Cô chạy tới Long Tâm Điện , lính canh cũng không cản vì chỉ đơn giản đó là Thất Công Chúa , Triệu Tổng Quản dắt tay cô vào bên trong , cô vừa đi vừa nói.
" Phụ Hoàng , con mang đồ ngon tới cho người đây ! "
" Hạnh nhi , chiều tối rồi không về cung nghỉ ngơi dùng thiện sao lại chạy đến đây ? "
" Phụ Hoàng , con đi chơi ở ngoài kinh thành có món kẹo hồ lô ăn ngon lắm , con đem về cho phụ hoàng đây ! "
Để Diễm Hạnh vui lòng Thịnh Long Đế cũng cắn một miếng , nhưng quả thực những món ăn vặt dân dã vẫn khiến cho nhiều trái tim nhộn nhịp.
" Ngon lắm , ngon lắm.
Tối nay trẫm sẽ đến cung của Hoàng hậu dùng bữa , Hạnh nhi sang ăn với trẫm nhé ? "
" Dạ ! "
Triệu công công thì thầm vào tai Thịnh Long Đế.
" Vậy...còn chỗ Kì Quý Nhân thì sao ạ ? "
" Nói nàng ấy nghỉ ngơi sớm , hôm khác trẫm tới cung nàng ấy ! "
" Dạ ! "
Thịnh Long Đế đến cung của Tô Hoàng Hậu , vì có chút đột ngột và không được thông báo nên Tô Hoàng Hậu có hơi bất ngờ.
" Hoàng thượng vạn an ! "
" Cẩm nhi mau đứng dậy , không cần đa lễ "
Thịnh Long Đế nâng tay Tô Hoàng Hậu , sau đó đỡ Tô Hoàng Hậu ngồi xuống rồi bản thân mới ngồi.
Trên Đời này chỉ có 3 người phụ nữ mà Thịnh Long Đế yêu thương nhất , Thái Hậu , Hoàng Hậu và bây giờ có thêm Diễm Hạnh.Để mà nói về cuộc tình của Thịnh Long Đế và Tô Hoàng Hậu cũng khá dài....
Năm Vạn Thành thứ 16
Thịnh Long Đế thời bấy giờ là Thái Tử - Con của Hoàng Hậu - Là Thái Hậu thời bây giờ.
Chàng có một người thanh mai trúc mã là nàng - Tô Thi Cẩm , nàng ấy là một người giỏi cầm kì thi họa.
Tính tình ôn hòa đoan trang , thời ấy khiến bao nam nhân trên thiên hạ si mê , là mối tình đơn phương có lẽ cả đời cũng không quên nổi.
Chàng năm ấy cũng là một lòng một dạ với nàng , vốn từ nhỏ cả hai đã có cảm tình.
Lớn rồi thì cảm tình đó dần trở thành là tình cảm nam nữ.
Chàng năm ấy được Hoàng Đế cử đi chinh phạt nước Hiên - Hiện tại đã được gộp vào nước Sở.
Năm ấy cuộc chiến khốc liệt , hơn một nửa binh lính nước Sở ra đi.
Cuộc chiến đẫm máu vô cùng , ngay cả Thái Tử cũng may mắn bảo toàn mạng sống.
" Cẩm nhi , nếu trận này ta đánh thắng , ta sẽ xin phụ hoàng ban hôn cho ta và nàng ! "
" Chàng nhất định phải chiến thắng vinh danh , khải hoàn trở về.
Ta tặng cho chàng chiếc ngọc bội uyên ương này , ta một cái chàng một cái ! Coi như nó là tín vật định tình của hai chúng ta ! "
" Ngọc bội này tỉ mỉ thật , ta nhất định sẽ vang danh trở về cưới nàng ! "
Đang trong thì gian chiến đấu , giây phút suýt rơi vào cửa tử , Thái Tử ngã từ trên ngựa xuống đất.
Thái Tử nắm chặt viên ngọc bội mà nàng tặng liền vực dậy chiến đấu không màng sống chết.
Ngày Thái Tử trở về , trên người toàn là thương tích , vết bị chém , băng bó nhiều chỗ.
Thi Cẩm đến phủ Thái Tử , thấy người mình thương trên người chi chít vết thương , nàng đau lòng khóc sưng hết đôi mắt.
Nàng thoa thuốc cho chàng , băng bó vết thương cho chàng , đút thuốc cho chàng.
Nàng ngày nào cũng sang phủ Thái Tử chăm sóc nàng , tới khi chàng khỏe mạnh liền xin Hoàng Đế lúc bấy giờ thánh chỉ ban hôn.
Khi ấy hôn lễ hoành tráng tới mức các đại thân phải công tâm nói đây là đại hỷ được tổ chức long trọng nhất.Nàng khoác lên bộ hỷ phục tay trong tay với chàng.
Việc đầu tiên khi chàng đăng cơ cũng là phong hậu cho nàng.
Từ ngày Tô Hoàng Hậu hạ sanh Đại hoàng tử - là Thái Tử bây giờ , vừa mới sinh hoàng tử chàng đã độc sủng trung cung.
Vốn là không cho những phi tần khác lọt vào mắt mình.
Sau này các phi tần lén lút gửi thư về nhà mẹ , thân là cha của các phi tần.
Con gái mình không nói đến chuyện đắc sủng , gặp được hoàng đế cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Các đại thần đều tâu ý kiến của mình , sau dần hoàng thượng cũng đã lui đến các cung khác để tránh cho triều chính bàn tán.
Nhưng nói ra thì sâu bên trong lòng của hoàng thượng cũng chỉ có một mình Hoàng Hậu.
...----------------...
Quay trở lại bàn ăn.
Nhìn cách mà Thịnh Long Đế và Hoàng Hậu chăm sóc Diễm Hạnh thì ai nghĩ được đây chính là gia đình hoàng thất mà chỉ nghĩ đó là một gia đình bình thường đang sum vầy trong bữa cơm mà thôi.
...----------------...
Năm Diễm Hạnh lên 5 , cũng là ngày mà Thái Hậu hồi cung.
Sáng sớm Diễm Hạnh đã phải thức dậy , vốn là 3 ngày nữa đến sinh nhật cô.
E là Thái Hậu đến là để chúc mừng sinh nhật cho Diễm Hạnh.
Nguyệt Cầm và Dương Ca bận rộn chải chuốt cho nàng , Nguyệt Cầm gắn cho cô cây trâm cài đính hoa bằng đá quý màu xanh ngọc bích có sợi tua rua được làm bằng những viên pha lê nhỏ xíu màu trong suốt , thấy cây trâm này có vẻ khá mới lạ cô liền hỏi.
" Nguyệt Cầm , cây trâm này sao mới lạ vậy.
Ta chưa từng nhìn qua ! "
" Hoàng hậu căn dặn nô tì gài cho người cây trâm này ! "
Dương Ca tiếp lời
" Nô tì còn nghe nói đây là cây trâm mà Thái Hậu cho người làm tỉ mỉ để trước khi đi làm quà tặng cho người đó "