Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 346: Hồng kiếm xuất thể - Kim Ô hiện thân!




Ngay khi Hồng kiếm xuất thể, Cơ Động đã cảm giác được có điều gì đó không đúng. Hỏa Thần kiếm trong tay hắn lúc nào cũng rung động kịch liệt. Cơ Động có thể cảm nhận được thần thức của Sát thần Tư Phổ Nhược Tư trong thân kiếm đang trở nên điên cuồng. Dường như hắn bất kể phải trả đại giới thế nào cũng quyết phá vỡ phong ấn thoát ra.
Phải biết rằng, việc toàn lực thúc dục Thần thức phá phong ấn như vậy mặc dù có khả năng thoát khỏi phong ấn, nhưng cứ mỗi lần phát động xung kích thì thần thức của Tư Phổ Nhược Tư sẽ bị Hỏa Thần kiếm gia tăng việc thôn phệ lên một bậc. Nếu tình trạng này diễn ra trong một khoảng thời gian dài, thì thần thức của hắn sẽ tiêu hao đến mức không thể tính được nữa. Tư Phổ Nhược Tư thậm chí có thể hoàn toàn bị dung hợp vào Hỏa Thần kiếm.
Tư Phổ Nhược Tư đương nhiên cũng biết điểm này, nhưng hắn lại không thể không làm như vậy. Bởi một khi Hỏa Thần kiếm còn ở trong cơ thể Cơ Động, hắn căn bản không hề có bất kỳ cơ hội nào. Thân thể của Cơ Động tựa như một cái lò luyện khí cự đại, Linh Hồn Tuyền Qua cùng Hỗn Độn Châu kết hợp lẫn nhau tăng phúc toàn diện cho Hỏa Thần kiếm, khiến cho thần thức đang bị tổn thương của hắn căn bản không có nửa cơ hội trở mình. Qua một thời gian dài như vậy, Hỏa Thần kiếm rốt cục cũng rời thể nội Cơ Động. Đối với hắn, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở! Nếu như không thừa dịp lúc này mà xông ra thì cơ hội sau này sẽ càng lúc càng xa vời.
Dị động của Tư Phổ Nhược Tư quả thật đã mang đến phiền toái rất lớn cho Cơ Động. Cho dù hắn thúc dục toàn bộ ma lực để duy trì áp chế Hỏa Thần kiếm trong tay thì vẫn gặp rất nhiều khó khăn. Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo, Tư Phổ Nhược Tư dù sao cũng là thần. Mỗi một lần hắn đột phá phong ấn đều khiến cho Hỏa Thần kiếm đều tùy thời chực chờ rời khỏi tay Cơ Động. Cơ Động biết rõ một khi Hỏa Thần kiếm rời khỏi tay mình, chắc chắn nó sẽ lập tức phân liệt thành Liệt kiếm và Diễm kiếm. Thần thức còn sót lại của Tư Phổ Nhược Tư cũng sẽ thoát ra ngoài.
Cơ Động làm sao có thể cho phép tình huống như vậy xuất hiện chứ? Tư Phổ Nhược Tư chính là hung thủ giết chết Liệt Diễm! Không làm cho hắn hình thần câu diệt, vĩnh viễn không siêu sinh, thì khó mà làm giảm đi mối hận trong lòng Cơ Động.
Hận ý mãnh liệt, lại thêm sự cao ngạo và cảm xúc cuồng bạo trong nháy mắt tràn ngập trong lòng Cơ Động. Linh Hồn Tuyền Qua bị kích thích toàn diện, một tầng bạch sắc quang mang lặng lẽ hiện ra trên hai tay Cơ Động, đây chính là lực lượng của Hỗn Độn Châu.
Bằng vào sự liên thủ giữa Hỗn Độn và Linh Hồn Tuyền Qua, Cơ Động đã tạm thời ổn định Hồng kiếm trong tay. Nhưng lúc này những con ma thú cường đại kia cũng đã tới gần lắm rồi.
Một tiếng hét cuồng ngạo từ trong miệng Cơ Động vang lên, Âm Dương Hỏa Ngưng Tụ pháp trận đồng thời hiện ra sau lưng hắn. Hỗn Độn Châu từ trong cơ thể cũng được phóng thích ra ngoài, hạt châu màu trắng nhũ chỉ bằng quả anh đào trong nháy mắt bộc phát ra quang mang mãnh liệt không gì sánh kịp. Khi tầng bạch sắc quang mang này từ trên người của hắn phát ra, trong sát na đó thiên địa phảng phất như cũng dừng lại.
Hai đạo quang thải màu vàng và đen đồng thời xuất hiện trên người Cơ Động. Ma lực ba động nồng đậm trong nháy mắt khuếch đại trở thành một dòng khí lưu khổng lồ vây quanh thân thể hắn, sau đó phát triển thành một dòng xoáy khổng lồ. Hỗn Độn Châu chậm rãi bay lên cao rồi ngừng lại nơi mi tâm Cơ Động. Trong phút chốc, thời gian đang đình trệ lại một lần nữa được khôi phục. Đồng thời cũng trong sát na đó, Hỏa nguyên tố trong không khí như trăm sông đổ về biển, ùn ùn kéo về lốc xoáy hai màu đang bao quanh Cơ Động.

Đúng vậy! Đây chính là lực lượng của Hỗn Độn. Khi Hỗn Độn Châu cùng Hỏa Ma mà Cơ Động tự nghĩ ra thôn phệ lẫn nhau rồi hòa làm một thể, sẽ sinh ra tác dụng dung nạp đối với Hỏa nguyên tố trong không khí. Bất luận là công kích Hỏa thuộc tính của địch nhân, hay là những loại dị hỏa khác có liên quan đến Hỏa Nguyên Tố, cũng đều bị thôn phệ và dung nhập vào cơ thể của Cơ Động, trở thành một bộ phận ma lực của bản thân hắn.
Không nghi ngờ chút nào, núi A Nhĩ Mạn Tư đối với Cơ Động tuyệt đối là một địa phương tuyệt vời để tu luyện, bởi nơi đây có Hỏa nguyên tố cực kỳ nồng đậm. Điều trọng yếu nhất chính là núi A Nhĩ Mạn Tư lúc này đang phun lên bầu trời vô số tro bụi lẫn nham tương. Có thể nói, phần lớn các nguyên tố trong không khí đã bị Hỏa nguyên tố thay thế. Dưới tình huống như vậy, sự dẫn động của Hỗn Độn Châu sẽ tạo ra hiệu quả vô cùng kinh khủng.
Từng đạo khí lưu màu đỏ từ trên trời ùn ùn dung nạp vào lốc xoáy lưỡng sắc bao bọc chung quanh thân thể Cơ Động. Đó chính là Hỏa nguyên tố dày đặc ngưng tụ thành từng dòng khí lưu. Việc Hỏa nguyên tố hiện ra bản thể chân thật như thế trong không trung, đã nói lên mức độ dày đặc của nó trong không khí.
Sát thần Tư Phổ Nhược Tư thật sự là xui xẻo cực độ. Nếu như đổi lại là một địa điểm khác, có lẽ hắn có cơ hội thừa dịp Cơ Động dùng Hỏa Thần Kiếm mà thoát ra ngoài. Nhưng ở nơi tràn đầy Hỏa nguyên tố như địa phương này, thực lực của Cơ Động có thể nói là được tăng phúc gấp mấy chục lần. Âm Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận dưới tác dụng của Hỗn Độn Châu đã làm cho ma lực của hắn tăng lên tới một trình độ đỉnh cấp mà trước nay chưa từng có.
Hỗn Độn Hỏa màu trắng ngà đã sớm bao bọc lấy chuôi của Hỏa Thần Kiếm. Bản thân Hỗn Độn Hỏa vốn là căn nguyên lực lượng của Hỏa Thần Kiếm, Tư Phổ Nhược Tư lúc này có cảm giác như mình đang liều mạng đập đầu vào một khối sắt. Hơn nữa Hỏa Thần Kiếm lại chẳng khác nào một lò luyện khổng lồ, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã cắn nuốt một phần mười lực lượng thần thức của hắn. Trong sự hoảng sợ cực độ, Tư Phổ Nhược Tư cũng không dám lỗ mãng nữa, vội vàng thu liễm thần trí của mình.
Mà đúng lúc này, Cơ Động đã phóng người lên không trung, hiên ngang như một vị thần, tay cầm Hồng kiếm tỏa ra vô số ma văn rực rỡ, chặn trước những ma thú cường đại đang hoảng loạn.
Trên bầu trời bỗng xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị mà mỹ lệ. Một đạo quang mang màu đỏ hình quạt đột nhiên xuất hiện và quét thẳng xuống phía dưới, tựa như dải ngân hà nhẹ nhàng cắt vào sườn núi A Nhĩ Mạn Tư.
Quang mang đỏ rực chỉ lóe lên trong khoảng khắc rồi biến mất, Hồng Kiếm khổng lồ trong nháy mắt cũng trở về cơ thể Cơ Động. Điều duy nhất có thể thấy là vẻ mệt mỏi hiện ra trong đôi mắt trên chiếc mặt nạ màu đỏ của Thần Hỏa Thánh Vương Khải.
Không một tiếng nổ lớn, không một loại chấn động nào xảy ra, chẳng qua là trong khoảnh khắc đó, trong phạm vi bộc phát của núi A Nhĩ Mạn Tư, nhiệt độ trong không khí bỗng giảm xuống một cách đột ngột. Hỏa nguyên tố vốn đang tàn phá bừa bãi tựa hồ bị quét sạch sẽ. Mặc dù chỉ trong nháy mắt miệng núi lửa lại phun trào ra Hỏa nguyên tố nồng đậm, nhưng mà ở phụ cận núi A Nhĩ Mạn Tư, loại cảm giác khi ẩn khi hiện kia vẫn khiến cho lòng người run rẩy.
Đôi cánh khổng lồ vươn rộng, thân thể Cơ Động trôi lơ lửng giữa không trung. Ngay dưới chân hắn, một cái rãnh cực lớn bỗng lặng yên xuất hiện. Đường rãnh này rộng chừng năm mươi thước, độ sâu lên tới cả trăm thước, chạy dài theo sườn núi, cho dù là Lục giai ma thú cường hãn đến mức nào cũng không có cách nào nhảy qua. Từ trên cao nhìn xuống, chẳng khác nào núi A Nhĩ Mạn Tư phải mang trên mình một vết sẹo khổng lồ. Điều đáng sợ nhất chính là dưới sự dẫn động của Hồng kiếm, nham tương hỏa vũ đang tung bay trên trên bầu trời lại bị Hồng Kiếm dẫn động một bộ phận mà rơi vào bên trong khe sâu.
Nham tương màu đỏ sậm bắn lên từng đợt bọt khí, nhiệt độ nóng bỏng làm không khí vặn vẹo như những gợn nước. Đường rãnh do Cơ Động tạo ra chẳng khác nào một vực sâu thiên nhiên, cho dù là cửu giai ma thú, cũng không dễ dàng vượt qua.
Cơ Động thu liễm hai cánh lại, sau đó nhẹ nhàng thả rơi người xuống đất. Ẩn sau chiếc mặt nạ là gương mặt đã tái nhợt của Cơ Động. Một kiếm mới vừa rồi nếu như không có sự quấy rối của Tư Phổ Nhược Tư thì cũng chẳng thấm vào đâu đối với hắn. Vì dù sao giờ đây Hỏa Thần Song Kiếm đã tự động dung hợp, không hề cần đến một nguồn ma lực khổng lồ nào để tiến hành dung hợp nữa. Một kiếm vừa rồi của hắn tuy không phải là Siêu Tất Sát Kỹ Hỏa Thần Hư Không Trảm, nhưng vì phải ứng phó với sự cắn trả của Sát thần Tư Phổ Nhược Tư, Cơ Động phải điều động toàn bộ ma lực của mình cùng Linh Hồn Tuyền Qua và Hỗn Độn Châu mới có thể hoàn thành một kiếm này. Nếu như không phải là ở địa phương có Hỏa nguyên tố đậm đặc như nơi đây, chưa hẳn một kiếm vừa rồi của hắn đã có thể thành công. Vì vậy, sau khi Hồng kiếm phát ra uy lực, nó lập tức được hắn thu hồi vào trong cơ thể. Hỏa Thần kiếm mặc dù có thể từ từ tu bổ, nhưng để sử dụng nó không phải là điều dễ dàng gì. Tuy nhiên, trong mơ hồ Cơ Động có thể nhận thấy Dung Hợp Thần Thuật của mình tựa hồ đã tiến thêm một bước mới, mơ hồ đã vượt qúa những hiểu biết của hắn về Dung Hợp Thần Thuật.
Đúng lúc này, đột nhiên một cỗ khí tức tràn đầy sinh mệnh ma lực, ôn hòa giống như mưa xuân phiêu nhiên bay tới, quấn quanh và biến thành những sợi tơ nhỏ thẩm thấu vào thân thể Cơ Động.
Nếu như đây là lực lượng công kích, Cơ Động tất nhiên đã nhanh chóng có phản ứng, nhưng nguồn lực lượng này chẳng những không phải là lực công kích mà còn có tác dụng tăng phúc thật lớn. Ma lực nhu hòa khiến thân thể Cơ Động cảm thấy dễ chịu vô cùng, đại lượng Hỏa nguyên tố bị tiêu hao trong nháy mắt tràn đầy, Thần Hỏa Thánh Vương Khải đang ảm đạm cũng đã khôi phục lại sự sáng bóng.
- Sao ngươi còn chưa đi?
Cơ Động khẽ nhíu mày, thu mặt nạ ẩn vào thể nội. Hắn quay đầu nhìn về phía sau hỏi.

Trần Tư Tuyền đang đứng cách đó không xa cười bẽn lẽn, lục sắc ma lực ngưng tụ thành những sợi tơ như một vầng sáng rót vào trong cơ thể hắn.
- Ta muốn giúp ngài!
Vừa chăm chú nhìn người nam nhân giống như Ma thần trước mắt này, Trần Tư Tuyền vừa nhẹ nhàng trả lời. Một thân bạch y của nàng đứng giữa khung cảnh hoa lửa đầy trời lại càng trở nên xinh đẹp vạn phần. Quang cảnh núi lửa đang bộc phát, tàn phá bừa bãi dường như đã trở thành khung nền cho sự hoàn mỹ của nàng. Cho dù là Cơ Động luôn tràn ngập hình bóng của Liệt Diễm trong lòng, vậy mà vào giờ khắc này cũng không khỏi thất thần trong giây lát.
Nụ cười xinh đẹp trên gương mặt xinh đẹp của Trần Tư Tuyền vẫn chưa dứt. Lúc nàng tiếp nhận điều kiện của Ác Thần, hắn đã từng hỏi nàng muốn thuộc tính ma lực như thế nào sau khi chuyển thế. Nàng không chút đắn đo mà chọn Mộc hệ, chứ không phải là Hỏa hệ mà nàng vốn am hiểu. Khi Ác Thần kinh ngạc hỏi nàng tại sao, thì câu trả lời của nàng rất đơn giản, chỉ có ba chữ: “Mộc sinh hỏa.”
Đúng vậy! Nàng lựa chọn Mộc hệ chính là để phụ trợ cho Hỏa hệ của Cơ Động. Chỉ đơn giản như vậy mà thôi.
- Ta không cần ngươi giúp, ngươi rời khỏi đây nhanh lên!
Thanh âm cuối cùng của Cơ Động đã mất đi sự lạnh lẽo thường ngày. Nếu như những học viên khác nói muốn giúp hắn, có lẽ chỉ càng làm hắn vướng tay vướng chân thêm mà thôi, nhưng Trần Tư Tuyền chính là một Lục quan Ất Mộc ma sư, ma lực của nàng quả thật có tác dụng tăng phúc tương đối lớn đối với hắn. Mặc dù đó không phải là cực hạn Ất Mộc, nhưng hiểu biết của Trần Tư Tuyền đối với Mộc hệ ma lực cũng tương đối tinh diệu, có thể phụ trợ cho Cơ Động rút ngắn thời gian hồi phục ma lực, từ đó giúp cho hắn hấp thu Hỏa nguyên tố trong không khí tốt hơn.
Trần Tư Tuyền rất cao hứng, có thể nói nàng là một nữ tử rất dễ cảm thấy thỏa mãn. Bất cứ điều gì có thể giúp được cho Cơ Động cũng đều khiến nàng cảm thấy mãn nguyện.
- Cơ Động Lão sư, ngài nhìn xem đó là cái gì?
Khi Cơ Động chuẩn bị giục nàng nhanh rời đi, thì Trần Tư Tuyền đột nhiên giơ tay lên chỉ vào không trung.
Cơ Động ngẩng đầu nhìn lên không trung. Nhất thời đôi mắt hắn trong nháy mắt co rút lại, tinh quang trong mắt đại phóng.
Ở trên bầu trời của miệng núi lửa A Nhĩ Mạn Tư, nơi đang phun ra nham tương hỏa diễm có một thân ảnh màu vàng bay lượn. Mặc dù từ vị trí đang đứng của hai người lúc này, khó có thể thể phân biệt được lớn nhỏ nhưng vẫn có thể đoán được thân ảnh màu vàng kia có lẽ không lớn cho lắm. Từ trên thân ảnh đó phát ra kim quang rất mãnh liệt, tựa hồ như nhuốm vàng cả vùng không trung xung quanh.
Càng làm Cơ Động giật mình chính là nham tương hỏa vũ của núi A Nhĩ Mạn Tư vừa tiếp xúc với thân ảnh đó liền lập tức biến mất. Miệng núi lửa phun trào rõ ràng càng ngày càng mãnh liệt, nhưng hỏa vũ rơi xuống thì lại không ngừng giảm bớt. Chỉ còn lại rất ít nham tương từ miệng núi lửa chảy xuống phía dưới.
- Đây là cái gì? Hình như là một con ma thú?
Cơ Động kinh ngạc nói. Nếu như thân ảnh đó là một ma thú thì nhất định phải là một ma thú cực kỳ cường đại, thậm chí đã vượt xa cấp độ Thập giai. Cho dù là Hỏa hệ ma thú thập giai bình thường cũng tuyệt đối không dám hấp thu nham tương ở miệng núi lửa mà tu luyện. Chỉ có những Đồ Đằng thần thú như Chu Tước mới có năng lực như thế. Nói cách khác, thân ảnh chói lọi kia nếu là một con ma thú, thì đó chính là một tồn tại có thực lực sánh ngang với Thần thú Chu Tước. Mặc dù còn lâu mới có thể so với thánh thú, nhưng cũng đã có lực lượng cực kỳ cường đại.
- Là Tam Túc Kim Ô!
Trần Tư Tuyền chạy tới bên cạnh Cơ Động, nói với thanh âm kích động.

- Làm sao ngươi biết?
Cơ Động nhìn về phía Trần Tư Tuyền, thần thái ôn hòa mới vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là sự băng lạnh như cũ.
Trần Tư Tuyền thầm nghĩ trong lòng: “Ta làm sao mà không biết chứ? Đây chính là một trong những cường giả thủ hộ Địa Tâm thế giới. Tam Túc Kim Ô có thể nói là ma thú mạnh nhất trong số các ma thú thủ hộ, thực lực của nó còn xếp trên cả Băng Tuyết Cự Long Phong Sương.”
- Ta biết được nhờ xem trong cổ thư. Tương truyền, ma thú thống trị núi A Nhĩ Mạn Tư chính là một con Tam Túc Kim Ô, không nghĩ tới nó thật sự tồn tại! Tam Túc Kim Ô mặc dù không phải là Đồ Đằng thần thú, nhưng lực lượng của nó đủ để sánh ngang cùng Bính Hỏa thần thú Chu Tước. Tính cách của nó rất hung hãn, núi lửa bộc phát lần này e rằng là do nó dẫn động. Nó căn bản sẽ không để ý đến sống chết của những sinh vật chung quanh. Sở dĩ nó cường đại như vậy là bởi nó có thể câu thông với năng lượng của mặt trời. Năng lượng của mặt trời là vô cùng vô tận, nếu như ai có thể giết chết nó, phục dụng tinh hạch của nó, cũng có thể có kỹ năng như vậy. Bất quá, những người cố gắng giết nó đều đã chết. Tam Túc Kim Ô thực lực cực mạnh, một khi được sự tăng phúc của mặt trời, lực lượng của nó so với Chu Tước còn mạnh hơn rất nhiều.
Cơ Động hỏi tiếp:
- Cùng mặt trời câu thông sẽ sinh ra hiệu quả như thế nào?
Trần Tư Tuyền nhìn ra sự nghi ngờ trong ánh mắt Cơ Động, nàng chặn lại nói:
- Cổ thư nói có lẽ có chút khuyếch đại. Tam Túc Kim Ô được xưng là Thái Dương Điểu, quả thật có năng lực câu thông cùng mặt trời. Nhưng ta nghĩ, nó cũng chỉ có thể hấp thu một bộ phận Hỏa nguyên tố mà mặt trời phát ra thôi. Thái Dương hỏa chính là Hỏa nguyên tố thuần khiết nhất và cũng chính là Hạo nhiên Bính Hỏa. Về phần cụ thể hiệu quả như thế nào, cũng chỉ có thử qua mới biết được.
Tinh quang trong mắt Cơ Động chợt lóe:
- Vậy thì thử đi!
- Cái gì? Ngài muốn đi giết Tam Túc Kim Ô?
Trần Tư Tuyền thất kinh. Ánh mắt nhìn Cơ Động nhất thời trở nên ngưng trọng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.