Tử Vong Khai Đoan

Quyển 4 - Chương 11-3: Binh chia hai đường! (3)



Dịch: Shun​

Bùi Kiêu ngồi ở cửa khoang trực thăng, nhìn khoảng cách giữa mình và con rồng khổng lồ kia càng ngày càng thu hẹp. Tuy nhìn từ xa thì đã cảm thấy sinh vật này quá sức to lớn, nhưng phải đến khi càng lúc càng tiếp cận như thế này, thì mới có thể cảm nhận hết được sự khồng lồ đến khó có thể tưởng tượng của nó. Không những vậy, sinh vật này còn có một cỗ ý chí bóng tối đã cô đọng tới mức dường như thành vật chất thật sự, mặc dù trường khí thế không khuếch tán ra ngoài nhưng tác dụng làm suy yếu của ý chí này còn rõ ràng hơn cả các trường khí thế thông thường. Lúc này, không chỉ Bùi Kiêu cảm nhận được rõ ràng mà ngay cả mấy tên phi công cũng đều lộ ra vẻ bồn chồn, bản năng của sinh vật nói cho họ biết: phía trước đầy nguy hiểm, đầy chết chóc!

“Bay đến sau lưng nó đi, không nên đáp xuống từ chính diện, tìm mọi cách tránh những thứ khí đen kia ra!” Bùi Kiêu ước lượng khoảng cách từ trực thăng tới con rồng đen khổng lồ, khi thấy còn cách khoảng ba tới bốn trăm mét, hắn lập tức nói với người quân nhân lái trực thăng.

Phi công lái trực thăng và cả người phụ lái bên cạnh nếu có thể được tuyển làm phi công phục vụ trên Đảo Phục Sinh thì hiển nhiên là cả kỹ thuật, kinh nghiệm, tố chất tâm lý… đều thuộc hàng xuất sắc nhất. Vậy nên, tuy họ nghe Bùi Kiêu đột ngột chỉ đạo nhưng cũng không hề tỏ ra lúng túng một chút nào, thậm chí trực thăng còn không hề lắc lư dù chỉ một chút. Cứ như thể cái trực thăng này đã định sẵn bay như ý Bùi Kiêu trước cả khi hắn ra lệnh vậy. Trực thăng bay qua bên cạnh con rồng, tiếp tục bay cho tới khi lên tới không trung bên trên lưng nó thì dừng lại. Khi các thành viên phi hành đoàn đang định hỏi xem Bùi Kiêu muốn hạ cánh lúc nào thì không ngờ đã thấy hắn bỗng khom người, bật vụt lao ra ngoài khi máy bay còn đang ở giữa không trung. Vừa nhảy ra ngoài, Bùi Kiêu đã bắt đầu tiến vào trạng thái Giải Phóng, điện sét màu bạc quấn quanh và thân thể ngày càng biến lớn, còn chưa đáp xuống lưng rồng mà hắn đã biến thành một người khổng lồ cao hơn 10m với điện sét quấn quanh cơ thể.

Một tiếng “rầm” lớn, Bùi Kiêu đâm mạnh xuống cơ thể con rồng đen khổng lồ… Đúng là đâm xuống rất mạnh chứ không phải ví von! Không biết vì nguyên nhân gì mà ngay khi tiến vào phạm vi 20m gần con rồng, Bùi Kiêu bỗng cảm thấy cơ thể đột ngột phải chịu một áp lớn vô cùng, giống như cơ thể hắn bỗng nhiên trở nên nặng gấp mười lần, thậm chí hai mươi lần. Vậy nên khi hắn đáp xuống người con rồng thì chỉ phản lực từ va chạm đã khiến hắn đau đến mức muốn hộc máu.

(Đúng rồi, ngay cả trường khí thế bóng tối cũng có thể thay đổi được trọng lực, vậy thì đương nhiên là con rồng đen này có thể làm được điều tương tự. Nói đến mới nghĩ tới, lúc trước con rồng này có thể ép sức công phá của đạn đạo thành một quả cầu, có khi chính là bằng cách sử dụng trọng lực nén ép này, sau khi ép sức công phá đó thành một khối rồi mới ném trở lại Đảo Phục Sinh. Trọng lực cơ đấy! Một trường khí thế đáng sợ tới mức nào... )

Cho tới bây giờ, hầu như tất cả những trường khí thế mà Bùi Kiêu đã biết đều là do một ý chí, cảm xúc của người hoặc sinh vật nào đó ngưng tụ mà thành, chỉ có trường khí thế bao dung của hắn và trường khí thế bóng tối là thuộc phạm vi ý chí của tự nhiên. Trường khí thế bao dung của hắn thì không cần nói tới, dù sao thì giờ còn chưa đạt tới Chân Ma cấp đỉnh cao, còn rất nhiều công dụng của trường khí thế mà Bùi Kiêu chưa dùng được, tuy vậy nhưng trường khí thế của hắn cũng đã vô cùng mạnh mẽ. Còn về trường khí thế bóng tối này, nó quả là mạnh tới mức đáng sợ! Về mặt chức năng suy yếu kẻ địch thì không cần phải bàn cãi gì, cứ nhìn vào tác dụng của thứ trọng lực kia là có thể thấy năng lực này kinh khủng tới mức nào… Suy nghĩ một chút đi: thứ gì được cho là sức mạnh lớn nhất trong cả vũ trụ? Chính là hố đen, và đó thực ra chính là hình thái của trọng lực khi nó lớn tới mức cực đoan đó thôi. Tuy Thế Giới Xà cũng không ngưng tụ ra được hố đen, nhưng tạo ra trọng lực lớn gấp mười lần trọng lực bình thường đã là quá đủ để làm người ta phải khiếp đảm rồi.

Bùi Kiêu nặng chừng 55kg, tại trong phạm vi Đảo Phục Sinh, linh hồn dường như bị vật chất hóa và cũng bị trọng lực tác dụng, còn giờ thì hắn đang cảm thấy như mình nặng tới một tới một tấn rưỡi vậy. Vừa hạ xuống lưng rồng, đầu khối hắn lập tức bị ép khụy, chút nữa thì quỳ rạp xuống. Nếu là người bình thường, chắc chắn chỉ cần chạm tới da thịt con rồng này thì đã nát thành thịt vụn, dù là những thứ máy móc sắt thép cũng chắc chắn không có kết cục tốt hơn: trọng lực gấp ba mươi lần, đủ để bất kỳ loại xe tăng, máy bay nào cũng nát thành sắt vụn!

“Ngụy Ngưu Đầu! Ra đây!”

Bùi Kiêu liền lập tức phóng ra trường khí thế bao dung của mình, hơn nữa còn không dám khuếch tán ra xa mà cố gắng thu nhỏ hết sức thành một quả cầu bao quanh thân thể. Đồng thời, trong mắt hắn có ánh sáng màu vàng kim rực rỡ bắn ra, thân hình cũng cao khoảng 10m của Ngụy Ngưu Đầu đã xuất hiện bên cạnh hắn.

Trường khí thế bao dung quả nhiên có tác dụng phân tách và làm tan rã trường khí thế khác, mặc dù trường khí thế của con rồng này là một trường khí thế của Ma Vương cấp nhưng trường khí thế của Bùi Kiêu lại vẫn có thể làm giảm hơn phân nửa mức ảnh hưởng của nó. Dưới sự bảo vệ của trường khí thế bao dung, từ chỗ sắp ngã quỳ xuống, Bùi Kiêu đã có thể đứng thẳng lên được, hắn ước chừng trọng lượng cơ thể đang vào khoảng 200 -300 kg, vậy là trọng lực còn lớn hơn bình thường cỡ khoảng năm, sáu lần.

(Đáng sợ! Không hổ là thực lực của Ma Vương cấp chân chính. Mà theo lời của Varotian thì con Thế Giới Xà này thực tế là một Ma Vương cấp đỉnh cao. Nếu như nó có 100% sức mạnh, vậy chỉ sợ là bất cứ kẻ nào không có được thực lực Chân Ma cấp, chỉ cần lại gần nó thôi cũng đã bị trọng lực đè chết rồi… Thật quá khủng khiếp! Trường khí thế của ta đang bị tiêu tốn rất nhanh, nhiều nhất là chỉ duy trì sử dụng được hai phút. Xem ra, đã không còn lựa chọn nào nữa…)

Bùi Kiêu nếu như đã quyết định leo lên mình rồng để đánh nó, vậy thì đương nhiên là hắn đã dám lấy mạng mình ra đánh bạc. Chỉ cần bảo vệ được máy chủ trung tâm đó, thì dù hắn và Cung Diệp Vũ có phải hợp lực để đi ‘giết người cướp của’ cũng phải cướp cho được thứ kia từ tay chính phủ thế giới. Mà nếu như cả mạng mà hắn cũng dám lấy ra đánh bạc, vậy còn thứ gì mà hắn không nỡ bỏ ra nữa?

“Ngụy Ngưu Đầu... Hai mươi giây sau, tiến hành tự phát nổ!”

Bùi Kiêu rống to môt tiếng, sau đó lập tức cắm đầu chạy về phía đầu rồng. Phải ương ngạnh chống lại trọng lực gấp năm, sáu lần khiến cho tốc độ của hắn giảm đi không ít, nhưng cũng may là hắn còn có lực lượng lôi điện để tiến hành gia tốc, nhờ đó mà sau hai mươi giây, hắn chắc hẳn cũng đã chạy được 400 – 500m. Khi ấy, chắc hẳn hắn cũng đã có thể đến được chỗ ‘nghịch lân’ của con rồng, và đó cũng sẽ là lúc Ngụy Ngưu Đầu phát nổ, nhờ vậy mà khiến con rồng phải phân tán sự chú ý để chữa trị thân thể… Đó là lúc mà hắn định tung ra một đòn mạnh nhất!

Về phần Ngụy Ngưu Đầu phát nổ, tuy rằng làm vậy cũng không khiến cho bản thân Bạo Viêm Cự Phủ tan nát, nhưng tất cả Năng Lượng Tiêu Chuẩn bên trong nó sẽ bị dùng hết, vì vậy mà không thể tự ngưng tụ thành hình thái Ngụy Ngưu Đầu được nữa và sẽ từ chỗ này rơi xuống mặt đất dưới kia. Có trời mới biết Bạo Viêm Cự Phủ sẽ rơi xuống nơi nào! Có lẽ nó sẽ rơi xuống biển, có lẽ là nơi nào đó trên mặt đất Đảo Phục Sinh, cũng có thể sẽ bị người sống hay linh hồn nào đó nhặt được. Khi đó, khả năng Bùi Kiêu có thể tìm lại được Bạo Viêm Cự Phủ sẽ là rất nhỏ… Có lẽ sẽ mãi mãi mất đi cây Thiên Sinh Vũ Khí cấp Ma Vương này thôi.

Nhưng nếu cả mạng mà còn dám lấy đánh cược, vậy chẳng lẽ còn ngại cược thêm cây Bạo Viêm Cự Phủ này sao?

Bùi Kiêu có thể nói là đã quyết chí rồi: “Dù sao thì đến cả mạng mà lão tử còn dám liều, vậy thì chỉ mấy món đồ còn tính toán gì? Nếu như chết rồi thì mọi thứ đều kết thúc, còn nếu may mắn sống sót và chiến thắng con rồng này, vậy thì dù có mất đi Bạo Viêm Cự Phủ cũng đáng! Chỉ cần có thể lấy được máy chủ trung tâm kia…”

“16, 15,…, 6, 5,... 1”

Bùi Kiêu vừa ra sức chạy vừa âm thầm đếm ngược thời gian, ngay khi vừa đếm tới 0, trường khí thế bao dung bao trùm bên ngoài đột nhiên bị kéo rút toàn bộ vào trong cơ thể. Bùi Kiêu đồng thời thiêu đốt cả chấp niệm của bản thân và trường khí thế bao dung! Lần đầu tiên, sau khi cô đọng ý chí bao dung, bước vào Chân Ma cấp, hắn đồng thời thiêu đốt cả chấp niệm bản thân và trường khí thế để tiến hành Giải Phóng – hành động còn được gọi là Giải Phóng Mức Độ Sâu!

Trong chốc lát, toàn thân Bùi Kiêu đều bốc lên dòng điện tương có hình thái như một chất lỏng màu bạc, khiến cho cơ thể hắn như thể biến thành một người máy bằng thủy ngân, thân thể lại một lần nữa to lớn thêm mấy mét, chỉ có điều phần lớn thêm này đều do điện tương dạng như chất lỏng màu trắng bạc tạo thành. Mà không chỉ thân hình to ra, ngay cả hình dáng của hắn cũng xuất hiện thay đổi rất lớn. Đầu tiên là khuôn mặt hắn, nó vốn là một khuôn mặt của một người rất trẻ tuổi, nhưng lúc này điện tương dạng lỏng màu trắng bạc lại ngưng tụ ra một thứ giống như chòm râu dài, tiếp theo khuôn mặt biến thành một bộ mặt rất uy nghiêm nhưng chỉ có một mắt trái, nhìn qua giống như một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi rất to lớn, tráng kiện. Phần điện tương còn lại thì chảy về phía Anh Dũng Súng, bao bọc và làm nó biến hình. Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, cây súng kia đã biến thành một ngọn thương khổng lồ màu trắng bạc bên trên khắc đầy những phù văn ký hiệu kỳ lạ.

Những ký hiệu bắt mắt nhất của ngọn thương này nhìn qua có vẻ giống như ký tự của bảng chữ cái anphabet (1). Khi dòng ánh sáng trắng chuyển động, nó dường như làm những ký tự này sáng ngời lên, dòng chữ đó dường như là: GUNGNIR... (2)

Bùi Kiêu lúc này còn lấy đâu ta đầu óc để tìm hiểu những thứ đó? Toàn bộ sự tập trung của hắn đầu đang dồn cả vào cái đầu rồng khổng lồ trước mặt. Khi một vụ nổ lớn và làn sóng xung kích xuất hiện sau lưng Bùi Kiêu, quả nhiên con rồng kia cũng tức giận ngoái đầu lại. Trong nháy mắt cái đầu rồng đưa lên, Bùi Kiêu đã thấy được phía dưới cổ nó có một mảng vẩy màu tím, nhìn khác hẳn so với vẩy màu đen kịt toàn thân nó. Bùi Kiêu đã bất chấp, không cần phải suy nghĩ nhiều, hắn lập tức nhấc vũ khí đang cầm trong tay, lao thẳng về phía mảng vẩy màu tím kia.

Trong khoảng khắc đó, Anh Dũng Súng đã biến thành một ngọn thương màu trắng bạc, giống như một ngôi sao băng đâm toạc bầu trời u tối, cắm thẳng vào khu vực vẩy màu tím dưới cằm rồng. Chỉ thoáng chốc sau, thứ máu màu vàng kim lóng lánh đã phủ kín cả cơ thể Bùi Kiêu…

Chú thích:

1. Bảng chữ cái anphabet: là bảng chữ cái của tiếng Anh.

2. Gungnir: ngọn thương của Odin trong thần thoại Bắc Âu.

Lời bình:

Một đòn liều chết của Bùi Kiêu liệu sẽ đưa tới kết quả như thế nào? Hắn liệu có thể sống sót sau khi hành động một cách liều lĩnh như vậy? Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.