Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội

Chương 67: Hắn để ý



Editor: Vân Phiêu

Triệu Tại Nghị vừa đưa nữ nhi của mình lên kiệu hoa, nhận chúc mừng của bằng hữu, mới chậm chạp chuẩn bị đi Ly vương phủ dự yến tiệc. Nét mặt già nua của hắn ta vui mừng cưỡi con ngựa lớn, hồi tưởng lại cả đời rong ruổi nơi sa trường, trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nay nữ nhi cũng đã gả cho người ta, đòi này của hắn coi như cũng đã viên mãn được hơn nửa.Khi còn trẻ hắn cũng chỉ là một tham tướng nho nhỏ, ở trên chiến trường anh dũng không sợ chết, giết địch vô số, ngay lúc đó tướng quân bị thương, hắn ta được lệnh làm phó tướng, từ lúc đó đã lập vô số chiến công, mà vị tướng quân đề bạt hắn lại tử trận nơi sa trường, sau đó hắn đã được hoàng đế Nam Cung Quân Hạo phong làm hộ quốc đại tướng quân.

Mấy năm nay mấy tiểu quốc bên cạnh kể cả Bắc Địch quốc đều ám binh bất động, không chút phân tranh, hoàng thượng niệm tình hắn ta trung quân ái quốc, nên cũng yên tâm đem binh quyền trao hết cho hắn ta. Nhưng mà hắn cũng ngầm hiểu được, hoàng thượng có ý định truyền ngôi cho Ly Vương gia, nên mới để hắn làm đám hỏi cùng Triệu gia. Mặc dù hắn trung quân ái quốc, nhưng cũng không ham gì cái danh Ly vương phi, chỉ riêng chuyện sáu năm trước Ly vương trở lại Nam Dục, một đường giết sạch Nguyệt Nha quốc, lúc đó làm cho người đã nhiễm vô số máu tươi tại chiến trường như hắn ta cũng cảm thấy sợ hãi, huyết mâu thị huyết tàn nhẫn như vậy, nữ nhi gả sang rốt cuộc là phúc hay họa cũng biết? Hắn ta cũng lo lắng, Ly vương gia này chưa bao giờ để tâm đến nữ nhi của mình, mọi chuyện đều do nữ nhi của hắn cùng hoàng thượng bí mật thương lượng, ly vương liệu có cam lòng? Từ khi theo Ly vương về nước hắn ta đã cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, ngoài mặt hoàng thượng và Ly vương vô cùng hòa ái, nhưng thật ra lại là sóng ngầm mãnh liệt! Chỉ tiếc đứa nhỏ Thi Nhân này lại nói, không phải Ly vương quyết không lấy chồng đã như vậy hắn ta cũng không thể không giúp đỡ.

Lúc Triệu Tại Nghị đi tới ngã tư Nam Thành, liền nhìn thấy phía xa xa các vị đại thần đang liều mạng chạy ra khỏi vương phủ, một loạt hắc y nhân sát khí bức người đứng đầy trong ngoài phủ, trong tay cầm đao kiếm đang cao giọng sơ tán mọi người! Triệu Tại Nghị chợt thấy không ổn rồi! Hắn ta đá mạnh bụng ngựa, phi nhanh tới cửa vương phủ, liền thấy Tức Mặc thị vệ luôn đi theo phía sau vương gia, hắn ta nghi hoặc hỏi, “Tức mặc thị vệ, đang xảy ra chuyện gì, tại sao mọi người lại chạy hết thế này?”

“Triệu tướng quân, thật có lỗi, vương gia chúng ta không định thành thân, cho nên, cũng không cần phải làm tiệc cưới.” Tức Mặc Tuyết Dương vẫn hi hi ha ha cười nói, trong lòng lại đem chủ tử nhà mình ra oán thán cả nghìn lần, chủ tử ôm mỹ nhân đi hưởng thụ, còn lại bắt bọn hắn phải thu thập, chuyện này thật làm cho người ta muốn tìm hứng hỏi tội.

“Có ý gì! Nữ nhi của bản tướng quân đâu?” Triệu Tại Nghị vô cùng giận dữ, Ly vương lại dám đào hôn! Thi Nhân hiện đang ở đâu? Bây giờ ra sao rồi?

“Hiện tại còn ở tiền đường, Triệu tướng quân, ngượng ngùng, ta còn phải đi sơ tán khách, không thể cùng ngài hàn huyên.” Tức Mặc Tuyết Dương xoay người hướng về phía Toái Nguyệt trợn mắt nhìn, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.

Toái Nguyệt lạnh lùng liếc hắn ta một cái, ngu ngốc! Còn có tâm tư đi trêu ghẹo chủ tử, chuyện này làm không tốt, Tức Mặc Tuyết Dương cứ xác định sau này đừng nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi!

Triệu Tại Nghị từ cửa đi vào lo lắng gọi Triệu Thi Nhân, hắn ta nhìn nữ nhi nhà mình ở trong phòng, khăn trùm đầu bị nàng ta kéo sang một bên, mũ phượng cũng nghiêng lệch, giá y đỏ thẫm có chút hỗn loạn, nàng ta ngây ngốc cúi đầu không biết suy nghĩ chuyện gì, hắn ta lo lắng khẽ gọi, “Thi Nhân, phụ thân đến rồi.”

Triệu Thi Nhân chậm chạp ngẩng đầu, ánh mắt dại ra, vẻ mặt đều là không hiểu, nhìn Triệu Tại Nghĩ một lúc lâu sau mới giống như bừng tỉnh đại mộng nói, “Phụ thân, vương gia không cần Thi Nhân?”

“Nhân nhi, đã xảy ra chuyện gì? Không phải vương gia hôm nay ở trong phủ sao?” Hai tay Triệu Tại Nghị đỡ bả vai Triệu Thi Nhân, nhìn bộ dạng nàng ta thất hồn lạc phách, nội tâm cũng khổ sở vô cùng, trước kia hắn ta đã nói Ly vương này không thể lấy!

“Phụ thân, hắn đi theo nữ nhân khác rồi!” Triệu Thi Nhân nói xong bèn lao vào ngực Triệu Tại Nghị òa khóc!

Cả trái tim của Triệu tại Nghị đều run rẩy, khuôn mặt già nua của hắn thiếu chút nữa cũng giàn dụa nước mắt, giỏi cho ngươi cái tên ly vương kia! Lại dám trước mặt nhiều người làm nữ nhi của ta mất thể diện như vậy, tuy nói hắn là quân còn ta là thần, nhưng nhục nhã này, Triệu gia sao có thể chịu đựng, thật tưởng Triệu gia ta dễ khi dễ?

Lửa giận đáy lòng Triệu Tại Nghị không thể dập tắt, khuôn mặt già nua đột nhiên hiện lên ý cười lạnh lùng, khóe môi hắn ta khẽ nhếch nói, “Đi, cùng phụ thân tiến cung, chúng ta tìm hoàng thượng lý luận!”

Triệu Thi Nhân cũng đã bình tĩnh lại, lúc ày cũng đã lau hết nước mắt, tròng mắt đều là ngoan độc, vẻ mặt âm lãnh, nữ nhân lai lịch không rõ cũng dám đoạt người cùng nàng ta? Chờ mà xem, vị trí Ly vương phi này chắc chắn là của nàng ta rồi!

Trong ngự thư phòng, long tiên hương lượn lờ lan tỏa, hương thơm tràn ngập, Nam Cung Quân Hạo mặc long bào ngồi phía trên, lửa giận theo lời Triệu Thi kể ra càng ngày càng tăng, hắn vỗ án thư đứng lên, giận dữ quát, “Người đâu! Lập tức tuyên Ly vương tiến cung!”

Nam Cung Quân Hạo ánh mắt dựng thẳng, tên hỗn đản này! Trẫm giúp hắn an bài tốt tất ả, hắn lại dám không ngoan ngoãn! Dám không thèm để ý mặt mũi Triệu gia, có phải định cùng Triệu gia tranh đấu một phen, như vậy Nam Dục liền xong đời? Nam Cung Quân Hạo càng nghĩ càng giận!

“Thỉnh hoàng thượng làm chủ cho nữ nhi của vi thần!” Triệu tại Nghị hất vạt áo quỳ xuống, hai tay ôm quyền, đôi mắt ai oán.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.