Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta

Chương 6: Mị nhi nàng quả thực hơn sức tưởng tưởng của ta



Mấy ngày hôm nay nàng hảo vui thú nha lúc nào cũng được ở gần mĩ nam tử nha . Mà nang cũng sém quên việc sư phụ giao nha , mấy hôm cùng Phong ca lẻn ra ngoài chơi nghe nói tên Dương Bá Đẳng kia chết phe cách hắn đang tìm cách lên ngôi các chủ huyết tinh các nên giờ loạn cả ra , nhiều các khác lại đang muốn đánh chiếm Huyết tinh các không lẽ nàng lại làm ngơ ? Có lẽ Lãnh Mị hảo nên xuất hiện đảm đương vị trí các chủ rồi nga. Nàng quay sang Phong hỏi :

-''Phong huynh tối nay có muốn đi với ta một chuyến không?''

-''Mị nhi nàng muốn mang ta đi đâu?''

-''Ân ta đưa huynh đi làm các chủ phu nhân huynh đi chứ?''

-''Mị nhi sao lại các chủ phu nhân?

-''Huynh có muốn đi cùng ta không?''

-''Ta ...ta...cóo''

Hắn đỏ mặt nói

-''Vậy huynh thay nữ trang nha?''

-''Nữ , nữ trang?''

Giọng hắn phat run ai đời lại bảo nam nhân mặc nữ trang chứ? Có nam nhân nào đồng ý? Quả thật nàng làm vầy là vô cùng cố ý nha , nàng muốn biết hắn thật lòng với nàng hay chỉ là trêu đùa nàng như nam nhân lúc trước nàng yêu.Nàng nhìn hắn rồi nói nhẹ:

-''Thôi huynh không cần thay nữ trang đâu mặc vầy ta cũng sẽ đưa huynh đi!''

Nàng cất bước chân đi tay hắn níu lại , giật nhè nhẹ đỏ mặt nói :

-''Nàng đợi ta một lát ta thay liền nha mị nhi!''

Xong hắn chạy biến bỏ nàng đứng đó''Hắn vì nàng mà nguyện ý đạp đổ lòng tự tôn của nam nhân'' nàng nghĩ mà không khỏi ngọt ngào tự nói một câu :

" Suốt đời suốt kiếp nguyện một đôi"

(tg: giống nhau thiệt)

Xong nàng cũng đi về viện của mình. Buổi tối nàng cho Tiểu Hoa nếm mê dược còn nàng dùng khinh công đi đến viện hắn ở nàng không khỏi bị mê hoặc à nha. Nếu nói nàng là đại mỹ nhân thì hắn lúc này là đại đại mỹ nhân nghe, nàng nhìn hắn bần thần cả người . Quay lại hắn thấy nàng đơ ra hắn cũng im lặn sau không chịu được hắn hỏi lại:

-'' Mị Nhi ta ổn chứ''

-''Ân rất đẹp đại mỹ nhân của gia''

Hắn thật sự cười khổ à đây là nàng đang khi dễ hắn mà bất quá hắn thích. Nàng nhìn hắn tưởng chừng là lòi cả con mắt mà đâu biết chiều nay à.... .....

Quay lại lúc chiều;

Hắn vừa về phòng đã lên tiếng :

-''Ảnh hồn''

-''Ảnh hồn có mặt''

-''Ngươi kiếm cho ta một y phục nữ tử màu trắng đơn giản một chút thôi''

biến mất 5 phút ảnh hồn đã có trên tay một bộ y phục nữ tử trắng phiêu dật , hắn cầm lên gật đầu đồng ý nói:

-''Hảo , Ảnh hồn ngươi biết mặc y phục nữ tử chứ?''

Ảnh hồn nhìn các chủ của mình cười yêu nghiệt mà không khỏi suy nghĩ lệch lạc quỳ xuống nói:

-''BẨm biết ạ nhưng thuộc hạ có làm gì sai xin các chủ trừng phạt nhưng thuộc hạ không thể mặc y phục nữ tử được.''

-''Ảnh hồn ta nói....''

-'' Xin các chủ suy xét thuộc hạ không thể mặc y phục nữ tử được"

Trên trán hắn đã xuất hiện ba hắc tuyến nhưng vẫn cười yêu nghiệt nói :

-'' Ngươi mặc cho ta''

-thuộc hạ liền mặc cho nggggg ách các chủ nói thật sao?''

-''Nga''

Ảnh hồn nhìn chằm chằm vào hắn suy nghĩ'' các chủ không lẽ ... ...''

-''Bỏ cái suy nghĩ đó của ngươi đi''

Đầu hắn đã xuất hiện thêm 2 hắc tuyến

-''Đây là vì các chủ phu nhân ''

-''các chủ các chủ phu nhân là....''

-''Ngươi hỏi quá nhiều rồi mau lại giúp ta, nên nhớ chuyên hôm nay không để lộ ra ngoài nếu không.... ....''

Hắn cười yêu nghiệt nhìn thuộc hạ của mình đâu còn vẻ nhu nhược đầy hồ ly trong đôi mắt hắn. Ảnh hồn giúp hắn xong thì lẻn luôn thật sự ở cạnh hắn lúc này thật kinh khủng à.

Hắn đang hồi tưởng thì nghe giọng nàng gọi một bên:

-'' Ách huynh ko gọi ta như vày được phải gọi chàng hay Mị caca không thì lộ hết ''

-''Mị nhi ta đã rõ''

-'' Huynh ôm chặt ta vào ta đưa huynh đi''

Hắn ngoan ngoãn ôm chặt vòng eo nàng thật hiếm lúc hắn được ôm nàng thế này không ôm là ngu ngốc.Chỉ một loáng sau nàng đưa hắn vào đại sảnh Huyết tinh các bao nhiêu mũi kiếm đèu chỉa về phía nàng và hắn. Hắn giả bộ run rẩy , nàng đưa tay trấn an hắn cất giọng:

-''Ta là Lãnh Mị''

Một lão đầu lên hỏi :

-'' Ngươi đã giết Dương bá đẳng ''

-"Ân"

-"Lý do?''

-''Báo thù cho sư phụ ''

-''Tôn Tử Khánh là Sư phụ ngươi''

-''Ân''

-''Chúng ta có gì tin ngươi?''

-''Haha các người không tin cũng chả sao bởi ở đây không ai xứng hơn ta.

-''Tiểu tử ngươi đùng quá tự đại , xem chiêu.

LÃo đàu phi chiêu nàng nhanh chóng bảo hộ hắn phía sau, rút Huyết ám kiếm ra cứa vào đọng mạch chủ của lão sau đưa thanh kiếm lên liếm qua lưỡi nhăn mặt nói :

-''Máu của ngươi cùng tên đó đều không ngon như nhau đề là nghịch đồ . Hừ''

Quay sang hắn nàng hỏi:

-'' mĩ nhân ta không làm nàng sợ chứ ?''

-''không , không sao ta ổn" Hắn trả lời lí nhí

Nàng quay sang hỏi "

-'' Còn ai phản đối ta?

Tất cả đồng loạt quỳ xuống nói:

-" Cung nghênh các chủ"

Sau một nghười khác lại nói thêm

-'' Sao các chủ biết Trần Cung thông đồng với hắn ta?

-''Các ngươi đã thấy ai gọi thẳng tên các chủ chưa?''

Sau nàng quay gót ôm mỹ nhân nói:

-''Vị trĩ như cũ hôm khác ta sẽ kiểm tra ai dám phản bội lấy đó làm kết quả''

Mọi người nghe xong nhìn xuống không biết các chủ đac ra tay từ lúc nào mà tứ chi của Trần cung đã bị chia lìa.

Nàng đưa hắn về thì nàng cũng về luôn không biết mình bị tiểu bạch kiểm suy tính. Còn hắn thì vô cùng hạnh phúc vì nàng không dấu hắn thân phận nàng , vừa lúc ảnh hồn báo:

-''Bẩm các chủ Huyết tinh các đã có các chủ mới''

-''Ân''

-''Tên là ....''

-''Lãnh Mị''

-''Cũng mang theo....''

-''Một mĩ nhân''

-''Đã giết chết ....''

-''Trần Cung''

-''Trần cung bị''

-''Biến thành tứ chi''

-''Ách sao các chủ biết ?''

-''Ngươi đang quản chuyện của ta sao?''

-''Ách thuộc hạ cáo lui''

Còn một mình hắn đang mỉm cười một cách hết sức yêu nghiệt nói nhỏ :

" Mị nhi nàng quả thực hơn sức tưởng tưởng của ta nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.