Nghỉ ngơi được một lúc, Tá Mão không yên tâm giao hết công việc cho đám hộ vệ, vừa ra khỏi phòng thì hắn nhìn thấy hai người đang trò chuyện ở giữa gia viên, bước đến gần nghe được câu Đá Quý hứa hẹn, không tin tưởng cậu nên hắn khinh thường.
“Hừ! tu vi như ngươi mà đòi tìm Lĩnh Hách đại ca.”
Nghe tiếng nói từ phía sau cả hai giật mình quay lại, dấu chấm hỏi hiện lên Đá Quý không hề biết hắn, nhận ra điều đó Lĩnh Bạch đứng lên giới thiệu.
“Đây là quản gia Tá Mão, người giúp huynh băng bó vết thương và chăm sóc huynh hai ngày nay.”
Bản thân cậu cứ tưởng tên quản gia này thật khó tính không ngờ vẫn còn nhiều điểm tốt, cậu vui vẻ bước đến chào hỏi.
“Ta tên Đá Quý, đa tạ huynh giúp đỡ ta mấy ngày nay, chỉ là ta không hiểu tại sao cần tu vi cao mới tìm kiếm được người.”
Quên mất lời dặn dò từ đại ca, tay quản gia bịt miệng lắc đầu làm ra trạng thái ta không biết gì, nhận ra hắn đang cố gắng che giấu điều gì đó Lĩnh Bạch hấp tấp hỏi tới.
“Huynh... Huynh biết tung tích ca ca muội.”
Liên tiếp bị dồn vào thế bí, không có cách nào khác giải thích, Tá Mão đành chấp nhận khai khẩu mọi chuyện liên quan đến vụ Lĩnh Hách mất tính.
Nữa năm trước, tận cùng khu rừng Hóa Tinh vùng đất Yêu Tộc xuất hiện hai bóng người, chàng trai tuổi nhỏ hơn bước theo sau thắc mắc hỏi.
“Đại ca, tin tức này có chính xác không.”
Lĩnh Hách nghi ngờ có thể họ tung tin giả nhưng tìm kiếm bao lâu nay mới có được tin tức cha mẹ mình, cho dù còn một chút hi vọng hắn vẫn muốn xem thử có đúng không.
“Đằng nào thì cũng đến đây rồi, chúng ta cứ thâm nhập vào dò xét xem sao.”
Vài ngày sau, hai người không ngờ được khí tức loài người từ thân thể tỏa ra nhanh chóng bị phát hiện, nhờ có một con Yêu Tộc ở vị trí cao giúp đỡ, mém tí nữa cả hai vào nhà lao ngồi ăn cơm tù, họ tránh vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa, nó ranh ma muốn song tu cùng Lĩnh Hách.
Tất nhiên hắn không thể nào chấp nhận, thế nên cả hai bị nhốt trong căn phòng hơn nữa tháng, lo lắng không ai chăm sóc người em gái ở nhà, tạo điều kiện trốn thoát và giao nhiệm vụ cho vị quản gia, có hắn ở đây con Yêu Tộc chắc chắn không truy đuổi.
Nghe xong Lĩnh Bạch tỏ vẻ tức giận trách mắng.
“Tá Mão huynh, muội rất tin tưởng huynh vậy mà huynh lại nói dối chuyện liên quan đến ca ca.”
Nữa năm trước thời điểm mất tích hai tháng trôi qua, Tá Mão trở về Lĩnh Bạch Viện trạng thái rất bình thường, trước đó vị quản gia có bảo rằng phải về nhà hơn tháng, bọn họ không một tí nghi ngờ hắn có liên quan đến vụ mất tích kia.
Đều do nhiệm vụ Lĩnh Hách đặt ra, bản thân hắn bị ép buộc thành thật xin lỗi.
“Không thể trách ta được, đại ca yêu cầu ta tìm người có tu vi cao, không phải ta nói khoác đâu, nếu mời được hai vị ở Thiên Dược Các giúp đỡ, chúng ta có phần thắng đám Yêu Tộc đó.”
Thiên Dược Các hai người? Theo trí nhớ Đá Quý không lẽ vị quản gia nói đến là nhị đệ với cha hắn.
“Chậm đã! Hai người họ có phải Thiên Quyền với Thiên Hoàn thúc thúc không?.”
Tên quản gia nhận thấy trong câu nói rất kì lạ, Thiên Quyền rất nổi tiếng ở đây thì dễ hiểu còn lão Thiên Hoàn tại sao hắn lại gọi là thúc thúc.
“Ngươi đoán đúng một nữa thôi, hai người mà ta nói đến là Thiên Quyền với Diệp Vân. Tại sao ngươi gọi lão Thiên Hoàn là thúc thúc? ông ta không thể giúp chúng ta.”
Tình hình Dạ Long Thành không ổn định, với mức độ tấn công Thú Triều ngày một tăng, tu vi Tiên Nhân trong thành không nhiều, thiếu người sẽ dẫn đến nguy hiểm cao, tình huống xấu nhất toàn thành có thể nằm trong biển máu, thay vì mời một vị tiên nhân có tỉ lệ thành công thấp thì mọi người nên chọn lựa cách khác tốt hơn.
Nắm chặt tay Lĩnh Bạch, niềm hi vọng trả ơn thao thức trong lòng Đá Quý, vẻ mặt hớn hở trả lời vị quản gia.
“Thật không ngờ hai người huynh nói đến ta đều quen biết, họ là huynh đệ với ta.”
Khó tin, quản gia Tá Mão muốn té ngửa với sự bất ngờ này, Bạch muội muội nhặt bừa một tên bên đường về mà có hi vọng cứu lấy đại ca, sắc mặt hắn thay đổi nhanh chóng liên tục hỏi.
“Có thật không? Có thật không?”
Cái gật đầu nhẹ nhàng từ Đá Quý mang lại niềm vui lớn cho hai người họ, Lĩnh Bạch lao vào cậu ôm chặt vẻ mặt vui vẻ mừng rỡ không thể diễn tả nên lời.
Ngay lập tức vị quản gia với Lĩnh Bạch muốn tới Thiên Dược Các nhưng thời điểm hiện tại không thích hợp, bởi bóng đã tối bao trùm khắp gia viên, ánh đèn sáng mập mờ xung quanh họ, ý định đó buộc phải dời sáng ngày mai.
Bữa tiệc ăn mừng sức khỏe Đá Quý hồi phục mở ra, một phần khác cơ hội cứu lấy người sáng lập Lĩnh Bạch Viện, niềm vui luôn luôn có thứ sảng khoái đi cùng, nước uống nồng nhiệt cổ vũ tinh thần không ổn định, may mắn luôn mỉm cười với sự giúp đỡ không cần lý do.