Tướng Công Không Bằng Cha

Chương 2: Không hay ho công tử



Tần Châu nội thành lớn nhất hoa lệ tửu lâu – Tần Châu tửu lâu phòng chữ Thiên,trong sương phòng, bốn vị công tử anh tuấn tiêu sái, khí chất bất phàm, là những hoa phục mỹ nam tử. Không còn gì nghi ngờ, đây chính là Tần Châu phủ tiếng tăm lừng lẫy “Tứ công tử”.

Nói về này tứ công tử, gia thế hảo, nhân phẩm hảo – trừ bỏ có điểm bên ngoài phong lưu thì diện mạo hảo,thật sự hoàn hảo. Tần Châu phủ 99% trái tim nữ nhân đều đặt trên người bốn người này, còn lại 1% nữ nhân còn tại trong bụng mẹ chưa ra đời.

- “A Liệt, ngươi thực tính nghe bá phụ bá mẫu thành thân?” Người đặt câu hỏi là Thượng Quan Tuân – Tần Châu phủ lớn nhất thuỷ vận (vận chuyển hàng hải) thế gia đại thiếu gia, cũng là kẻ phong lưu nhất trong bốn người.

Nam nhân vẻ mặt u dột tên Lăng Liệt lạnh lùng trừng mắt liếc hắn một cái, xem như trả lời.

Thật sự là thế nào “hồ không ra đề thế nào hồ”(hình như câu này là thành ngữ, không hiểu lắm nên để nguyên vậy)! Ngày đều định rồi, còn có thể là giả? Hắn chính là bởi vì trong lòng không vui vẻ mới tìm mấy tên bạn tốt này đi ra uống rượu giải buồn , nhưng là có người càng muốn nói về cái chuyện mất hứng ý.

Lăng Liệt ngửa đầu uống cạn chén rượu, thật mạnh đem chén rượu nện ở trên bàn.

Hắn, Lăng Liệt, là người kiêu căng,tự phụ nhất trong bốn người, tuyệt đối không cần người khác quản chuyện của mình. Nhất là chuyện chung thân đại sự, hắn càng không thích người khác nhúng tay vào, lại không phải do chính hắn làm chủ. Kỳ thật, hắn có thể phản kháng . Cơ mà hắn là một đứa con hiếu thuận, cha mẹ dọa bỏ nhà ra đi, hắn liền ngoan ngoãn đầu hàng .

- “Nghe nói nữ nhân kia đã tận hai mươi tuổi , ngươi không ngại lấy cái lão bà a?” Có người cố quạt cho lửa bùng lên hỏi. Người nọ chính là Bạch Tiếu Thiên, con của Tri phủ đại nhân,sở thích là “vui sướng khi người gặp họa”.

Có thể không để ý sao? Này Tần Châu phủ có hơn trăm cái nữ nhân mỹ mạo chờ gả cho hắn Lăng Liệt – Tần Châu thủ phủ đại thiếu gia, thế mà hắn lại bị bắt buộc chỉ có thể lựa chọn thú một cái đã hai mươi tuổi gái lỡ thì. Ngươi nói nôn hay không nôn?

Nhìn bạn tốt sắc mặt xanh mét, ba người “thật sự muốn” nói với hắn hai ba câu an ủi, đáng tiếc…… bọn họ là làm không được a. Ai! Ai làm cho bọn họ đều là có chút tổn hại đâu?

- “Kia nữ nhân lớn lên trông thế nào? Hẳn là không khó xem đi?” Thẩm Huyễn Lãng thêm dầu vào lửa hỏi. Hắn nhưng là được công nhân là rất tuấn tú, rất phong độ một người, như thế nào có thể ruồng bỏ hai cái đồng minh kiêm bạn hữu?

Nhìn Lăng Liệt cứng ngắc biểu tình, ba người rốt cuộc nhịn không được, cười ầm lên.

- “Trời ạ! A Liệt, ngươi sẽ còn không có gặp qua cái kia nữ nhân đi?”

- “Cũng không biết nàng bộ dạng là tròn hay méo mà cũng dám thú?”

- “Còn cần xem sao? Hai mươi tuổi còn gả không ra, nữ nhân như vậy có thể xinh đẹp sao?”

- “Đủ!” Lăng Liệt rốt cục phát hỏa . Đây là hắn bằng hữu? Chỉ biết vui sướng khi người gặp họa!

- “Không giúp ta còn chưa tính, cư nhiên còn dám cười nhạo ta? Thực sự tốt a!” Lăng Liệt liếc xéo, trừng mắt ba người, âm dương quái khí nói.

Xong rồi, thật sự tức giận! Hiểu rõ hắn vô cùng, ba người vội vàng dừng cười, thay một bộ nghiêm túc gương mặt.

- “Này còn không dễ làm? Ngươi hôm nay lấy nàng vào cửa, ngày mai liền lấy hai ba cái mĩ thiếp trở về, ngày sau chỉ cần tiêu diêu tự tại.” Phong lưu thành tính Thượng Quan Tuấn dâng lên kế sách.

Hắn vừa nói hoàn, sáu “con mắt hình dao kiếm” bắn lại đây. Hắn như thế nào đã quên, người Lăng gia không được ba vợ bốn nàng hầu . Nhìn xem Lăng lão gia cả đời chỉ có một con cũng không lại nạp thiếp sẽ biết.

- “Theo ta thấy a, vừa thấy mặt liền cho nàng cái ra oai phủ đầu, làm cho nàng về sau cũng không dám quản ngươi chuyện. Như vậy ngươi là có thể sống ngày tháng của chính mình, coi nàng không tồn tại thì tốt rồi.” Bạch Tiếu Thiên dâng kế sách thứ hai.

- “Này cũng không thể làm! Nàng là con gái của cha mẹ ta ân nhân cứu mạng, bọn họ sẽ không để ta lạnh bạc nàng.” Lăng Liệt lắc đầu phủ nhận.

- “Có!” Thẩm Huyễn Lãng kêu lên,“Như vậy tốt lắm, nếu nàng bộ dạng ổn ổn, tính tình cũng không tệ, vậy ngươi liền lưu nàng lại, tốt xấu gì cha mẹ người ta cũng từng cứu cha mẹ ngươi, coi như báo ân đi. Nhưng nếu nữ nhân kia bộ dạng đã xấu, lại không ôn nhu, vậy ngươi tìm lấy cái cớ hưu nàng là xong việc.” Cao minh đi? Thẩm Huyễn Lãng đắc ý tự khen.

Chỉ thấy, ba cái chén rượu trực tiếp ném lại đây. Thẩm Huyễn Lãng vội vàng tránh ra. Hắn nói sai cái gì sao? Không có đi?

- “Ngươi là ngốc tử a? Ngay cả vắng vẻ nữ nhân kia đều không thể , còn có thể hưu nàng?”

- “Chính là…..!” Ba người nhìn hắn ánh mắt, tựa như đang nhìn kẻ ngu ngốc……. Thẩm Huyễn Lãng trong lòng đầy ủy khuất a.

Lăng Liệt cười khổ lắc đầu:

- “Quên đi, thuận theo tự nhiên đi. Không phải là chỉ là lấy cái nữ nhân thôi, chẳng lẽ lại làm khó được ta sao?”

- “Ân!”“Ân!”“Ân!” Ba người vội vàng phụ họa .

Đêm lúc hoàng hôn phân, Lăng Liệt tâm tình phiền muộn đi vào gia môn. Bên ngoài say sưa một ngày, uống không ít rượu, vốn định uống rượu giải sầu , ai ngờ càng uống càng thanh tỉnh, càng uống càng sầu. Thế này mới cáo biệt bằng hữu về nhà.

- “Rốt cục về ?”

Lăng lão gia cùng Lăng phu nhân ngồi ngay ngắn chính sảnh, là đang chờ hắn đi.

- “Cha! Nương!” Lăng Liệt khó hiểu, bọn họ chờ hắn làm gì? Hắn đều đã đáp ứng lấy nữ nhân kia.

- “Lại uống rượu ? Rất kỳ cục ! Lập tức sẽ thành thân , còn như vậy cả ngày ở bên ngoài loạn, giống bộ dáng gì nữa?” Lăng lão gia quát lớn. Hắn phải nhanh chóng quản giáo con thật tốt, để tránh nữ nhi của ân nhân gả lại đây phải chịu ủy khuất.

- “Cha, ta chỉ là theo vài cái bằng hữu gặp một chút mà thôi, không có gì khác.” Lăng Liệt nhíu mày.

- “Không có gì khác? Hừ! Ngươi nếu dám có cái gì khác, xem ta còn không đánh gãy chân của ngươi.” Lăng lão gia cả giận nói,“Mấy ngày nữa, Vô Vi sẽ quá môn , ngươi hảo hảo đối đãi nàng, không được làm cho nàng chịu nửa điểm ủy khuất, có nghe hay không?”

Vô Vi? Hắn tương lai nương tử kêu Vô Vi? Tầm thường Vô Vi, Vô Vi? Lăng Liệt lần đầu tiên nghe được cái tên kỳ quái như vậy. Nói vậy người cũng như tên tầm thường vô vi mới không có người muốn lấy đi.

- “Có nghe hay không?” Lăng lão gia đập bàn kêu to.

- “Cha, nàng kia tướng mạo như thế nào? Tính tình như thế nào?” Lăng Liệt đột nhiên hỏi.

- “Này…… Này……” Lăng lão gia ấp úng.

- “Đừng nói là ngay cả cha cũng chưa gặp qua nàng nha?” Lăng Liệt bắt đầu phát giác tính nghiêm trọng của vấn đề.

- “Chưa thấy qua thì như thế nào ? Chỉ bằng nàng là Tiêu đại hiệp nữ nhi, nàng còn chỗ nào kém sao!” Dù sao Lăng lão gia luôn một mực chắc chắn Tiêu đại hiệp nữ nhi chính là trên đời tốt nhất con dâu.

- “Đúng vậy. Tiêu cô nương nhất định giống nàng phụ thân, ôn nhu thiện lương, hiệp cốt nhu tràng!” Lăng phu nhân phụ họa .

Lúc này xong rồi, ngay người hiểu rõ hắn nhất – mẫu thân đều nói như vậy.

Tiêu Vô Vi a? Cái này đúng là oan gia à. Còn chưa có vào cửa liền hại hắn bị cha mẹ rống to mắng to, chờ nàng vào cửa còn không biết như thế nào độc hại hắn đâu.

Xem ra hắn thật sự nên cẩn thận suy nghĩ đối sách .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.