Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 141: 141: Khí Linh Thứ Ba





Cứ như vậy, thời gian liền trôi qua 5 ngày, Mục cũng đã hoàn thành việc ngưng tụ nội đan.

Cầm lấy viên nội đan màu đỏ trong tay, Mục nhoẻn miệng cười, thầm nghĩ: “Thì ra đây là nội đan của yêu thú cấp 10, quả thực không uổng công để ta chờ đợi 2 năm…”
Qua lột lát, sau khi đã xem xét xong, xác định là không có gì bất thường, Mục liền đem viên nội đan này thu vào trong túi trữ vật.

Tiếp đó, Mục lại quay sang phía của Lôi Ảnh, đôi mắt lập tức quan sát hết thảy.

Lúc này, toàn bộ huyết dịch của Hấp Huyết Chu Hoàng đều đã bị Lôi Ảnh thôn phệ, căn bản là không còn chừa lại thứ gì.

Có điều, do năng lượng của Hấp Huyết Chu Hoàng quá lớn, thành ra Lôi Ảnh cũng không thể ngay lập tức luyện hóa được, mà cần phải mất một khoảng thời gian nhất định.

“Xem ra là cũng phải mất mấy tháng nữa…” Mục thầm nghĩ.

Mục thu hồi ánh mắt, tay phải đưa về phía túi trữ vật…
Xẹt…
Ngay lập tức, một khối hồn cốt liền xuất hiện trên bàn tay của hắn.

Nhìn lấy khối thân thể cốt này, Mục thầm nghĩ: “Chiếu theo ký ức của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương, hồn thú 10 vạn năm sau khi chết đi, chắc chắn sẽ sinh ra một khối hồn cốt…”
“Mà hồn thú 10 vạn năm đều có thực lực rất mạnh, mặc dù chết đi nhưng linh hồn chắc chắn vẫn còn tồn tại, không hề tiêu biến, mà lại ẩn núp bên trong khối hồn cốt…”
Nghĩ tới đây, Mục cũng không có nhiều lời, trực tiếp vận chuyển linh lực, nhanh chóng thả ra thần thức, trực tiếp thâm nhập vào bên trong khối hồn cốt.

Bên trong khối hồn cốt…
Đây là một mảnh không gian đen kịt, không hề có một chút ánh sáng nào.

Đột nhiên, một vệt sáng liền xuất hiện, sau đó ngưng tụ thành bộ dáng của một tên nam tử.


Trong trạng thái tinh thần, Mục lập tức đảo mắt qua xung quanh, ra sức tìm kiếm linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng.

Có điều, còn chưa đợi hắn tìm kiếm, một thanh âm phẫn nộ liền vang lên…
“Nhân loại khốn kiếp, ngươi thế mà dám giết ta…”
Nghe thấy giọng nói này, Mục liền biết chủ nhân của thanh âm này là ai, chính là linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng.

Rất nhanh, bằng vào thần thức cường đại, Mục đã tìm được vị trí của thanh âm kia.

Tại một khoảng đen kịt, một chùm sáng màu đỏ liền hiện ra, ngưng tụ thành bộ dáng của một nữ nhân, ngũ quan tinh xảo, dáng người cao gầy.

— QUẢNG CÁO —
Không sai, đây chính là linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng.

Bởi vì đã đột phá cấp bậc 10 vạn năm, thành ra Hấp Huyết Chu Hoàng có thể hóa hình thành người, thế nhưng cũng chỉ dừng lại ở trạng thái linh hồn.

Nhìn lấy bộ dáng mới của Hấp Huyết Chu Hoàng, Mục chỉ cười, đáp: “Mạnh được yếu thua, ngươi cũng nên nhận mệnh đi…”
Nghe thấy vậy, Hấp Huyết Chu Hoàng liền cười phá lên: “Ha… Ha… Ha… Ngươi nói không sai…”
“Có điều, ta chết thì đã sao, lấy thực lực của một tên Hồn Thánh như ngươi, căn bản là không thể luyện hóa được hồn cốt của ta…”
“Nếu như ngươi ngoan cố, muốn cưỡng ép luyện hóa, ta sẽ trực tiếp thôn phệ linh hồn của ngươi, sau đó thì sẽ chiếm lấy thân xác của ngươi, từ đó đạt được tân sinh…”
Đối với lời nói của Hấp Huyết Chu Hoàng, Mục cũng không thèm quan tâm, chỉ lẳng lặng đứng đó.

Nhìn lấy bộ dáng của Mục như thế, Hấp Huyết Chu Hoàng liền cười, nói: “Thế nào, sợ rồi…???”
“Có điều, một khi ngươi đã tiến vào nơi này, thì cũng đừng nghĩ tới việc sẽ có thể ra ngoài.



“Ồ, ai nói là ta muốn luyện hóa hồn cốt của ngươi?” Mục đáp.

“Ngươi…”
Còn chưa đợi Hấp Huyết Chu Hoàng nói hết câu, Mục liền nở một nụ cười quỷ dị, Đại Diễn Quyết lập tức vận chuyển, hô lên: “Luyện hồn!!!”
Ngay tức khắc, Mục liền tỏa ra sát khí ngập trời, trực tiếp đem linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng chế trụ, không cho nó có cơ hội phản kháng.

“Á… Á… Á… Không…”
Tiếp đó, một trận thanh âm thảm thiết vang lên, sau đó thì càng lúc càng nhỏ lại, cuối cùng thì biến mất một cách khó hiểu.

Sau đó, Mục đã đem linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng rút ra bên ngoài, trực tiếp dùng Đại Diễn Quyết để thôn phệ ký ức cùng đập tan thần trí.

Cuối cùng, trải qua 1 tháng trời, Mục cũng có thể tiến hành đem linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng luyện hóa thành khí linh.

Tiếp đó, Mục lại dùng tiếp 5 tháng để dung hợp Phệ Huyết Châu và linh hồn của Hấp Huyết Chu Hoàng.

***
5 tháng sau…
“Hô…” — QUẢNG CÁO —
Sau một tiếng thở dài, Mục liền mở hai mắt ra, thần sắc trên mặt có phần mệt mỏi, dù sao thì hắn cũng đã hao tổn rất nhiều sức lực cùng tinh lực.

Chỉ thấy Mục nhoẻn miệng cười, nói: “Khí linh thứ ba, thành công!!!”
Tiếp đó, Mục liền đứng dậy, tế ra Phệ Huyết Châu, hô lên: “Ra đây!!!”
Lời vừa dứt, một thanh âm liền vang lên…

Réc… Réc… Réc…
Ngay sau tiếng rống đó, Phệ Huyết Châu liền tỏa ra vô số huyết khí, từ từ ngưng kết lại, rất nhanh đã tạo thành bộ dáng của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng khi trước.

Bởi vì được ngưng tụ từ huyết khí, thành ra Hấp Huyết Chu Hoàng lúc này hoàn toàn giống với lúc chưa chết, điểm khác biệt duy nhất chính là Phệ Huyết Châu nằm ở phần hạch tâm.

Sau khi triệu hoán ra khí linh, Mục liền lập tức ra lệnh…
Chỉ thấy hắn nhìn về phía một ngọn núi đá ở phía trước, tâm niệm chợt động: “Đi!!!”
Xẹt… Xẹt… Xẹt…
Rất nhanh, Hấp Huyết Chu Hoàng liền chạy về phía ngọn núi đó, lập tức nhảy lên phía trên, nhanh chóng đem tám cái chân chụm lại, nhắm thẳng xuống phía dưới.

Rầm… Rầm… Rầm…
Sau một loạt tiếng nổ, ngọn núi kia liền bị Hấp Huyết Chu Hoàng phá hủy, chỉ còn lại một đống đổ nát, hoàn toàn bị san bằng.

Nhìn lấy một màn như vậy, Mục liền tỏ ra hài lòng, thầm nghĩ: “Thực lực cũng không tệ, về sau sẽ bồi dưỡng thêm…”
Nghĩ rồi, Mục lập tức điều khiển Phệ Huyết Châu, nhanh chóng đem Hấp Huyết Chu Hoàng thu hồi lại.

Có điều, ngay khi Mục định thu hồi Phệ Huyết Châu, hắn đột nhiên phát hiện ra điểm bất thường…
Chỉ thấy bên trong Phệ Huyết Châu, toàn bộ không gian đều đã biến thành một bãi chiến trường…
Vù… Vù… Vù…
Không hiểu vì lý do gì, đám Huyết Trùng Nhất Giai liền trở nên bạo động, không chịu nghe theo sự khống chế của Mục, bắt đầu cắn giết lẫn nhau…
Cứ như vậy, trải qua một canh giờ, hơn 1000 con Huyết Trùng Nhất Giai đã chết sạch, chỉ còn sót lại đúng 2 con.

Tiếp đó, 2 con này lại tiếp tục lao vào cắn xé lẫn nhau, mãi cho đến khi chỉ còn một con sống thì mới dừng lại…
— QUẢNG CÁO —
Không lâu sau, con Huyết Trùng Nhất Giai cuối cùng kia cũng vì kiệt sức mà lăn ra chết…
Có điều, trước khi chết, con Huyết Trùng này đã sinh ra được 12 quả trứng, toàn bộ đều được bảo vệ rất cẩn thận.

Ở bên ngoài, sau khi chứng kiến hết thảy, Mục thầm nghĩ: “Xem ra đám Huyết Trùng này muốn tiến cấp lên Nhị Giai, quả thực là không thể nào ngờ tới…”
Kỳ thực, nếu như chiếu theo thường lệ, vào lúc này, chắc chắn đám Huyết Trùng này sẽ không dễ dàng tiến cấp, chí ít cũng phải mất mấy chục năm nữa.


Thế nhưng do Mục vừa luyện hóa Hấp Huyết Chu Hoàng thành khí linh cho Phệ Huyết Châu, thành ra mới làm cho đám Huyết Trùng sớm bước vào giai đoạn tiến cấp.

Mà đối với việc này, Mục cũng không có ngờ tới, thành ra hắn mới bất ngờ như vậy.

Sau khi xác nhận không có điều gì bất thường nữa, Mục liền dùng máu tươi bồi dưỡng cho 12 quả trứng kia, sau đó thì trực tiếp thu hồi Phệ Huyết Châu.

Tiếp đó, Mục liền bắt đầu khôi phục linh lực…
Có điều, hắn còn chưa tu luyện được bao lâu thì dị biến lại phát sinh…
Grừ… Grừ… Grừ…
Chỉ thấy ở một bên, Lôi Ảnh lập tức gầm lên mấy tiếng thống khổ.

Nghe thấy vậy, Mục lập tức thu công, vội vàng mở mắt ra quan sát.

Chỉ thấy vào lúc này, toàn thân Lôi Ảnh đã xuất hiện vô số vết nứt, máu tươi cũng từ đó mà tuôn ra như suối, rất nhanh đã lan ra xung quanh, tạo thành một mảnh huyết tinh cực lớn.

Mắt thấy như vậy, Mục lập tức xuất hiện ở phía sau Lôi Ảnh, hai tay bấm pháp quyết, sau đó thì truyền linh lực vào thân thể của nó.

Một canh giờ…
Hai canh giờ…

Thời gian mười canh giờ đã trôi qua, nhờ vào Mục mà Lôi Ảnh đã vượt qua nguy hiểm, thành công luyện hóa được một ít năng lượng từ Hấp Huyết Chu Hoàng.

Kỳ thực, bởi vì Hấp Huyết Chu Hoàng đã bước vào cấp bậc 10 vạn năm, thành ra năng lượng của nó vô cùng kinh khủng, cho nên Lôi Ảnh không thể hấp thụ hết toàn bộ trong một lần, chính vì vậy mà mới có một màn như thế xảy ra.

Rất may là Mục xuất hiện kịp thời, nhanh chóng đem cỗ năng lượng đó phong ấn, ngăn chặn việc Lôi Ảnh bị bạo thể.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.