Tướng Quân Của Bọn Ta

Chương 9: Chương 9




Hai huynh đệ Trình Hàn Nhất sau sáu năm đã không còn dáng vẻ thiếu niên ngày nào nữa, cả hai bây giờ đã trở thành hai vị hoàng tử cao cao tại thượng, cả hai ngươi đều xứng đáng với vị trí thái tử nhưng Trình Minh Thạc lại không lập ai trong cả hai làm thái tử để tránh cả hai tranh đấu cũng như không đối xử thiên vị với ai trong hai người
Trong sáu năm này bên cạnh họ đã có thêm không ít nữ nhân, nam sủng việc này khiến cho Trình Như An không mấy hài lòng, rõ ràng trước đây còn luôn miệng bảo rằng sẽ đợi Lý Viên Kỳ nhưng sau khi Lý Viên Kỳ ở biên cương được bốn năm hai người bọn họ liền quên mất Lý Viên Kỳ không những vậy thư mà Lý Viên Kỳ viết cho bọn họ bọn họ cũng không nhìn đến
Nói đến đây cũng phải nói, chỉ còn một thời gian nữa thôi Lý gia Lý tướng quân cung gia thất của mình có thể trở về kinh thành rồi, Trình Như An sắp được gặp lại Lý Viên Nhi cho nên vô cùng háo hức
“Có chuyện gì mà muội vui đến như vậy, còn vui hơn ngày Y Linh cùng hoàng thúc thành thân nữa”
“Đương nhiên ta phải vui Viên Nhi sắp trở về rồi, Kỳ nhi cũng trở về, bộ hai người quên mất Kỳ nhi rồi sao”
Trình Hàn Nhất nghe vậy chỉ im lặng mặt không đổi sắc còn Trình Hàn Tuấn thái độ liền thay đổi hẳn, hai năm nay hắn dường như quên mất Lý Viên Kỳ thì phải nhưng khi nghe Lý Viên Kỳ trở về lòng hắn vô cùng mong chờ, Kỳ nhi lúc nhỏ đã rất đáng yêu rồi, bây giờ không biết sẽ càng câu nhân như thế nào
Trình Như An nhìn hai vị hoàng huynh của mình chỉ cười nhẹ rồi rời đi, nàng sớm đã không còn cùng hai hoàng huynh của mình nói chuyện hợp nữa, nàng cũng không thích viễ tranh đấu gì gì đó
Nói đến đây cũng phải nói sáu năm qua Hoàng thượng đã thành công triệt để tiêu diệt những huynh đệ nhăm nhe hoàng vị của mình cũng như muốn âm mưu tạo phản, Lý Nguyên của biên cương cũng hợp sức không ít, đáng ra bọn họ đã được trở lại kinh thành từ hai năm trước nhưng Lý Nguyên và Bạch Viên lại muốn ở biên cương trấn giữ cho đúng thời hạn sáu năm, chính vì vậy Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn cho rằng Lý Viên Kỳ thất hứa với bọn họ, trong thư y rõ ràng nói có thể sẽ trở về sớm nhưng rốt cuộc lại thất hứa

Cả hai người lúc đó cũng nhận ra nếu bọn họ không có quyền lực trong tay sẽ không thể nào có được người mình yêu thương, hai người mỗi người một cách riêng từ từ có được quyền lực trong tay, trên triều chia làm hai phe ủng hộ Đại hoàng tử và nhị hoàng tử
Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc đối với việc này cũng có chút lo lắng nhưng thấy Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn mặc dù trước mặt mọi người tương tàn nhưng phía sau vẫn huynh đệ hoà thuận hai người cũng cảm thấy an tâm, hoàng vị là tranh giành là chuyện bình thường nhưng không chém chém giết giết tranh giành một cách công bằng cũng vô cùng tốt chỉ là lòng hiếu thắng của cả hai chắc chắn sẽ khiến cả hai làm ra chuyện mà họ hối hận
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn cùng nhau ngồi ở đình viện, Trình Hàn Tuấn lên tiếng
“Kỳ nhi sắp trở về rồi”
“Ta không quan tâm, bây giờ điều ta quan tâm chính là sau này ta là người ngồi lên vị trí kia thay thế phụ hoàng”
Trình Hàn Tuấn cười nhẹ
“Vậy sao, vậy ca ca của ta nhường Kỳ nhi lại cho ta rồi đúng không, ta không ngại nhận lấy và đối xử tốt với đệ ấy đâu”
“Ngươi đừng có tưởng bở, nếu như Viên Kỳ nhìn thấy bên cạnh ngươi có nhiều tạp nham như vậy cũng sẽ chán ghét ngươi mà thôi”
Trình Hàn Nhất mặt không đổi sắc nói
“Huynh nói ta thì huynh cũng chả khác gì ta cả ca ca ạ, bên cạnh huynh vô số tiểu thiếp không phải sao, ta còn nhớ trong cung của huynh vừa mới có thêm người thì phải, nghe nói chính là đệ nhất mỹ nhân của kinh thành này”
Trình Hàn Tuấn trêu đùa nói, huynh đệ bọn họ trong cung của mình đều có vô số người muôn màu muôn sắc chẳng thiếu gì cả nhưng Lý Viên Kỳ lại là bông hoa màu sắc nhất nhưng bọn họ lại chưa thể có được
“Đệ nhất mỹ nhân của kinh thành này sao, nếu như Như An nghe thấy được ta nghĩ đệ sẽ bị muội ấy đánh một trận, ai mà không biết tam công chúa Trình Như An chính là đệ nhất mỹ nhân cơ chứ, danh xưng này một kẻ tầm thường không xứng đáng để có”
“Vậy sao, nhưng ta vẫn thấy Kỳ nhi chính là đệ nhất mỹ nhân đấy, lúc nhỏ đã vô cùng khả ái, bây giờ chắc chắn đệ ấy còn đẹp hơn như vậy, ta thật mong đến lúc nhìn thấy đệ ây”
Trình Hàn Tuấn tưởng tượng đến lúc gặp lại Lý Viên Kỳ trong lòng vô cùng háo hức, Trình Hàn Nhất nghe vậy cũng bất giác nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của Lý Viên Kỳ

Ở biên cương, Lý Viên Kỳ sau khi giúp phụ thân huấn luyện binh mã xong liền trở về phủ dùng cơm cùng Lý Viên Nhi và Bạch Viên
“Trở về rồi sao, mau vào dùng cơm cùng phụ thân”
Bạch Viên vui vẻ nói, Lý Viên Kỳ gật đầu
“Sắp trở về kinh thành rồi có háo hức hay không, ta nhớ trước đây Kỳ nhi luôn bảo nhớ kinh thành, nhớ sự náo nhiệt của kinh thành”
“Phụ thân ta lớn rồi không thích náo nhiệt”
“Vậy sao, vậy mà phụ thân còn nghĩ ngươi vẫn là tiểu hài tử của ta cơ chứ”
Lý Viền Kỳ liền cười sau đó liền gấp thêm thức ăn vào chén cho Bạch Viên
“Trở về kinh thành rồi không tự do như ở đây, ta nhận ra biên cương mặc dù khắt nghiệt nhưng nơi này khiến ta cảm thấy tự do, phụ thân mỗi ngày được cưỡi ngựa đi khắp nơi tuần tra, ta thích cảm giác ở biên cương, thích cảm giác dẫn binh đi đánh trận”
Lý Viên Kỳ nói, y mặc dù muốn trở về kinh thành gặp lại Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn nhưng lại muốn ở lại biên cương, biên cương tuy hoan vu nhưng khiến y cảm thấy tự do được làm chính mình
“Ca ca ta cũng thích ở lại đây, nhưng Như An tỷ tỷ nhất định sẽ buồn lắm nếu ta không trở về”

Lý Viên Nhi nói, Bạch Viên nhìn sang nhi nữ của mình, nhi nữ thân thiết với công chúa như vậy quả thật cứ tưởng rằng cả hai là một đôi mất rồi, chợt suy nghĩ này khiến cho bản thân sặc cơm, cùng lúc đó Lý Nguyên trở về nhìn thấy Bạch Viên bị sặc liền vỗ vỗ lưng y nột cách đầy ôn nhu
“Có sao hay không, có phải thức ăn không ngọ không”
Bạch Viên lắc đầu
“Ta không sao chỉ là đang bận suy nghĩ”
Lý Nguyên nghe vậy liền nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Bạch Viên
“Suy nghĩ gì vậy, nghĩ đến ta hay sao”
Lý Viên Kỳ và Lý Viên Nhi nhìn hai vị phụ thân rắc cẩu lương cho mình liền cảm thấy nên ăn cho lẹ rồi đi thôi, ở đây lại bị hai vị phụ thân phát đường nghẹn mất thôi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.