp - theo baidu]
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngủ ngon. Thổ tào hôm nay:
Nữ thần: Hôm nay là ngày lễ, cũng là ngày lễ của ngươi, ngươi có ý kiến gì không?
Đả Cương Thi:... Ngày lễ tặng phẩm không phải là nghĩ định kì thì là tăng ca, ta chỉ muốn lẳng lặng.