Mọi người đều cùng dạ một tiếng, rồi phân công nhau đi làm, Đoàn Phi
cưỡi ngựa, áp tải đưa thi thể Lý Toàn về Chu phủ. Tô Dung nhận được tin
ra nghênh đón, hỏi:
- Công tử, nghe nói đã tìm được lai lịch của bộ xương kia, có điều đã có người nhanh tay hơn giết mất nghi phạm rồi?
Đoàn Phi gật gật đầu, nói:
- Chỉ chậm một bước, ta đã có thể tra ra ngọn ngành vụ này rồi, đáng tiếc …
Tô Dung cười nói:
- Công tử không cần buồn phiền, lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó lọt,
bộ xương đó lai lịch không rõ ràng cũng đã bị công tử tra ra rồi, công
tử còn sợ gì không tra ra được ai là kẻ đã giết Lý Toàn? Nói không chừng manh mối đã xuất hiện, chỉ là công tử còn chưa muốn vạch trần ra mà
thôi!
Khóe miệng Đoàn Phi lộ ra nụ cười mỉm, hắn nói:
-
Dung Nhi, nếu ngươi là nam tử, hơn nữa còn bằng lòng dấn thân vào quan
phủ tra án, chỉ sợ đến tư cách uống gió Tây bắc ta cũng không có, ngươi
nói không sai, trong lòng ta đã biết tên đáng chết nào đã giết Lý Toàn,
ha ha, tâm trạng bây giờ của tên hung thủ kia nhất định không tốt, có lẽ chúng ta cũng có thể lợi dụng hắn một phen.
Tô Dung đi cùng hắn đến hậu viện, Đoàn Phi đột nhiên quay đầu nói với Hoa Minh:
- Hoa Minh, ngươi phái người nào đáng tin âm thầm đi điều tra một người
cho ta, mọi người không nói đại ca của Lý Thôi là ai, nhưng chắc cũng
không khó để tra ra chứ? Ta muốn biết tất cả các tư liệu về người đó,
bao gồm cả trước đây hắn từng làm gì, bây giờ làm gì, ở đâu, nếu có thể
làm được, cho dù ngày nào hắn cũng phải vào nhà xí mấy lần ta cũng muốn
biết rõ ràng tỉ mỉ!
Hoa Minh đáp vâng, sau đó đi tìm người, Đoàn Phi hỏi:
- Dung Nhi, đêm qua nghỉ ngơi thế nào? Hôm nay Hải công công có đến không?
Tô Dung cười nói:
- Có lẽ hắn biết người còn chưa trở lại, cho nên cũng không thấy đến, đối với tiểu nhân mà nói, nơi nào chẳng như nhau! Không cần phải làm bữa ăn khuya cho người nào đó … tối qua không biết ngủ say đến mức nào
Đoàn Phi đang muốn đùa nàng hai ba câu, Tô Dung đột nhiên dừng bước, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía trước, Đoàn Phi nghi hoặc nhìn theo, thì thấy
hoa viên lung tung lộn xộn sau nhà Chu Đức có một nữ tử mặc váy dài màu
lam đang vừa hái lá vừa mỉm cười …
- Tiêu Hàn!
Đoàn Phi kinh ngạc kêu lên:
- Là ngươi! Ngươi về từ khi nào vậy?
Quản Tiêu Hàn cười xinh đẹp nói:
- Chính là lúc hai người còn đang ta ta nàng nàng, tiểu nữ đã đi trước một bước, đến hậu viện đợi hai người rồi!
- Nói bậy, ta và công tử không có gì hết!
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Dung đỏ ửng lên. Quản Tiêu Hàn cười khanh khách, nói:
- Thật không có sao? Vậy quá tốt rồi, xem ra thời gian này hai người cũng không có tiến triển gì, vậy đừng trách ta không khách khí nhé!
- Không khách khí cái gì?
Đoàn Phi nghi hoặc hỏi. Quản Tiêu Hàn cười đến run rẩy cả người:
- Dung nhi nghe hiểu đấy, tiểu nữ nói đại nhân à, lúc ngài phá án sao
thông minh thế, mà giờ ngốc đến đáng yêu! Ài, tiểu nữ không nói chuyện
với hai người nữa, tiểu nữ đi cả đêm để về kinh thành, mệt muốn chết
rồi, tiểu nữ cũng đã chọn được một phòng trống ở hậu viện, Tiểu Hoàn
đang đun nước cho tiểu nữ, ài, phải tắm cái đã, sau đó ngủ một giấc thật ngon mới được!
Quản Tiêu Hàn nói xong thì đi, Đoàn Phi quát:
- Gần đây ngươi đi đâu? Bổn quan không thích những người không nói tiếng nào mà tùy ý đến đi như vậy!
Quản Tiêu Hàn thở dài, quay đầu lại một cách đáng thương, nói:
- Đại nhân đại lượng, công tử tha cho tiểu nữ lần này đi, mọi người đều
có nỗi khổ tâm khó nói mà, lần sau tiểu nữ sẽ không thế nữa, được không?
Đoàn Phi cũng hết cách với nàng ta, Quản Tiêu Hàn giảo hoạt cười cười, đang muốn xoay người đi, Tô Dung đã bất ngờ nói:
- Quản tỷ tỷ, sắc mặt tỷ hình như không được tốt, có phải là bị thương rồi không?
Sắc mặt Quản Tiêu Hàn nói biến là biến, nàng nhíu mi than nhẹ, đáng thương nói:
- Đúng vậy, trong lúc tỷ tỷ đi làm việc bị người ta vây đánh, suýt nữa
không quay về gặp hai người được, giang hồ đúng là hiểm ác, ở bên cạnh
công tử vẫn là an toàn hơn, Dung nhi muội muội, muội nói phải không?
Tô Dung hừ một tiếng, cũng không để ý đến nàng ta nữa, Quản Tiêu Hàn lại
nháy mắt với Đoàn Phi, sau đó mới nhanh nhẹn rời đi. Nàng chiếm cứ bên
phải phòng ngủ chính, còn Tô Dung chọn bên trái, Đoàn Phi không khỏi nhớ tới lời của Hoa Minh, hắn bây giờ cũng coi như là trái nâng phải đỡ
rồi, lúc nào mới biến thành trái ôm phải ấp đây? Đọc thêm tại ban long
hoi.
Đoàn Phi
còn chưa ngồi yên trong hậu viện, đã nghe người đến bào thê tử của Lý
Toàn cũng không thấy đâu nữa rồi! Nghe được tin này, Đoàn Phi khẽ mỉm
cười, tên hung thủ kia đúng là giấu đầu hở đuôi, sơ hở càng ngày càng
nhiều. Đổi là một tên sát thủ nhất định sẽ thuận tay giết chết cả nhà Lý Toàn, nhưng tên hung thủ này chỉ ra tay với mình Lý Toàn, mà lại không
xuống tay với thê tử của Lý Toàn. Nét vẽ về thân phận của hắn cũng sinh
động dần lên, đại ca thần bí kia của Lý Toàn có lẽ cũng sắp trồi lên mặt nước rồi.
Không lâu sau, Dương Sâm khám nghiệm xong tử thi, đi đến bẩm báo:
- Phi ca, đây là bản kết quả khám nghiệm, ngực người chết bị dập nát,
xương thứ ba sườn trái bị gãy đâm xuyên tim, nguyên nhân chết gần như
giống với Lý Thôi, chỉ khác là Lý Toàn chết nhanh hơn, đau đớn cũng ít
hơn mà thôi!
Đoàn Phi thở dài:
- Lưới trời lồng lộng tuy
thưa mà khó lọt, đây là báo ứng, Lý Toàn lúc đầu nhờ ca ca đi giết Lý
Thôi báo thù thay hắn, tuyệt đối không ngờ rằng bản thân cũng có ngày
chết y như vậy trong chính tay của ca ca mình.
Dương Sâm mở to hai mắt, hỏi:
- Đã tra được ca ca Lý Toàn là ai rồi sao?
Đoàn Phi lắc đầu nói:
- Tuy còn chưa tra được, nhưng cũng không còn lâu nữa, ngươi vất vả rồi, xử lý xong thi thể này đệ nghỉ ngơi được rồi!
Tinh thần Dương Sâm phấn chấn lên nói:
- Đệ không mệt, Phi ca bây giờ đang nắm trong tay Cẩm Y Vệ? Đệ có thể đến phòng liệm của Cẩm Y Vệ xem một chút được không?
Đoàn Phi nhìn hắn một lát, lúc này mới cười nói:
- Đệ coi đó là nơi vui chơi sao? Ta cũng chỉ tạm thời nắm giữ Cẩm Y Vệ
trên danh nghĩa thôi, hôm qua đệ không nhìn thấy vẻ mặt của những Cẩm Y
Vệ trong Bắc Trấn Phủ Ti khi nhìn chúng ta như thế nào sao?
Ta sẽ không rước mất mặt vào thân trong thời điểm này đâu!
- Ôi, đáng tiếc, trong Cẩm Y Vệ nhất định có rất nhiều tư liệu mà đệ cần. Nếu Phi ca đã không có cách nào, hôm khác đệ đi hỏi Hoa Minh vậy!
Dương Sâm thở dài nói.
- Hỏi ta cái gì?
Hoa Minh đi tới, nói với Đoàn Phi:
- Đại nhân, tiểu nhân đã phái La Huy đi điều tra tin tức của ca ca Lý
Toàn rồi, đây là hồ sơ Cẩm Y Vệ đưa tới hôm qua, mời đại nhân xem qua,
rồi nhanh chóng phúc đáp!
Đoàn Phi sửng sốt nói:
- Mấy thứ này đem tới đây làm cái gì?
Hoa Minh bất đắc dĩ nói:
- Đại nhân, ngài hiện đang tạm thời chỉ huy Cẩm Y Vệ, bọn họ vừa đem hồ
sơ tới chỗ chúng ta đã đi rồi, chúng tiểu nhân cũng hết cách!
Đoàn Phi khẽ cau mày nói:
- Hạng Chỉ Huy Sứ bây giờ đang ở đâu? Ngươi đem chỗ này đến cho hắn xử lý được rồi, Hoàng thượng tâm huyết dâng trào, để ta tạm thay thế trên
danh nghĩa mà thôi, ta cũng không muốn dính dáng đến đống phiền toái
này!
Hoa Minh cười khổ nói:
- Đại nhân, bây giờ không phải do ngài rồi, Trương công công đã phong tỏa thiên lao, chúng tiểu nhân
căn bản không vào được, bên ngoài cũng đã truyền tin huyên náo, nói ngài xử xong vụ này sẽ chuyển từ tạm thời sang chính thức. Đại nhân, ngài
nhiều lần nhượng bộ Trương công công, chúng tiểu nhân đều biết nỗi khổ
tâm của ngài, nhưng người bên ngoài không biết, bọn họ đều nói ngài là
tay sai của Trương Nhuệ!