Lam Quy Dương ngồi bên cạnh giường bệnh, vừa gọt vỏ táo vừa nói hỏi người bạn thân đang nằm trên giường:
“An Hoa, cậu thực sự không nói chuyện này cho anh ta sao?”
Thẩm An Hoa lúc này đang dịu dàng xoa xoa cái bụng đã đủ tháng đủ ngày của mình, khóe miệng mang nụ cười nhè nhẹ, nghe được lời ấy, trong mắt không khỏi lộ ra một tia trào phúng:
“Nói cái gì đây, cũng chẳng có cái gì hay mà nói đâu. Mình trước đây nói với anh ta nhiều như vậy, anh ta cũng không thèm nghe. Hiện tại nói thêm, cũng có ích gì. Mình không muốn khiến con trai mình trở thành vật hy sinh vô tội giữa hai người.”
Thấy vẻ mặt của Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương thở dài một tiếng trong lòng, xem ra Thẩm An Hoa thực sự không muốn nhắc lại về người đàn ông kia, sớm biết vậy, cần gì phải như lúc trước. Đem miếng táo được gọt sạch sẽ cho Thẩm An Hoa, Lam Quy Dương mỉm cười nói: “Được rồi, không nói cái này nữa. Cũng sắp làm mẹ rồi, phải giữ gìn tinh thần thoải mái đó.”
“Ừa.”
Thẩm An Hoa ngoan ngoãn trả lời, nghĩ đến đứa con sắp ra đời, cậu nhịn không được mỉm cười, từ nay về sau, cậu sẽ không bao giờ cô độc nữa, cậu sẽ có một đứa con, nó là cốt nhục từ cậu mà ra, là bảo bối thuộc về riêng mình cậu.
_____________
Đây là một damei fan gơ do một fan gơ mần trong tinh thần fan gơ để phục vụ fan gơ ~ Ồi thật nà xoắn ~ *V* ~
Cuối cùng thì bạn cụng đã quyết định mần cáidamei “Yêu nhau có được hay chăng” này.
Thực ra là mần gần hết hai quyển một bộ (Lang Ái) của chị Dương rồi, mình vẫn có ý định mần tiếp bộ “Nhật bất thăng quốc vương” nữa, nhưng mà thực ra mình hơi bị lo lắng vì bối cảnh của cái ấy là bối cảnh của cung đình nước ngoài chứ không phải của Trung Quốc nữa. Mình đã làm thử chap một mà vẫn hơi vấp nên trước mắt làm tạm cái này để đổi mới chút đã:”> ~ Yên tâm là “Lang ái” mình xẽ mần ẻm đầy đủ ~ XD
Úi ~ cái thói nhiều lời nóa lại lên mất rầu ~ XD ~ Nói chung thì vấn đề nó là như vầy đó. XD ~
Ngoài ra, đây là lần đầu mình tự mần mà không có sự beta của beta reader Min(h) D(z)u(n), cho nên sẽ có nhiều nhiều sai sót. Mong các bạn chỉ bảo cho mình nha ~ *O*