"Tới, đưa quần áo cho ta, ta đã để chậu than vào trong phòng, dù mưa tạnh thì cũng sẽ lạnh, ngươi vào phòng trước, ta cũng phải đi tắm đã." Vươn tay cầm lấy đồ cưới của Thu Nghiên, lại giúp người ta khép lại cổ áo hơi rộng mở, dẫn phu lang vẫn luôn cúi đầu không nói vào tân phòng, thuận tiện cầm áo ngủ của mình đi phòng tắm.
Mạc Thiên Hàm tắm rửa, thuận tay cũng giặt luôn đồ cưới của hai người, đều là đồ mới, không có gì bẩn, vắt khô nước phơi lên trong đại sảnh dưới lầu chờ đồ khô là được.
Cửa nhà từ lúc Lý đại phu rời đi cũng đã cài chốt, nơi này là vùng ngoại ô, gần trên núi, hắn sợ dã thú nửa đêm đột kích, bốn phía quanh nhà đều có bẫy rập do hắn tự tay đặt, tường cũng đều làm bằng trúc, có ba tầng, tầng ngoài cùng cây trúc cắm hơi nghiêng, đầu trên được vuốt nhọn chĩa ra phía ngoài, có thể phòng ngự.
Kiểm tra kĩ cửa sổ dưới tầng một, ngôi nhà lầu nhỏ này chỉ có hai tầng, tầng một có ba căn phòng: Một phòng bếp, chính giữa là đại sảnh, còn lại là phòng tắm, thang lầu ở trong đại sảnh, lúc trước khi biết chân của tân phu lang không được khỏe mạnh, thang lầu trong nhà liền được làm vừa rộng vừa thấp, cho nên Thu Nghiên bước đi cũng không cảm giác quá khó chịu.
Lầu hai là hai phòng ngủ, một phòng ngủ chính một cho khách khứa, chính giữa là lối đi cầu thang, có để hai chiếc ghế bập bênh cùng một chiếc bàn. Phòng tân hôn là phòng ngủ chính.
Chờ kiểm tra xong rồi, cửa sổ đều đóng lại, Mạc Thiên Hàm mới mặc áo ngủ đi lên phòng tân hôn, phu lang của hắn, đang chải tóc.
Lập tức tiến lên hỗ trợ, đem trâm bạc lấy xuống, cầm lược mới lên, Mạc Thiên Hàm chậm rãi chải đầu cho tân phu lang, đây là phong tục của nơi này, đêm tân hôn, tân phu lang tháo trang sức xõa tóc, tân lang quan thì chải đầu cho tân phu lang, ngụ ý hai người nắm tay đến đầu bạc, cũng đại biểu cho sự cưng chiều yêu thương của tân lang quan dành cho tân phu lang, bình thường tân lang quan chỉ cần đợi sau khi tân phu lang chải xong sẽ tượng trưng mà chải vài cái là được, nhưng Mạc Thiên Hàm khi giúp Thu Nghiên lấy trâm xuống liền phát hiện tóc của tân phu lang thật mềm mượt. Cho nên Mạc Thiên Hàm thoải mái cầm lược chải đầu cho tân phu lang, chải xong còn vuốt ve một lát mới đã ghiền, Thu Nghiên thì đã xấu hổ đến chân tay đều co hết lại.
Chờ đến lúc hai người nằm trên giường, vấn đề liền tới, đêm tân hôn, cũng chính là đêm động phòng hoa chúc, Thu Nghiên nằm ở bên trong, đắp chăn nằm thẳng tắp, đôi mắt nhắm chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Mạc Thiên Hàm nhìn mà buồn cười, tiểu nhân nhi quá mức lo lắng rồi, ha ha.
Lúc Mạc Thiên Hàm nằm xuống, mới phát hiện chiếc giường này có phải đã làm hơi quá lớn rồi không? Hai người sao vẫn còn khoảng cách một cánh tay? Thu Nghiên lại hơi hơi phát run, đây là lần đầu tiên y nằm trên giường cùng người khác, mà người này vẫn là tân lang quan của y, trước khi xuất giá, phu lang của thôn trưởng đã nói với y về chuyện phải làm đêm tân hôn, cho nên hiện tại y thực hồi hộp lo lắng.
Hai người bọn họ là phu phu hợp pháp, sao có thể ngủ xa nhau? Đẹp là khi ở xa nhau cũng không cần áp dụng lúc này chứ! Vì thế Mạc Thiên Hàm liền cọ đến bên người Thu Nghiên, mới phát hiện tiểu nhân nhi đang phát run.
Nghĩ nghĩ, vươn tay nắm lấy tay Thu Nghiên: "Nghiên nhi, tuy rằng chúng ta đã thành thân, nhưng vẫn chưa hiểu gì về nhau, cho nên từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ bắt đầu hiểu biết đối phương trước, nói chuyện yêu đương trước nhé?"
"Dạ, nghe tướng công." Kỳ thật Thu Nghiên căn bản không hiểu hắn nói gì, y quá khẩn trương, dù sao mọi chuyện đều nghe tướng công là được.