Tướng Quân Của Bọn Ta

Chương 13: Chương 13




Thấy Lý Viên Kỳ thẳng thừng từ chối mình như vậy Ngôn Hàn Tuấn đương nhiên không vui nhưng trước mặt y nhất định sẽ không biểu hiện ra, Lý Viên Kỳ hành lễ sau đó liền cáo từ trở về phủ
Bọn họ xa cách sáu năm mặc dù y rất muốn gọi hai tiếng Hàn Tuấn ca ca nhưng lại không thể nào mở lời được, y không biết bản thân nên nói những gì cho phải đây, bây giờ mọi thứ đều khác quá khiến y có chút gượng gạo
Trở về tướng phủ muốn tìm tiểu muội muội trò chuyện nhưng phụ thân lại bảo tiểu muội muội nhà y đã sớm đi cùng tam công chúa ra ngoài dạo rồi, Lý Viên Kỳ chỉ cười sau đó liền đi thay y phục nghỉ ngơi, hôm nay y có chút mệt mỏi
Trình Hàn Nhất trở về vương phủ với vẻ mặt không mấy vui vẻ, trên đường đến tìm Lý Viên Kỳ lại bắt gặp y đang đi cùng Trình Hàn Tuấn còn trò chuyện vô cùng thân mật, nghe được bọn họ loáng thoáng nhắc đến thời gian trước hắn vừa thành thân nạp thiếp vào phủ, chỉ nghĩ đến đó tâm trạng của Trình Hàn Nhất càng nặng nề hơn
“Bẩm điện hạ có Nhị hoàng tử cầu kiến”
Trình Hàn Nhất nhíu mày, Trình Hàn Tuấn giờ lại đến đây, là muốn trêu chọc hắn sau nhưng nếu người đã đến thì hắn sẵn sàng đón tiếp thôi
“Ca ca sắc mặt không tốt thì phải”
Vừa bước vào nên trong nhìn thấy vẻ mặt có chút tức giận của ca ca mình Trình Hàn Tuấn liền thấy cao hứng hơn bao giờ hết

“Đến đây có việc gì”
“Không có việc không đến tìm huynh được sao ca ca”
Trình Hàn Tuấn ý tứ trêu đùa nói, đúng vậy đến đây chính là muốn gây sự cùng Trình Hàn Nhất, muốn chọc tức ca ca của mình
“Nếu không có việc thì trở về đi, ta còn có việc”
“Vậy sao? Sao ta không biết huynh còn có việc nhỉ, mà huynh vẫn chưa đi tìm Kỳ nhi sao, với tính cách của huynh đã sớm đi tìm người nói chuyện sao lại ở nơi này vậy chứ”
“Kỳ nhi vừa trở về nhất định sẽ mệt mỏi, đợi khi khác ta đến tìm y cũng không muộn, ngược lại là người nào đó không nhịn được muốn tìm Kỳ nhi làm phiền y không biết nữa”
Trình Hàn Tuấn đương nhiên không bị những lời nói này đả kích bản thân liền cười nhạt
“Ta làm phiền đệ ấy còn hơn có người bận với mấy vị tiểu thiếp cho nên không đến tìm đệ ấy làm phiền được, haha ca ca của ta ta vẫn thông minh hơn huynh khi không nạp thê thiếp nào vào phủ, cũng không để các nàng có cơ hội uỷ khuất Kỳ nhi, chỉ nuôi bọn họ như sủng vật trong phủ vậy thôi đỡ phải phiền phức”
Trình Hàn Nhất nắm chặt tay nhưng vẫn giữ tia bình tĩnh
“Ngươi muốn nói gì mặc ngươi, ta mệt rồi cảm phiền ngươi trở về”
Trình Hàn Nhất đuổi Trình Hàn Tuấn đi, Trình Hàn Tuấn thấy ca ca bị chọc tức liền vui vẻ mà rời đi, nghĩ xem ngày mai hắn lại tiếp tục đi tìm Lý Viên Kỳ mới được
Ngày hôm sau, sáng sớm Lý Viên Kỳ đã theo phụ thân mình là Lý Nguyên vào cung, trên triều Trình Minh Thạc hạ chỉ phong cho Lý Nguyên làm đại tướng quân, Lý Viên Kỳ tuổi trẻ tài cao nên cũng được phong làm tướng quân
Đối với quyết định bất ngờ của Hoàng thượng bên dưới triều thần đều có dị nghị, bọn họ mặc dù biết Lý Viên Kỳ cũng lập không ít công trạng nhưng tuổi còn quá nhỏ trở thành tướng quân sẽ khiến y kiêu ngạo, hơn nữa Lý Viên Kỳ còn nhỏ đã nắm giữ binh quyền đối với triều đình không phải việc tốt
Đương nhiên việc này bọn họ đều bị Hàn Mẫn phản bác lại
“Ta bằng tuổi Lý tướng quân đã được phong làm tướng quân ra trận đánh giặc vậy năm đó quyết định của tiên đế cũng là sai hay sao, các vị đại thần nói xem năm đó ta cũng là dựa vào Hàn gia để có được chức tướng quân hay sao”
Triều thần đều im lặng, bọn họ người mới có người cũ cũng có đương nhiên đều biết được chuyện trước khi Nam hậu gả cho Hoàng thượng người chính là một tướng quân tuổi trẻ tài cao thay phụ thân ra trận đánh giặc lập được chiến công, được tiên đế khen ngợi con ban thưởng hậu hĩnh năm đó Nam hậu cũng chỉ vừa bằng tuổi tiểu Lý tướng quân

Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn cũng bất ngờ khi Phụ hoàng cùng phụ thân phong cho Lý Viên Kỳ từ phó tướng trở thành tướng quân nhưng hai người bọn họ cũng hiểu được hai vị phụ thân là trọng người tài, cộng thêm cũng cố binh quyền phía sau
“Nếu như đã không có chuyện gì bãi triều, đêm nay có yến tiệc chiêu đoán đại tướng quân trở về các khanh nhớ vào cung tiếp yến”
Trình Minh Thạc nhanh chóng bãi triều, chỉ gọi Lý Nguyên, Lý Viên Kỳ và hai huynh đệ Trình Hàn Nhất ở lại
“Hoàng thượng chức vị tướng quân này lớn quá thần không đảm đương nổi”
Lý Viên Kỳ nhanh chóng quỳ xuống, y chưa từng nghĩ bản thân sớm như vậy trở thành tướng quân hơn nữa chỉ vừa mới về triều, này không phải là quá lộ liễu rồi hay sao
“Có gì không đảm đương nổi, ngươi là hài tử của Bạch Viên và Lý Nguyên, ở biên cương đã lập không ít chiến công, trở thành tướng quân đều xứng đáng cả, mau đứng lên đến đây ta nhìn một chút”
Hàn Mẫn liền lên tiếng, Lý Viên Kỳ cũng đứng dậy tiến lên một bước, Hàn Mẫn gật gật đầu nhìn quả thật lớn lên anh tuấn lại nhìn một bộ dạng này cũng hiểu Bạch Viên đã truyền dạy không ít thứ rồi, nếu không làm tướng quân có thể như Bạch Viên trở thành thủ lĩnh đứng đầu của ám vệ Hàn gia thật tốt
“Ngươi rất giống phụ thân ngươi lúc trước đây, Bạch Viên dạy dỗ rất tốt”
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn nhìn phụ thân mình có chút khó hiểu nhưng lại không dám lên tiếng, bọn họ đấu đá thế nào cũng không dám chọc giận phụ thân được, hơn nữa phụ thân chưa cho họ lên tiếng dám lên tiếng là sẽ bị phạt như phụ hoàng mất thôi
Trình Minh Thạc vẫn ở một bên im lặng một lúc mới lên tiếng
“Được rồi trở về rồi thì sau này thường xuyên vào cung một chút, Nam hậu trong cung có chút buồn, Lý Nguyên ngươi cũng nói Bạch Viên rãnh rỗi cứ vào cung hàn thuyên cùng Nam hậu”

“Tuân lệnh bệ hạ”
“Được rồi hai người trở về đi, tối còn có yến tiệc”
Lý Nguyên và Lý Viên Kỳ hành lễ sau đó liền cáo lui, trong điện chỉ còn lại bốn người lúc này sắc mặt của Hàn Mẫn liền không vui vẻ
“Ta đã từng nhắc nhở cả hai trên triều đấu đá như thế nào ta và phụ hoàng hai ngươi không để tâm nhưng tuyệt đối đừng để chúng ta biết hai người huynh đệ tương tàn có phải không”
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn im lặng
“Đây là lần cuối cùng phụ thân nhắc hai ngươi, còn nữa sủng thiếp trong phủ quản miệng bọn chúng cho tốt vào nếu ta nghe được một lời nào không tốt thì đừng trách phụ thân”
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn liền tung lệnh, Trình Minh Thạc ở một bên vuốt lưng cho Hàn Mẫn bớt giận ra hiệu cho hai hoàng nhi lui xuống.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.