Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 312: Thần chi khế ước - Chung cực tất sát kỹ




Cơ Động xưa giờ không thích nhất là cái cảm giác hắn không nắm giữ được vận mệnh của mình, nhưng không nghi ngờ gì nữa, lúc này hắn đã lực bất tòng tâm.
Ngọn núi chính có chuyện khiến bảy Thánh đồ Quang Minh Thiên Can rốt cục cũng ý thức được không ổn, bọn họ điên cuồng thúc dục ma lực muốn lao đến. Nhưng ai nấy đều vô cùng hoảng sợ khi phát hiện, dù mình có Cực hạn ma lực thì vào lúc này cũng không cách nào đề tụ được nửa phần. Trên bầu trời của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới lúc này đã tuyền một màu đen rùng rợn, áp lực buông xuống khiến lòng người nặng trĩu, bởi nó cũng áp chế tất cả ma lực của bọn họ, một tia rung động thật nhỏ cũng không cách nào xuất ra. Đây mới thực sự là áp chế, áp chế đến tuyệt đối! Chỉ có đám người Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ trên người có vầng sáng màu đen bao phủ mới không bị ảnh hưởng và đang thì thầm điều gì đó.
Động tác của A Kim cũng đã dừng lại, Miểu Miểu tay vẫn cầm chắc Đại Địa Nữ Thần Trượng nhưng ánh mắt của nàng đã dại ra, thậm chí ngay cả Sinh Mệnh Hạch đeo trên cổ cũng không hề truyền đến cho nàng bất kỳ một chút khí tức sinh mệnh nào.
Cơ Động cùng Phất Thụy cũng từ trên mặt đất bò dậy, Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Tử Lôi Diệu Thiên Long bị Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới phủ xuống lực áp chế khổng lồ khiến chúng không cách nào nhúc nhích. Điều duy nhất bọn họ có thể làm bây giờ là trừng mắt nhìn Hắc ám Thiên Cơ di chuyển.
Một tiếng nổ ầm vang, Hắc ám Thiên Cơ nhìn trời rồi hống lên cực lớn. Lão giang hai tay, hắc ám cuồn cuộn thoát ra từ người lão, cùng bầu trời Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới hòa làm một thể. Trong phút chốc, vô số tia chớp không ngừng đánh xuống làm cả vùng đất lóe lên sáng bừng, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới tối đen như một đại dương mênh mông khổng lồ, kịch liệt dao động. Phảng phất cả thế giới này sau một khắc nữa sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.
Một đạo thanh quang từ phương xa cấp tốc bay tới, thanh âm tức giận xen lẫn hoảng sợ trên không trung vang vọng:
- Không ổn, chậm mất rồi!
Cúc Hoa Trư rốt cục cũng chạy đến, nhưng nó đã chậm. Màn hào quang màu xanh bao phủ thân thể nó và những người trên lưng là Diêu Khiêm Thư, Lam Bảo Nhi, Đỗ Hinh Nhi, Đỗ Minh. Mặc dù Cúc Hoa Trư lúc này vươn dài hơn trăm mét nhưng đối mặt với lực lượng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.
Thấy sự xuất hiện của nó, Hắc ám Thiên Cơ không khỏi sửng sốt:

- Mộc Hệ thánh thú… làm sao có thể? Tại sao ngươi không ở trong Ngũ thánh sơn?
Tuy lão vẫn đang thở hổn hển nhưng khá là tỉnh táo.
Cúc Hoa Trư vùn vụt lao xuống đất, ánh sáng xanh bùng lên cực lớn, đem Cơ Động, Phất Thụy, Miểu Miểu, Vân Thiên Ky cùng A Kim và ma thú của bọn hắn bao phủ vào trong.
Mọi người chỉ cảm thấy toàn thân thư thái hẳn đi, áp lực ngoại giới tựa hồ yếu bớt rất nhiều. Ai nấy đã có thể hành động, và hơn thế nữa, một luồng hơi thở Sinh mệnh khổng lồ từ đâu cuồn cuộn tràn vào bên trong cơ thể của bọn họ, phát huy tác dụng trị liệu chí cường. Cơ hồ trong mấy lần hô hấp, thương thế của tất cả đều được chữa trị hoàn toàn. Chỉ có Vân Thiên Cơ vẫn còn yếu nhược, bởi lão bị thương không chỉ đơn giản là thân thể.
- Cúc Hoa Thánh Trư, mau nghĩ biện pháp gì đi!
Cơ Động vội vàng hô lên.
Cúc Hoa Trư thống khổ nhắm nghiền đôi mắt nhỏ:
- Không có cách nào đâu, đã hết biện pháp rồi. Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới đã bị khởi động toàn bộ. Lão già áo đen kia đã trở thành mắt trận của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Toàn bộ kết giới này đều đã bị lão thao túng. Các ngươi biết Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới thật ra là cái gì không? Là Chung Cực Tất Sát Kỹ đó! Uy lực của nó có thể hủy thiên diệt địa, dù là Thánh thú cũng không ngăn cản được. Xong rồi, hết thảy xong rồi, chúng ta đều sẽ chết không có chỗ chôn, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới một khi xuất ra thì mọi sinh vật trên mặt đất đều bị lôi kiếp hủy diệt mà không có bất cứ ngoại lệ nào!
Đúng lúc này đột nhiên có bốn luồng sáng đồng thời từ Ngũ thánh sơn lao ra, bay thẳng tới chỗ Hắc ám Thiên Cơ. Tựa hồ đó là bốn cái quang cầu cực lớn với bốn màu hồng, vàng, trắng, đen.
Thấy hiện tượng này, ánh mắt Cúc Hoa Trư lập tức biến đổi:
- A! Là bốn huynh đệ của ta. Thần Khế đã hoàn thành rồi sao?
Khi bốn luồng sáng bay đến gần thì mơ hồ có thể thấy, bên trong những quả cầu ánh sáng đang giam cầm một con thú giống y hệt Cúc Hoa Trư. Trên lưng chúng cũng có ma văn hoa cúc, chỉ thân thể và màu sắc là khác Cúc Hoa Trư mà thôi. Bọn chúng chính là Thánh thú đại biểu cho tứ hệ Kim, Thủy, Hỏa, Thổ.
Bốn quầng sáng trực tiếp nhập vào đầu của Hắc ám Thiên Cơ, lão giơ cao Hắc ám Quyền trượng, tức giận rống lên:
- Không ngờ sót Mộc hệ, làm lãng phí một Thần Khế của ta, các ngươi đáng chết nghìn lần. Thần Khế… Thần chi Khế ước… nắm trong tay tất cả ma lực. Hỡi tứ đại Thánh thú… nghe hiệu lệnh ta… dung hợp.
Vừa lẩm bẩm ngâm tụng, lão vừa huơ Hắc ám Quyền trượng lên dẫn dắt bốn đạo quang mang tập trung nhập vào người. Lập tức bốn quầng sáng làm cho toàn thân lão trở nên cực kỳ huyền ảo, ngay cả mười Hắc ám Thiên Can Thánh Đồ cũng bị năng lượng bất tận này chấn bay ra ngoài. Có điều Hắc ám Thiên Cơ vẫn để lại một tầng Hắc ám ma lực trên người bọn họ, nên mười người này mới không phải chịu ảnh hưởng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới.
Chúng ta bị lừa rồi, trong đầu Lý Vĩnh Hạo ngay tức khắc xuất hiện ý nghĩ như vậy. Hắn lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ, những lời mà Hắc ám Thiên Cơ nói trước khi tiến vào Thánh Tà Chiến Trường, giúp lão hoàn thành ước nguyện ngàn năm, lão sẽ để hắn tùy ý báo thù là hoàn toàn giả dối. Nhưng trước mắt, tứ đại Thánh thú đã dung nhập vào trong thân thể của lão, hắn làm sao có thể giết được lão nữa. Lão căn bản là lừa gạt hắn, thậm chí là lừa gạt cả Đại lục Hắc Ám Ngũ Hành. Thập đại Hắc ám Thiên Cơ ngã xuống cũng là lúc Hắc ám Thiên Cơ thứ mười một quật khởi. Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn, đến cả đám Cơ Động đều vô pháp ngăn cản thì bọn hắn còn làm gì được, chỉ biết buông tay đứng nhìn mà thôi. Bởi lúc này Hắc ám Thiên Cơ đã thông qua nghi thức Hắc ám mà nắm giữ trong tay Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Lão đã hoàn toàn khống chế mọi lực lượng trên Thánh Tà đảo, đã không còn ai có thể chống lại lão được nữa rồi.
Đỗ Hinh Nhi kỳ quái nhìn Cúc Hoa Trư hỏi:

- Trư Trư, lão già kia sao lại tức giận như vậy? Lão nói cái gì để lãng phí một Thần Khế là sao?
Cúc Hoa Trư thống khổ nói:
- Mục đích của lão là nắm trong tay trọn vẹn năm Thần Khế, ý định khống chế toàn bộ Ngũ Thánh sơn, đồng thời cố gắng dung hợp với ngũ đại Thánh thú. Nếu như lão có thể thông qua Thần Khế mà dung hợp tất cả ngũ đại Thánh thú, thì lão rất có thể một bước thành Thần. Tuy chỉ trở thành cấp thấp nhất trong Thần Cấp, nhưng dù sao cũng là một vị Thần! Ở thế giới loài người xuất hiện Thần cấp thì có ý nghĩa gì đây? Sẽ không cần bất kỳ lực lượng quân đội ngoại lực nào nữa, mà tự thân lão cũng có thể nắm trong tay toàn bộ Đại lục.
- Mà hiện tại, lão lại thiếu hụt lực lượng của ta, Ngũ Hành không cách nào phát huy được bản chất tương sinh tương khắc kì diệu. Nên rốt cuộc lão đã mất đi khả năng thành Thần, lực lượng nhiều nhất chẳng qua là Thánh cấp đỉnh phong, đối với chúng ta thì không là cái đinh gì. Nhưng lúc này lão lại đang nắm trong tay Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, nên dù cho không phải là Thần, thì lão vẫn thừa sức hủy diệt hết thảy mọi sinh linh trên Thánh Tà đảo, thậm chí còn có thể thúc dục Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới trực tiếp tiến đánh Đại lục Quang Minh Ngũ Hành của các ngươi.
- Ngươi nói không sai, các ngươi đều phải chết… Ha ha… không ai được phép sống sót! Thoải mái không Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới? Ngươi đã chịu đựng cả ngàn năm rồi, đây là thời điểm để ngươi phát uy đó… Hãy bộc lộ thần uy cho thiên hạ chúng sinh cùng thấy! Hỡi Chung Cực Tất Sát Kỹ… Hỡi kỹ năng của Thần… Hãy cho ta xem, ngươi tột cùng có thể biến Thánh Tà đảo và Đại lục Quang Minh Ngũ Hành thành cái hình dáng gì đây.
Hắc ám Thiên Cơ được quầng sáng bốn màu phủ lấy điên cuồng gào thét, giờ đây, có vẻ lão không còn là bậc trí giả thông thái được người người ngưỡng mộ nữa, mà đã là một kẻ điên loạn, điên loạn đến cùng cực.
Cột sáng màu đen một lần nữa phá vỡ không trung xuyên thẳng lên trời. Sau một khắc, âm thanh của sấm chớp gầm gừ cuồng nộ đã khiến tất cả mọi người không thể nghe được bất kì một tiếng động nào khác. Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới đen kịt nổi lên sóng gió kịch liệt, ma lực chấn động giao thoa vô cùng kinh khủng trên không trung. Dương Lôi và Âm Lôi kết hợp, sản sinh từng đạo điện thiểm khủng bố, từng tia từng tia Lôi Điện đen nhánh cực đại cứ như thế thành hình rồi từ trên trời cao ầm ầm giáng xuống.
Oanh!!! Đạo lôi điện thứ nhất bổ thẳng vào kết giới của Cúc Hoa Trư làm thân thể khổng lồ của nó kịch liệt chấn động. Trên kết giới đã xuất hiện vết rạn li ti. Và cũng ngay lúc đó, ngàn vạn tia chớp màu đen từ trên trời phủ xuống, điên cuồng tàn phá Thánh Tà đảo. Tia chớp thứ hai vừa oanh kích lên kết giới màu xanh đã khiến nó vỡ nát tức thì. Cúc Hoa Thánh Trư, Cơ Động, Phất Thụy, Diêu Khiêm Thư, Lam Bảo Nhi, Đỗ Hinh Nhi, Đỗ Minh, Vân Thiên Cơ, Miểu Miểu, A Kim, lúc này đã không còn bất kỳ lực phòng ngự nào có thể cản được cơn giận dữ của thiên địa. Khi lôi kiếp lần thứ ba buông xuống, cũng chính là lúc bọn họ từ giã thế giới này.
Ánh mắt của Hạt Tử, Thánh đồ Hắc ám Ất Mộc trước giờ vẫn chăm chú nhìn Cơ Động, trong nội tâm tràn ngập bi ai. Mà không riêng mỗi nàng, tất cả Thánh đồ Hắc ám Thiên Can đều mang một tâm trạng đầy tuyệt vọng.
Bọn họ từ trước tới nay chỉ có một mục tiêu, chính là chinh phục Đại lục Quang Minh Ngũ Hành, chân chính khôi phục tự do, không bị Hắc ám Thiên Cơ nô dịch nữa. Nhưng cuối cùng bọn họ cay đắng hiểu ra, đấy là điều không thể. Hắc ám Thiên Cơ vẫn là Chưởng khống giả, vẫn là kẻ nắm giữ tính mạng, tự do và tất cả những thứ khác của họ. Bọn họ mặc dù không bị Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới tàn sát, nhưng cuộc đời này vĩnh viễn bị lão nô dịch thì tốt hơn hay sao? Bi ai tràn ngập trong con mắt họ không phải là thương tiếc cho Đại lục Quang Minh Ngũ Hành, mà vì thương tâm cho số phận của chính mình.
Chung Cực Tất Sát Kỹ, Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, rốt cục được phát động toàn diện. Nếu như lúc trước Cơ Động hay Phất Thụy phát ra kỹ năng của Hỏa Thần và Lôi Thần cũng chỉ là trong nháy mắt vay mượn một ít lực lượng nhỏ bé của Thần mà thôi. Còn lúc này này Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới lại tương đương với một vị Thần toàn lực phát động công kích.
Một công kích đủ sức hủy thiên diệt địa..!
Một lực lượng điên cuồng, cực hạn điên cuồng..!
Trong tiếng nổ của tuyệt vọng, thảm cảnh dần xuất hiện trên vùng đất này, bầu trời chỉ tuyền một màu đen thống trị.
Thánh Tà Đảo ngàn năm, cứ như vậy mà tan biến dưới Chung Cực Tất Sát Kỹ.
Thánh Tà đảo tầng thứ ba.

Những Ma sư của Đại lục Quang Minh Ngũ Hành ngây ngốc nhìn lên bầu trời đen kịt. Không một ai biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng giống nhau là lực lượng của bọn họ không có cách nào ngưng tụ, chỉ có thể trơ mắt nhìn thiên địa ra uy. Từng đạo cuồng lôi bổ xuống liên miên và nơi nào cuồng lôi lao đến, mọi sinh vật đều hóa thành tro bụi.
Ở nơi giao nhau của tầng ba và tầng bốn, trong một huyệt động dưới lòng đất gần trăm thước có bốn người đang nép sát vào nhau, thân thể run lên từng chặp. Phía ngoài tiếng nổ vang lên liên hồi, lực áp chế kinh khủng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới làm đám người này có cảm giác mình thật quá nhỏ bé. Lúc trước họ phát hiện trong huyệt động này có một quả trứng ma thú nên chui xuống, nhờ đó mà may mắn không trực tiếp hứng chịu Vạn Lôi, nhưng ở trong lòng đất gần trăm mét, dư chấn vẫn làm bọn họ lạnh toát sống lưng. Trên mặt đất hết thảy tính mạng ngay lập tức sẽ bị tước đoạt, chỉ có dưới đất này mới có thể an toàn, nhưng cũng chỉ trong chốc lát. Bốn người này đều là người quen của Cơ Động, chính là Chúc Quy, Tất Tô, Tạp Nhĩ Hòa cùng Lãnh Nguyệt.
Trên Đại lục Quang Minh Ngũ Hành, bên bờ Đông Hải…
- Nhìn kìa, chuyện gì đang xảy ra ngoài kia vậy?
Một gã binh sĩ tuần tra hoảng sợ chỉ về phương hướng Thánh Tà Đảo, một đại đội đang tuần tra cũng thấy, lối vào Thánh Tà đảo đang yên lặng đột nhiên tan vỡ. Biển mây xa xa hướng đó cũng chậm rãi biến thành màu đen.
Ầm ầm!!! Vô số những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên như trời xanh nổi cơn cuồng nộ, làm những binh sĩ bình thường lập tức bị chấn ngã xuống đất, thân thể cứng đờ không cách nào nhúc nhích.
Năm vị đại tướng cũng đồng thời từ trong trướng vọt ra. Bọn họ trông thấy bầu trời như sắp sụp xuống, biển mây đen kịt của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới đang nhắm thẳng bờ biển Đông Hải ùn ùn tràn đến. Ánh mắt cả năm người đều không dấu được sự hoảng sợ và kinh hãi.
- Không tốt rồi. Rút lui mau…
Thạch long Tống Thụy Long hét lên một mệnh lệnh cuối cùng trong cuộc đời y. Nhưng, tốc độ của con người có thể sánh với gió mây sao? Nhất là biển mây từ Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới?
Đúng lúc này, sáu luồng sáng đồng thời xuất hiện giữa không trung. Sáu thân ảnh đột ngột hiện ra rồi tức khắc bừng lên sáng rực. Màu vàng chói chang đại biểu cho Cực hạn Dương hỏa, màu vàng thâm sâu đại biểu cho Cực hạn Âm Hỏa, màu xám đại biểu cho cực hạn Dương thổ cùng Cực hạn Âm thổ. Còn màu đen và màu tím đại biểu cho Cực hạn Dương Thủy cùng Cực hạn Âm Thủy.
Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới dị biến, đã khiến sáu đại Chí tôn cường giả ở Đại lục Quang Minh Ngũ Hành đồng thời xuất hiện.
Một đám người cấp Cửu quan, Ma Sư cực hạn, dưới sự dẫn đầu Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương, trên không trung dốc toàn lực tạo thành sáu quầng sáng cực đại, cố gắng chống đỡ với biển mây đen trên bầu trời, tranh thủ cho liên quân của Ngũ quốc phía dưới ít thời gian mà chạy. Hiện tại, bọn họ cũng không cách nào dứt ra để đi dò xét nguyên nhân dị biến của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, điều bọn họ muốn làm lúc này là tận lực giảm bớt thương vong.
Nhưng chỉ sau một khắc, sắc mặt của bọn họ đều đã thay đổi. Áp lực vô cùng kinh khủng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới đã khiến họ không thể tiếp tục phi hành trên không được nữa. Thứ lực lượng hủy diệt thiên địa này làm cho bọn họ, những cường giả chí tôn của lục địa cũng phải biến sắc kinh hãi. Cả sáu người rõ ràng có thể nhìn được, có thể cảm nhận được, nhưng không cách nào chống đỡ được. May mà cấp bậc Cửu quan ít ra còn giúp bọn họ động thân chứ không như đám binh tướng phía dưới, lúc này đã không một ai có thể nhúc nhích.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.