Sau khi chú Ngô rời đi, qua nửa giờ, Nhan Niệm Niệm cùng Cố Lẫm cũng rời đi, bọn họ thay đổi một cái khách sạn, là lúc trước đã sớm quyết định xong, bao suốt một tầng lầu, bảy bảo tiêu liền ở tại một tầng này, bảo vệ đến kín không kẽ hở. Có một bảo tiêu khác bị Cố Lẫm phái đi nhìn chằm chằm chú Ngô, cũng không phải không tin ông ấy, mà là lo lắng có khác người cũng tới Tân Thành.
Bọn họ tính toán ở Tân Thành một đêm, sắc trời quá mờ tuyết lại rơi xuống, đi cao tốc không an toàn.
Vừa vào cửa, Nhan Niệm Niệm liền gấp không chờ nổi mà vào phòng ngủ, xem xét nơi nơi một chút.
Cố Lẫm giúp cô đem mũ khẩu trang tháo xuống, "Yên tâm, lúc trước bảo tiêu đã xem xét qua."
Nhan Niệm Niệm yên tâm, đem notebook da đen mở ra, một tờ một tờ cẩn thận lật xem.
Cố Lẫm cũng ngồi ở bên người cô, cùng nhau xem với cô.
Đây thật sự là một cái notebook rất bình thường, Nhan Thanh Lâm chỉ ghi chép sinh hoạt việc vặt.
—— Ngày mai Niệm Niệm phải đi thi, phải mua cho con bé một cây bánh quẩy hai cái trứng gà, chúc nha đầu bảo bối thi một trăm điểm.
—— Quần của Niệm Niệm có chút ngắn, nhớ rõ cuối tuần mang con bé đi trung tâm thương mại mua quần áo.
—— Niệm Niệm nhận được thư tình, ai, có người nhớ thương nha đầu bảo bối của ta.
Notebook này có lẽ dùng đã nhiều năm, ghi chép linh tinh vụn vặt chuyện của Nhan Niệm Niệm từ cấp hai đến lớp 11.
Nhan Niệm Niệm vẫn luôn lật notebook nhìn đến buổi tối 9 giờ, ở giữa Cố Lẫm kêu cơm đến phòng, cô cũng là một bên ăn một bên xem, mỗi một chữ đều nhìn kỹ, cũng không thấy có cái chỗ nào khả nghi.
"A Lẫm, cái gì em cũng không phát hiện." Nhan Niệm Niệm thất bại mà nhìn Cố Lẫm, cái notebook này kiếp trước cô cũng xem qua rất nhiều lần, tuy rằng ở giữa bị Liễu Như Chân cầm đi một tháng, nhưng thời điểm trở về cũng không có thiếu cái gì.
Bàn tay to của Cố Lẫm gắn vào đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng xoa xoa, "Không có việc gì, chúng ta từ từ tới, cái notebook này không có manh mối, có lẽ ở nơi khác có cái phát hiện gì đó, em không cảm thấy lời chú Ngô nói với em rất kỳ quái sao?"
Anh vừa nói như vậy, Nhan Niệm Niệm lập tức phục hồi tinh thần lại, "Đúng rồi, năm đó ba em cùng Liễu nữ sĩ cãi nhau một đoạn kia, quá không hợp lý!"
Ngón tay trắng nhỏ của cô gắt gao mà nhéo cổ tay áo Cố Lẫm, "Ba em là một con mọt sách, ngày thường cho dù tức giận cũng sẽ không này sinh tranh chấp với người ta, ông ấy sao có thể sẽ uy hiếp Liễu nữ sĩ muốn ngã chết Cố Dao chứ?"
"Hơn nữa......" Chân mày tinh tế của Nhan Niệm Niệm cau lại, "Em và Cố Dao đều là con gái của ông ấy, ông ấy vì phôi thai nhỏ trong bụng, uy hiếp muốn giết chết con gái đã ba bốn tháng, này, này quá kỳ quái."
Cố Lẫm mắt đen híp lại, "Trừ phi......" Anh nghĩ tới một loại khả năng.
Nhan Niệm Niệm cũng lập tức nghĩ tới, "Trừ phi Cố Dao không phải con gái của ba em!"
Cô nhảy một chút mà đứng lên, ở trong phòng xoay hai vòng, từ trong túi lấy di động ra, ấn vài cái, âm thanh chú Ngô liền từ di động truyền ra.
Cố Lẫm sửng sốt, cười khẽ một tiếng, thói quen gặp phải sự việc gì sẽ ghi âm của tiểu nha đầu thật đúng là bảo trì rất khá.
Nhan Niệm Niệm cẩn thận mà đem lời chú Ngô nói lại nghe xong một lần, "A Lẫm, chú Ngô nói Liễu nữ sĩ té ngã một cái, ba em cho rằng Cố Dao sinh non hơn một tháng, nếu, nếu bà ta không phải sinh non thì sao? Nếu bản thân Liễu nữ sĩ rất rõ ràng dự tính ngày sinh, cố ý ở thời điểm tới gần làm bộ té ngã?"
Cô càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, lấy tính tình ba cô tốt như vậy, trừ phi là đã biết Cố Dao không phải con gái ruột, mà Liễu Như Chân muốn đem đứa trẻ của ông ấy sảy mất, mới có thể làm ra sự việc quá kích như vậy.
Nhan Niệm Niệm nghiêng đầu nhỏ, mảnh dài lông mi chậm rãi chớp hai cái, đột nhiên nghĩ tới cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Lẫm, vẻ mặt kinh nghi bất định.
"Có phải Nhan Nhan cũng nghĩ đến hay không?" Cả người Cố Lẫm đều bao trùm một cỗ hơi thở, trong con ngươi đen nhanh chóng mà hiện lên một tia lãnh lệ.
Nhan Niệm Niệm gian nan mà nuốt nước miếng xuống, nếu Cố Dao không phải con gái của ba cô, vậy cha ruột của Cố Dao là ai chứ?
Trong lòng cô đã chọn được người, nhìn bộ dáng của Cố Lẫm, hẳn là cũng nghĩ đến.
Lúc trước không có chú ý tới, hiện tại cẩn thận nghĩ lại, Cố Dao và Cố Đồng Bằng thật đúng là có vài phần giống nhau, đặc biệt là đôi mắt.
Nhan Niệm Niệm và ba cô đều là mắt tròn xoe, đôi mắt của Cố Dao lại trời sinh nghiêng về thon dài, cùng Cố Lẫm, Cố Đồng Bằng, Cố Tiêu đều có điểm giống.
Nhan Niệm Niệm bắt được tay Cố Lẫm, "A Lẫm, em cảm thấy...... Khả năng chúng ta...... Phát hiện một cái bí mật lớn."
Cố Lẫm nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, quá muộn, hiện tại không có biện pháp trở lại Yến Thành, gọi điện thoại lại không phải rất an toàn, anh chỉ có thể chịu đựng tính khí chờ ngày mai trở về lại thương lượng với ông ngoại.
"Nhan Nhan đi tắm rửa trước đi." Bọn họ ở cũng là phòng xép, trừ bỏ phòng khách, còn có hai gian phòng ngủ.
Nhìn xem thời gian, xác thật nên ngủ, Nhan Niệm Niệm thất thần mà tắm rửa, trong đầu còn nghĩ chuyện này.
Nếu Cố Dao thật sự là con gái của Cố Đồng Bằng, vậy dựa theo thời gian suy tính, Cố Đồng Bằng cùng Liễu Như Chân đã sớm quen biết, sau khi có Cố Dao, hai người lại cùng người khác yêu đương cuồng nhiệt kết hôn.
Có khả năng là lúc trước hai người chia tay, nhưng Liễu Như Chân vì sao không xoá sạch đứa trẻ chứ? Còn có, thời điểm ba cô cùng Liễu Như Chân kết hôn, có biết bà ta đã mang thai hay không?
Liễu Như Chân cùng Cố Đồng Bằng xem như gương vỡ lại lành?
Chính là,vừa nghĩ đến kết cục kiếp trước, Nhan Niệm Niệm liền không rét mà run.
Kiếp trước, ở trong cái chuyện xưa này, Giang lão gia tử, Giang Chỉ, ba cô, Cố Lẫm, bản thân cô, tất cả năm người đều đã chết, mà Cố Đồng Bằng, Liễu Như Chân cùng Cố Tiêu Cố Dao lại vui sướng hạnh phúc mà sinh hoạt ở bên nhau, người một nhà đều là quan hệ huyết thống, còn có được tập đoàn Xuân Hoa tài phú kinh người.
Nhan Niệm Niệm rùng mình một cái, vội vàng mà lau khô nước trên người, tóc dài lung tung mà xoa xoa, liền từ buồng vệ sinh đi ra.
"Nhan Nhan lại đây, đem đầu tóc làm khô." Cố Lẫm giống như đã sớm chuẩn bị tốt, máy sấy cầm ở trong tay.
Nhan Niệm Niệm đi qua, anh hẳn là đi một cái phòng ngủ khác tắm xong, trên tóc ngắn màu đen còn mang theo hơi ẩm, trên người có sữa tắm nhàn nhạt thanh hương.
Máy sấy "Ô ô" mà thổi, trong đầu Nhan Niệm Niệm là một cuộn chỉ rối.
Chờ Cố Lẫm kéo tay cô nằm ở trên giường, đem cô ôm vào trong ngực, Nhan Niệm Niệm mới hồi phục tinh thần lại.
"...... A Lẫm, anh làm sao lại không đi một cái phòng khác mà ngủ?"
Cố Lẫm đem cô hướng trong lồng ngực bọc bọc, "Chuyện hôm nay khiến anh cảm thấy kinh hãi, Nhan Nhan, bồi anh ngủ đi."
Nhan Niệm Niệm chưa nói cái gì, đầu nhỏ dựa vào trước ngực anh.
Không riêng gì anh cảm thấy kinh hãi, cô cũng là cảm thấy khủng bố từng đợt.
"A Lẫm, nghĩ lại cái kết cục kia trong mơ của em, thật sự...... Thật là đáng sợ." Nhan Niệm Niệm thấp giọng nói: "Năm người chúng ta —— ông ngoại, mẹ anh, ba em, anh, em...... Tất cả đều đã chết."
Môi mỏng của Cố Lẫm nhấp thành một cái đường thẳng sắc bén, trong con ngươi đen đầy hung ác nham hiểm.
Nếu năm người bọn họ đều là chết ngoài ý muốn thì cũng thôi, nhưng ít ra, anh cùng tiểu nha đầu chính là bị giết.
Nhỡ ra, ba người khác cũng không phải chết ngoài ý muốn thì sao?
Người gây trở ngại sinh hoạt hạnh phúc của Cố Đồng Bằng và Liễu Như Chân tất cả đều đã chết, mà hai người này lại gương vỡ lại lành, trai gái song toàn, còn có được tài phú kinh người như thế.
Nào có chuyện khéo léo như vậy?!
Nhan Niệm Niệm từ trong lòng ngực anh ngẩng đầu lên, "A Lẫm, chúng ta nhất định phải biết rõ ràng, Cố Dao đến tột cùng có phải con gái ruột của Cố Đồng bằng hay không." Chuyện này quan hệ trọng đại, chỉ là đoán mò không được, còn phải có chứng cứ rõ ràng.
Ngón tay thon dài của Cố Lẫm vuốt ve đầu vai cô, "Ừm, có thể làm xét nghiệm ADN."
"Có phải phải dùng tóc hay không?" Nhan Niệm Niệm nghĩ nghĩ, "Hiện t ạihai người chúng ta hai đều không ở nhà họ Cố, muốn lấy tóc mà nói ——"
"Tóc không được, nếu là thu thập mẫu tóc, cần phải dùng chân lông, tự nhiên không rơi xuống được."
Chẳng lẽ phải đi rút tóc của Cố Đồng Bằng và Cố Dao?
Nhan Niệm Niệm cảm thấy cái kế hoạch này không thể được. Cô có thể dựa vào việc xung đột với Cố Dao từ trên đầu cô ta lấy hai cái, nhưng tóc của Cố Đồng Bằng không có khả năng đi rút.
Cố Lẫm gắt gao mà ôm cô, thân mình nhỏ trong lòng ngực thơm tho mềm mại, nhưng hiện tại một chút tâm tư kiều diễm anh cũng không có.
"Ngày hôm qua Liễu Như Chân không phải hẹn em đi kiểm tra sức khoẻ sao?" Cố Lẫm hỏi, "Là ngày nào đó?"
Nhan Niệm Niệm lập tức phản ứng lại, "Là ngày mốt! Tới kịp, ngày mai chúng ta trở về! Liễu Như Chân nói chính là kiểm tra sức khoẻ gia đình, còn nói "Người vội như chú Cố của con cũng phải đi kiểm tra sức khoẻ", bà ta là vì muốn em kiểm tra sức khoẻ, ngay cả Cố Đồng Bằng cũng kéo theo."
"Thật ra cũng không phải, bọn họ vốn dĩ liền rất chú ý thân thể khỏe mạnh, mỗi năm đều phải kiểm tra sức khoẻ. Nhưng mà...... Lúc trước bọn họ đều ra nước ngoài kiểm tra sức khoẻ." Cố Lẫm nghĩ đến, có lẽ bọn họ chính là đề phòng bị bệnh viện nhận thấy cái gì.
Nếu không phải lần này Liễu Như Chân sốt ruột muốn biết trong bụng của tiểu nha đầu có đứa trẻ của anh hay không, khẳng định sẽ không đi bệnh viện ở Yến.
Nếu Liễu Như Chân nói là "Bệnh viện Xuân Hoa nhà mình không cần xếp hàng", vậy nơi bọn họ muốn đi chính là nơi làm nội soi dạ dày lần trước cho tiểu nha đầu.
Thời điểm kiểm tra sức khoẻ tất nhiên phải rút máu......
Cố Lẫm rũ đôi mắt xuống, chỉ cần cùng viện trưởng nói chuyện, đem máu của Cố Đồng Bằng cùng máu của Cố Dao đưa đi làm xét nghiệm ADN là được, cũng chỉ mấy giờ là có thể ra kết quả.
"A Lẫm......" Âm thanh Nhan Niệm Niệm có chút run, "Chuyện này càng đi vào sâu bên trong liền càng cảm thấy đáng sợ, nhỡ ra, ngay từ đầu chính là âm mưu thì làm sao bây giờ?"
Đương nhiên Cố Lẫm cũng nghĩ đến, nếu cha mẹ anh cùng cha mẹ của tiểu nha đầu, hai cọc hôn nhân này đều là âm mưu, cũng không phải không có khả năng.
Từ thời điểm Cố Dao ở trong bụng không bị xoá sạch nhìn xem, Liễu Như Chân cùng Cố Đồng Bằng có lẽ vốn dĩ không phải chia tay, mà là bất đắc dĩ tạm thời tách ra, vậy mẹ anh còn có Nhan Thanh Lâm chết liền không thể không khiến người ta suy nghĩ sâu xa.
Rốt cuộc, anh và tiểu nha đầu cũng đều là bị hai người này giết.
"A Lẫm, em, em có chút sợ hãi."
Cố Lẫm đau lòng mà ôm chặt nàng, "Đừng sợ, Nhan Nhan, có anh đây." Từ trước đến nay bộ dáng của tiểu nha đầu đều là định liệu, cho dù đoạn thời gian anh cùng cô chia tay kia, tiểu nha đầu cũng chưa từng hoảng loạn, tất cả hành động của cô bao gồm khổ nhục kế đều là tên bắn có đích.
Trước nay anh còn chưa từng nhìn thấy cô sợ hãi.
"A Lẫm, anh sẽ nói cho ông ngoại sao?" Nhan Niệm Niệm đột nhiên hỏi.
Cố Lẫm sửng sốt một chút, ngay sau đó hiểu rõ ý tứ của cô, anh trầm mặc không có mở miệng.
Nhan Niệm Niệm cũng không có truy vấn nữa.
Nếu Cố Dao thật sự là con gái ruột của Cố Đồng Bằng, hoặc là nói chỉ nhắc tới việc cho Cố Đồng Bằng cùng Cố Dao làm xét nghiệm ADN với lão gia tử, lão gia tử là có thể lập tức liên tưởng đến cái ý nghĩa này.
Giang Chỉ là hòn ngọc quý trên tay Giang lão gia tử, năm đó nói là nhảy lầu tự sát, nhưng ai có biết có nội tình hay không chứ.
Nếu Cố Đồng Bằng thật sự có mưu hại Giang Chỉ, khẳng định Giang lão gia tử sẽ không bỏ qua ông ta.
Cố Đồng Bằng cùng lão gia tử không có quan hệ huyết thống, lão gia tử cũng vẫn luôn không thích ông ta, nhưng ông ta lại là cha ruột của Cố Lẫm.
Nếu đem chuyện này nói cho lão gia tử, tương đương với việc Cố Lẫm vứt bỏ tình cảm cha con này, đem Cố Đồng Bằng giao cho lão gia tử xử trí.
Nhan Niệm Niệm ôm vòng eo thon chắc của anh, đầu nhỏ dựa vào trước ngực anh, nghe tiếng tim đập trầm ổn hữu lực của anh, dần dần nhắm mắt lại.