Đại hâm hâm: Nhà này làm bánh bao ăn ngon cực kỳ! Ăn ngon nhất không phải bánh bao nhân thịt heo, mà là nhân thịt bắp cải.
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao]
Đại hâm hâm: [bức ảnh bánh bao bị ăn một nửa ]
Đại hâm hâm: [ hình ảnh đang ăn bánh ]
Giản Từ: Mình cũng muốn ăn! Nhưng mà hai ngày nay bận quá, Chu tiên sinh đi công tác cũng sắp trở về, không thể đến tận nơi ăn thử a.
Đại hâm hâm: Ca đề cử cho cậu mấy tiệm cũng không tệ a. Hồi trước cậu đều vui mừng chạy đi khảo sát, giờ thì sao, người kia sắp về cậu liền không dám ra ngoài ăn điểm tâm? Quá sợ hãi! [ khinh bỉ ]
Giản Từ: Ai, Chu tiên sinh có thói quen ăn điểm tâm ở nhà, cho nên mình cũng không tiện đi ra ngoài ăn.
…
Khóa màn hình di động lại. Mí mắt Chu Bạch giật giật.
Cho nên truớc đó không phải thật lòng muốn nói với mình “Chào buổi sáng”, cũng không phải muốn nhắc nhở mình ăn bữa sáng?
Mà là thừa dịp mình không ở nhà, vui chơi la cà các tiệm đi ăn điểm tâm?
Còn có cái ngữ khí thất vọng kia là sao? Nhìn điệu bộ là chê mình vướng bận?