Tuổi 17 Nổi Loạn

Chương 12: Chương 12



~ 1.30 PM:
+ Hokkaido City:
Mọi người trong lớp bước xuống xe, trước mặt là một khách sạn CIK khá sang trọng của tập đoàn A&T ở Nhật. Khách sạn này được quản lí dưới bàn tay của chú nó_Chú Bạch Chính Quang, nó bước vào khách sạn một cách thản nhiên. Nó bước chân đến bàn tiếp tân
- Chào quý khách! Quý khách muốn đặt phòng gì?- Tiếp tân hỏi nó
- 2 phòng đơn VIP, 1 phòng đôi VIP và 10 phòng đôi bình thường- Nó nói bằng giọng lạnh
- Xin lỗi quý khách, chúng tôi chỉ còn 3 phòng đơn VIP và 6 phòng đơn thường thôi!- Tiếp tân trả lời thành khẩn
- Đưa chìa khóa!- Nó nói ngắn gọn nhưng đầy đủ ý nghĩa, giọng nó trở nên lạnh hơn
- Vâ…Vâng...- Tiếp tân sợ run người
Lấy xong chìa khóa, nó quay bước về phía tụi hắn và học sinh trong lớp đang đứng, nó đưa 2 chìa khóa phòng VIP cho nhõ và cô, những chìa còn lại nó đưa cho 6 người trong lớp tự sắp xếp. Nó quay bước đi về phòng mà không nói một câu nào. Ở lại Hokkaido một ngày nên tụi nó không cần đem theo đồ, nếu cần thì gọi cho chị Vi cho người đem đồ tới cho tụi nó
+ Phòng 1308: ( Phòng của nó và hắn)
Nó ngôi trên ghế im lặng không nói một câu gì, hơi thở của nó được nghe rõ hơn bấc cứ thứ gì, tiếng nước chảy rơi nhà tắm cũng vang vọng ra, hắn đang ở đó! Nó ngồi cầm chiếc điện thoại đang đổ chuông nhưng nó vẫn không hề bắt máy, hắn bước ra từ nhà tắm, đầu tóc ướt, hắn nhìn nó
- Sao cô không nghe máy?
- Không quan trọng!- Nó lạnh lùng nói, đứng dậy đi về phía phòng tắm
- Ai gọi cho cô?- Hắn hỏi tiếp

- Không liên quan!- Nó vẫn bước đi
Nó vào phòng tắm để điện thoại ở ngoài, hắn đi tới mở điện thoại nó có pass, hắn thử nhiều cách để mở nhưng không được, hắn đành chịu thua hỏi nó
- Pass điện thoại- Hắn nói vọng vào
- …
- Tôi nói cô có nghe không vậy?
- …
- Cô bị câm rồi hả?
- …
Tiếng điện thoại nó vang lên tiếp, người gọi là “: Kindy”, hắn bắt máy lên, một giọng nam vang lên ở đầu dây bên kia
“ Em đang ở Nhật đúng không, Vanessa?”
-…
“ Tại sao em không trả lời anh?”
-…

“ Sao em lại tránh mặt anh? Mau trả lời anh đi"
- Xin lỗi! Cô ấy đang tắm- Hắn trả lời
“ Cậu là ai?”
- Có liên quan tới anh à?- Hắn hỏi lại
- Đừng gọi nữa!- Nó giật điện thoại từ tay hắn, nói giọng lạnh vào điện thoại rồi cúp máy không cho đầu dây bên kia câu trả lời
Nó mặc chiếc áo trắng có chữ "Sweet" màu đen với chiếc váy caro sọc ngang đỏ đen. Hắn nhìn nó một cách khó hiểu, không hiểu tại sao lúc ở tháp nó lại là một người khác, lúc ở bang là người khác và hằng ngày là một con người khác, không hiểu nó có bao nhiêu tính cách. Nó vẫn vậy thôi, vẫn là nó, vẫn mãi mãi là nó chẳng ai có thể thay đổi được nó trừ…người ấy nhưng giờ đã là quá khứ.
“Cốc…Cốc...Cốc..."
Tiếng gõ cửa phòng, nó ra mở cửa, đứng trước cửa là 2 đôi kia, nhõ đi vào phòng, sau nhõ là cô và cuối cùng là 2 chàng trai kia
- Kindy có gọi cho tao đó!- Nhõ nói thầm vào tai nó chỉ đủ cho nó và nhõ nghe
- Tao biết rồi!- Nó trả lời lạnh lùng
- Rồi mày tính sao? Định trốn tránh tới khi nào?- Cô chen vào nói thêm
- Hai đứa tụi mày trả phòng đi, qua đây ở chung với tao cho dễ nói chuyện hơn!- Nó yêu cầu, cô và nhõ gật đầu nhanh chạy đi trả phòng
- Anh đã nói địa chỉ rồi! 5 phút nữa sẽ có mặt ở đây- Anh nó nhìn
- Rãnh thật đó!- Nó lườm anh một cái khiến anh điếng hồn
- Hì hì- Anh cười trừ để xua đi nổi giận của nó
---------END Chương 12--------
____________Sơ lược về chàng trai tên Kindy__________
Là bạn trai lúc trước của nó, tên Việt là Phan Minh Trung, người đã khiến trái tim nó tan chảy và cũng là người đã khiến tim nó đóng băng lần nữa. Anh và cậu rất thân với anh chàng này, anh chỉ hơn nó 2 tuổi



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.