Tương Lai Mỹ Thực Hào Môn Sủng Hôn

Chương 46: 46: Khi Anh Em Gặp Lại Nhau 1




Cô gái kia tên là Chân Nhu, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn, nhìn có vẻ ngơ ngác sợ hãi, trong lòng không giấu được chuyện gì.

Cô ấy đến từ thế gia trị liệu Chân gia, là nơi mà trị liệu sư cấp đại sư xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

Bởi vì tư chất thiên phú của cô ấy không tính là quá tốt, tính cách lại hay do dự không quyết đoán nên được gia tộc sắp xếp vào khoa thực trị liệu này.

Tinh thần lực của Chân Nhu là cấp S, cũng coi như là không tệ, còn thể chất cấp D- có thể nói là người có thể chất kém nhất trong lớp.

Còn Lăng Yêu Yêu thì lại là người thứ hai từ dưới lên…Chân Nhu không thể khống chế được ý muốn tâm sự của mình, nên mới chủ động bắt chuyện với Lăng Yêu Yêu cũng có thể chất cặn bã giống mình, hẳn là có thể hiểu được nỗi lo lắng của mình.


Trước đó Chân Nhu đã nghe nói về đại tiểu thư Lăng gia này, đều nói rằng Lăng Yêu Yêu có tính cách kiêu căng ngang ngược, rất khó trêu chọc đến…Nhưng khi gặp được con người thật Lăng Yêu Yêu, cảm giác mà cô ấy mang đến cho Chân Nhu lại không phải như trong những lời đồn đại.

Chân Nhu tương đối tin tưởng vào trực giác của động vật nhỏ của mình.

Lăng Yêu Yêu cũng không nghĩ tới dưới danh tiếng đại tiểu thư Lăng gia của mình mà vẫn có người không phải lấy mục đích nịnh bợ mà chủ động kết giao với cô.

Hai người liên tục bày tỏ nỗi lo lắng của mình về đợt huấn luyện quân sự sắp tới, mắt thấy đã đến giờ ăn cơm trưa, Chân Nhu lấy hết dũng khí nhỏ giọng mời: “Cậu có muốn đi ăn cơm với mình không?”Tuy rằng Lăng Yêu Yêu thích tự do tự tại, nhưng cũng không muốn cuộc sống đại học trong mấy năm tiếp theo đều độc lai độc vãng, cô chủ động kéo cánh tay Chân Nhu rồi nói: “Đương nhiên rồi, chẳng lẽ cậu định bỏ rơi người bạn mới quen như mình mà đi ăn cơm với người khác sao?”Lúc Chân Nhu căng thẳng thì dễ bị nói lắp: “Không, không, không phải mà!”Hai người cùng nhau đi đến nhà ăn trên phi thuyền, chọn một cái bàn ăn dựa vào một cửa sổ có hình ảnh ba chiều mô phỏng tinh không ngồi xuống.

Lập tức có người máy phục vụ thông minh đến hỏi họ muốn ăn món gì.


Trong lúc Chân Nhu còn đang rối rắm chưa biết nên chọn cái gì, Lăng Yêu Yêu đã nói thẳng: “Vui lòng mang đến cho chúng tôi hai phần cơm trắng, hai bộ đồ ăn, hai cái bát nhỏ, cám ơn!”Chân Nhu kinh ngạc: “Hả? Chúng ta không ăn thức ăn à?”Lăng Yêu Yêu cười với vẻ thần bí: “Chuyên ngành chúng ta theo học chính là thực trị liệu, làm sao có đạo lý mỗi ngày ăn thức ăn do người máy làm cơ chứ?”Nói xong, cô lấy từ trong không gian trữ vật tùy thân ra một cái hộp thức ăn cách nhiệt không lớn không nhỏ, mở ra.

Bên trong chia làm hai tầng, tầng trên được chia thành bốn ngăn với bốn món ăn màu sắc khác nhau —— cánh gà kho nước tương, tôm tẩm bột chiên giòn, cá hấp thịt xé sợi, bông cải xanh xào tỏi, tầng bên dưới là canh sườn hầm khoai môn.

Lượng đồ ăn không nhiều cũng không ít, vừa vặn đủ cho hai cô gái nhỏ có khẩu vị không lớn ăn no.

Đây là do Lăng Yêu Yêu biết ba giờ chiều mới có thể đến tinh cầu Y-717 nên đã dậy sớm chuẩn bị.

Nghe nói sinh viên chuyên ngành thực trị liệu, dược trị liệu và âm trị liệu sẽ huấn luyện quân sự chung cùng một nơi, đi cùng một chiếc phi thuyền nên Lăng Yêu Yêu nghĩ rằng Diêm Dĩ Phỉ có thể sẽ tìm cô để ăn cơm chung nên mới chuẩn bị phần ăn cho hai người.

Quả thật sau khi lên phi thuyền không lâu, cô đã gặp được Diêm Dĩ Phỉ.

Thái độ của Diêm Dĩ Phỉ đối với cô đã thiếu đi rất nhiều sự chân thành, nhiều hơn mấy phần xa cách, vừa mở miệng đã trách cứ cô: “Yêu Yêu, tại sao mày đăng ký chuyên ngành thực trị liệu mà không hề nói cho tao biết một tiếng thế? Thiên tư này của mày mà đi học chuyên ngành thực trị liệu là lãng phí biết bao nhiêu a!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.