Giữa tháng sáu, trời đã thật nóng, các cung chậu băng đều bày trong và ngoài phòng. Thời tiết như vậy khiến người ta muốn lười nhác. Trong cung không có việc, mọi người đều chú ý vào việc vui ở phủ thái tử kia.
Thái tử phi có bầu cũng đã hơn ba tháng, theo lý thai nhi cũng đã ổn định. Tuy nhiên, tin báo vào trong cung đều là thái tử phi nôn nghén không ngừng.
Từ khi bắt đầu có thai một tháng đến nay nôn lợi hại, còn có thêm chút xuất huyết.
Thai này của thái tử phi bao người chờ mong. Trong cung sau khi biết được tin này, lập tức liên tục phái thái y đi qua, thậm chí có bốn gã thái y luôn túc trực ở phủ thái tử.
Nhưng dù vậy tin tức đưa trở lại vẫn là không tốt lắm, thái y trong lúc hồi báo còn ý tức hàm xúc có dấu hiệu đẻ non. Nhưng chỉ là dám nói dấu hiệu, chứ không một ai dám cam đoan đây là dấu hiệu sảy thai.
Thần y lúc trước hoàng hậu tận lực tìm đến đưa vào phủ thái tử cũng đã bỏ không ít tâm tư. Nhưng mãi cho đến tháng sáu, thái tử phi vẫn nôn nghén và xuất huyết như trước không có chuyển biến tốt.
Bên này Tương Như Nhân hay được tin tức, để Hứa ma ma chuẩn bị một ít dược liệu giữ thai cùng phần của Đức phi đưa đi phủ thái tử. Dùng hay không là một chuyện, tâm ý vẫn phải biểu hiện.
Đến đầu tháng bảy, cũng là có thai đã bốn tháng. Dù là người nhỏ thì bụng cũng đã lộ. Nhưng thái tử phi bụng thậm chí còn lớn hơn chút so với người bình thường mà so với một tháng trước, nôn nghén cũng xuất huyết còn lợi hại hơn, đôi khi còn đau bụng.
Thái y không thể trực tiếp đưa tay sờ thân kiểm tra nên để cung ma có kinh nghiệm giúp thái tử phi kiểm tra.
Chính là sau khi bước ra sắc mặt cung ma kia cũng có vẻ không đúng cho lắm. Vài cái thái y chờ ở bên ngoài, nguyên thoại lời của cung ma là người bình thường có bầu sờ vào sẽ có cảm giác cứng rắn. Mà bụng thái tử phi sờ vào lại thấy mềm. Nhưng bụng ở thàng này nhìn cũng như người có bầu khác, thậm chí còn lớn hơn chút.
Thái y cũng không dám kết luận, càng đừng nói đến cung ma kia. Đây là thái tử phi a. Nói sai một câu chọc giận hoàng thượng cùng hoàng hậu, nàng chính là rơi đầu. Vì thế lời báo vào trong cung liền có vẻ theo lệ sao cũng được, tháng chưa đủ, máy thai chưa xuất hiện, còn chưa thể kết luận. Thái tử phi hoài thai tướng không tốt lắm, cần an tĩnh dưỡng thai.
Nói như vậy cũng là chọc giận Hoàng hậu, cái gì mà tướng hoài thai không tốt, lúc đầu mới phát hiện có thai bắt mạch thì mạch tượng chẳng phải rất tốt. Ngày xưa lúc nàng mang thái mấy tháng đầu cũng hay xuất huyết chút ít. Không phải vẫn an ổn sinh hạ thái tử đó sao.
Trong mắt hoàng hậu, thai này của thái tử phi phải là an ổn sinh ra, hơn nữa còn phải là một nam hài.
Vì thế một lượng lớn thuốc bổ lại được đưa đi phủ thái tử, cho thái tử phi sự chăm sóc tốt nhất, để thái tử phi an ổn dưỡng thai.
Thời điểm mấy người Tương Như Nhân đi thỉnh an, sắc mặt hoàng hậu vẫn như thường. Nàng ở trước mặt mọi người dĩ nhiên là vẫn muốn tỏ ra bình thường, cung vụ cũng xử lý ổn thỏa. Mấy tháng cứ như thế cũng gầy đi không ít. Đức phi lúc trước dù mạnh miêng nói mấy câu như vậy với Tương Như Nhân nhưng cũng không đành lòng nhìn thái tử phi mất đứa nhỏ. Bản thân nàng cũng từng sảy thai. Lúc ấy biết được tình trạng của mình, bản thân chịu đả kích mạnh hơn ai khác. Vì thế lúc này đây nàng ôn tồn an ủi hoàng hậu “Thái tử phi cát nhân thiên tướng, lần này chúng ta cũng đã đi Nam Sơn tự. Nhất định ông trời sẽ phù hộ thái tử phi bình an sinh hạ.”
Đức phi mở miệng, trong phòng vài người cũng theo mở miệng. Sắc mặt hoàng hậu tốt hơn chút, thở dài nói “Cũng là đứa nhỏ kia mệnh khổ.” Đại hôn ba năm, trông mong một hài tử, hiện nay còn gian nan như vậy. . .
Đến đầu tháng bảy, hiện tượng xuất huyết của thái tử phi cũng không ngừng. Hoàng hậu thật sự có chút hoảng.
Hạ lệnh phong tỏa tin tức phủ thái tử, không cho người bên trong đồn đại tin về thái tử phi ra ngoài. Đói với bên ngoài nói là thái tử phi muốn yên tĩnh dưỡng thai không gặp khách. Cũng tuyên bố là khách đến phủ thái tử không thể qua thăm thái tử phi.
Không ít người có thể nhận ra sự thay đổi này. Một đám thái y thay nhau tiến đến phủ thái tử, các cung ma có kinh nghiệm nhất, còn có các đại được ca tụng trong dân gian.
Người ngầm ra vào phủ thái tử, nhưng cũng sẽ có người phát hiện.
Mà bên trong phủ thái tử, hai cung ma lại sờ bụng thái tử phi. Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.
Bầu hơn năm tháng, sớm đã có máy thai. Đằng này bụng thái tử phi không chỉ mềm mà đứa nhỏ trong bụng cho tới nay cũng chưa từng có động tĩnh gì.
Cảm giác hình như là thai trong bụng...
Hai cung ma nhất thời cảm thấy lạnh lưng. Thái tử phi ngẩng đầu nhìn bọn họ, thấy đáy mắt họ kích động như vậy, chịu đựng cảm giác đau thi thoảng từ bên dưới truyền đến hỏi “Hai vị ma ma, rốt cuốc như thế nào?”
“Thái tử phi, nô tỳ còn phải bẩm báo cho thái y. Ngài cứ nằm xuống, nô tỳ ra ngoài gặp thái y đã.” Một người giúp thái tử phi nằm xuống. Hai người ra ngoài. Đang đợi bên ngoài không chỉ có thái y mà còm các đại phu dân gian được mời tới. Trong đó có cả Dương đại đã từng cứu Tương quý phi một mạng.
Hai vị cung ma đều nơm nớp lo sợ. Phải đợi đến một thái y quát lên, hai nàng mới thuật lại tình hình hiện tại của thái tử phi “Bụng của nương nương thật mềm đến kì quái. Trước đây nô tỳ chưa từng gặp qua như vậy. Bụng bầu năm sáu tháng lẽ ra phải căng cứng chút. Còn nữa, chúng ta sờ lâu như vậy nhưng một chút động tĩnh cũng không có... “
Hai cung ma không nói tiếp nhưng các thái y cũng đại phu ở đây đều biết ý các nàng. Bầu năm sáu tháng, thể thai không rõ ràng, không máy thái, mềm oặt.
Đứa nhỏ này trong bụng thái tử phi chỉ sợ là sớm đã không còn duy trì được nữa. Vì thế mới có hiện tượng đau bụng cùng xuất huyết. Bất luận bao nhiêu dược đi vào cũng không ngăn được.
Dương đại phu cùng một đại phu quen biết trong đó nhìn thoáng qua. Bọn họ đã xem bệnh rất nhiều, tình trạng như thái tử phi cũng đã gặp qua. Nhưng bọn họ không lên tiếng, chỉ là được mới đi theo xem chẩn, bọn họ không phải người quyết định. Huống chi tình huống như vậy, người mở miệng trước chắc chắn sẽ không được cái gì hay ho. Vài thái y hai mặt nhìn nhau. Bỗng từ trong phòng truyền đến tiếng kêu thống khổ của thái tử phi. Hai cung ma vội chạy vào, hai thái y đi theo vào đứng bên ngoài bình phong bắt mạch cho thái tử phi. Hoạt mạch suy yếu, hiện thời đã không còn...
Lập tức nghe hai cung ma kia hoảng hốt “Thái y, thái tử phi xuất huyết rất nhiều.“...
Đêm nay phủ thái tử đèn đuốc sáng trưng, cung nhân bưng nước ra ra vào vào phòng thái tử phi. Mỗi lần bước ra, trong chậu đều là ngập mùi máu tươi.
Nhóm đại phi được an bày đến phòng khác. Thái tử phi sau tiếng hét kia đã trực tiếp ngất đi rồi. Hai cung ma lấy thai chết lưu trong bụng ra hạ xuống chậu, chân đã muốn nhũn ra.
Khối kia thật là dọa các nàng sợ hãi một trận. Giống như một cái bọc nước bao lấy một đứa nhỏ bé bằng nắm tay. Đặt xuống chậu, bọc nước vỡ, dịch tràn ra.
Nhưng hiện thời đó không phải thứ cần chú ý. Trước hết phải giữ tánh mạng cho thái tử phi đang liên tục xuất huyết.
Tin tức dồn dập truyền vào cung. Trong Cảnh Nhân cung hoàng hậu đã ngủ lại lập tức bật dậy thay quần áo, gọi người chuẩn bị xe ngựa xuất cung đi phủ thái tử. Hà ma ma tiến đến xin chỉ thị của nàng xem có cần báo cho Hoàng thượng hay không.
“Đã trễ thế này trước hết đừng làm phiền hoàng thượng. Để ngày mai bản cung hồi cung lại đến nói cho hoàng thượng là được.” Hoàng hậu chần chờ trong tích tắc liền quyết định.
Lúc trước phải người vào cung thông báo là thái tử phi xuất huyết nhiều. Đợi hoàng hậu đến phủ thái tử, thái tử phi đã sảy thai.
Cung nữ phía sau nhanh chóng đỡ nàng. Hoàng hậu nhìn thái ý quỳ dưới đấy hồi bẩm, run giọng xác nhận “Ngươi lặp lại lần nữa. Thái tử phi thế nào?”
Thái y bị đẩy ra hồi bẩm cùng hoàng hậu thấy thật quá bi thảm, hắn nơm nớp lo sợ quỳ tại kia, run giọng nói “Hồi bẩm hoàng hậu, mấy ngày nay thái tử phi đều đã có dấu hiệu sảy thai.”
“To gan!” Chưa nói xong đã bị hoàng hậu quát lớn “Cái gì mà mấy ngày nay đều có dấu hiệu sảy thai. Thân mình thái tử phi rất tốt, chỉ là ở trong ohur dưỡng thai mà thôi, sao lại có thể đẻ non?”
Hoàng hậu trực tiếp đi vòng qua thái y kia vào trong phòng. Thái tử đã ở đó. Hoàng hậu nhìn qua phía cưa đóng chặt kia, hỏi tháo tử “Thái tử phi thế nào rồi?”
“Mẫu hậu, đứa nhỏ không giữ được. Thái tử phi xuất huyết nhiều, tuy giữ được tánh mạng nhưng vẫn đang hôn mê.” Đáy mắt thái tử đều là đau đớn, nhanh đỡ lấy hoàng hậu té xỉu, đỡ nàng ngồi xuống ghế ở bên cạnh. Hà ma ma ấn nhẹ nhân trung của nàng.
Hoàng hậu dần tỉnh lại, lôi kéo tay thái tử phân phó “Nhanh, đừng để mấy thái y cùng đại phu kia rời đi. Đóng cửa phủ, không cho bất luận kẻ nào ra vào!”
Tô Ngạn Tuần tức khác thấy có điều không đúng. Thái tử phi đã sảy thai, theo lẽ phải phái người vào cung báo cho Thái hậu cùng Hoàng thượng, sao lại đóng cửa phủ “Mẫu hậu, ngài đây là muốn làm cái gì?”
Hoàng hậu hít sâu vài hơi, nhìn thái tử, vỗ vỗ ngực bản thân “Tuần nhi, thực xin lỗi ngươi, đều là lỗi của mẫu hậu. Đứa nhỏ này của thái tử phi không thể không có. Đứa nhỏ này, phải bảo trụ!”
“Mẫu hậu, Thái tử phi đã sảy thai!” Tô Ngạn Tuần tức khắc hiểu hoàng hậu đây là có ý gì, trên mặt hiện lên vẻ kinh tiếc.
Hoàng hậu chặt đứt lời hắn “Bản cung biết thái tử phi đã xảy thai, nhưng không thể để mọi người biết chuyện này!”
Tô Ngạn Tuần lên tiếng phản đối “Không được! Sao có thể giấu diếm được.”
Đáy mắt hoàng hậu hiện lên chút ngoan ý, cơ hồ là quyết định thật nhanh “Sao không giấu diếm được. Thái tử phi vẫn luôn ở trong phủ dưỡng thai. Những người này ai dám nói ra!”
Tô Ngạn Tuần rốt cuộc hiểu được hoàng hậu là muốn làm cái gì. Nhưng hắn vẫn không thể tin được mẫu hậu của hắn lại có thể có cái ý tưởng như vậy. Đè nén khó kin kia, Tô Ngạn Tuần trầm giọng hỏi “Vậy đợi đến thời điểm thái tử phi phải sinh thì làm sao?”
“Có thể lấy đứa nhỏ mới sinh trong Triệu gia đến thay thế. Đợi thái tử phi hay trắc phi trong phủ thái tử sinh hạ. Đến lúc đó sẽ lập đích.” Hoàng hậu lời nói dồn dập. Tô Ngạn Tuần quát lớn chặn đứt lời nàng, đáy mắt toàn là thất vọng “Mẫu hậu! Loại chuyện lẫn lộn huyết thống hoàng thất này sao ngài có thể nói ra miệng. Rốt cuộc là ngài đang nghĩ cái gì!”
“Đây cũng chỉ là kế tạm thích ứng. Sau này lập vẫn là đứa nhỏ của ngươi. Chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhì ngôi vị hoàng đế rơi vào tay kẻ khác hay sao?” Hoàng hậu đứng bật dậy, thần mình còn chưa vừng, vịn tay vào cung nữ bên cạnh, lớm tiếng giáo huấn “Bản cung muốn làm gì. Bản cung muốn hảo hảo bảo vệ thiên hạ này cho ngươi. Bản cung muốn tương lai ngươi thuận lợi lên ngôi.”
“Vậy cũng không thể dùng thủ đoạn dơ bẩn ti tiện này, để thái tử phi nói dối có thai rồi lấy đứa nhỏ Triệu gia thay thế. Mẫu hậu, đây là biện pháp tốt ngài nghĩ ra? Ngài không thấy có lỗi với hoàng gia, làm phụ hoàng thất vọng sao?”
Lời của hoàng hậu đủ khiến Tô Ngạn Tuần giật mình. Nhìn ánh mắt cooa chấp của hoàng hậu, Tô Ngạn Tuần trầm giọng “Mẫu hậu có thể nói ra ngay biện pháp như thế. Nói vậy không phải là mới nghĩ ra lúc này.”
Hoàng hậu có thể nghe được thất vọng sâu sắc trong lời của nhi tử. Nhưng đối với nàng mà nói có gì quan trong hơn bảo trụ vị trí thái tử.
“Tuần nhi.” Hoàng hậu hòa hoãn ngữ khí “Mẫu hậu biết ngươi không đồng ý như thế. Nhưng việc cấp bách, cần ổn định nhân tâm. Huyết thống hoàng gia sao lại loạn được, chỉ là kế tạm thích ứng thôi. Tương lại phủ thái tử lại sinh ra đíc tử sẽ là nhi tử của ngươi. Mẫu hậu làm vậy đều là vì ngươi a!”
“Nếu không thể có đứa nhỏ thì sao?” Tô Ngạn Tuần nhìm mẫu hậu ôn nhu, lòng càng phát lạnh “Nếu là luôn không có đứa nhỏ. Mẫu hậu tính roán để đứa nhỏ Triệu gia kế thừa ngai vị luôn đúng không?”
“Làm sao lại không thể có đứa nhỏ. Thái tử pho có thể có bầu, thân minh ngươi là tốt.” Hoàng hậu đánh gãy lời hắn “Chẳng lẽ ngươi muốn chắp tay dâng vị trí thái tử cho người khác?”
Tô Ngạn Tuần quay người sang chỗ khác, không tiếp tục nhìn hoàng hậu, ngự khí kiên định “Mẫu hậu không cần nói nữa, chuyện này nhi thần sẽ không đồng ý. Mẫu hậu nếu muốn phong tỏa phủ thái tử, ngày mai nhi thần sẽ tiến cung báo cáo việc này với phụ hoàng. Huyết mạch hoàng thất không thể loạn. Đắc tội như vậy tương lai Triệu gia sao nhận nổi. Kế sách này của mẫu hậu khiến nhi thần khinh thường.”
“Ngươi!” Hoàng hậu đưa tay chỉ vào sau lưng hắn, mặt tức giận đỏ bừng. Đột nhiên hô hấp căng thẳng, khí không thông, hoàng hậu choáng váng trực tiếp ngã xuống ghế dựa...