Sau một thời gian dài ngồi máy bay cuối cùng cô cũng đã xuống London thủ đô của nước Anh xinh đẹp. Bây giờ cô đang đợi anh họ cô Vũ Daniel 17 tuổi vì anh là con lai Trung- Anh vì anh trai mẹ cô là Vũ Mộc còn vợ bác là Sarah Mater một gia tộc nổi tiếng làm chính trị. Khoảng 15' sau Daniel đến đập vào mắt cô chính là một anh chàng đẹp trai động lòng người mặc bộ quần áo màu đen trắng mát mẻ khá là hiphop, khuôn mặt khá là baby môi đỏ da trắng mắt xanh ôi mẹ ơi soái ca (xin lỗi nha đoạn này em viết không được tự chủ) anh chàng thấy cô liền nói:
- Hey! Vy Vy đợi anh lâu không?
Cô cũng bắt trước kiểu nghịch ngợm của anh nói:
- Đợi được 15' rồi!
Hai người bước ra thì bên trong cũng có một chàng trai đẹp trai người lai bước ra chính là anh chàng giám đốc tiêu soái lạnh lùng Lục Tuấn Kiệt. Anh bước ra làm cho biết bao trái tim thiếu nữ rung lên từng nhịp. Anh mặc trên mình bộ đồ áo sơ mi kết hợp với quần jean rách với đôi giày trắng bata kết hợp với chiếc kính đen thời thượng. Bỗng nhiên điện thoại anh vang lên, nghe điện thoại anh nhíu mày rồi dần dần dãn ra thành một nụ cười. Kết thúc điện thoại, anh thầm nghĩ
“ Vy Vy, em đã đến đây rồi à! Chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi cô bé”
---ta~là~giải~phân~cách~về~nhà---
Bây giờ cô đang đứng trước một ngôi nhà, à không là một toà lâu đài thì đúng hơn. Cô bước vào đi trên con đường trồng rất nhiều loại hoa một bên hoa hồng đỏ, hoa hồng xanh, các khóm hoa chậu hoa lan tím, trắng hiếm, và đặc biệt hoa được trồng nhiều nhất vẫn là hoa tường vy loài hoa mà cô và mẹ đều rất thích. Bước vào nhà cô thấy một hàng dài hầu gái đứng xếp hàng lúc này vị quản gia nói:
- Tiểu thư, chào mừng cô về nhà
Mọi người bắt đầu đi ra có ông ngoại, hai bác, hai cô chú là chú là Thomas Mater vì là em trai của cô Sarah hai nhà có hôn ước với Vũ gia nên kết hôn với bác cô và cô ruột của mẹ cô là cô là Vũ Lam, hai nhóc tì của cô chú là Loria Mater và Jack Mater đều 8t là hai anh em song sinh siêu tinh nghịch. Hai nhóc ra và kéo tay cô vào bàn ăn ông vội trách cứ:
- Chị đi đường xa về mệt hai đứa thật là!
Cô cười trừ giải vây:
- Không sao đâu ông! Trẻ con nghịch ngợm một tí là tốt mà phải không mấy đứa?
Hai đứa nhanh nhẩu trả lời:
- Đúng đúng ạ
Cả nhà đều cười phá lên ai cũng rất vui vẻ. Bữa cơm đều là những món cô thích bữa ăn rất đầm ấm và vui vẻ. Ăn xong ra phòng khách cùng ngồi ăm trái cây và xem tivi rất vui vẻ, lúc ăn xong cô lên phòng viết vào nhật kí: “cảm ơn mọi người đã cho con biết thế nào là tình cảm gia đình“. Cô nhất định phải bảo vệ mọi người trước nanh vuốt của nữ chính và nam chính a, nam nữ chủ tránh xa ta ra.