Tu Tiên Giả Tại Long Châu Thế Giới

Chương 7: Học ma phong ba





Trong vòng một tháng này, Thần Ngọc được thượng đế dạy Ma Phong Ba. Chiêu thức này hắn thấy qua thượng đế xài một lần. Lão ta mang cái nồi cơm điện ra, sau đó quơ quơ hai tay trước mặt, rồi cái hô Ma Phong Ba.

Lúc đó hắn thấy trước mặt xuất hiện cái hố đen, lúc ấy hắn sợ ngây người. Nếu hắn không đoán sai, đó là một dạng với vòng xoáy không gian loạn lưu đi. Bảo sao có thể phong ấn được sinh mệnh khác, bảo sao lại tiêu hao năng lượng rất lớn.

Khi đó hắn thấy lão thượng đế phong ấn thành công con ruồi, hắn ha ha vỗ tay khen lợi hại. Nhưng lúc ấy thì lại thầm nghĩ, chiếu số mạnh vậy sao lão ta không đi phong ấn loài sinh vật mạnh mẽ nào hay là người nào đó cho hắn xem, hết lần này tới lần khác phong ấn con ruồi không sức kháng cự làm gì?

Mà một màn để hắn bực bội không thôi xảy ra. Con bà nó, hắn vậy mà trong một tháng tập luyện với cái nồi cơm điện, hơn nữa cũng là phong ấn mấy con vật này. Nào là ruồi, muỗi, ốc sên, ve sầu.

Ấy thế mà ban đầu hắn làm hỏng ba cái nồi cơm điện khiến hắn đen mặt lại, có xúc động muốn phá hủy đền Kami này.

Bất quá bên cạnh đó, ngoài tập luyện cái chiêu này ra, hắn còn được dạy thêm một số chiêu khác.

Bây giờ tổng hợp lại, mấy chiêu bọn người Krilin biết hắn cũng thế, mấy chiêu bọn này không biết hắn cũng biết.

Tiếp sau đó, hắn cũng đã xuống mặt đất tập luyện với các sinh vật mãnh thú trong rừng xanh.

Ban đầu thì thấy nó rất khó khăn, nhưng sau khi hắn thử nhiều lần, lấy một con khủng long làm thí nghiệm, hắn cũng đã quen dần và không còn làm hỏng nồi cơm như trước nữa.


Hắn nghe nói ai dinh Ma Phong Ba sau khi ra ngoài sẽ kiệt sức một khoảng thời gian, sức mạnh, năng lượng, thể lực đều suy giảm. Lúc hắn thử với động vật có thể không thấy rõ ràng lắm, thế là hắn nghĩ ra cái ý nghĩ điên cuồng, lấy ra một cái bình, sau đó hủy nắp đi rồi kiếm một nơi không có sinh vật hay người nào, tự thân phong ấn mình kiểm nghiệm thực hư hiệu quả.

Kết quả lúc đó hắn vào trong sau đó muốn dãy dụa thoát ra, cái bình bị đổ hắn được ra ngoài, nhưng điều làm hắn sợ hãi đó là, không chỉ sức mạnh, thể lực, năng lượng lúc đó mất hết, cả người như mềm nhũn ra. Ngay cả tu vi của hắn lúc đó cũng không có cái trứng dùng. Hắn sợ hãi không thôi, kể từ đó hắn không dám liều mạng lấy thân thử mấy chiêu số trong thế giới này nữa. Ai biết hắn có chết mà không biết mình chết như thế nào không?

Trên Kami đền, khi lão thượng đế nhìn đến cảnh hắn có ý nghĩ điên cuồng kia, sắc mặt khi đó đã xanh lại càng tái mét. Nếu đổi lại là bản thân hắn, chỉ sợ mình không có lá gan làm điều liều lĩnh như vậy.

Tiếp sau một tháng qua đi, Ma Phong Ba của Thần Ngọc cũng đại thành, lúc này hắn cũng không có tập luyện nữa. Hiện hắn có thể cảm nhận khí, ẩn nấp sức mạnh tự do, chính vì thế ngoại trừ mấy kẻ trên Kami đền, hắn cũng đi qua xem thử mấy tên có sức mạnh kha khá khác trên địa cầu.

Đi qua xem thử Piccolo cùng Songohan, hắn cũng được chứng kiến lại chiêu Makankosappo của Piccolo vài lần, vô tình hắn cũng nắm giữ được chiêu thức này. Bất quá chỉ là có chút nắm giữ mà thôi. Thế là hắn đơn độc tìm Piccolo, sau đó giao dịch với tên này, truyền thụ hắn một bộ công pháp tu chân thôn nạp thiên địa linh khí khác thành sức mạnh mà hắn cải tạo, sau đấy Piccolo dạy hắn Makankosappo.

Bên cạnh đó, một vài kẻ có chỉ số sức mạnh kha khá khác hắn cũng cảm nhận được, nhưng hắn không thèm để ý bọn này. Tất cả đều yếu hơn cả đám hắn gặp, hắn mới không hứng thú đi xem xem bọn này làm cái quái gì.

Nhưng để hắn hơi kinh ngạc đó là, hắn cảm nhận được một kẻ tu chân khác trên địa cầu, tu vi của kẻ này đúng là Kim Đan Kỳ. Hiện tại hắn là Trúc Cơ tu sĩ, với nhãn lực kiếp trước, cộng với khả năng nghịch thiên của Diệt Thiên Quyết, hắn có thể nhìn ra kẻ kia tu vi hẳn là Kim Đan sáu tầng.

Thần Ngọc cười nhạt một tiếng, với tu vi này hắn đúng là không để vào mắt. Đừng nói giờ hắn song tu, coi như chỉ tu tiên thôi tên kia bây giờ hắn cũng tự tin đối phó được.

Mà điều làm hắn cảm thấy hứng thú với kẻ này đó là, tên Kim Đan tu sĩ này đúng là cái tên lần trước cố chủ thân thể này bị hắn đánh chết.

Hắn quyết định sẽ đi tìm kẻ này đánh một trận, vì cố chủ thân thể này, mà một phần cũng vì muốn biết, vì sao tu sĩ lại xuất hiện tại nơi này. Phải biết hắn vì bị ám toán, không hiểu sao mới trọng sinh nơi đây, còn tên kia lại là cái chuyện gì? Vì sao có thể xuất hiện ở đây được?

Bất quá hắn cũng không có tìm tên tu sĩ này ngay mà dự tính đến nhà Bulma tìm tiến sĩ Bref. Theo hắn được biết, Bulma tuy là thiên tài trẻ trong giới khoa học, sau này thế nào thì hắn chịu, nhưng hiện tại, Bref mới chính là tiến sĩ số 1 số 2 trên trái đất.

Đa số các sản phẩm kĩ thuật hiện nay đều do Capsule tập đoàn chế tạo mà ra, hàng tháng thu nhập của tập đoàn này lên tới một con số khổng lồ.

Thần Ngọc muốn gặp Bref để nhờ hắn ta chế tạo cho mình một chiếc phi thuyền vũ trụ. Trên địa cầu, mấy kẻ này bây giờ đối với hắn đã quá yếu rồi, không có tí khiêu chiến nào hết. Trong trí nhớ hắn biết nơi đây có tồn tại cái gọi là người ngoài hành tinh, tên Saiyan Radiz kia là một minh chứng rõ ràng không thể chối cãi.

Chính vì thế hắn muốn vào vũ trụ tìm kiếm những kẻ có thực lực mạnh hơn, khiêu chiến bọn hắn để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn.

Đương nhiên mạnh ở đây là sức mạnh, chiến đấu lực, không phải thực lực tu tiên. Nếu tu tiên muốn mạnh mẽ hơn, hắn kiếm cái địa phương bế cái quan vài năm, khi đó thực lực chẳng phải tăng vù vù?

Dù sao đã là tu tiên, tất cả phải dựa vào công pháp, tu vi, và thần thông pháp bảo các loại.

Còn ở nơi đây, hắn cảm giác trong một trận chiến mấy cái kia chả có tác dụng mẹ gì, ngay cả pháp bảo cũng có thể không cần thiết, sức mạnh bản thân là đủ rồi.

Tây Đô Capsule biệt thự, Thần Ngọc đáp xuống dưới đây, sau đó gọi to:

- Bulma, cậu có nhà không?


Mà nghe được giọng nói của Thần Ngọc, một bóng người đi ra, đúng là Bulma.

Thấy hắn, Bulma nghi ngờ hỏi:

- Thần Ngọc, không phải cậu đang ở chỗ quy lão tập luyện sao? Sao lại tới nơi này?

Nghe vậy Thần Ngọc khoát tay nói:

- Tôi tập luyện hoàn thành rồi. Lần này tới đây là muốn nhờ tiến sĩ Bref giúp tôi chế tạo ra một chiếc phi thuyền vũ trụ.

- Hểh?

Nghe vậy Bulma kinh kêu thành tiếng, cô ta không hiểu hỏi:

- Cậu vào vũ trụ làm gì?

Thần Ngọc nhàn nhạt giải thích thoáng cái cho Bulma, sau đó được cô ta dẫn đến một căn phòng.

Trong phòng, một người nhìn qua khoảng 60 tuổi, tóc trắng hút xì gà, trên vai là một chú mèo màu đen.

- Bulma, còn có Thần Ngọc, hai đứa có chuyện gì sao?

Thấy hai người đến, người trong phòng hỏi ra. Hiển nhiên đây chính là tiến sĩ Bref mà Thần Ngọc muốn tìm.

Hắn không chút dài dòng giải thích:

- Tiến sĩ, tôi muốn một chiếc phi thuyền vũ trụ, không biết tiến sĩ có thể chế tạo giúp tôi được không?

Nghe vậy tiến sĩ Bref cũng không tò mò hắn cần làm gì, ông ta chỉ nói ra:

- Được. Nhưng hơi lâu đó, phải mất một tuần đến mười ngày, cậu đợi được không?

Hắn không chút do dự gật đầu, sau đó hắn lấy ra một quyển trục cổ xưa, sau đó hắn nói ra:

- Đây là cơ sở phù văn, nếu là tiến sĩ và Bulma, tôi tin hai người có thể học nó và phụ gia lên các sản khoa học kĩ thuật nhanh thôi, có nó chắc hẳn các nghiên cứu của mọi người sẽ có bước đột phá.


Bulma tiếp nhận cái này, sau đó không hiểu hỏi:

- Cậu cho tôi cái này làm gì?

Thần Ngọc nhàn nhạt cười sau đó giải thích:

- Ngoài phi thuyền ra, tôi muốn có một chiếc máy đo sức mạnh như tên Saiyan kia, trong vũ trụ hẳn là có nhiều kẻ thú vị và mạnh mẽ, tôi muốn biết thông tin của chúng. Thứ này coi như là thù lao hai món này đi.

Bulma trầm ngâm suy nghĩ, sau đó hơi nhíu mày nói ra:

- Có thể, nhưng tôi chỉ dựa theo cái máy đo kia, cải tiến ra một cái khác có thể dò sức mạnh chiến đấu tối đa không hơn máy đo của tên kia là bao đâu.

Thần Ngọc thản nhiên cười, hắn không để ý nói ra:

- Vậy kèm theo cho tôi cách chế tạo nó là được.

Bulma nghe vậy gật đầu đồng ý. Dù sao Thần Ngọc bây giờ cũng tính là cùng hội với chiến sĩ bảo vệ địa cầu bọn hắn, hơn nữa lại là nhân viên Capsule, nàng cũng không lo hắn không biết chế tạo nếu có công thức.

Lúc này mẹ của Bulma đi vào, trên tay cầm khay đựng nước cam.

Thấy bà ta, Thần Ngọc từ trong giới chỉ lấy ra một chiếc vòng cổ linh khí trung phẩm rồi nói:

- Lần trước cảm ơn phu nhân, đây là quà cho người. Đeo nó vào sẽ giúp tinh thần sản khoái, hơn nữa lúc gặp nguy hiểm sẽ có tác dụng.

Vị phu nhân kia che miệng cười, sau đó nói mấy lời như hẹn hò với hắn trước mặt Bref và Bulma làm hắn xạm mặt lại. Nhìn kĩ lại, mẹ của Bulma vừa trẻ vừa ăn mặc giống thiếu nữ, thật làm người ta động tâm. Nhưng Thần Ngọc xem như không nghe thấy gì ở một bên đứng nhìn con mèo trên người Bref.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.