Người dịch: Mai Dung
"Nếu có nút dừng thời gian, tôi chắc có lẽ mỗi người đều có một khoảng thời gian nào đó trong đời muốn dừng lại mãi mãi..."
Trong cuộc đời chúng ta, gặp gỡ rồi cũng phải đến hồi ly biệt là điều không thể tránh khỏi. Có những cái gặp gỡ chỉ là trong khoảng khắc, nhưng đối với một số người, khoảnh khoắc ấy là cả cuộc đời của họ.
Tạ Kiều và Tần Xuyên dường như đã gặp nhau quá sớm, ký ức của hai người là những mảng màu đan xen khó mà phân biệt rõ ràng.
Năm đó, khi họ chơi trò nối chữ ba từ, trong lúc hoảng loạn, cô cố ý hét lên ba từ “Em yêu anh”. Năm đó, dưới gốc cây hòe già gió thổi xào xạc, cô chăm chú nhìn anh, anh dừng lại vài giây, chầm chậm cất lời: “Là người bạn quan trọng nhất.”
Năm đó, bên cạnh cô có một người con trai khác, bên cạnh anh cũng đang tồn tại một cô gái khác, hai người họ rõ ràng sống trong cùng một thế giới nhưng lại chỉ như hai đường thẳng song song.
Không thể lại gần nhau, cũng chẳng thể rời xa nhau.... ...
Bình luận truyện