Thời tiết trong lành trở lại, Thu Nghiên bị bệnh ba ngày cũng khỏi, ba ngày nay Mạc Thiên Hàm đều luôn chăm sóc y, khiến cho Thu Nghiên xem tướng công là trời cảm thấy rất áy náy, vài lần muốn xuống đất làm việc đều bị Mạc Thiên Hàm ngăn cản, cho tới bây giờ Mạc Thiên Hàm thấy y đã hoàn toàn bình phục mới cho y ra cửa.
Hai người thành hôn đã được bốn ngày, Mạc Thiên Hàm dẫn Thu Nghiên đã lành bệnh đi thăm nhà, mang theo phu lang đi dạo khắp nơi quanh nhà.
Kéo Thu Nghiên đến trong viện, chỉ vào mấy khổi đất trồng rau được rào tre vây lại: "Chỗ này sang năm có thể trồng chút khoai lang", lại chỉ chỉ một ngôi nhà nhỏ gần đó: "Chỗ này tới sang năm chúng ta mua heo con về nuôi, cuối năm liền giết ăn thịt, có thể nuôi thêm mấy con gà vịt ngỗng, ngày thường lúc không có việc gì, ta sẽ đi săn con mồi mang vào thành bán."
Thu Nghiên ngơ ngác để Mạc Thiên Hàm kéo y đi dạo nhà mới, nhìn phòng bếp được bày biện chỉnh tề: Hai nồi to một nồi nhỏ gắn trên bếp, một ấm thuốc nhỏ chuyên dùng nấu thuốc, trong tủ đầy lương thực đủ bọn họ ăn, dưới mái hiên cũng có từng bó thịt khô được lá sen bao lại, hai cái lu chứa đầy thịt muối cùng dưa chua, cho dù là nhà thôn trưởng ở thôn trước kia cũng không có nhiều đồ vật như vậy.
"Đây là lu nước, ngày thường đều chứa nước sạch để dùng, đương nhiên, gánh nước để ta làm, ngươi đừng gánh, dòng suối cách đây không xa, nhưng thùng nước nhà chúng ta rất lớn, gánh rất nặng, đừng làm mệt ngươi."
"Nơi này cũng coi như nhà kho đi, thịt khô đều đã xử lý xong, lúc ăn chưng một chút là được, nấu canh hay xào rau cũng được." Vừa nói còn đánh giá Thu Nghiên: "Nghiên nhi quá gầy, sau này mỗi bữa phải ăn ít nhất hai khối thịt mới được."
Thu Nghiên đỏ bừng mặt, cũng không biết phải nói gì với tướng công, chỉ có thể nghe lời cùng tướng công đi khắp viện cùng các căn phòng, thuận tiện làm quen ngôi nhà này.
"Hôm sau chúng ta đi huyện thành, cuối thu rồi, ngươi chưa có quần áo dày, mùa đông phải làm sao? Chúng ta đi làm mấy bộ áo bông, muối trong nhà cũng sắp hết, phải mua thêm để dành, còn phải mua thêm cho ngươi mấy đôi giày.." Mạc Thiên Hàm dẫn Thu Nghiên dạo hết một buổi sáng, bao gồm đến dòng suối có thể múc nước ngắm nhìn. Đến trưa Thu Nghiên chủ động xuống bếp làm cơm, Mạc Thiên Hàm thực nể tình ăn sạch, ở trên bàn cơm bắt đầu lải nhải những việc này, vừa có thể làm cho Thu Nghiên bớt căng thẳng vừa cho Thu Nghiên biết kế hoạc mấy ngày tới của hắn.
"Dạ, nghe tướng công." Đây là câu Thu Nghiên thường trả lời Mạc Thiên Hàm nhất.
Mạc Thiên Hàm nhìn Thu Nghiên vẫn luôn yên tĩnh cúi đầu ăn cơm, thật muốn lăn một vòng, thật ngoan thật ngoan a!
Buổi chiều liền mang Thu Nghiên đi dạo quanh nhà, nhân tiện đi vào trong thôn, kỳ thật nếu tính kĩ, hộ tịch của Mạc Thiên Hàm là dừng trong thôn này, chỉ là Mạc Thiên Hàm cũ thích rời đàn sống một mình, ít tiếp xúc với người nơi này, cho nên Mạc Thiên Hàm hiện tại cũng không có tiếp xúc gì với người trong thôn.
Nhưng tiếp tục như vậy không được, hắn có Thu Nghiên, phải mang Thu Nghiên đi làm quen với các thôn dân sẽ là hàng xóm tương lai, hắn cũng phải đến nhà thông trưởng, báo lên thân phận của Thu Nghiên, tuy rằng bọn họ có công văn của huyện nha phát, cũng nhập hộ tịch, nhưng vẫn phải để thôn trưởng gặp Thu Nghiên mới được.