Tướng Quân Sủng Thê

Chương 36: Thiệp mời Bùi phủ



Edit: meowluoi.

Hai ngày sau, trong U Lan Viện Tô gia.

“Tiểu thư, Bùi phủ cho người mang thiệp mời đến, người gác cổng cho người đưa tới.”

nói xong, Thanh Nhạn liền mang vật cầm trong tay đưa cho Tô Nhược U.

Bùi phủ sao? Chắc chắn không phải là Bùi Hạo thô kệch kia, chắc là Bùi nãi nãi.

Nghĩ lại lúc hai người gặp nhau ở Từ Ân Tự, Tô Nhược U xấu hổ, Bùi Hạo không biết xấu hổ, không phải là nói ra rồi đấy chứ?

Nhưng không nói chi tiết, có thể ở trong mắt trưởng bối… Hẹn hò… cũng đủ xấu hổ rồi, hơn nữa, rất rõ ràng, có khả năng trưởng bối hiểu rõ tình hình…

Kiềm chế xấu hổ dâng lên, Tô Nhược U cố gắng không thay đổi sắc mặt, sau khi nhìn xong, không khỏi buồn bực, trước đây không nghe nói Bùi Hạo còn có hai muội muội…

Nhưng suy nghĩ kĩ liền hiểu, trước đây Bùi mẫu theo Bùi phụ đến Tri Châu nhậm chức, những năm qua, thêm hai nữ nhi nữa không có gì lạ.

Các nàng không hay về, người kinh thành đều chú ý đến Bùi Hạo, tiểu thư Bùi phủ quý báu bị “Hào quang vạn trượng” của Bùi Hạo che mờ.

Nghĩ đến dù sao cũng quyết định cùng người kia thử một lần, Tô Nhược U tất nhiên không tránh được đi thăm tiểu cô (cô chồng) tương lai.

hiện tại phong yến không đi không được, không riêng gì việc này, chỉ riêng Bùi phủ phái người mang thiệp mời đến, Tô gia nàng không thể từ chối.

Nhìn thiệp mời viết “ba vị tiểu thư Tô gia”, Tô Nhược U nghĩ thầm, lúc này nàng nên cảm tạ “Dụng tâm lương khổ” của Bùi nãi nãi.

Nhịn xuống xấu hổ, Tô Nhược U phân phó với Thanh Nhạn, “đi mời nhị tiểu thư và tam tiểu thư đến đây, ta có việc cần nói với hai muội ấy.”

Haizz, mà thôi, trốn cũng trốn không được…

Lúc Tô Nhược U còn đang rối rắm không biết nên giải thích Bùi phủ đưa thiệp mời cho các nàng như thế nào, Tô Nhược Tuyết và Tô Nhược U liền cùng nhau đến.

“Đại tỷ, hôm nay tỷ tìm bọn muội có việc gì thế?”

Tô Nhược Nhị còn chưa ngồi vào chỗ của mình, đã bật thốt ra.

Tô Nhược U suy nghĩ hồi lâu không biết nên mở miệng như thế nào, lúc này người cần gặp đến lập tức lạnh nhạt, nhẹ nhàng mang thiệp mời đưa tới.

“Mấy ngày nữa hai tiểu thư Bùi phủ muốn cử hành phong yến, lần trước ở Từ Ân Tự không phải gặp Bùi nãi nãi sao, Bùi nãi nãi là lão phu nhân Bùi phủ, đưa thiệp mời muốn ba chúng ta cùng nhau đi ăn mừng.”

Nghe Tô Nhược U nói, Tô Nhược Tuyết không kinh ngạc, kiếp trước khoảng thời gian này, Bùi phủ cũng mời ba tỷ muội các nàng tham dự phong yến của hai vị tiểu thư Bùi phủ.

Theo trí nhớ kiếp trước, bà bà và hai tiểu cô tương lai không thích đại tỷ, hơn nữa các nàng đều không phải là đèn đã cạn dầu, kiếp trước đại tỷ và tỷ phu tương lai có chỗ hiểu lầm, hai vị muội muội kia ở giữa gây sức ép.

Kiếp này thấy đại tỷ và tỷ phu tương lai phát triển thuận lợi, Tô Nhược Tuyết nàng muốn xem xem các nàng có thể làm được gì!

“Bùi phủ còn có hai vị tiểu thư sao?”

Tô Nhược Nhị không hiểu hỏi, mặc dù Như Ý Phường của nàng không dám nói xưng bá kinh thành, nhưng cũng có thể nói là độc nhất, quý nữ kinh thành không có mấy người không đến tiệm của nàng, nhưng nàng còn chưa nghe nói Bùi phủ còn có hai vị tiểu thư, thật là thất sách.

“Trước đây Bùi phu nhân theo Bùi thái thú đến vùng khác nhậm chức, vừa đi thì đi hơn mười năm, có hai nữ nhi không lạ gì.”

Tô Nhược Tuyết nhận lấy, che mặt khẽ ho nhẹ một tiếng lại nói tiếp.

“Nghe nói đại tiểu thư Bùi phủ nhỏ hơn chúng ta một tuổi, nhị tiểu thư kém hai tuổi, hiện tại Bùi thái thú được đương kim thánh thượng trọng dụng, thăng chức Thượng thư lệnh, hiện tại Bùi phủ cử hành phong yến vì các nàng, dụng ý không cần nói cũng biết.”

Nghe Tô Nhược Tuyết nói, Tô Nhược U im lặng không nói, hiện tại mời các nàng đến phong yến quan trọng, cũng không biết là phúc hay họa…

Sau khi Tô Nhược Nhị nghe xong, hai mắt tỏa sáng.

“thật tốt quá! Lúc đó quý nữ kinh thành có mặt hơn nửa, vừa vặn gần đây muội mới làm ra bột phấn mới, muội lại đi thúc giục sư phụ trong tiệm thức đêm làm vài chục bộ trang sức đeo tay, cơ hội khó gặp như thế, không thể bỏ qua.”

nói xong rất vui vẻ, Tô Nhược Nhị chuyển hướng sang Tô Nhược Tuyết, “Nhị tỷ, tỷ nhanh bảo người trong cửa hàng thêu nhanh chóng làm việc, muội sẽ không bạc đãi các nàng, sau này trợ cấp tiền công nhiều hơn một chút, dù sao chuyện này tất cả mọi người đều vui vẻ.”

Biết rõ chuyện tiền thuận lợi tiểu muội sẽ hưng phấn không kiềm chế được, Tô Nhược Tuyết mỉm cười đáp ứng, nhưng mà nàng đã cho người chế tạo gấp rút…

Đây là chỗ tốt của trọng sinh không phải sao, người không biết vui sướng nhất, liền cao hứng!

Tô Nhược U im lặng cảm tạ vì tiểu muội Tô Nhược Nhị kiếm tiền, thành công dời đi sự chú ý của mọi người, nàng âm thầm thả lỏng.

Tô Nhược Nhị vội vàng nhắc nhở xong, nhìn gia tỷ đều để mặt mộc, Tô Nhược Nhị lại cảm thấy bất đồng, lại bốc cháy sứ mệnh mới!

“Ngày đó tham gia yến hội, y phục của hai tỷ liền giao cho muội, không được nói không!”

Nhìn vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của tiểu muội, Tô Nhược U và Tô Nhược Tuyết phúc hậu không cười ra tiếng, hai người quay đầu nhìn nhau, tất cả không cần nói, sau đó, đồng thời gật đầu đáp ứng, “Đến lúc đó làm phiền Nhị nhi rồi!”

không đếm xỉa đến hai người lén lút, đối với việc hai người phối hợp Tô Nhược Nhị khẳng định và công nhận, “Yên tâm đi, đến lúc đó muội nhất định sẽ làm cho hai người thật xinh đẹp hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh!”

Trong lòng Tô Nhược U và Tô Nhược Tuyết phẫn nỗ, thỉnh cầu đừng xinh đẹp quá…

Trong Vinh An Đường Bùi phủ, lúc này Bùi Hạo đang ngồi với Bùi lão phu nhân.

“Nãi nãi, hôm nay ngài tìm cháu tới có chuyện gì?”

Vinh An Đường này, Bùi Hạo rất tự tại, hắn lớn lên bên cạnh Bùi lão phu nhân, từ trên xuống dưới Vinh An Đường có chỗ nào hắn không quen chứ, có mấy hang chuột, hắn còn biết rõ hơn so với Lưu ma ma đắc lực bên cạnh Bùi lão phu nhân, cho nên đối với người thân nhất, tất nhiên là Bùi Hạo trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Nhìn đại tôn tử mặc cẩm bào màu xanh ngọc, mặt như quan ngọc, trán rộng, hai mắt như bồ đào, càng làm tăng thêm mấy phần bao dung, quả nhiên là bộ dáng tốt.

Có lẽ bởi vì hàng năm tập võ, hơn nữa mấy năm nay chạy trời nam biển bắc, khiến khí chất Bùi Hạo so với quý công tử trong kinh càng quang minh lỗi lạc hơn, những người sống cẩn thận một chút, càng nguyện ý thân cận hắn, giống như muốn dính một ít ánh sáng.

“Hai muội muội của cháu không phải trở về rồi sao? Vài ngày trước, mẫu thân cháu cũng nhắc qua, ta cũng đồng ý cho mẫu thân cháu lo liệu phong yến, hai năm nay nó không ở kinh thành, hiện tại Nhàn nhi và Ninh nhi cũng dần dần trưởng thành, sắp đến tuổi mai mối, thiên kim phu nhân ở kinh thành sẽ lộ mặt, nữ nhi gia, nhất là nữ nhi Bùi phủ, cả đời phải vinh sủng!”

Biết rõ tâm đại tôn tử nhà mình thô, bình thường đều không nghĩ đến chuyện này, nhưng là nam nhân duy nhất trong nhà, Bùi lão phu nhân cho rằng, Bùi Hạo vẫn nên hiểu biết chút ít, dù sao một khi nữ nhân lập gia đình, ngoại trừ phu quân thương yêu, thì nhà mẹ đẻ là chỗ dựa cả đời của mình.

Bùi lão phu nhân cảm thấy, bởi vì Bùi Hạo từ nhỏ đã không sống cùng Bùi Nhàn và Bùi Ninh, không gần gũi giống như huynh muội bình thường, nhưng hắn nên gánh vác trách nhiệm, Bùi Hạo tuyệt đối không thể không phân rõ.

Bùi Hạo nghiêm túc nghe xong, gật đầu, “Vậy thì làm thôi ạ!”

hắn lại không phản đối, dù sao chuyện này hắn không cần bận tâm, trong nhà có Bùi lão phu nhân trấn giữ, hắn yên tâm rồi!

Hơn nữa, mặc dù quan hệ giữa hắn với hai muội muội chưa thể đạt tới trình độ huynh muội tình thâm, nhưng bọn họ là nữ nhi Bùi gia, trời sinh không được ủy khuất, đừng nói đây là kinh thành, tầm nhìn rộng lớn, chỉ cần dám ăn hiếp các nàng, coi như sau này các nàng về nhà chồng, Bùi Hạo hắn cũng sẽ đến cửa giết!

Nữ nhi Bùi phủ không thể để bọn họ trút giận đánh chửi, chịu ủy khuất, sau này bọn họ phải nghĩ thật kĩ!

không có cách nào, hắn chính là người như vậy!

Muội muội hắn phạm sai lầm, Bùi phủ bọn họ sẽ tự dạy, còn chưa đến lượt người khác quản giáo!

Mặc dù trên mặt Bùi Hạo không có phản ứng gì, nhưng dù sao cũng là hài tử lớn lên bên cạnh mình, Bùi lão phu nhân sao không hiểu đại tôn tử của mình chứ, Bùi lão phu nhân rất hài lòng với kết quả này.

Vì vậy Bùi lão phu nhân quyết định làm cho đại tôn tử nhà mình hài lòng một phen, “Hôm nay ta đã gửi thiệp mời cho Tô gia.”

Chỉ một câu này, Bùi lão phu nhân cũng cảm giác được mắt đại tôn tử nhà mình biến đổi, trong nháy mắt sáng rực, trong đó lóe ra tia sáng làm con mắt lão thái bà không mở ra được.

Hơn nửa tháng người nào đó không gặp tiểu cô nương nhà hắn, mất mặt, hắn không nhớ tới còn tốt, nghĩ tới trong lòng nôn nao, cuối cùng cũng có cơ hội, người nào đó ngỏ lời, rất mong đợi phong yến lần này!

Đối với chủ nhân phong yến - - Đại tiểu thư Bùi Nhàn và nhị tiểu thư Bùi Ninh của Bùi phủ, lần đầu tiên Bùi Hạo bày tỏ nhiệt liệt hoan nghênh, cuối cùng muội muội nhà hắn có thể phát huy tác dụng!

Bùi Hạo cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột!

Những ngày qua hắn đã suy nghĩ, làm sao để gặp mặt tiểu cô nương nhà hắn. Lần trước cùng Nhị đệ Lý Dụ và Tam đệ Đới Xuân Vinh gặp một lần, lúc Bùi Hạo nhàn hạ, trong đầu không ngừng hiện lên lời nói của Nhị đệ Lý Dụ khi đó, đệ ấy nói, chuyện tiến vào quân doanh, có phải hắn nên nói với tiểu cô nương nhà hắn một tiếng không?

Mặc dù ngày đó hắn vênh váo đắc ý nhưng mất mặt, sau đó hắn càng nghĩ càng lo lắng, vì vậy, Bùi Hạo thần kinh thô, buổi tối lại mất ngủ!

Bùi Hạo trở mình trằn trọc, lập kế hoạch “Ngẫu nhiên gặp” cô nương nhà hắn như thế nào, Bùi lão phu nhân đưa tới cho hắn một tin tức tốt, quả thật là vừa mới ngủ gật đã có người mang gối đến cho hắn!

Bùi lão phu nhân nhìn hắn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, trong lòng Bùi lão phu nhân hơi ê ẩm, haizz, tôn tử lớn không cần nãi nãi!

Bùi lão phu nhân mất hứng cho nên quyết định, bà không nhắc nhở đại tôn tử nhà mình nữa, đề nghị này là do mẫu thân đại nhân của hắn chủ động nói ra, đến lúc đó xảy ra bất cứ chuyện gì, chính hắn tự chịu trách nhiệm, bà mặc kệ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.