Nhạc Doanh Phong hiện tại cực kỳ buồn bực, nguồn gốc phát sinh loại tâm tình này, phải lội ngược dòng về nửa tiếng trước…
“Nhạc Doanh Phong, tớ cũng thích cậu.”
Triệu Ngang vừa thốt lên, người sửng sốt liền đổi thành Nhạc Doanh Phong nãy giờ vẫn ở thế thượng phong.
Không khí ngưng trệ đại khái hơn mười giây, Nhạc Doanh Phong mới bắt lấy hai vai Triệu Ngang, không nói lời nào làm cho cậu ấy xoay người đối diện mình, “Ngang Ngang, cậu vừa nói cái gì?”
Đôi môi Triệu Ngang run run, như cậu mong muốn phun ra mấy từ kia, “Tớ cũng thích cậu…”
Nhạc Doanh Phong trong lòng rung động, sít sao đem cậu ấy ôm vào ***g ngực.
Tuy gần đây luôn cảm thấy, cậu ấy thích mình, nhưng, thật sự khi từ miệng cậu ấy nói ra, Nhạc Doanh Phong vẫn kích động vô cùng.
Con người khi yêu đương quả nhiên đều cùng một dạng, cho dù ở mặt khác có quyết đoán có thông minh đến đâu, ở trước mặt đối phương, cũng chỉ là một người bình thường sợ hãi tình cảm không được đáp lại mà thôi.
“Nhưng mà, sao cậu biết Đông Nam là tớ?” Ngượng ngùng qua đi, giọng Triệu Ngang ông ông truyền đến từ ***g ngực cậu.
Nhạc Doanh Phong có thể đoán Ngang Ngang Ngao Ngao là cậu, cậu còn có thể hiểu được, nhưng Đông Nam, ngay cả Ô Nhân Yêu Khuynh Thành cậu cũng không nói qua.
“Ách…” Không nghĩ tới lúc tình cảm nồng nàn Triệu Ngang lại sẽ hỏi một câu như vậy, Nhạc Doanh Phong có chút ấp úng mở miệng, “Thật ra, cái kia… tớ là Thu ㄨ mũi kiếm…”
Tuy miệng người nào đó thầm thầm thì thì nói không rõ ràng, nhưng Triệu Ngang vẫn không nghe sót chữ nào, giật mình vùng khỏi ngực cậu, “Cậu nói cái gì?”
Nhạc Doanh Phong gắng sức cười thật chân thành, “Ha ha… tớ vốn cũng không muốn giấu cậu.”
Trong mắt Triệu Ngang tràn ngập không tín nhiệm, “Vậy cậu có phải đã sớm biết tớ là Ngang Ngang Ngao Ngao?”
“Có chút nghi ngờ, nhưng cậu luôn không thừa nhận, tớ cũng không thể xác định a…” Nhạc Doanh Phong vô tội nhìn cậu, “Sao lại giấu tớ giấu kín như vậy.”
Triệu Ngang nghĩ tới tâm tình bối rối của mình trước kia, lại một trận tim đập loạn nhịp, hết thảy chuyện phát sinh hôm nay giống như mơ, căn bản không thuộc phạm vi tiếp thu của cậu.
Tới giờ, đầu cậu vẫn còn mơ hồ.
“Ngang Ngang, sao vậy?” Nhạc Doanh Phong bộ dáng phục tùng chống lên trán cậu, “Thật ra, tớ vốn cũng không muốn gạt cậu, chẳng qua muốn luyện một tiểu hào, nhưng ngày đó đột nhiên biết Đông Nam là cậu, còn luyện acc tình nhân với Tây Bắc, tớ đương nhiên cực kỳ lo lắng…”
Không tiếp tục giải thích nữa, vì Triệu Ngang đã ôm chặt cậu.
Lồng ngực Nhạc Doanh Phong không nén nổi dâng lên một cảm giác êm dịu, quay người vòng ôm Triệu Ngang, bên khóe miệng, kéo ra một nụ cười.
Không giống trước đây, nụ cười lần này, tràn ngập hạnh phúc.
“Vậy nên, khi cậu nói với tớ gả cho Tây Bắc cũng không sao, tớ mới tức giận lập tức logout.” Đã thổ lộ tâm ý, những lời này có nói tiếp, cũng chỉ cảm thấy có chút cảm khái.
“Gả cho Tây Bắc?” Triệu Ngang thấp giọng lặp lại một câu, đột nhiên ‘A’ một tiếng lại đẩy Nhạc Doanh Phong ra, “Tây Bắc bây giờ nhất định gấp muốn chết, tớ phải nhanh chóng login.”
Sắc mặt Nhạc Doanh Phong thoáng chốc biến đổi, “Cậu login để làm gì?”
“Đương nhiên là…” Khẩu khí rất đương nhiên này khi cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm của Nhạc Doanh Phong, hơi ngừng lại một chút, thức thời đổi một vẻ mặt vô tội, “Tớ đã đồng ý với Tây Bắc rồi… Sao có thể cho cậu ấy leo cây chứ, hiện tại bạn bè của cậu ấy nhất định cũng đã tới.”
Nhạc Doanh Phong nghiến răng nghiến lợi trừng cậu, “Vừa mới nói thích tớ, bây giờ cậu lại muốn gả cho tên con trai khác?”
“Không phải, cậu ấy không phải…” Triệu Ngang sốt ruột muốn giải thích, nhưng khi nói đến giới tính thật sự của Tây Bắc, lại lập tức ngậm miệng —— đối với Tây Bắc mà nói, Nhạc Doanh Phong hẳn cũng tính là người khác?
Cô ấy đã nói không được để người khác biết, mình không thể tùy tiện nói ra a.
“Cậu ấy… Tớ với cậu ấy là bạn, hiện tại ở tình huống này…”
“Bạn bè gì? Hắn ta chắc chắn không phải tên tốt lành, bạn bè gì mà quăng tiền không cần, nhất định bắt người khác kết hôn với mình?” Nhạc Doanh Phong không chút nhượng bộ.
“Ai da… không thể nói rõ với cậu được!” Triệu Ngang trực tiếp lướt qua cậu, nhoài người chuyển laptop vào tầm, cầm lấy đặt trên đùi.
Giường đơn bị hai người chiếm cứ đã không còn chút kẽ hở, Triệu Ngang uất uất ức ức dịch lên trước một chút mới có thể để hai tay thoải mái lên bàn phím.
“Này!” Nhạc Doanh Phong che nút khởi động, không cho người nào đó ấn vào, “Cậu cứ như vậy muốn kết hôn với hắn?”
Đồng hồ báo thức đã chỉ tám giờ bốn mươi, lòng Triệu Ngang cực kỳ lo lắng, “Thật sự không phải như cậu nghĩ, tớ với cậu ấy chỉ là bạn…”
“Triệu Ngang!” Nhạc Doanh Phong chỉ thấy cậu ấy lòng như lửa đốt muốn đi kết hôn, đối với việc có lý do khác, hoàn toàn không quan tâm, “Dù sao hôm nay cậu cũng không thể… hư.”
Trên môi nóng lên, lời Nhạc Doanh Phong thành công bị ngăn chặn, Triệu Ngang dời môi đi, trên mặt không tránh được lại đỏ ửng, nhưng đã không có thời gian thẹn thùng, “Tớ với cậu ấy thật sự chỉ là bạn bè, cậu tin tớ đi!”
Bị sự chủ động của Triệu Ngang khiến kinh sợ đến ngây ngốc tại chỗ, khi Nhạc Doanh Phong kịp phản ứng, Triệu Ngang đã lách cách bắt đầu nhập tài khoản.
Nhìn acc nữ luôn chạy sau mông mình đăng nhập vào, triệu hồi thú cưỡi muốn gấp gáp đi gả cho người khác, Nhạc Doanh Phong lại nghiến răng nghiến lợi một hồi.
Triệu Ngang còn không sợ chết vừa lên đã gửi một bưu kiện cho Tây Bắc.
“Thật xin lỗi Tây Bắc, đột nhiên xảy ra chút chuyện, giờ mới lên được…”
Tên kia quả thật không biết xấu hổ lập tức trả lời một câu, “Mau tới Lạc Dương kết hôn, Nguyệt Lão đợi cậu…”
“Kết cái đầu cậu!” Nhạc Doanh Phong vòng tay từ sau Triệu Ngang, hai ba phát gõ mấy từ này gửi đi.
“Ai, cậu làm gì thế!” Triệu Ngang hoảng sợ hô lên một tiếng, hướng ra sau đẩy cậu một cái, vội vàng gửi bưu kiện giải thích, “Tớ tới ngay, xin lỗi, vừa rồi là bạn tớ nói lung tung.”
Nhạc Doanh Phong tức giận ở phía sau trừng mắt nhìn, nhưng thái độ Triệu Ngang dường như rất kiên định, hoàn toàn không bị cậu ảnh hưởng.
Đây rõ ràng là hồng hạnh xuất tường a hồng hạnh xuất tường!
Tây Bắc phát ra một loa tuyên bố hôn lễ lập tức bắt đầu, ngay tức khắc, lời chúc phúc cùng câu chọc ghẹo cũng theo sau đến, loa và thế giới nhất thời náo nhiệt không dứt.
Thậm chí còn có người phóng Hoa Vũ đầy trời, cả Lạc Dương đều tràn ngập hoa hồng lất phất.
Hoa Vũ: một loại pháo hoa
“Cậu không thể không kết hôn sao? Nếu thật sự muốn kết, vậy cũng phải là với tớ chứ…” Nhạc Doanh Phong vùng vẫy giãy dụa…
Triệu Ngang nóng ruột chỉ lo chạy kịp tới nơi kết hôn, không tập trung có lệ nói, “A, như vậy…”
“Triệu Ngang!” Nhạc Doanh Phong nắm lấy tay cầm chuột của cậu, nghiêm túc cúi đầu nhìn cậu, “Cậu nhất định phải cùng hắn kết hôn?”
Triệu Ngang lúc này mới chú ý tới bạn học Nhạc Doanh Phong còn đang buồn bực, “Tớ… tớ đã đồng ý với cậu ấy rồi, hiện giờ, cậu nói cậu ấy phải làm sao a…”
Nhạc Doanh Phong lầm bầm càu nhàu hai tiếng, cũng không tìm thấy lý do phản bác, đưa tay lấy laptop trước người Triệu Ngang, “Vậy tớ tới.”
Tối thiểu người ở đầu bên này máy tính không thể là Ngang Ngang.
“A?” Triệu Ngang sửng sốt, thân thể lại dịch dịch ra phía sau, tựa lên đầu giường, thấy Nhạc Doanh Phong mở thêm một giao diện.
Nhân vật Đông Nam dừng lại ở nơi cách Nguyệt Lão không xa, Nhạc Doanh Phong đăng nhập đại hào của mình, từ Kiếm Các chạy đến Lạc Dương, lấy tiền trong thương khố, lại đến bên cạnh Đông Nam xoay mấy vòng chờ hết thời gian an toàn, mới giao dịch hết tất cả tiền qua.
Vợ mình kết hôn với người khác mình còn hào phóng chi tiền, thiên hạ có tên chồng ngốc như vậy không?
Nhưng như vậy ít nhất cậu có thể cảm thấy Ngang Ngang không phải thật sự gả cho tên kia, trong lòng bình tĩnh được đôi chút.
“Ai, cậu đưa tớ tiền làm gì?” Triệu Ngang sau khi thấy hành động của cậu, lại muốn đoạt lại laptop, nhưng bị Nhạc Doanh Phong ngăn chặn, “Nghe lời, nếu không tớ lập tức lấy đại hào cướp hôn!”
“Cướp hôn? Cậu…” Triệu Ngang đỏ mặt, thức thời không ngăn cản động tác của cậu, nhưng miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm, “Tớ với cậu ấy thật sự chỉ là bạn, trong game bạn bè kết hôn cũng rất bình thường mà, blablablabla…”
Nhưng đáng tiếc Nhạc Doanh Phong hoàn toàn không quan tâm xem cậu nói gì, chỉ nhìn nhân vật nam lòe loẹt trên màn hình nghiến răng nghiến lợi hận không thể một đạp đưa hắn về địa phủ.
Giao dịch tiền cho Tây Bắc, Nhạc Doanh Phong trừng mắt nhìn hai người đi về phía Nguyệt Lão, còn tự tay nhấn nút xác nhận, danh hiệu của Đông Nam, nháy mắt biến thành ‘Nương tử của Tây Bắc’.
Xong xuôi, tâm tình mọi người tăng vọt cùng hai người diễu hành quanh Lạc Dương.
Nhạc Doanh Phong cực lực khống chế mới không phát loa mắng chửi người.
Triệu Ngang ở bên cạnh cũng luôn nơm nớp lo sợ chú ý đến tình hình hôn lễ, động tác của cậu hơi mạnh một chút liền bày ra bộ dạng kinh hoàng, tư thế giống như tùy thời sẽ nhào đến bảo vệ máy tính.
Tuy Nhạc Doanh Phong đang vì hôn lễ mà buồn bực, nhưng nhìn thấy hình dáng đáng yêu của Triệu Ngang vẫn không nhìn được thầm khoan khoái, nổi máu xấu xa liên tục cố ý làm ra tiếng động.
Có lẽ cảm thấy phản ứng của Nhạc Doanh Phong hơi quá khủng bố, Triệu Ngang nuốt nuốt nước bọt, nhỏ giọng biện luận, “Nhạc Doanh Phong, tớ với Tây Bắc thật sự chỉ là bạn bè… kết hôn cũng cho vui thôi.”
Nhạc Doanh Phong hừ lạnh một tiếng, “Tớ biết.”
Ngang Ngang đã thích cậu, đương nhiên không thể không có mắt mà xem trọng tên Tây Bắc kia.
Cậu chẳng qua nhìn thấy tân lang trong hôn lễ của vợ mình là người khác, khó chịu mà thôi.
Cho dù trong game cũng không được.
Xe hoa diễu hành gian nan rốt cuộc đã xong, Nhạc Doanh Phong dùng acc Đông Nam mua một thiệp mời, ném vào người Nguyệt Ảnh Phong, tiếp theo, điều khiển hai người vào lễ đường.
Hai người chọn chính là hôn lễ xa hoa, NPC trong lễ đường không ít, thấy vậy Nhạc Doanh Phong càng thêm buồn phiền.
Đương nhiên, khiến cậu buồn phiền nhất vẫn là tên Tây Bắc vô cùng đắc ý đứng trong lễ đường.
Làm như chưa từng kết hôn qua, thật không tiền đồ.
Bái đường xong, trận đại tàn sát mỗi lần đều có của hôn lễ lại được kéo màn.
Tới tham dự hôn lễ phần lớn đều là đại hào đã hơn 90, kém lắm cũng đã 80, cho nên Đông Nam một tiểu hào 50 còn chưa qua tự nhiên chẳng có người nào muốn ăn hiếp, Nhạc Doanh Phong dứt khoát thu nhỏ cửa sổ Đông Nam, chuyên tâm ở đại hào Nguyệt Ảnh Phong.
Tây Bắc làm tân lang lại khá hot, hoàn toàn ở trạng thái liên tục bị giết, cho dù hắn cũng tức giận giết chết mấy người, nhưng chạy không thoát vận mệnh bất cứ lúc nào cũng có thể nằm.
Nguyệt Ảnh Phong chỉ đứng ở một bên, nhìn hắn nằm xuống không biết bao nhiêu lần.
[Cận] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: ai ai, tân nương tử, mau đến thêm máu cho chồng cưng a bọn anh còn đang đợi để hành hạ tiếp mà!
Lời này đương nhiên chỉ là nói đùa, acc Đông Nam… muốn có thể chăm sóc một thanh máu đã hơn 100 cấp thật sự khó khăn.
Nhưng Nguyệt Ảnh Phong lại trầm mặt xuống, lập tức ném kỹ năng lên người Đạp lên mũi trèo lên đầu.
Tất cả mọi người đều là một nhóm cùng chơi chung một server lâu nhất, nếu không thân thiết thì cũng đã tổ đội qua mấy lần, trong hôn lễ đánh đánh giết giết vốn là chuyện thường, cho nên Đạp lên mũi trèo lên đầu cũng không cảm thấy có gì không đúng, phản ứng rất nhanh đánh trả lại.
Có lẽ do Nguyệt Ảnh Phong đang cực kỳ tức giận, vốn thực lực hai người tương đương, cậu thế nhưng không phí bao nhiêu sức đã khiến Đạp lên mũi trèo lên đầu lật ngửa.
Mà Đạp lên mũi trèo lên đầu cho dù đã nằm trên mặt đất, vẫn không quên trêu ghẹo tân nương.
[Cận] [đạp lên mũi trèo lên đầu]: chị dâu… cứu mạng a!
Nguyệt Ảnh Phong mặt kệ cậu ta, lúc này, người giết Tây Bắc cũng đã mệt mỏi, ngồi bên cạnh nghỉ ngơi, trong lễ đường xuất hiện khung cảnh hòa bình khó gặp, chỉ ngẫu nhiên có hai acc pk, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng tình hình chung.
Máu Tây Bắc cũng được người thêm đầy.
Nguyệt Ảnh Phong cũng thêm trạng thái, khóe miệng kéo ra một nụ cười lạnh, Tây Bắc, ông đây đã sớm muốn chém ngươi một trận!
Tây Bắc có lẽ đã quen bị bọn họ tra tấn, luôn luôn ở trạng thái phòng bị, Nguyệt Ảnh Phong vừa phát kỹ năng, lập tức đánh trả.
Tuy Tây Bắc không như Đạp lên mũi trèo lên đầu cấp cao hơn cậu một chút, nhưng kỹ thuật tuyệt đối vượt trội.
Cho nên cuối cùng khi đánh ngã Tây Bắc, Nguyệt Ảnh Phong chỉ còn thừa lại ít máu, trên người còn dính độc Tây Bắc hạ, qua hai giây, cũng ngã xuống đất.
“Mẹ!” Nhạc Doanh Phong dùng sức đập bàn phím, ngẩng đầu, phát hiện Triệu Ngang cũng luôn căng thẳng nhìn tình hình của bọn họ.
“Cậu nghĩ bọn tớ ai thắng…” Một câu hỏi nhàm chán như vậy, thế nhưng không chút nghĩ ngợi hỏi ra miệng.
“A?” Triệu Ngang xem ra cũng không nghĩ tới vấn đề này, bị cậu hỏi mà hơi ngẩn người, nhưng dưới ánh nhìn chăm chăm của cậu, rất thức thời trả lời, “Cậu!”
Nhạc Doanh Phong hài lòng cười, nghiêng người ra sau, vươn tay vòng trên vai Triệu Ngang, dù sao Triệu Ngang tất cả đều là của cậu, chỉ là một trò chơi vớ vẩn, kết hôn cứ kết đi.