Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 261: Con Trai Của Tửu Thần!




Quý Bân tiếp tục nói: “Công hội Điều Tửu sư cũng là hiệp hội cấp một, Tổng hội lại tọa lạc ngay thủ đô Bắc Thủy Đế Quốc chúng ta. Sau khi chuyện này xảy ra, Hoàng thất Đế quốc vô cùng tức giận, hạ lệnh điều tra nghiêm ngặt. Thành Thiên Thủy hạn chế người ra vào. Tửu Thần Đỗ Tư Khang thì càng tức giận hơn, bởi ngay cả người nhà của lão nhân gia cũng bị cướp đi. Vì thế mới có chuyện kiểm tra ở cửa thành! Ngài bây giờ muốn tới Công hội không? Ty chức sẽ đưa ngài đi.”
Cơ Động lúc này đã hiểu được đại khái chân tướng sự việc, bèn nhìn Quý Bân lắc đầu: “Không cần, chúng ta tự vào thành là tốt rồi. Cám ơn ông đã cho biết.”
Quý Bân nghe vậy liền cùng Ma Sư kia mở đường đưa Cơ Động vào thành. Sau đó y cũng không quay lại chỗ cũ trợ giúp kiểm tra nữa, mà trực tiếp trở về Phân hội Ma Sư tại Thành Thiên Thủy. Chấp Pháp trưởng lão tới, y sao có thể không nhanh chóng thông báo một tiếng.
Vào thành Thiên Thủy rồi, Cơ Động cũng không có tâm tư thưởng thức kiến trúc thâm thúy, cao quý của nơi này. Hắn nhìn Liệt Diễm: “Tới sớm không bằng tới đúng lúc. Thật không ngờ chúng ta vừa đến liền gặp phải cảnh Công hội Điều Tửu Sư chịu khổ nhỉ. Xem ra, giờ mà gõ cửa khiêu chiến thì hơi bất nhã rồi. Người ta đang lúc dầu sôi lửa bỏng, ta lại đi khiêu chiến, khác nào lợi dụng hoàn cảnh khó khăn của người ta?”
“Liệt Diễm, chuyện này ta nhất định phải giúp một tay rồi. Mặc dù năng lực chế biến rượu của Công hội Điều Tửu sư này ta cũng không đặt vào mắt, nhưng dù sao cũng là người trong nghề, không thể làm ngơ được!”
“Sư huynh ta lại là Phó hội trưởng của Công hội Điều tửu sư. Nhìn từ bất cứ góc độ nào, thì ta cũng phải hỗ trợ bọn họ một phen. Nếu như có thể, thì giúp Tổng hội Điều Tửu sư giải quyết chuyện này trước, rồi sau đó sẽ khiêu chiến với Tửu Thần Đỗ Tư Khang cũng không muộn.”
Liệt Diễm khẽ cười: "Ngươi chịu đứng ra là tốt rồi. Bây giờ chúng ta sẽ đi đến Công hội Điều Tửu sư hay sao?"
Cơ Động lắc đầu: "Không cần gấp như vậy, trước hết đi tìm chỗ ở đã! Nàng với A Kim cứ nghỉ ngơi một chút đi. Còn ta sẽ tự mình đến Công hội tìm hiểu một phen. Quý Bân lúc nãy có nói, tặc nhân đã để lại cho Đỗ Tư Khang một phong thư. Ta tin nội dung của bức thư này và chân tướng sự việc sẽ có quan hệ rất lớn. Ta trước hết phải hiểu rõ mọi tình huống mới được.”
***
Đường phố Thiên Thủy đông vui nhộn nhịp, người người qua lại như mắc cửi, nhìn thế nào cũng chẳng thấy một chút không khí khẩn trương! Cơ Động tìm một tòa tửu điếm xa hoa nhất ở đấy, rồi giống như trước, hắn lại đặt một phòng dành cho vợ chồng. Dĩ nhiên, lúc này hắn đã có sự tín nhiệm sâu sắc với A Kim, cho nên an tâm để Liệt Diễm và A Kim ở gian trong, còn hắn sẽ ở trên ghế ở phòng ngoài mà nghỉ ngơi tu luyện.

Sau khi an trí cho Liệt Diễm và A Kim rồi, Cơ Động lập tức đi ra khỏi tửu điếm. Để tránh hiểu lầm, hắn không hỏi thăm vị trí của Công hội Điều Tửu sư, mà trực tiếp mua một tấm bản đồ thành Thiên Thủy. Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng. Hắn không khỏi lặng im suy nghĩ.
Tòa thành này cũng quỉ dị quá đi, chẳng lẽ không có canh phòng sao? Công hội Điều Tửu Sư vốn nằm ở Bắc thành, cách Hoàng cung của Đế quốc Bắc Thủy chỉ ba con đường mà thôi. Như vậy có thể nói, kẻ gian đã ở ngay trước mũi Hoàng thất Đế quốc Bắc Thủy mà đánh cướp Công hội Điều Tửu Sư. Nếu đổi lại mà tấn công Hoàng cung, thật khiến cho người ta hoài nghi, cái Hoàng cung đó có chống đỡ nổi hay không nữa.
Thành Thiên Thủy không rộng lớn giống như thành Trung Nguyên. Cơ Động chỉ tốn một ít thời gian, dựa theo hướng dẫn của bản đồ đã tìm được vị trí Công hội Điều Tửu Sư. Từ xa, hắn đã có thể thấy được kiến trúc đặc thù kia.
Công hội Điều Tửu Sư xây dựng cực cao, mang hình dáng một bình rượu, vượt hẳn lên những kiến trúc xung quanh. Nếu như cứ theo tầng lầu mà tính, có lẽ cũng phải bảy tầng. Kiến trúc bình rượu, dưới thô trên mảnh, toàn thân một màu hổ phách kì dị, cũng không biết làm sao mà xây cho được. Mơ hồ xung quanh tòa nhà hình bình rượu hổ phách đó còn có những gợn sóng nhấp nhô lưu chuyển, vô cùng kỳ lạ. Có thể nói, tòa Tổng hội Điều Tửu Sư này là một trong những đặc thù kiến trúc đậm nét của thành Thiên Thủy.
Ở nơi này, cũng không có binh lính thủ vệ, đã bị cướp sạch rồi, có bảo vệ cũng chẳng còn tác dụng. Cửa lớn hình vòm đóng chặt, ẩn ước một cảm giác bên trong là một không khí tràn ngập sự xơ xác tiêu điều.
Cơ Động đánh giá một lúc, rồi đi tới trước gõ mạnh vào cửa. Sau mấy lần, bên trong mới có động tĩnh.
Cửa khẽ mở, một người trung niên đi ra, dò xét toàn thân Cơ Động rồi mới trầm mặt hỏi: “Có chuyện gì?”
Cơ Động nói: “Nơi đây có phải là Tổng hội Điều Tửu Sư không? Ta tới để tiếp nhận khảo hạch tư cách Điều Tửu sư.”
Người đàn ông trung niên trong mắt thoáng hiện chút nghi ngờ: “Tổng hội tạm thời đóng cửa, trong thời gian ngắn sẽ không tiếp khách. Ngươi đi đi.” Nói xong, không đợi Cơ Động mở miệng, sầm một tiếng đã quay lưng sập cửa mất dạng.
Nếu không phải đã biết Công hội Điều Tửu Sư xảy ra chuyện, gặp phải tình huống như vậy, hẳn Cơ Động đã trực tiếp khiêu chiến ngay cổng Công hội rồi. Nhưng bây giờ là thời khắc người ta đang gặp rủi ro, cũng không nên ép người quá đáng. Thoáng suy nghĩ một chút, hắn đã tìm ra một biện pháp. Muốn trực tiếp nhúng tay vào thăm dò chuyện Tổng hội Điều Tửu Sư bị cướp sạch này, e rằng phải dựa vào thân phận lúc nhập thành thôi.
Ngay lúc Cơ Đông chuẩn bị đi đến Công hội Ma Sư, thì thính giác nhạy bén của hắn đột nhiên nghe được những âm thanh huyên náo từ trong Tổng hội Điều Tửu Sư truyền ra.
Đại môn vừa mới đóng không lâu, lại ầm một tiếng rồi mở ra. Văng vẳng nghe bên trong truyền tới những thanh âm đầy tức giận hét lên: "Cút, ngươi cút cho ta. Ta không có đứa con như ngươi. Từ nay về sau, cấm ngươi bước vào cửa Tổng hội Điều Tửu Sư một bước. Mau đuổi nó đi ra cho ta. Người nào cầu xin giúp nó, thì cùng nó cút ra khỏi Công hội luôn đi..."
"Lão cho rằng ta nguyện ý trở lại đây sao? Lão quá ngoan cố gàn bướng rồi, nếu không phải mẹ và muội muội bị bắt đi, ta sẽ không trở về đâu. Chờ xem một ngày, ta sẽ đoạt lấy cái danh Tửu Thần của lão." Trong tiếng bước chân hỗn loạn, một người nổi giận đùng đùng từ trong Điều Tửu Sư Công Hội bước ra.
"Đỗ Minh, tiểu tử ngươi đừng vọng động chứ. Hội trưởng đang nổi nóng, ngươi không nên chống đối cùng ngài a!”
Người vừa bước ra tầm hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, vóc dáng thon dài, cao ngang Cơ Động. Lúc này vì tức giận, mà khuôn mặt anh tuấn đỏ bừng lên, một đầu tóc ngắn màu đen dựng lên, nhìn rất thu hút. Chạy ra theo hắn, có mấy người đeo Huy chương Lục tinh của Công hội Điều Tửu Sư.
“Những người kia sắp đến rồi. Cứ để nó cút nhanh cho lão phu.” Thanh âm tức giận lúc nãy lại hét ra. Đám người đuổi theo kia có chút bất đắc dĩ, đành hướng người tuổi trẻ phất phất tay áo, rồi quay lại Tổng hội Điều Tửu Sư, sập cửa lại.
Khi nghe mấy âm thanh huyên náo đó, Cơ Động đã dừng bước. Lúc người tuổi trẻ kia vừa ra khỏi Công hội, ngang ngạnh bỏ đi, cũng đúng lúc đối diện cùng hắn.
Thấy Cơ Động, người thanh niên sửng sốt một chút, thần sắc tức giận trên mặt hơi thu liễm một chút: “Ngươi là ai?”

Cơ Động khẽ mỉm cười: “Chào ngươi, ta tới tiến hành khảo hạch Điều Tửu sư. Chẳng qua gặp lúc Công hội giống như đang có chuyện gì đó, tạm dừng khảo hạch. Ngươi là…?”
Thanh niên kia tức giận nói: “Ta con mẹ nó cái gì Điều Tửu Sư tư cách! Giờ Công hội Điều Tửu Sư đã sớm biến chất đi rồi! Không phải Ma sư Tam quan trở lên thì không cho phép thi Điều Tửu Sư Tam tinh trở lên. Đây là cái đạo lý chó má gì? Người nào quy định Điều Tửu sư nhất định phải là Ma Sư? Lấy Ma lực chế biến rượu, thật sự tốt lắm sao? Đây căn bản đã động chạm đến tư cách một Điều Tửu sư thuần tuý. Công hội chỉ là một đám người bảo thủ. Sẽ có một ngày, ta dựa vào kỹ xảo điều chế rượu đơn thuần mà đánh bại bọn họ cho xem!”
“Cái đám người chỉ biết mỗi một phương thức dùng Ma lực mà điều chế rượu đó khốn kiếp lắm. Ta khuyên ngươi cũng đừng nên khảo hạch nữa. Bởi nó đã không còn ý nghĩa nữa rồi. Nếu ngươi là Ma Sư, hãy đi Công hội Ma Sư! Nếu không phải Ma Sư, thì càng không có tư cách tham gia thi Điều Tửu sư! Con mẹ nó, một chút ý nghĩa cũng không có mà!”
Nghe thanh niên uất ức chửi đổng, Cơ Động không khỏi ngạc nhiên! Sau khi đi tới thế giới này, hắn cũng đã gặp một số Điều Tửu sư, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe có người nói, muốn lấy kỹ xảo thuần túy để điều chế rượu, chứ không phải dựa vào Ma lực. Hơn nữa, từ đoạn đối thoại lúc trước giữa gã thanh niên và Hội trưởng Công hội Điều Tửu Sư, Tửu Thần Đỗ Tư Khang, thì xem ra quan hệ giữa bọn họ không hề tầm thường. Người trẻ tuổi này quả là có ý tứ đây.
“Ngươi nói rất đúng! Kỹ xảo là trụ cột điều chế rượu, cũng là năng lực điều chế trọng yếu nhất. Bất quá, chuyện gì cũng đều có hai mặt của nó. Nếu có một ngày, ngươi có thể dựa vào kỹ xảo điều chế rượu thuần túy mà đánh bại bọn họ, dưới tình huống đặc thù thêm vào Ma lực, rồi tiến hành điều chế. Có thể sẽ có kết quả tốt hơn.”
“Những loại Kê Vỹ Tửu khác nhau, tùy theo thời điểm điều chế, sẽ có những đòi hỏi khác nhau. Nhưng cũng có lúc, dùng kỹ xảo thuần túy mới có thể làm những điều mà Ma lực không thể. Tuy vậy cũng không có phương thức nào là tuyệt đối, mà chỉ có dung hợp lẫn nhau, mới có thể đẩy nghệ thuật điều chế rượu tới một tầng cao mới. Có lẽ, những Điều Tửu Sư trong Công hội cũng đang cố gắng tìm hiểu, đi theo con đường này cũng nên?”
Thanh niên nghe mấy lời của Cơ Động, vẻ phẫn nộ trên mặt biến mất tự lúc nào, kinh ngạc nhìn hắn: “Ô hay, hình như ngươi có những hiểu biết rất sâu sắc đối với phương diện nhận thức rượu a! Nhưng dù sao hiện giờ ngươi cũng không thể khảo hạch được, mà ngươi lại là người thứ nhất tán thưởng con đường của ta. Đi thôi, ta mời ngươi uống trà, chúng ta đàm đạo một chút.”
Cơ Động mỉm cười gật đầu, những điều thanh niên này biết chắc chắn phải rõ ràng hơn so với vị Ma sư Tứ quan ở cửa thành kia. Xem ra hắn tạm thời không cần đi Công hội Ma Sư nữa rồi!
"Ta tên là Đỗ Minh, còn chưa kịp thỉnh giáo quý tính cao danh?"
“Cơ Động!”
Đỗ Minh quan sát từ trên xuống dưới Cơ Động mấy lần, thắc mắc: "Họ Cơ là họ của Đế quốc Trung Thổ, ngươi tới từ Đế quốc Trung thổ à?"
Cơ Động lắc đầu, nói: "Có thể nói như vậy, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. Ta đến từ Đế quốc Nam Hỏa. Bất quá, cha của ta đúng là người của Đế quốc Trung Thổ."
Đỗ Minh nói: "Đi, chúng ta tìm chỗ nào đó ngồi rồi nói chuyện. Mấy ngày nay, ta thật sắp buồn bực tới chết rồi." Thanh niên đối với thành Thiên Thủy dĩ nhiên là rất tinh tường, dẫn Cơ Động quẹo trái quẹo phải một hồi, đã tới một tòa Trà lâu phong cách thanh nhã, thẳng lên tầng hai, chọn một chỗ gần cửa sổ rồi ngồi xuống.
"Huynh đệ, nhìn ngươi tuổi hẳn còn ít hơn ta nhỉ?" Đỗ Minh gọi một bình trà, nhìn Cơ Động hỏi.
Cơ Động nói: "Ta năm nay hai mươi. Còn ngươi?"
Đỗ Minh nói: "Ta hai mươi lăm, lớn hơn ngươi năm tuổi. Ngươi mới hai mươi đã có dũng khí đến Công hội Điều Tửu Sư tham gia khảo hạch, là sở học gia truyền hay tự học mà nên?"
Cơ Động khẽ mỉm cười: "Coi như tự học thành tài đi." Bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, đúng là tất cả tài nghệ điều chế rượu của hắn đều do tự học tập, nghiên cứu mà thành.
Đỗ Minh ha hả cười một tiếng: "Nếu như ngươi thật sự mong muốn trở thành Điều Tửu Sư, thì sau này ta có thể chỉ điểm và giúp đỡ cho ngươi một chút. Ở thành Thiên Thủy này, người ta quen biết không ít đâu, chỉ cần ngươi quả thật có bản lãnh, đề cử ngươi đến một vài quầy rượu sang trọng làm việc, cũng không là vấn đề gì!"
Cơ Động bật cười: "Tốt lắm! Sau này phải mời ngươi chỉ giáo nhiều hơn nữa đó."

Nếu như Liệt Diễm ở chỗ này, nhất định cũng sẽ bật cười. Thanh niên Đỗ Minh này cứ thế lại muốn chỉ điểm Cơ Động điều chế rượu, coi như là Đỗ Tư Khang, cũng tuyệt đối không có năng lực đó! Nhưng Cơ Động thì chủ yếu nhìn vào cái tính cách hào sảng và thẳng thắn đáng quí của gã thanh niên Đỗ Minh kia. Hơn nữa ý tưởng và con đường điều chế rượu của gã, đã khiến cho Cơ Động có rất ấn tượng rất tốt.
Đồng thời, Cơ Động cũng chú ý tới hai tay Đỗ Minh. Bàn tay trắng trẻo thon dài, hiển nhiên là cực kỳ chú ý chăm sóc. Nhất là sự mềm dẻo của cổ tay ngón tay, đúng là một đôi tay vô cùng thích hợp để điều chế rượu, hiển nhiên là ngày thường gã thanh niên này đã dày công không ít.
Đỗ Minh nói: "Công hội Điều Tửu Sư ở mấy thành thị lớn một chút đều có Phân hội, sao ngươi lại phải chạy từ Đế quốc Nam Hỏa đến Đế quốc Bắc Thủy làm gì? Quãng đường này cũng không ngắn đâu nhỉ! Mà nhìn dáng vẻ của ngươi, cũng không giống người bình thường, chắc hẳn là Ma sư rồi."
Cơ Động mặc dù tướng mạo không tính là anh tuấn, nhưng khí chất tuyệt không phải người thường có thể so sánh. Đỗ Minh mặc dù tâm tình đang lúc không vui, nhưng vẫn có thể nhìn ra mấy phần.
Cơ Động nói: "Ta là Ma sư Hỏa Hệ. Còn ngươi? Nhâm Thủy Hệ?"
Đỗ Minh nói: "Đó là dĩ nhiên. Ma Sư ở Đế quốc Bắc Thủy chúng ta, Thủy hệ là chủ yếu mà. Ta cũng không phải là loại ẻo lả lười biếng gì, tự nhiên là Nhâm Thủy Hệ rồi!”
“À! Mới vừa rồi nghe ngươi nói, có những tình huống, kỹ năng điều chế có thể làm được nhiều điều mà Ma lực không làm được! Đến cuối cùng là những tình huống nào vậy?"
Nhìn ánh mắt nóng bỏng của gã, Cơ Động hơi sửng sốt! Bởi vì hắn phảng phất từ người trẻ tuổi này, thấy được bản thân hắn trong kiếp trước. Khi đó, lúc hắn hơn hai mươi tuổi, không phải giống hệt như gã thanh niên này hay sao?
Phải có tình yêu và nhiệt huyết với điều chế rượu như thế nào, mới trong lúc Công hội Điều Tửu sư xảy ra chuyện lớn như vậy, vẫn bỏ qua một bên để mà chăm chăm vào học hỏi chế tác rượu? Phần chấp nhất say mê đó, không khỏi làm cho hảo cảm của Cơ Động đối với gã lại tăng thêm mấy phần.
“Một Điều Tửu sư ưu tú, đầu tiên đối với các loại rượu phải có những hiểu biết vô cùng sâu sắc và tinh tế. Cùng một loại rượu, nhưng nơi sản xuất khác nhau, thời điểm chiết xuất khác nhau, sẽ dẫn đến hương vị thiên biến vạn hóa.”
“Ví như điều chế Kê Vỹ Tửu chẳng hạn! Phối hợp nguyên liệu bất đồng thì hiệu quả điều chế ra lại càng không giống nhau. Điều Ma lực có thể làm được, chẳng qua là trong quá trình điều chế Kê Vỹ Tửu, gia tăng vào những đặc tính của Ma lực, hoặc là dùng nguyên tố Ma lực để tác động đến mùi vị Kê Vỹ Tửu. Đồng thời các động tác điều chế càng thêm hấp dẫn, mê hoặc.”
“Hoặc thậm chí là thông qua Ma lực làm cho Kê Vỹ Tửu biến đổi bản chất. Nhưng nếu chỉ như vậy, sẽ không cách nào đem vô số biến hóa độc đáo của rượu mà chân chính bày ra. Chỉ có thể lấy những hình thức cố định, điều chế ra những loại rượu cố định.”
Vừa nói đến điều chế rượu, Cơ Động căn bản không cần suy nghĩ, chậm rãi từ tốn mà nói: "Lấy một ví dụ đơn giản, nếu ta điều chế một chén Kê Vỹ Tửu, như vậy, ta có thể dùng những nguyên liệu giống nhau như đúc, nhưng thông qua vô số thủ pháp bất đồng, ta hoàn toàn có thể điều chế ra một trăm loại mùi vị trở lên. Đây là điều mà dùng Ma lực để điều chế, quyết không thể nào làm được!"
Đỗ Minh thất kinh: “Ngươi nói gì kia? Dùng cùng một loại nguyên liệu, dưới thủ pháp bất đồng, mà có thể điều chế ra hơn một trăm loại mùi vị à? Huynh đệ này, thổi da bò cũng không cần phải thổi quá mức như vậy chứ?" Đối với lời nói của Cơ Động, gã rõ ràng là không tin một tí nào!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.