-" Bạch Thủy cô nương nhưng đây là phòng các chủ, lúc trước Như Nhu tiểu thư vào đã bị giáo huấn rất nặng nha! Cô nương vạn lần không nên à!"
-" Không sao mà, các chủ nói cho ta vào bất cứ gian nào"
Nàng ượm ừ qua chuyện với nha hoàn bên mình rồi đẩy cửa vào phòng
-" Oa đúng là phòng của các chủ vật dụng ở đây giá trị liên thành à!"
Nàng bộ bất ngờ ngắm nghía khắp phòng, sờ soạn các vật dụng được trang trí bày biện trên giá. Nha hoàn một bên hốt hoảng nói
-" Cô nương nhanh ra nếu không các chủ..."
-" Ta làm sao?"
Giọng lạnh băng, khuôn mặt yêu mị đứng dựa vào cột nhìn tiểu nha hoàn đang hốt hoảng, nhìn tiểu yêu tinh đang nín cười trong phòng mình
-" Các... các chủ xin tha tội"
-"Tha tội?"
Hắn cao giọng nói với nha hoàn đang quỳ xuống mà đôi mắt lại liếc về phía nàng
-" Nô ... nô tỳ đã nói với cô nương nhưng nàng không nghe..."
-" Nha..."
Hắn nhìn trực tiếp lại phía nàng hạ giọng
-" Muội không có gì nói với ta?"
Nhướng mi nhìn tiểu yêu tinh đang xem trò
-" Caca Bạch Thủy, à không Thủy nhi chỉ muốn nhìn phòng huynh một lát thôi à!"
-" Nhìn phòng ta? Chỉ như vậy?"
-"Nha!"
-" Vậy tiểu yêu nào lúc nãi trèo lên giường ta thượng?"
-" Caca muội chỉ muốn xem nó có êm không thôi nha!"
Hắn giả bộ tức giận quay lưng lại phía nàng nhìn lên trời môi mỏng khẽ mở
-" Thủy nhi ta nên phạt nàng ra sao?"
Nàng bước ra khỏi phòng lại gần hắn tay giật giật ống áo
-" Ca đừng giận muội, đừng phạt muội , muội sợ đau! Oa oa"
Nói xong nước mắt nàng trào ra không ngừng khóc lớn. Hắn quay lại nhìn nước mắt nàng trào ra dù biết đây là nàng giả bộ nhưng không khỏi xót xa! Quay lại vòng tay ôm nàng trong ngực an ủi
-" Thủy nhi ngoan, ta không phạt nàng đừng khóc!"
Vừa nói xong hắn khẽ nhăn mi rồi rùng mình ôm nàng chặt hơn nói giọng điệu quan tâm
-" Lúc vào đây nàng có chạm lung tung phải không?"
-" có à"
Nàng ngước lên trả lời
-" Hôm khác nàng muốn vào phòng ta chơi nhớ nói trước với ta, ta đưa nàng vào bởi trong phòng này độc dược được ta bầy khắp nếu không rõ chắc chắn mất mạng! Nên nhanh vào phòng ta chữa độc cho nàng"
Hắn nói xong còn làm ra bộ dạng nàng trúng độc thật cầm tay nàng lên bắt mạch nhăn mi
-" Vậy sao?"
Nàng ngây thơ hỏi lại hắn
-" Đúng"
-" Nha, nhanh vào muội không muốn chết à!"
-" Ân"
Nói với nàng xong hắn quay sang nha hoàn ngơ ngẩn quỳ dưới chân phân phó
-" Ngươi lui xuống đi thông báo bây giờ không được ai tới gần phòng của ta! Lui "
Nói xong tay ôm eo nàng đi vào phòng đóng cửa.
-" Mị nhi nàng làm như vậy lỡ tiểu đệ của ta có làm sao là nàng hết vui dục nha!"
Nhớ lại lúc nãi hắn ôm nàng , nàng liền không nương tay bấm tiểu đệ của hắn một cái còn vuốt lên vuốt xuống! Thử hỏi ngoài nương tử hắn còn có ai giữa thanh thiên bạch nhật trước mặt người khác làm vậy?
-" Nếu đệ đệ chàng hư ta kiếm đệ đệ khác như vậy là ổn! Biết đâu đệ đệ khác làm ta cảm thấy dục tiên dục tử hơn cũng nên à!"
Nàng giả bộ nhìn chằm chằm phần thân của hắn vuốt cằm đánh giá
-" Vậy nha! Không biết đã hư chưa nàng giúp ta tìm hiểu được chứ?"
-" Nên không?"
-" Nên à"
Nói xong hắn liền lên giường mở rộng vạt áo cởi quần cùng khố ra , lấy tay nàng đặt lên tiểu đệ của hắn
-" Phong, chàng càng ngày càng dâm dục nha!"
-" Nhờ ơn mị nhi "
-" Phong tiểu đệ của chàng ta cảm thấy càng ngày càng nhỏ nha!"
Nàng đáng động vào lòng tự trọng của nam nhân nói
-" Ân , lát nữa nó sẽ to"
-" Vậy chăng?"
-" Đúng à, nàng thử là rõ"
Tay nàng bắt đầu vuốt ve đệ đệ hắn, một tay viết từng chữ lên bụng hắn. Nhìn sâu đôi mắt hắn
-" A Thủy nhi ta biết rồi nha, nên tiếp tục không sao!"
-" Caca huynh thật hư nha, muội nói với đại ca cho xem"
-" Thủy nhi đại ca muội là thuộc hạ của ta nha"
-" Caca huynh thật hư"
Tiếng nói dần dần im hẳn thay vào là tiếng rên ám muội của nữ nhân
-" Nàng ta cuối cũng hành động chắc hẳn đến sáng mai tin các chủ Ám Tinh các sủng ái muội muội Bạch Thủy sẽ lan rộng"
Nàng nói xong ghét bỏ lau tay lên áo của hắn, đứng dậy
-" Mị nhi, nàng ta đi rồi nàng cũng nên giúp ta tiếp tục công sự quan trọng!"
-" Chàng... tự ... xử!"
-" Không thể à, nàng châm ngòi thì nên dập nha!"
-" Ngoan, xử lý xong nàng ta ta cho chàng ăn no caca à"
Xong nàng vô tư lên giường nằm trước ngực hắn ngủ, còn hắn đau khổ điều hòa dưỡng khí