Tối đó Du An ngủ một mạch tới sáng. Thẳng đến khi nha hoàn Xuân Cát của lão phu nhân truyền lời mới dậy. Đến nơi, Du An hơi rùng mình khi thấy ánh mắt lão phu nhân nhìn mình. Mấy tháng nay người nàng có chuyển biến rõ rệt, không chỉ cao hơn vài phân mà vòng một cũng phát triển. Cho dù là vậy nàng cũng chưa thể lấy chồng a. Quả nhiên, vấn đề mà lão phu nhân nói tới chính là điều Du An lo ngại.
- Nha đầu, cháu có thích người nào không? Ngươi thấy Dương nhị công tử thế nào hay vị công tử của Cao phủ?
- A. Du An giật mình, Cao phủ?
- Sao? Cháu thích tiểu tử họ Cao?
- Cao Thần? Du An dè dặt hỏi.
- Đương nhiên không phải hắn_Lão phu nhân sửng sốt. Tuy Cao Thần là nhị công tử Cao gia nhưng hắn không được bình thường, không thể so sánh với đại ca hắn_ Là Cao Phong.
À, không hiểu sao Du An có chút buồn bực. Lại viện đủ lí do rồi làm nũng, Du An thành công thoát khỏi đề tài này. Được một lúc sau thì trùng hợp Chu Thi Hà cũng tới vấn an lão phu nhân. Nàng ta như có như không liếc qua Du An, nói thẳng mục đích của mình:
- Chuyện hôn sự của ngươi? _ lúc này lão phu nhân lại lạnh nhạt xa cách, không giống với lúc nói chuyện với Du An.
Chu Thi Hà biết lão phu nhân thiên vị nhưng nàng ta ngoài nhẫn nhịn thì chẳng thể làm gì. Du An thì lười xem nàng ta nghĩ gì, nàng chỉ tò mò việc mà nàng ta phải nhờ vả đến lão phu nhân.
- Chất nữ không mong đời này sống trong vinh hoa phú quý, chỉ mong được bình an qua ngày. Xin người giúp ta an bài hôn sự với Cao nhị công tử. Dù có làm thiếp hay bình thê ta cũng cam lòng.