Từ hôm đó dường như tất cả mọi người trong các đều rõ , các chủ phu nhân là cao nhất sau đó mới đến các chủ. mà dường như tất cả mọi người trong các đề chân chó lẽo đẽo theo đuôi, nịnh hót nàng.
Tỉ như:
- Phu nhân hôm nay trang điểm thật đẹp
-phu nhân người mặc bộ này thật thanh thoát
-phu nhân người còn đẹp hơn cả tiên nữ
-phu nhân da người thật mịn à
-phu nhân.... ...... ...... ...... ......
Thật sự nàng không bài xích chuyện bọn họ khen nàng nhưng nhiều như vậy, làm cái gì cũng khen sao nàng không bực mình cho được
-'' Thôi đủ rồi các người đi làm đi có chuyện gì ta sẽ gọi''
-''Nô tì, thuộc hạ cáo lui''
Sau khi bọn hắn đi nàng ngửa mặt lên trời nói to:
-'' Có chuyện gì ra mặt đi''
--Soạt soạt--
-'' Các người có chuyện gì muốn gặp ta''
-'' Xin cô nương hãy thu nhận chúng ta''
-'' A, tại sao? không phải các ngươi nên nhận các chủ ở đây tốt hơn sao?"
-'' Cô nương thật sự không dấu , ta và muội muội của mình đã đi theo cô nương 5 ngày rồi''
-'' Ân , ta biết''
-'' Qua 5 ngày qua chúng ta thấy cô nương không thua kém gì các chủ ở đây''
-''Ân, rồi sao?''
-'' Hơn nữa các chủ cũng không thích có nữ nhi là thuộc hạ nên chúng ta mới muốn nhận người''
-''Ân, rồi sao''
-'' Chúng ta sẽ tận tâm phục vụ chỉ mong cô nương báo thù cho chúng ta''
-'' Báo thù? Nói nghe thử''
-'' LÀ Hoàng hậu của Thanh phong quốc''
-'' Ân''
-''Mong cô nương thành toàn''
-'' Ta sẽ giúp các ngươi, bất quá lòng người khó nói chỉ cần hai ngươi đánh với nhau, ai thắng ta sẽ giúp kẻ đó, nga''
Cả hai nhìn nhau sau quay sang nàng nói
-'' Xin lỗi , cô nương không giúp đỡ chúng ta thì thôi, còn việc chém diết nhau, chúng ta không làm''
Nàng nhướng mi nói thêm
-'' Sau khi trừ khử hoàng hậu ta sẽ giúp kẻ đó thành hoàng hậu một tay thâu tóm triều đình''
Đối với những nữ tử tham vọng đây là một lợi ích quá tuyệt vời, thâu tóm được triều đình thì khác gì là vua? Qua tuyệt vời
-'' không thành vua chúng ta cũng không làm, muội muội đi thôi''
-'' ÂN sư tỉ''
-'' khoan, ta đâu nói sẽ không thu các ngươi''
Nàng nhìn nói:
-'' Ta giúp các ngươi không cần các ngươi giết lẫn nhau, bất quá phải cho ta thấy võ công của các ngươi''
-'' Muội muội ta không biết , chỉ mình ta biết''
-'' Ân, vậy ngươi hãy lao vào đánh với ta, dùng toàn sức lực cũng như tuyệt chiêu đi''
-'' HAy, thông minh ta thu nhận các ngươi bất quá ta nói trước ai phản bội ta ta sẽ cho kẻ đó....''
-'' Thuộc hạ không giám''
-'' Được rồi, tên các ngươi''
-'' Xin ban tên''
-'' Hảo, muội muội ngươi tên Thương Thuỷ, ngươi tên Thương Thu''
-'' ĐA tạ chủ nhân ban tên''
-'' Ân, Thương thu ngươi sẽ đến các của ta và quản lý nó có chuyện gì thì báo cho ta''
-'' ÂN chủ nhân''
-'' THương Thuỷ ngươi thông minh nhưng không biết võ công ở lại bên cạch ta , ta sẽ cho ngươi học tập một chút độc dược để tiện bề giúp đỡ ta''
-'' Ân chủ nhân''
-'' Ta sẽ đưa ngươi về các của ta Thương thu, có chuyện gì nhất định phải báo lại cho ta biết, nga''
-'' ÂN chủ nhân''
-'' Còn nữa ta tên Vương Vũ Mị''
-'' Chủ nhân người là con gái thừa tướng''
-'' Nga, các ngươi đợi ta ở đây''
-'' ÂN chủ nhân''
Nàng phi thân về phòng hắn mượn một trộm trước một bộ đồ của hắn. ĐAng loay hoay nịt lại bộ ngực đang phập phồng của mình một cánh tay đột nhiên duỗi đến ôm lấy ngực nàng. Giọng nói quyến rũ,
-''Mị nhi còn 5 ngày nữa nàng chính thức làm thê tử của ta''
Tay hắn lại mò lên tháo vải nịt ngực của nàng xoa xoa nắn nắn
-'' Phong , chàng đừng hồ nháo, để yên ta có việc phải đi, lát sẽ bồi chàng''
-'' Nha mị nhi nhớ nha''
-'' Phong , chàng có thuộc hạ nào biết giải độc hay chế độc không''
-'' Nha , không nha''
-'' Có, chàng lừa ta''
-'' Mị nhi nàng biết rồi sao còn hỏi ta''
-'' Ta điều tra nha, hỏi cho có lễ à''
-'' Ân, Lãnh Độc ngươi ra đây''
-'' Các chủ có gì phân phó''
-'' Đi theo phu nhân''
-'' Ân các chủ''
LÃnh độc ngước lên nhìn nàng sau vội cúi mặt , mặt đỏ lựng lên, hai hàng máu mũi dần chảy ra
Nàng quan tâm hỏi:
-'' Lãnh độc ngươi sao vậy''
Nàng đi lại bên người Lãnh Độc, nàng tiến một bước hắn lùi một bước. Hắn cũng chưa nhận ra điều gì quan tâm hỏi tiếp:
-''Lãnh Độc ngươi trúng độc sao?''
-''Các chủ, phu nhân, phu nhân.....''
Nàng ngây thơ quay người lại hỏi hắn,
-'' Phong ta làm sao?'
-''ÂN , Mị nhi nàng.... ...... ....''
MẶt hắn nổi ra gân xanh, hắc tuyến đầy mình
-'' LÃnh độc ngươi ra ngoài trước''
-'' Tạ ơn các chủ''
May hắn thoát nạn suy ngĩ của Lãnh độc
-'' Phong.... .....''
-'' Chết tiệt nàng nhìn lại mình xem''
-'' Ta.... ....aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa''
-'' Bị Lãnh độc nhìn thấy rồi, do chàng do chàng nha, huhu , bắt đền à, huhu''
-''Ân, do ta đừng khóc''
Nàng có hiểu cảm giác nữ nhân của mình bị một nam nhân nhìn sạch bách hắn chưa bắt đền nàng nha. Sau một hồi vật lộn với mặc quần áo, nàng mới kêu lãnh độc vào. Lãnh Độc không dám nhìn thẳng nàng