Tung Hoành Dị Thế

Chương 9: Ma thú thượng cổ? đều là của ta!



Ba tháng thấm thoát trôi qua, Lạc Tử Băng vẫn ở trong trạng thái tu luyện. Những vầng hào quang không ngừng bao sát lấy thân nàng làm người khác chí có thể thấy được một đạo ánh sáng bao trùm lấy thân ảnh nhỏ bé. Hào quang đậm đặc vô cùng chói lóa, mà bên trong cơ thể Lạc Tử Băng, tại vùng đan điền. Mười điểm ánh sáng không ngừng điên cuồng hấp thụ nguyên khí bên ngoài, làm cho bông bỉ ngạn bị một cái xích trói lại ở giữa mười điểm nhỏ ánh sáng càng ngày càng đậm màu đỏ sẫm, mà cái xích thì càng ngày càng nhạt.

Ba tháng cơ thể nàng vẫn không ngừng hấp thụ nguyên khí bên ngoài, mà mười điểm sáng vốn không có màu lại rực sáng xoay điên cuồng, mà hai đạo ánh sáng một đen một trắng cũng không ngừng dây dưa trước mặt nàng. Nếu ai để ý sẽ thấy hai đạo ánh sáng đó là hai cái nhẫn là Bạch Ngọc giới và Hỏa Lực giới.

Hào quang bọc lấy thân ảnh của Lạc Tử Băng nhạt đi, để lộ một mái tóc đỏ rực như lửa dưới nắng. Một tiếng nổ oanh tạc nổ ra làm chấn động, kể cả mặt đất cũng nứt ra. Mười điểm ánh sáng bên trong cơ thể Lạc Tử Băng nhẹ nhàng thoát ra ngoài, bao trùm lấy thân thể vẫn còn vương hào quang. Bông bỉ ngạn bên trong cơ thể nàng chính thức mở phong ấn. Luồng ánh sáng đỏ lấn cả ánh sáng màu trắng bên cơ thể nàng. Làm cho Lạc Tử Băng gào lên trong cơn đau đớn

Lại một tiếng nổ nữa lần nữa xảy ra, thậm chí lực công phá còn mạnh hơn gấp bội, nhưng mặt đất bây giờ lại vô sự bình an. Bất quá làm người khác phải tròn mắt là một thân ảnh nhỏ, mái tóc đỏ tươi như máu lại mang theo sự cuồng sát vô cùng kiều mị. Khuôn mặt không thể dùng từ ngữ để hình dung được nữa. Một vẻ đẹp câu hồn đoạt phách mà lại bách niên nan ngộ. Khí chất yêu mị cùng quyến rũ hòa lẫn vào nhau tạo thành một sự lãnh liệt như lửa hỏa thiêu đốt tất cả thứ lạnh giá trên trần gian. Khóe môi đỏ tươi lại không hề chói mắt, ướt át kiều diễm như nụ hoa chớm nở. Làn da như trong suốt lại mang theo màu trắng như tuyết, không nhợt nhạt mà lại vô cùng khi sương tái tuyết. Gò má ửng hồng mang theo sự ngây thơ trong trẻo. Đôi tử mâu lạnh nhạt lại mang theo sự quyến rũ vô tình, . Đóa bỉ ngạn đỏ thẫm trên trán nàng có mười ba cánh hoa đã rực đỏ, càng lộ thêm vài phần kiêu ngạo cho nữ tử

Lạc Tử Băng ngẩn người nhìn Hỏa Lực giới và Bạch Ngọc giới đã hợp thành một cái nhẫn riêng biệt. Nó toàn thân đỏ sẫm lai chút màu đen, một viên cẩm thạch đen tuyền nổi bật trên những đóa bạch liên đỏ thẫm. Hỏa Ngọc giới? Lạc Tử Băng lại càng kinh ngạc vì nàng là Thập Nguyên tố, người sở hữu mười nguyên tố. Không có nguyên tố nào là không có. Song nguyên tố đã là hiếm thấy, nàng còn có đủ hết nguyên tố? Dọa người! Qúa dọa người

Nhưng lại càng kinh sợ hơn là nguyên khí của nàng dày tới mức không thấy đáy. Và nàng còn truyền thừa được thêm rất nhiều thông tin. Lạc Tử Băng cong môi, vẻ mặt thụ sủng nhược kinh. Nàng trầm giọng ra lệnh, nguyên tố thu hồi vào cơ thể, lại tiếp tục xoay quanh bông bỉ ngạn to lớn đó, nhưng vẫn điên cuồng hấp thụ nguyên tố. Nàng có còn là người thật không đây? Lạc Tử Băng thở dài

"Ma Thú của ta! Nghe lệnh của chủ nhân ngươi, thức tỉnh đi!" giọng nói như băng hàn ngàn năm lại mang theo sự trong trẻo và ngân vang

Lời nàng vừa dứt, sâu bên trong Hỏa Ngọc giới, nơi mà trước kia bị khóa bây giờ lại mở toang ra. Tiếng gầm thét hưng phấn và sùng bái của rất nhiều Linh Thú và Thần Thú cấp cao bên trong. Nhưng đặc biệt nhất là mười đạo ánh mắt đồng loạt mở ra. Rồi biến mất! Trên trán Lạc Tử Băng đồng loạt xuất hiện thêm mười cánh hoa đỏ rực nữa. Mười khế ước khác đã xuất hiện!

Lạc Tử Băng vẫn giữ nguyên nụ cười, nàng đã mở được nơi bị khóa rồi, nàng đã hoàn toàn có được sức mạnh thật sự! Các đại gia tộc đã liên quan tới gia tộc của nàng? Đợi đấy! Bỗng mười con Ma Thú thân ảnh cực lớn xuất hiện, bao quanh nàng. Lạc Tử Băng nhìn, cười to. Thật không ngờ nàng lại có khế ước với Ma Thú, loài kiêu ngạo nhất trong tất cả các loài. Mười con Ma Thú hùng dũng to lớn, uy áp của Ma Thú Thượng Cổ làm bất kì ai cũng phải sợ hãi không thôi.

Hỏa Kim Hoàng là một con chu tước toàn thân dát ánh vàng cam, cái đuôi dài và đôi cánh rộng lớn, chỉ cần dang cũng muốn bao trùm cả cái vực. Đôi con ngươi màu cam mang theo khí chất của Hỏa vô cùng cường đại. Lam Cự Long lại là một con Cự Long toàn thân màu xanh lam nhạt, từng miếng vảy của nó ánh lên sự sắc bén đến đáng sợ. Thanh Mộc Báo lại là một con báo to, dẻo dai mà linh hoạt, toàn thân nó mang màu đen thẫm lai xanh, Xà Tinh viên lại là một con mãng xã to lớn, toàn thân màu hồng đỏ, trông vo cùng kiều diễm mà cũng vô cùng đáng sợ. Lôi Loan Điểu là một con chim ưng to lớn không kém gì Hòa Kim Hoàng, nhưng toàn thân mang màu tím sẫm.

Kim Dực Kỳ Lân bên dưới chân lại có vái ánh hoàng kim, toàn thân nó màu bạch kim dát thêm tí hoàng kim, Cửu Vĩ Băng Hồ thì lại là một con cửu vĩ chín đuôi màu trắng như tuyết, chín cái đuôi ngoe nguẩy vô cùng dễ nhìn nhưng uy hiếp nó gây ra là vô cùng lớn. Lang Xích lại là một con sói toàn thân đỏ sẫm, ánh mắt như lửa nhưng lại nhanh như gió. Ám Huyết Long là một con rồng thân dài thân màu đen, mang theo Ám Nguyên Tố thuần khiết, mà cuối cùng là Thần Quang Bạch Hổ, một con hổ màu bạch kim, uy dũng không kém bất cứ con Ma Thú nào. Mà đồng loạt chúng nó đều là Ngũ Kim Tinh, gần đột phá đẳng cấp Lục Kim Tinh. Có thể nói chính là Ma Thú siêu cường đại!!!

Mười con Ma Thú nhìn Lạc Tử Băng, trong mắt là sùng bái và rung động. Chủ nhân! Cuối cùng cũng có thể gặp người, bọn ta đã đợi người rất lâu rất lâu rồi. Bọn ta khi sinh ra chỉ có một mục đích là đợi người, chỉ có một thông tin trong đầu bọn ta chính là phải đợi chủ nhân! Người sẽ đánh thức bọn hắn!

Lạc Tử Băng nhìn Ma Thú, Mười Ma Thú tượng trưng cho Mười Nguyên tố.

Hỏa Nguyên Tố: Hỏa Kim Hoàng

Thủy Nguyên Tố: Lam Cự Long

Mộc Nguyên Tố: Thanh Mộc Báo

Thổ Nguyên Tố: Xà Tinh Viên

Kim Nguyên Tố: Kim Dực Kỳ Lân

Băng Nguyên Tố: Cửu Vĩ Băng Hồ

Phong Nguyên Tố: Lang Xích

Lôi Nguyên Tố: Lôi Loan Điểu

Ám Nguyên Tố: Ám Huyết Long

Quang Nguyên Tố: Thần Quang Bạch Hổ

Mười Ma Thú xuất hiện nhưng tre6nt rán tụi nó đều là hình của bông hoa bỉ ngạn rất giống trên trán của nàng. Tất nhiên là cùng một chủ, còn là phục tùng vô điều kiện. Nếu nói ra có Triệu Hồi Sư đã kí khế ước với Ma Thú không biết sẽ gây ra chấn động như thế nào đây? Lạc Tử Băng mỉm cười

"Về dạng người hết đi" Ma Thú nhận lệnh, ánh sáng bao trùm lấy cơ thể bọn hắn rồi đoạt loạt về dạng người. Lạc Tử Băng nhìn, đều là mỹ nam mỹ nữ hết, trong lòng cũng thấy hãnh diện vô cùng!

"Chủ nhân!" Ma Thú lại đồng loạt nói, mặc dù bọn chúng cũng không thích nhau lắm đâu nhưng mà đành phải chịu thôi, đều là Ma Thú của chủ nhân mà

"Đều tình nguyện theo ta?" Mái tóc đỏ rực như máu lại mang theo sự cuồng vọng mà chỉ có chủ nhân bọn hắn mới có được. Mười Ma Thú trong dạng mỹ nam mỹ nữ đồng loạt gật đầu, bọn hắn chính là cam tâm tình nguyện theo chủ nhân a!

"Chủ nhân! Bọn ta là Ma Thú của chủ nhân, đều sẽ cùng chủ nhân leo núi xuống biển, tuyệt không rời chủ nhân" Lang Xích một thân hồng y, khuôn mặt nam tử mang theo nét yêu nghiệt cũng mang theo sự cuồng vọng của Lang tộc, bất quá đói với nàng chính là cung kính đến không thể cung kính hơn

"Hắc hắc, không cần quá câu nệ tiểu tiết, bọn ngươi giờ đều là người của ta thì là của ta. Ừ thì cũng nên cho mỗi người một cái tên thì mới là hợp lý nhất" Lạc Tử Băng ngồi bệch xuống, chống cằm suy tư, bộ dáng có bao nhiêu đáng yêu đều lọt không qua được mắt của Ma Thú, bọn nó đều cảm thấy chủ nhân thật sự rất tốt, không như nhân loại chỉ biết lợi dụng Linh Thú bọn họ

Lạc Tử Băng cười đến ranh mãnh, chỉ tay vào từng cái mỹ nam mỹ nữ mà không ngại miệng nói ra mấy cái tên vốn là từ chủng loài bọn hắn ra. Ví như Hỏa Kim Hoàng thì là Tiểu Hoàng, Lam Cự Long thì là Tiểu Lam, Thanh Mộc Báo thì là Tiểu Mộc, Xà Tinh Viên thì là Tiểu Tinh, Kim Dực Kỳ Lân thì là Tiểu Lân, Cữu Vĩ Băng Hồ thì là Tiểu Hồ, Lang Xích thì là Tiểu Lang, Ám Huyết Long thì là Tiểu Long, Thần Quang Bạch Hổ thì là Tiểu Hổ, Lôi Loan Điểu thì là Tiểu Loan a!

Mặc dù có chút bất mãn với tên nhưng bọn nó vẫn rất thuận theo chủ nhân. Ai bảo chủ nhân là thiên lý, lời nói của chủ nhân chính là đổi trắng thay đen a! Bỗng lạc Tử Băng lên tiếng

"Bên trong còn Linh Thú nào hay không?" Lạc Tử Băng tâm tình vui vẻ mà hỏi vu vơ, ai mà chẳng vui khi mình có nhiều Linh Thú cơ chứ

"Chủ nhân, không lẽ chủ nhân không cần bọn ta" Tiểu Hồ hóa thành một con hồ ly trắng muốt nhỏ nhắn, cọ cọ vào chân Lạc Tử Băng làm nũng, con Linh Thú hay Thần Thú nào ở đây chắc chắn sẽ rất sốc!

"Đúng vậy, chủ nhân còn cần bọn Linh Thú yếu ớt kia làm gì" Tiểu Hổ cũng không chịu thua, dùng đầu hổ nho nhỏ cọ vào chân kia của nàng. Lạc Tử Băng thấy bọn nó hiểu lầm thì vuốt bộ lông của Tiểu Hổ, tươi cười nói

"Các ngươi có thấy ai nỡ vứt bỏ Ma Thú đáng yêu như các ngươi không. Ta chỉ muốn biết có bao nhiêu Linh Thú ta sở hữu thôi" Lạc Tử Băng mỉm cười, khuôn mặt vốn thanh lãnh bây giờ lại tràn ngập nhu hòa. Tiểu Hổ rất là hưởng thụ bàn tay như ngọc của Lạc Tử Băng khi vuốt lông mình, hắn vào hình dạng này mà được chủ nhân vuốt ve như vậy cũng thật đáng a! Tiểu Hồ thì tức đến muốn giậm chân mà không dám,rõ ràng là hắn làm nũng trước, hà có gì con Hổ kia dành chủ nhân của hắn?

Lạc Tử Băng thấy bọn Ma Thú đã hiểu thì đi vào Hỏa Ngọc Giới, bên trong phân ra rất nhiều khu, nhưng nàng có thể chuyển từ khu này sang khu khác. Có một nơi nguyên khí cực nhiều, lại thuần khiết vô cùng. Mà Lạc Tử Băng không biết, nguyên khí của nàng, còn thuấn khiết hơn gấp bội, mà Linh Thú chính là đặc biệt yêu thích những thứ khuấn thiết, vì thế mà cũng xảy ra vài chuyện khiến cho đám Ma Thú tức giậm chân. Bất quá là chuyện sau này

Lạc Tử Băng bước vào từng nơi,còn đám Ma Thú thì đều chạy về không gian của mình để làm gì đó nàng không biết nhưng cũng không quản, Lạc Tử Băng bước vào căn phòng, bên trong là hai Kiếm Khí là Băng Tuyết Liên và Ám Thương gặp nàng liền phản ứng, mà nhiều vũ khí khác cũng phản ứng. Lạc Tử Băng trợn mắt, đâu ra thêm tám cái Kiếm Khí chứa tinh thần lực và nguyên khí thế kia? Còn là tám nguyên tố còn lại nữa. Thấy nàng thì chính là kịch liệt phản ứng, Lạc Tử Băng nên cười hay nên khóc đây, gia tộc nàng cũng quá cường hãn đi, tích cho lắm Kiếm Khí vào! Còn cả đống vũ khí siêu sắc bén, chỉ thua vũ khí của Cường ca làm thôi!

Bước vào không gian khác chính là Khoáng Thạch vô biên a! Từ của Linh Thú Ngũ Kim Tinh trở lên, còn có cả Thần Thú và Dị Thú! Nàng giàu rồi. Mà khỏi cần bán đống này, nàng vẫn giàu! Cả đống vàng bạc kim tệ ngân lượng nàng chưa thèm đếm kìa!

Một không gian khác là một nơi chứa toàn bí tịch võ công, kể cả các cuốn sách đã cũ nhưng quý giá cũng có, đều là những bảo vật khó tím, thế mà lại ở đây hết? Thậm chí là có cả những thứ như cách luyện đan, cách luyện Kiếm Khí, rất nhiều rất nhiều làm nàng hoa cả mắt

Một không gian khác là càng hoa mắt hơn, đan dược, rất nhiều đan dược, từ Ngũ Phẩm tới Nhất Phẩm rất nhiều! Lò luyện đan cũng là cực phẩm, nhưng lại có tới tận mười mấy lò? Còn có mấy lò được chính Ma Thú rèn lên? Nếu nàng không đoán lầm thì Ma Thú của nàng có liên quan đi? Vì lò luyện đan cần dùng rất nhiều tinh thần lực và nguyên khí, còn phải đúng là lò cùng nguyên tố với mình. Mà nàng may thay là lò nào cũng dùng được, ở đây cũng vỏn vẹn tới mười lò, mỗi lò đều có một công dụng khác nhau!

Mà một không gian lại vô cùng đặc biệt là một nơi rộng bạt ngàn, khắp nơi đều là thảo dược quý hiếm ngàn năm có một, nhưng ở đây lại rất nhiều, thậm chí còn al2 dư thừa. Còn có rất nhiều dược vật kì lạ ở khắp mọi nơi làm Lạc Tử Băng muốn nhảy dựng lên, khỏi cần tồn tiền mua nguyên liệu a!

Mà không gian cuối cùng cũng là cái không gian mà bị khóa khi nàng chưa mở được phong ấn của bản thân. Bên trong vô cùng nhiều Linh Thú, Thần Thú, mà con nào cũng đều là từ Thất Kim Tinh trở lên, thấy nàng thì vô cùng ngoan ngoãn mà tôn kính. Lạc Tử Băng cũng hơi thở dài, nàng đáng sợ vậy sao? Nhưng Lạc Tử Băng đâu hay bọn nó chính là vô cùng yêu thích nàng, có ai muốn mình có một chủ nhân xấu xa đâu? Mà chủ nhân trước mặt lại mang cho bọn nó cảm giác rằng nàng tuyệt không ngược đãi Linh Thú bọn hắn. Vả lại tu luyện trong đây cũng còn hơn bên ngoài nhiều.

Kể cả Thần Thú thấy nàng cũng ngoan ngoãn, còn có Dị Thú trong đây, Lạc Tử Băng nuốt một ngụm khí lạnh. Biến thái quá mức! Mà mười con Ma Thú kính yêu của nàng lại tủm tỉm cười như vừa giáo huấn cái gì xong.

Mà cũng cùng lúc đó, mười ba cánh hoa đầu tiên nàng tỏa sáng. Lạc Tử Băng vui vẻ vô cùng! Cuối cùng bọn hắn cũng tỉnh rồi! Chờ muội, muội sẽ tìm các huynh sau khi đã có đủ thực lực, các huynh kiên nhẫn! Mà Lạc Tử Băng vốn không hay rằng, mái tóc nàng đã đỏ sẫm lại càng mang theo hồng quang và mùi hương nhàn nhạt mà vô cùng kích thích, và bốn cánh hoa tiếp theo cũng đang rục rịch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.