Tướng Quân Của Bọn Ta

Chương 47: Chương 47




Quách Hinh theo lệnh của Trình Hàn Nhất vào trong phòng xem tình hình của Lý Viên Kỳ.

Lý Viên Kỳ từ lúc tỉnh lại lần nữa đều chỉ ở trên giường không hề rời khỏi đó, nhưng Quách Hinh dường như cảm thấy tình hình có gì đó không ổn
Hắn từ từ bước đến gần phía giường thì phát hiện Lý Viên Kỳ trên mặt đang biểu hiện đau đớn vô cùng, khi hắn đặt tay bắt mạch cho y liền thấy mạch tượng hỗn loạn
“Lý tướng quân, Lý tướng quân người làm sao vậy”
Quách Hinh đỡ Lý Viên Kỳ dậy, cả người y đều rất nóng khiến Quách Hinh cảm thấy sợ hãi
“Người đâu, mau truyền tin cho điện hạ, Lý tướng quân xảy ra chuyện”
Trình Hàn Nhất đang ở trong phủ xử lí chút việc liền nhìn thấy bồ câu đến, đây là bồ cây được huấn luyện của riêng hắn, hắn để nó ở điền trang nếu không có việc gấp bồ câu sẽ không đến đây

Trình Hàn Nhất lấy thư ra xem, vừa đọc xong hắn mặc kệ chính sự mà đi theo mật đạo đã chuẩn bị lập tức đến điền trang
Quách Hinh đã châm vài châm giúp cho Lý Viên Kỳ tạm thời khônh còn đau đớn nhưng cơ thể y vẫn rất nóng không biết được nguyên nhân sẽ không thể nào bốc thuốc được
Trình Hàn Nhất đạp cửa phòng bước vào nhìn thấy Lý Viên Kỳ đang dựa vào người Quách Hinh mặc dù hắn tức giận nhưng với tình trạng thân thể của y lúc này hắn liền mặc kệ
Quách Hinh nhìn thấy Trình Hàn Nhất liền đặt nhẹ Lý Viên Kỳ xuống giường, bản thân nhanh chóng hành lễ
“Kỳ nhi làm sao vậy, ngươi đã bắt mạch cho y chưa”
“Bẩm điện hạ thuộc hạ đã bắt mạch và châm cứu cho Lý tướng quân, cơn đau trong người của tướng quân đã giảm bớt nhưng cơ thể vẫn còn rất nóng không rõ nguyên do”
Trình Hàn Nhất tức giận mà đập mạnh xuống giường một cái sau đó lo lắng mà nhìn Lý Viên Kỳ, hắn không thể mời thái y trong lúc này càng không thể tìm đại phu được nếu không mọi chuyện chắc chắn sẽ bại lộ
Suy tính kỹ càng bây giờ chỉ có một người có thể trông cậy được đó chính là Trình Hàn Tuấn, bây giờ phải lo lắng thân thể của Lý Viên Kỳ trước còn những việc khác tính sao
“Quách Hinh ngươi đến phủ Nhị hoàng tử mang hắn đến đây, tuyệt đối cẩn thận, cứ nói cho hắn biết mọi chuyện, bên cạnh hắn có một đại phu do lần trước hắn bị thương cho nên liền mời một đại phu đến cho riêng hắn”
Quách Hinh lập tức đi đến phủ Trình Hàn Nhất
Sự xuất hiện của Quách Hinh khiến Mặc Canh vô cùng bất ngờ nhưng xuất hiện thì càng tốt hắn đỡ phải đi tìm khắp nơi
“Nhị điện hạ có trong phủ không ta có chuyện gấp cần bẩm báo”
“Điện hạ đang ở trong phủ, ngươi đến đây có việc gì”
Quách Hinh khó chịu nhìn Mặc Canh đã đến lúc này còn muốn gây chuyện kéo dài thời gian, nếu không phải chuyện gấp hắn nhất định cùng Mặc Canh đánh một trận
“Ngươi cứ bẩm báo với điện hạ là ta đến theo lệnh đại điện hạ”
Trình Hàn Tuấn đang suy nghĩ kế sách thì Mặc Canh bước vào bẩm báo chuyện Quách Hinh đến đây theo lệnh của Trình Hàn Nhất, hắn lập tức bỏ qua tất cả mà lập tức đi đến

“Tham kiến Nhị hoàng tử”
“Ngươi đến đây có việc gì”
Trình Hàn Tuấn ngồi xuống ghế quan sát Quách Hinh, vẻ mặt gấp gáp này e là đã xảy ra chuyện, nếu là vị ca ca kia của hắn xảy ra chuyện thì Quách Hinh cũng sẽ không chạy đến đây trừ khi người xảy ra chuyện là một người khác, người cũng quan trọng với hắn thỉ chỉ có một đó là Lý Viên Kỳ
“Điện hạ, bên cạnh người có một vị đại phu có đung không, tình hình của Lý tướng quân không xong, Đại điện hạ sai thuộc hạ đến đây thỉnh cầu người cho mượn vị đại phu kia và dẫn người đến điền trang chỗ chả Lý tướng quân”
Trình Hàn Tuấn kích động đập bàn một cái, hắn đoán không sai Trình Hàn Nhất kia không biết đã làm ra chuyện gì khiến Kỳ nhi ngã bệnh đến mức phải tìm đại phu như vậy
“Mặc Canh mau đi gọi đại phu đến lập tức theo ta đi”
Quách Hinh thở phào một hơi, bọn họ phải nhanh trở lại điền trang nếu như tiếp tục kéo dài sẽ không tốt đối với Lý tướng quân
Mặc Canh lập tức đi gọi đại phu trong phủ sau đó cả bốn người lên xe ngựa phía sau phủ lập tức ra khỏi thành đến điền trang ngoài thành, cả bốn người trót loạt ra khỏi thành nhờ có lệnh bài của Trình Hàn Nhất đã đưa
Đến nơi, Trình Hàn Tuấn liền kích động mà nhảy xuống khỏi xe ngựa, Quách Hinh đi trước dẫn đường đến phòng của Lý Viên Kỳ
Trình Hàn Nhất lúc này đang nắm tay Lý Viên Kỳ lo lắng nhìn bộ dạng đau đớn cùng nóng hổi của y
Đại phu nhanh chóng bắt mạch cho Lý Viên Kỳ sau đó kê đơn thuốc, Mặc Canh và Quách Hinh theo đại phu người hốt thuốc người sắt thuốc để nhanh chóng mang vào

“Ngươi thấy chuyện tốt của ngươi làm cho Kỳ nhi chưa”
Trình Hàn Tuấn nói, hắn không muốn lớn tiếng làm phiền sự thanh tịnh của Lý Viên Kỳ, nhìn y lúc này xanh xao như vậy trong lòng hắn rất đau, Kỳ nhi của hắn sao lại ra nông nỗi như vậy
Trình Hàn Nhất im lặng không trả lời, hắn chưa từng lường trước được chuyện này, cũng không biết tình trạng thân thể của Lý Viên Kỳ bất thường, hắn chưa từng nghe qua việc này cơ bản thân không biết tại sao trong người của Lý Viên Kỳ lại có hàn độc, nếu hắn biết đã không để y xảy ra chuyện như vậy cũng không quá đáng mà hành hạ th ân thể Lý Viên Kỳ quá nhiều
Thuốc nhanh chóng được sắt xong mang vào, Trình Hàn Tuấn đỡ người Lý Viên Kỳ dậy giúp y uống thuốc, Lý Viên Kỳ vẫn mê mang chưa tỉnh lại rất khó để uống thuốc, mất một lúc lâu chén thuốc mới được uống cạn, Trình Hàn Tuấn đặt y trở lại giường nhẹ nhành vuốt v3 gương mặt xinh đẹp này, hắn rất muốn hỏi tại sao, đã xảy ra chuyện gì khiến cơ thể y lại có hàn độc, chỉ cần quá nóng sẽ khiến hàn độc tái phát, hắn rất muốn hỏi xem sáu năm qua ở biên cương xảy ra chuyện gì
Trình Hàn Nhất không muốn ở lại nhìn khung cảnh này, lòng hắn đang tự trách nhưng hắn vẫn suy tính kế hoạch lôi kéo Trình Hàn Tuấn về cùng phe với bản thân mình, một mình hắn hắn biết khó mà giữ Lý Viên Kỳ bên mình, hắn cần cả Trình Hàn Tuấn để cùng làm điều đó
Trình Như An bây giờ đang cùng Lý Viên Nhi đi tìm kiếm tin tức của Lý Viên Kỳ, hai người cũng nhanh chóng đến ngững tửu lâu để xem thử xem có người của Đông quốc trà trộn vào hay không, mặc dù gần đây kinh thành đã tăng cường tuần tra khắp nơi nhưng không thể nào chắc chắn được
Hai người dừng chân ở tửu lầu lớn nhất kinh thành, bước vào trong Lý Viên Nhi liền cảm thấy không ổn, nàng hướng mắt nhìn về phía trên lầu nơi đang có rất nhiều khách nhân cảm giác không đúng lắm, quả thật nàng chưa bao giờ đoán sai cả.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.