Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 282: Liệt Diễm: Ta Sắp Tiến Hóa!




- Liệt Diễm.
Thanh âm và ánh mắt của Cơ Động đều trở nên kích động. Hắn đương nhiên có thể cảm nhận được những biến hóa kỳ dị trên người mình. Thân hình chợt lóe lên đã đi tới trước người Liệt Diễm. Cơ Động giang rộng hai tay, đem bóng hình đã từ lâu khắc sâu trong linh hồn hắn ôm thật chặt vào lòng.
Liệt Diễm không hề né tránh, thậm chí nàng còn chủ động tiến tới, ôm chặt lấy Cơ Động, nhẹ giọng nỉ non:
- Cơ Động, đệ có biết không? Ta rất tự hào vì đệ, Cơ Động của ta là giỏi nhất.
Cơ Động cúi xuống, trìu mến nhìn vào đôi mắt Liệt Diễm, tình cảm như núi lửa mạnh mẽ tuôn trào. Trong nháy mắt, hai đôi môi đã dính chặt vào nhau, lúc này đây đã không còn sự ngượng ngùng như lúc trước mà chỉ còn sự cuồng nhiệt nóng bỏng của hai người.
Liệt Diễm quàng hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, hai người ôm nhau đắm chìm trong hạnh phúc.
Trong khoảnh khắc, Cơ Động chợt nhận ra mình đã ngộ được Vô Hạn Duyên Thân, trải qua mười lần thuế biến, linh hồn của hắn và Liệt Diễm cuối cùng cũng hòa thành làm một.
Hắn ngẩn ngơ nhìn thấy một đóa Hồng Liên trong linh hồn Liệt Diễm. Khác hẳn với linh hồn như dòng lốc xoáy của hắn, linh hồn Liệt Diễm lại giống như một đóa sen hồng.
Linh hồn hắn dũng mãnh tiến lại gần, rồi quay quanh đóa Hồng Liên này mà nhẹ nhàng vũ động, trong khi đóa Hồng Liên linh hồn tinh xảo đó lại phát ra tầng tầng gợn sóng màu đỏ nhạt, hòa nhịp cùng linh hồn của hắn rồi dần dần dung hợp, cảm thụ lẫn nhau.
Khoảnh khắc này, sự cộng hưởng của tinh thần đã đạt đến cảnh giới chưa từng có, Tinh Thần Lực của Cơ Động khổng lồ như vậy nhưng hắn lại không hề cảm thụ đến ngoại giới, trong linh hồn hắn chỉ tồn tại duy nhất bóng hình Liệt Diễm. Hắn tinh tường cảm giác được, đóa Hồng Liên đang tỏa ra một vầng sáng giống như chính Liệt Diễm đang mở rộng nội tâm đối với mình. Loại cảm giác vô tận mỹ diệu đó làm mỗi tế bào trên cơ thể hắn không ngừng rung động.
Linh hồn của Liệt Diễm ngày càng trở nên chói lọi, hồng sắc vốn tĩnh lặng bỗng như thức tỉnh, trở nên trong suốt óng ánh tựa như một viên hồng bảo thạch. Linh Hồn Lực nồng đậm của nàng tràn tới, quấn quýt với linh hồn chứa chan tình yêu của Cơ Động, rồi cùng hòa tan thành một thể.

Bất chợt, Cơ Động đột nhiên cảm nhận được thân thể Liệt Diễm đang dần trở nên run rẩy, một cỗ khí tức bàng bạc thoáng hiện ra, khẽ tiếp xúc với linh hồn hắn rồi biến mất. Chỉ trong sát na ấy, hắn phảng phất như bị hòa tan hoàn toàn vào trong vùng năng lượng ba động đó.
Một lúc sau, Liệt Diễm chủ động đẩy hắn ra. Đứng trước mặt nàng, Cơ Động phát hiện trên gương mặt hoàn mỹ của nàng, còn có chiếc cổ thon dài, kể cả những ngón tay búp măng đều xảy ra những biến hóa kì diệu. Cũng giống như Hồng Liên óng ánh trong linh hồn, làn da Liệt Diễm cũng trở nên óng ánh, pha chút sắc hồng long lanh. Liệt Diễm trở nên đẹp hơn rất nhiều, trong mắt Cơ Động, nàng tựa như tiên nữ giáng trần, khắp người tỏa ra hào quang lưu chuyển.
Bản thân Liệt Diễm lại hoàn toàn trở nên ngốc trệ. Nàng chăm chú nhìn Cơ Động, thân hình khẽ run lên nhè nhẹ.
- Liệt Diễm, có chuyện gì vậy?
Cơ Động vô ý nhìn qua thân thể mình, hắn đột nhiên giật mình phát hiện, hắn hiện tại chính là toàn thân lõa lồ a. Trong bảy ngày bảy đêm, Hỗn Độn Chi Hỏa cùng Tinh Thần Lực đấu đá lẫn nhau đã đem quần áo hắn đốt thành tro bụi.
Gần như ngay lập tức, một kiện trường bào lấy từ Chu Tước thủ trạc đã bao phủ toàn thân hắn. Hắn thậm chí còn không quan tâm đến quá trình mặc quần áo. Lúc này hắn vẫn chìm đắm trong tình yêu dành cho Liệt Diễm, căn bản không hề để ý đến ngoại giới.
Khi hắn quay lại nhìn Liệt Diễm, phát hiện sắc hồng trên cơ thể nàng càng trở nên nồng đậm, phảng phất như muốn thiêu đốt nàng. Lúc đó hắn mới ý thức được biến hóa của Liệt Diễm cũng không phải do tình trạng lõa thể của mình.
- Cơ Động, gọi A Kim đến đây, chúng ta trở lại Địa Tâm thế giới.
Thanh âm Liệt Diễm có chút run rẩy, nhưng từ giọng nói có thể thấy được sự hưng phấn của nàng.
Rốt cục Liệt Diễm bị sao vậy? Đây là điều Cơ Động quan tâm nhất, cũng là điều hắn lo lắng nhất. Hắn không chút do dự xông ra khỏi phòng, không đợi A Kim kịp phản ứng đã kéo nàng vào trong. Cũng đúng vào lúc này, từng phiến Liên Hoa đã vươn ra, chụp về phía Cơ Động và A Kim.
Ngay lập tức, Cơ Động như phảng phất nhớ lại điều gì, liền vung tay hướng về bức tường, một đạo kim quang nhàn nhạt từ đầu ngón tay hắn bắn ra rồi biến mất, lưu lại trên bức tường một hàng chữ nhỏ. Sau nháy mắt, thân ảnh của ba người đã biến mất không còn dấu vết.
Một thời gian sau, khi Đỗ Tư Khang tới nơi này mới phát hiện nội dung lưu lại trên vách tường.
“Đa tạ đã chiếu cố, vì tình huống đặc thù nên tạm thời phải rời đi. Ít ngày nữa quay lại sẽ cùng Hội trưởng luận bàn điều tửu. Cơ Động.”
Đỗ Tư Khang đương nhiên không biết ba người bọn họ rời đi như thế nào, thủ vệ bên ngoài cũng không thể nào giải thích. Nhưng ít nhất bắt đầu từ hôm nay, nguyên tố ba động trong Thiên Thủy thành động đã khôi phục lại bình thường. Chỉ là mọi người luôn thắc mắc không biết vị Ma sư như thần long thấy đầu không thấy đuôi Chấp pháp trưởng lão của Ma Sư Công Hội mặt mũi trông như thế nào!
Chỉ riêng có thủ vệ tại Điều Tửu Sư Công Hội kịp thời chứng kiến hai cỗ khí tức sắc bén phá không mà đi. Trong sát na ấy, bầu trời tựa hồ như bị một đạo liệt ngân xé toạc, mặc dù điều đó chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn nhưng cũng đọng lại sâu trong linh hồn bọn hắn một ấn tượng vĩnh viễn không thể nào quên.
Địa Tâm thế giới.
- Liệt Diễm, tỷ cảm thấy thế nào?
Vừa về tới Địa Tâm thế giới, Cơ Động liền phát hiện cả người Liệt Diễm run rẩy kịch liệt, tựa hồ như đang nhẫn nại chịu đựng một sự thống khổ mãnh liệt.
Liệt Diễm nhìn Cơ Động, trong ánh mắt tràn đầy sự phức tạp, nàng cầm tay của hắn nói:
- Cơ Động, tỷ cũng không biết tại sao lại như thế. Vì sao đã ngàn vạn năm trôi qua lại không xuất hiện biến hóa như vậy. Tình trạng tỷ hiện giờ hết thảy đều bắt nguồn từ trên người của đệ. Rất có khả năng tỷ sắp sửa tiến hóa. Đệ hãy cùng A Kim ở chỗ này chờ tỷ. Ít thì ba ngày, nhiều thì một tháng, tỷ nhất định sẽ trở về.
Nói vừa dứt lời, Liệt Diễm hóa thành một đoàn hồng quang, từ trong tay Cơ Động bay vút đi, trong giây lát đã chui vào Địa Tâm Hồ, biến mất không còn dấu vết.

Liệt Diễm tiến hóa? Cơ Động ngây ngốc đứng chôn chân tại đó, trong đầu vang lên những lời nói của Liệt Diễm lúc rời đi. Chẳng lẽ vì linh hồn của mình và nàng tiếp xúc nên dẫn tới sự tiến hóa của Liệt Diễm sao?
Những nghi vấn trước kia lại hiện ra trong đầu hắn. Thực lực của Liệt Diễm đến tột cùng là như thế nào? Thánh cấp sao? Hẳn là thánh cấp a. Nếu không sao nàng có thể đánh bại hai đại Quân vương, khống chế Địa Tâm thế giới này?
Liệt Diễm, việc nàng tiến hóa rốt cục là có ý nghĩa gì?
Mặc dù Cơ Động minh bạch chuyện tiến hóa là điều tốt, nhưng đây là chuyện quan hệ đến Liệt Diễm nên trong lòng hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.
Hắn vừa mới trải qua quá trình tiến hóa của Hỗn Độn Hỏa, thừa nhận sự thống khổ khổng lồ như vậy, không chỉ có một lần suýt nữa thất bại. Nếu Liệt Diễm trong quá trình tiến hóa cũng gặp phải sự thống khổ như vậy, làm sao nàng có thể chịu được. Vì sao nàng không ở lại trong này mà tiến hóa chứ? Ít nhất mình cũng có thể hỗ trợ tinh thần cho nàng mà.
Quá trình A Kim bị Cơ Động kéo vào giữa phòng, rồi lại quay về Địa Tâm Hồ, thời gian chẳng qua là chỉ trong nháy mắt. Lúc này nàng mới kịp có phản ứng, tức giận nhìn Cơ Động, hỏi:
- Rốt cục là đã xảy ra chuyện gì?
Cơ Động quay đầu nhìn A Kim, chứng kiến ánh mắt của Cơ Động, trong nháy mắt thân thể nàng lập tức run rẩy kịch liệt. Nàng nhận ra trong ánh mắt tưởng như đơn giản ấy của hắn lại có thể xuyên thấu tâm can mình, phảng phất như cả tấm thân trần trụi của nàng đều hiện lên trước mắt hắn. Sự bình tĩnh trong ánh mắt ẩn chứa một dạng ma lực khó có thể hình dung nổi, làm cho cả thể xác và tinh thần A Kim trở nên run rẩy. Biết như vậy nhưng nàng làm cách nào cũng không thể dời ánh mắt của mình đi nơi khác được.
Cơ Động cũng đồng dạng ngây ngẩn cả người khi nhìn thấy A Kim, bởi hắn phát hiện khi hắn đem ánh mắt nhìn đến A Kim, toàn bộ thân thể của nàng đều hiện ra trong đầu hắn, chiều cao, cân nặng, ba vòng cơ thể, sự mạnh yếu của ba động tinh thần, sự biến hóa của các cơ quan trong cơ thể, đẳng cấp ma lực… Tất cả đều hiện lên rõ ràng trong thế giới tinh thần của hắn.
Đây là chuyện gì? Ta như thế nào lại thấy được những thứ này?
Ngay sau đó, Tinh Thần Lực của hắn trong nháy mắt đã nhanh chóng tản ra, giống như là một tấm lưới lớn bao phủ cả Địa Tâm Hồ. Cho dù là địa tâm nham thạch nóng chảy, nơi phát ra ma lực ba động khổng lồ cũng vô pháp ngăn cản được tinh thần lực của hắn. Căn bản không cần dùng mắt, cảm giác tinh thần của Cơ Động đã tan tỏa đến tất cả các ngõ ngách của Địa Tâm Hồ.
Lần đầu tiên hắn đến nơi này là mười năm trước, trong mười năm, không biết hắn đã đến đây bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ hắn có thể hoàn toàn thấy rõ vùng đất này đến như vậy.
Địa Tâm Hồ khổng lồ chừng mấy dặm vuông, Tinh Thần Lực của hắn không thể bao phủ hết thảy nhưng lại có thể tinh tường cảm nhận được sự thay đổi dù là nhỏ nhất của nó. Thậm chí hắn còn phát hiện, ở một nơi cách xa Địa Tâm Hồ đến ngàn thước, có một cỗ ma lực ba động khổng lồ đang lan tràn ra. Thông qua nơi đó, tựa hồ có thể đến được một thế giới khác. Hắn cam chắc đó chính là thông đạo giữa Địa Tâm thế giới và một tầng không gian khác a.
Liệt Diễm đã từng nói, Địa Tâm thế giới tổng cộng có mười tám tầng, trong đó sâu nhất là tầng thứ mười tám, nơi chỉ thuộc về Địa Tâm Nữ Hoàng Liệt Diễm. Từ nơi đó đi ra, hẳn nơi hắn đứng chính là tầng thứ mười bảy rồi.
Tinh Thần Lực của Cơ Động bắt đầu len lỏi sâu xuống phía dưới, chui vào tầng địa tâm nham thạch nóng chảy.
Trong nháy mắt khi Tinh Thần Lực của hắn dũng mãnh tiến vào tầng nham thạch nóng chảy, hắn lập tức cảm nhận được sự khống chế Tinh Thần Lực của mình bị áp súc rất mạnh. Càng xuống sâu, phạm vi Tinh Thần Lực có thể dò xét được lại càng thu hẹp lại.
Ngay lúc đó, một cỗ chấn động cực lớn từ trong nham thạch nóng chảy truyền ra, toàn thân Cơ Động bị chấn động mạnh, suýt nữa ngã nhào trên đất. Tinh Thần Lực của hắn bất thình lình bị bắn ngược trở về. Nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp xúc đó, Cơ Động đã mơ hồ cảm nhận được khí tức của Liệt Diễm. Quả nhiên Liệt Diễm đang tu luyện tại một vị trí ở đáy Địa Tâm Hồ. Giờ khắc này hắn đã minh bạch tại sao Liệt Diễm không chịu tiến hóa ở chỗ hắn, bởi vì trong quá trình nàng tiến hóa, sẽ phóng thích ra ma lực cực kỳ khổng lồ. Nàng sợ sẽ làm mình và A Kim bị thương.
Cơ Động nghĩ thông suốt những điểm này, cũng không phải là hắn đột nhiên hiểu ra, mà là vì sự biến hóa của nham thạch nóng chảy trong hồ, Hỏa nguyên tố đang cấp tốc bành trướng, ngày càng trở nên nồng đậm hơn. Thậm chí, nham thạch nguyên bản vốn là chất lỏng, nay đã có xu hướng chuyển hóa thành thể rắn. Ngoại trừ do ma lực của Liệt Diễm tản mát ra mà tạo thành hiện tượng bên ngoài này, hắn cũng không thể nghĩ ra một lý do nào khác nữa.
Cơ Động đã dần minh bạch mọi chuyện, khi những mù mờ cuối cùng được sáng tỏ, hắn mới hồi phục lại tinh thần, cũng vừa vặn phát hiện A Kim đang hung dữ nhìn mình.
- A Kim, ngươi không sao chứ?
Cơ Động hỏi dò.

A Kim cả giận nói:
- Có sao chính là ngươi mới đúng. Vừa rồi ngươi đã làm cái gì?
Cơ Động gãi gãi đầu, nói:
- Tựa hồ là Tinh Thần Lực của ta trở nên mạnh mẽ, trước kia rất nhiều thứ không cách nào cảm nhận được, nay đột nhiên hiện ra trong thế giới tinh thần của ta, cho nên mới có chút thất thần. Thật sự không có ý tứ gì.
A Kim nhíu mày hỏi:
- Cơ Động, ngươi có cảm giác nhiệt độ nơi này càng lúc càng cao không?
Cơ Động lúc này mới phát hiện sắc mặt A Kim hơi có chút biến hóa, trong ánh mắt mơ hồ toát ra vẻ thống khổ.
Trong lúc vô tình, Hỏa khắc Kim, năng lượng ba động trong Địa Tâm Hồ phát sinh biến hóa, nhiệt độ ngày càng tăng cao. Cơ Động có được Hỗn Độn Chi Hỏa, Cực Hạn Song Hỏa, tất nhiên sẽ không cảm giác được điều gì không ổn, thậm chí hắn còn cảm thấy thân thể càng thoải mái hơn. Nhưng thân là Kim hệ Ma sư, cảm giác của A Kim hoàn toàn trái ngược với Cơ Động.
Cơ Động tiến tới phía trước, chộp lấy bờ vai A Kim, nàng lách người ra, tránh khỏi tay của Cơ Động, cảnh giác nhìn hắn:
- Ngươi muốn làm gì?
Cơ Động tức giận nói:
- Ta có thể làm gì? Đương nhiên là giúp ngươi a! Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ xâm phạm ngươi à? Yên tâm đi, ta đối với ngươi không có ý nghĩ gì hết.
- Ngươi. . .
A Kim muốn phát tác, nhưng tay của Cơ Động đã giữ chặt lấy vai nàng, trong khoảnh khắc, một loại cảm thụ kỳ dị đột nhiên truyền vào trong cơ thể nàng. Nguyên bản nhiệt độ xung quanh vốn đang cực kỳ nóng lại lập tức biến mất, thay thế vào đó là một cảm giác dễ chịu ôn hòa không gì sánh nổi.
Cơ Động thoáng chuyển thân đã vòng ra sau lưng A Kim, nói:
- Ngồi xuống đi, ta biết ngươi được sự dẫn động của Liệt Diễm, hẳn là đã xuất hiện Hỗn Độn Bản Nguyên, chỉ có điều vẫn chưa ngưng tụ thành Hỗn Độn Âm Kim. Sự cường đại của Liệt Diễm chúng ta không thể giải thích nổi, nhưng nàng dù sao cũng không phải là nhân loại, không cách nào giúp ngươi trực tiếp ngưng tụ Hỗn Độn Âm Kim được. Ta đối với Hỗn Độn Ma Lực có chút đốn ngộ, nói không chừng có thể giúp được ngươi.
Vừa nói xong, không đợi A Kim mở miệng, Cơ Động đã ấn nàng xuống, hai người khoanh chân ngồi ở trên nền địa tâm nham. Sau một khắc, A Kim chỉ cảm thấy một cỗ tinh thần ba động vô cùng khổng lồ bao phủ hoàn toàn cơ thể mình, linh hồn của nàng chỉ vừa khẽ run lên, đại não đã tiếp nhận một luồng tinh thần lực của Cơ Động dũng mãnh tràn vào, câu thông cùng với linh hồn nàng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.