Tướng Công Mạnh Mẽ Phu Lang Ngoan Ngoãn

Chương 70



Không nhìn tâm tư rối rắm của thị vệ trưởng, nhưng việc Thái tử điện hạ cảm động ngược lại là sự thật, nước canh trong cái nồi nhỏ nhỏ kia rõ ràng không giống canh mà bọn họ uống, Thái tử điện hạ vừa đưa đến miệng liền nếm ra bên trong có hương vị đặc biệt của nhân sâm, nhưng nhìn tẩu ca hình như còn không biết canh gà này trân quý thì phải, nhìn ánh mắt của đại ca truyền đạt, hắn cũng không nhiều lời, tuy rằng trong mắt của các quý tộc và hậu duệ hoàng gia thì nhân sâm chẳng qua chỉ là một loại thuốc bổ mà thôi, nhưng thuốc bổ cũng chia thành ba bảy loại, sâm núi già như thế này là đồ bổ có thể cứu mệnh, một nhà ít gì cũng phải có một hai cây như vậy, lo trước khỏi họa, bất quá đại ca sống ở một nơi rừng sâu núi thẳm như thế này mà còn có thể cho tẩu ca uống canh gà hầm nhân sâm, có thể thấy được đại ca rất thương yêu tẩu ca!

Ngày sau nhất định phải quan hệ thật tốt với tẩu ca, như vậy cũng có thể gián tiếp lấy lòng đại ca! Hắc hắc..

Không thể không nói, Thái tử điện hạ hiện tại, Hoàng đế bệ hạ tương lai quả thực nhìn xa trông rộng, bởi vì hắn vẫn luôn quán triệt chấp hành quyết định này, cho nên thông qua Thu Nghiên, hắn lấy được từ trên người Mạc Thiên Hàm vô số bảo bối đặt nền móng cho cơ nghiệp muôn đời, cho nên đến khi hắn quy thiên thì trong di chiếu lưu lại có viết, nhất định phải trân trọng phu lang mà được trượng phu sủng ái! Mà trong mật chiếu lưu lại, hắn đã đem điểm này viết ở vị trí thứ nhất.

Đó là sau này, hiện tại Thái tử điện hạ vẫn còn đang cố gắng tạo quan hệ thật tốt với tẩu ca, ừm, tuy rằng Thái tử điện hạ không thể so sánh với một người đến từ thế giới khác như Mạc Thiên Hàm, nhưng bản thân hắn vẫn là thái tử của một quốc gia, tài ăn nói cũng là hết sức lợi hại, sau khi xác định địa vị của Thu Nghiên trong lòng Mạc Thiên Hàm, vị Thái tử này bắt đầu tiến hành kế hoạch lấy lòng.

"Tẩu ca, cái này là cái gì? Ăn ngon thật!" Một hơi nuốt vào một miếng ruột sói, nói thật, hắn còn chưa ăn quá cái này, cũng không biết là thịt gì, chua cay khai vị không nói, sau khi nhấm nuốt thì miệng vẫn còn mùi thơm, làm cho người ăn còn muốn ăn, đều dừng chiếc đũa không được.

"Cái này là ruột sói, sau khi tướng công rửa sạch sẽ ướp một chút, sau đó lại phơi khô, bất quá hôm nay tiểu đệ đến, tướng công liền xào cái này, không thể ăn nhiều a, nếu không bụng sẽ cay, đến, uống chút nước canh cho dịu bớt, trong chốc lát ăn xong rồi, thì lấy chút mật uống." Múc một chén canh loãng cho vị tiểu đệ ăn uống ưu nhã nhưng không ngừng vươn đũa này, Thu Nghiên nhìn hắn ăn cơm, cảm giác giống như có nhiều một người đệ đệ vậy, khi y ở tại nhà thúc phụ, hai đệ đệ trong nhà vẫn luôn đều chưa từng nhìn thẳng y, càng miễn bàn tỏ ra tôn kính y.

Nhưng mà, tiểu đệ đệ này thì khác, khi y đưa cho hắn canh gà thì đã dùng hai tay tiếp nhận, từ động tác nhỏ này có thể nhìn ra, đệ đệ xuất thân cao quý này đối với y thực tôn kính.

"Ngô! Cám ơn tẩu ca!" Một hơi uống xong canh loãng, ân, canh loãng cũng rất mỹ vị, rất ngon miệng! Tẩu ca thật tốt! Đại ca thực sự phúc khí! Trách không được cho dù đang ở nhà thì đại ca cũng phủ áo choàng cho phu lang.

Thu Nghiên vốn chỉ là một ca tử bình thường, công việc chính là giúp phu quân quản lí nhà cửa, nhưng Thái tử điện hạ thì sinh trưởng bên trong hoàng cung, từ nhỏ đến lớn quen biết các ca tử, hoặc là hoàng ca tử hoàng ca nhi, hoặc là Hoàng ngự phu trong hậu cung, mỗi ngày bọn họ đều hai mặt lục đục với nhau, thấy nhiều, hắn cũng thành thói quen, cho nên khi nhìn thấy Thu Nghiên dịu dàng như thế, lại là tẩu ca của hắn, thì cảm thấy mới lạ thoải mái, được thật lòng quan tâm cùng quan tâm có tính toán có thể so sánh với nhau sao?

"Nếm thử cái này, đây là rau dại mà hôm nay tướng công lên núi hái được, rất hạ hỏa, ngươi đã ăn nhiều đồ cay, ăn chút rau dại cũng sẽ giúp làm bớt đi hỏa khí." Lại gắp cho hắn một đũa rau trộn.

"Ân ân!" Thái tử điện hạ chỉ lo ăn.

Đều là món ăn thôn quê, đối với người vẫn luôn cư trú tại thâm cung như Thái tử điện hạ mà nói thì không là thứ quý hiếm nhất, nhưng đây lại là bữa cơm mà hắn ăn vui vẻ nhất ngon miệng nhất.

Mạc Thiên Hàm nhìn Thu Nghiên chăm sóc Thái tử điện hạ, cũng không nói cho y, kỳ thật người mà y xem như tiểu đệ đệ chính là thái tử của quốc gia này, Hoàng đế tương lai, bất quá hắn cũng không tính toán nói cho y biết, như vậy có một tẩu ca không cố ý làm ra vẻ như Thu Nghiên, đối với Thái tử điện hạ mà nói làm sao không là một tồn tại đặc biệt chứ? Hắn khả năng sẽ có rất nhiều hoàng tẩu ca, nhưng hắn khẳng định chỉ có một mình Thu Nghiên là một tẩu ca bình thường.

"Hô! No quá a! Tay nghề của đại ca thật không sai, trách không được trước kia lúc còn trong quân, quân bếp núc thường thường sẽ tìm đến đại ca để lãnh giáo đâu!" Thái tử điện hạ ăn uống no đủ, vẻ mặt thỏa mãn, uống mật ong mà Thu Nghiên pha cho hắn.

"Tiểu đệ cũng trong quân ngũ sao?" Thu Nghiên tò mò hỏi: "Đúng rồi, lâu như vậy, cũng không biết xưng hô tiểu đệ như thế nào đâu?" Đều đã ăn cơm chiều xong mà vẫn còn không biết tiểu công tử này gọi là gì đâu.

"Ách, cái kia.." Cầu cứu nhìn phía Mạc Thiên Hàm, làm như thế nào? Hắn không muốn làm cho tẩu ca sợ hắn a? Hắn cũng biết thân phận của mình, tại dân gian là cao không với tới, hơn nữa, ở trong cung hoặc là khi vô tình gặp được phu lang của các bạn hữu thì mọi người đều hành lễ với hắn, nhưng thật lòng hắn không muốn Thu Nghiên hành lễ với hắn a!

"Hắn họ Hoàng, tên Sơ, bình thường ta gọi hắn là tiểu Hoàng." Mạc Thiên Hàm vừa thấy liền biết Thái tử điện hạ nghĩ cái gì, không nhanh không chậm giới thiệu "Tiểu Hoàng đệ đệ" này cho phu lang của mình biết!

Hắn liền cố ý, thì làm sao!

"Phụt!.." Nghe đến xưng hô như thế, bọn thị vệ bên cạnh tập thể phun nước!

"Ha hả.." Cười gượng, trong lòng Thái tử điện hạ trợn trắng, tuy rằng hắn là người của hoàng gia nhưng gọi là Tiểu Hoàng, cũng quá cái kia, nha nha, đại ca ức hiếp người!

"A, tiểu Hoàng đệ đệ, ha hả, tên cũng đáng yêu, người cũng tuấn tú, lập gia đình chưa a?"

Gần đây những ca tử trong thôn đều vội vàng xuống ruộng làm cỏ, qua một thời gian ngắn nữa sẽ tới lúc thu hoạch, Thu Nghiên nhàn đến nhàm chán, gặp Hồng sao sao trước kia phụ trách làm mối cho y cùng Mạc Thiên Hàm, hai người nói chuyện hai lần, đột nhiên cảm thấy hứng thú đến việc làm mai làm mối, mấy ngày nay y đang tích cực nghĩ đến việc làm mai cho người khác.

Thái tử điện hạ đỏ mặt một chút, hắn lớn như vậy, mọi người nói hắn "Tuấn tú", còn có người khích lệ tính cách của hắn thiện lương, các sư phụ dạy hắn đọc sách thì khen hắn "Thông tuệ".

Nhưng đây là lần đầu tiên có người khích lệ là hắn "Đáng yêu", mà hai chữ "Đáng yêu" này, cho tới bây giờ hắn đều chưa bao giờ nghĩ qua, thế nhưng cũng có một ngày sẽ rơi xuống trên người mình, thật sự là thế sự vô thường a!

"Không, không đâu, người trong nhà nói tiểu đệ còn nhỏ quá, phải đợi sự nghiệp thành công thì mới cưới phu lang." Đây là lời nói thật, bọn họ là người ở hoàng gia nên không thể so với dân chúng tầm thường, vấn đề hôn phối của các hoàng tử là một chuyện lớn, chọn người cũng phải chọn tới chọn lui, Tam hoàng huynh của hắn cũng là đến hai mươi lăm tuổi, không thể không quan phối nên mới chọn ca nhi của Lễ bộ thị lang, từ khi lập gia đình đến nay, hắn hình như đều không có gặp qua vị hoàng tẩu ca kia, cho dù là gặp được, thì cũng chưa từng thấy đối phương khoác áo choàng.

"A, cũng phải, các trưởng bối trong nhà cũng là vì tốt cho ngươi, ha hả!" Thu Nghiên mỉm cười nói, nhưng mà ngồi ở đây, trừ bỏ y không rõ chân tướng thì trong lòng những người khác đều hiểu được, không phải ý tứ của trưởng bối cái gì a, đây là quy củ bất thành văn của hoàng thất, muốn tìm phu lang, phải tìm người có thể giúp ích cho mình trong triều, há có thể tùy tiện liền chọn phu lang.

Mạc Thiên Hàm cũng cùng Thái tử điện hạ nói chuyện phiếm, nhưng đa số đều là tán gẫu chút phong cảnh địa lý, tài ăn nói của Thái tử điện hạ rất tốt, hắn đem một vài chuyện lí thú trên đường kể ra chọc cho Mạc Thiên Hàm cùng Thu Nghiên cười không ngừng, vài thị vệ khi rảnh rỗi cũng nói vào mấy câu, một đám người nói giỡn rất là vui vẻ. Nhất là Thu Nghiên, y nghe những người này nói đến một địa phương nào đó, gặp được sự tình gì, cùng như là đang nghe kể chuyện vậy, có đôi khi y không hiểu lắm, nhưng nhìn tướng công cùng tiểu Hoàng đệ đệ đều cười vui vẻ, y cũng liền cười theo.

Chuyện quét tước đều bị vài thị vệ cướp làm, Thu Nghiên phụ trách chỉ huy, Mạc Thiên Hàm lôi kéo Thái tử điện hạ cùng thị vệ trưởng đi quét tước phòng khách, đồ đạc của Thu Nghiên tạm thời dời đến lầu hai, phòng khách là dành cho Thái tử điện hạ ngủ, thị vệ trưởng gác đêm, bốn thị vệ, hai người một tổ thay phiên trực. Mạc Thiên Hàm không lời gì để nói đối với loại người cố chấp chấp hành quy củ như bọn họ, cho nên hắn đành phải lấy ra bốn tấm đệm da sói để bốn thị vệ kia sử dụng, mặc dù là mùa hè, thời tiết cũng ấm, nhưng vào đêm thì ngọn núi cũng thực lạnh, nếu bọn thị vệ bị bệnh thì ai tới bảo hộ đệ đệ của hắn a? Đúng không.

Thái tử điện hạ lấy đôi mắt ghen tị nhìn bốn thị vệ, đây chính là da sói mà đại ca tự tay săn a, hắn còn không có tấm nào hết!

Mạc Thiên Hàm nhìn ra tâm tư của hắn, trộm nói cho đối phương biết, tấm da sói lớn màu đen hôm nay mà hắn săn được, chờ khi đối phương đi sẽ cho mang theo, mùa đông thì dùng để ngủ, khẳng định sẽ không lạnh!

Vì thế Thái tử điện hạ vui vẻ.

Buổi tối rửa mặt xong, Thái tử điện hạ tò mò nhìn phòng tắm nhà bọn họ, hắn ở bên trong ngâm một lúc lâu mới đi ra, sau đó lôi kéo Mạc Thiên Hàm, nói hắn cũng muốn một cái phòng tắm giống như vậy.

Mạc Thiên Hàm không có cách, đành phải đáp ứng hắn, khi đi sẽ cho hắn bản vẽ, trở về tự mình làm một cái đi.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Mạc Thiên Hàm lại cầm vài cái thảm trộm đi ra ngoài, phóng lên tường vây cho những người trong bóng tối sử dụng, ngọn núi gió lớn, nhiệt độ không khí cũng thấp, giúp bọn hắn giữ ấm chút đi.

Ai, làm bảo tiêu không dễ dàng, làm âm thầm bảo tiêu lại càng không dễ dàng!

Kiếp trước khi Mạc Thiên Hàm còn làm bộ đội đặc chủng cũng đã hai lần làm bảo tiêu âm thầm, cái này so với tập huấn đều mệt mỏi hơn, không thể để cho người phát hiện cũng không có thể ném mất mục tiêu, cho nên hắn vô cùng lĩnh hội a!

Trong hai ngày sau đó, Thái tử điện hạ đã trải qua cuộc sống vô cùng vui vẻ tại nhà của Mạc Thiên Hàm, một ngày đi theo Mạc Thiên Hàm lên núi săn bắn, nhìn Mạc Thiên Hàm làm bẫy rập, đi theo Mạc Thiên Hàm vào rừng lấy rau dại hay hái nấm, còn cắt thiệt nhiều mộc nhĩ; một ngày ở nhà cùng Thu Nghiên cho thỏ ăn, Thu Nghiên còn dùng tơ lụa tốt nhất trong nhà may cho hắn một túi tiền to, mặt trên thêu hoa văn xinh đẹp cùng hai con thỏ nhỏ, làm cho Thái tử điện hạ cao hứng vô cùng, trộm quyết định trở về sẽ đem con dấu của mình bỏ vào bên trong, mỗi ngày mang theo bên người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.