Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 441: Thiên Long Tề Vũ.




A Kim dùng ánh mắt quật cường nhìn Địa Long Tổ Cách Lý Phân. Nàng nói trong nghẹn ngào:
- Cha à! Con đã không có mẹ rồi. Chẳng lẽ, người thật sự không muốn cho con có cha sao? Ở trên thế giới này, cha chính là thân nhân duy nhất của con đó! Nếu như người chết thì con sẽ trở thành cô nhi, người thật muốn con trở thành một người không cha không mẹ sao? Con đã trải qua cả ngàn vạn năm cô tịch mới gặp được người, biết bao khó khăn phụ tử chúng ta mới có thể đoàn tụ. Chẳng lẽ người không thể giành thời gian cho con một chút nào sao? Con không muốn người chết đâu!
Vừa nói xong nàng lại òa khóc, mạnh mẽ chạy về phía trước ôm lấy một khối lân phiến khổng lồ của Địa Long Tổ, nhất quyết không chịu buông ra.
Cách Lý Phân vốn đang kiên định đi tìm cái chết, nhưng nước mắt của A Kim đã dần dần hòa tan lòng kiên định ấy. Đúng a! Ngàn vạn năm qua, mình đã không có người thân bên cạnh, giờ đây con gái của chính mình đã trở về. Vì con gái, mình nhất định phải tiếp tục sống!
- Được rồi! Được rồi! Cha không chết nữa! Con gái ngoan của ta! Đừng khóc nữa! Con nói rất đúng, cha mặc dù không có mẹ con, nhưng vẫn còn có con mà. Vì con, cha không thể chết được!
Một chiếc long trảo khổng lồ lặng lẽ hiện ra, nâng thân thể A Kim lên trước mặt Cách Lý Phân. A Kim có thể thấy rõ màu đỏ như máu trong hai tròng mắt khổng lồ của phụ thân mình đang từ từ thối lui. Trong lòng nàng rốt cục cũng vì vậy mà buông lỏng một chút, nàng kiên định nói:
- Cha à! Con nhất định sẽ kiếm được Ma binh Cuồng Đao Ngư kia, giúp người giải trừ phong ấn!
Cách Lý Phân nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Hài tử của ta! Con không cần đi nữa. Bởi vì giờ đây thứ đó đối với ta mà nói đã trở nên vô dụng. Nếu mới bị phong ấn trong vòng một ngàn năm, thì máu của Thập giai Ma binh Cuồng Đao Ngư còn có thể giúp ta giải trừ phong ấn. Nhưng hiện tại đã trải qua ngàn vạn năm, ta sở dĩ có thể còn sống là bởi tánh mạng cùng linh hồn của ta đã hợp nhất với Tam Hợp sơn mạch này. Đừng nói máu của Ma binh Cuồng Đao Ngư đối với ta đã không còn chút tác dụng nào, mà cho dù là hữu dụng, một khi thân thể của ta thoát khỏi tình trạng hợp nhất này ắt hẳn cũng sẽ chết.

A Kim ngơ ngác nhìn Cách Lý Phân:
- Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ không còn biện pháp nào nữa sao?
Cách Lý Phân khẽ mỉm cười:
- Không có biện pháp khác, nhưng dù sao cha vẫn có thể sống. Bất quá, con phải đáp ứng với cha một chuyện, đó là để cha thức tỉnh huyết mạch Long tộc cho con. Con chính là một phần tử của Thiên Can thánh đồ thế hệ này, nhất định sẽ phải tham dự cuộc chiến giữa Quang Minh cùng Hắc Ám. Chỉ có lực lượng cường đại mới giúp con có thể tự bảo vệ mình. Ma thú đồng bạn của con cũng chính là Long Hồn trong cơ thể con.
A Kim gật đầu, nói:
- Chỉ cần cha đáp ứng với con rằng người sẽ sống, thì điều gì con cũng có thể đáp ứng người.
Cách Lý Phân nói:
- Muốn thức tỉnh huyết mạch cần phải tốn một khoảng thời gian, cha sẽ toàn lực giúp con. Yên tâm đi! Ta sẽ nhờ Long Hoàng báo cho những bằng hữu kia của con. Con sẽ phải tạm thời tách khỏi bọn họ để bế quan cùng cha. Nhanh thì vài tháng, lâu thì một năm. Chờ khi con thức tỉnh huyết mạch Long tộc mới có thể đi gặp bọn họ.
••••••
Nghe Cơ Động giải thích, tâm tình Long Hoàng nhất thời trở nên tốt hơn. Hắn thở phào nói:
- Chỉ cần tổ tiên vĩ đại có thể không chết, thì đó chính là phúc tinh của Long tộc ta. Tiểu bằng hữu nhân loại, cám ơn ngươi! Ta biết mục đích mà các ngươi đến đây lần này, ta sẽ giúp nhóm người các ngươi lựa chọn đồng bạn thích hợp cho mình. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là tộc nhân của ta phải tự nguyện. Có thể để bọn họ tự nguyện hay không thì phải trông vào năng lực của các ngươi.
Nghe Long Hoàng nói vậy, các Thiên Can thánh đồ đều mỉm cười. Lần này tiến vào Tam Hợp sơn mạch, bọn họ cũng không gặp phải quá nhiều phiền toái. Phiền toái lớn nhất cũng chỉ có Địa Long Tổ mà thôi. Trước mắt chẳng những đã đem phiền toái hoàn toàn giải quyết, mà lại còn chiếm được sự tán thành của Long Hoàng.
Địa Long Tổ mang đến cho bọn họ một áp lực thật lớn, đối với bọn họ mà nói đây chính là động lực để tu luyện, là cội nguồn của tiềm lực. Hơn nữa Cơ Động căn bản không cần lấy ra tín thư mà Hỏa Long Vương đã trao cho hắn, mà mọi người đã có thể thành công tiến vào Long cốc lựa chọn ma thú đồng bạn. Có thể nói hành trình đến Long cốc lần này là cực kỳ thành công.
Phi hành trên bầu trời là một cảm giác hoàn toàn bất đồng so với đi trên mặt đất ở Tam Hợp sơn mạch. Đứng ở trên lưng Long Hoàng, điều mà mọi người nhìn thấy chính là một màu xanh biếc mênh mông vô tận. Cả sơn mạch cơ hồ hoàn toàn bị thực vật bao phủ. Rất nhiều loại thực vật có tuổi thọ cả trăm ngàn năm, vô số cổ thụ cao cả trăm mét, đường kính ước chừng phải mười người ôm mới hết.
Phi hành về phía trước không lâu thì một ngọn núi lớn đã xuất hiện phía trước mặt họ. Ngoài màu xanh biếc bao phủ khắp bề mặt, thì nửa trên của ngọn núi lớn này thế nhưng lại hoàn toàn bị tuyết phủ trắng xóa. Mây mù lượn lờ, ánh mặt trời chiếu rọi xuống gió tuyết liên miên bất tận, phong cảnh thật là tráng lệ.
Tốc độ phi hành của Long Hoàng chợt gia tăng, chỉ trong giây lát đã vượt qua ngọn núi tuyết.
- Ồ…!!!!
Một khắc sau khi Long Hoàng bay qua Tuyết sơn, nhóm Thiên Can thánh đồ cơ hồ đồng thời phát ra một tràng tiếng kinh hô, trên mặt mỗi người đều hiện ra thần sắc rung động. Cho dù tận mắt chứng kiến, cũng không thể làm cho họ không cảm thấy khiếp sợ. Không thể có một địa phương nào trên đại lục này có thể tái diễn cảnh tượng kỳ dị này a!

Trước mắt bọn họ là một sơn cốc khổng lồ, chỗ sâu nhất của sơn cốc ít nhất cũng cách đỉnh núi tuyết mà bọn họ mới vừa vượt qua đến 3000 thước. Phải biết rằng, tòa sơn cốc này chính là vị trí trọng yếu nhất ở Tam Hợp sơn mạch. Ở một địa phương như thế này, việc đi xuống độ sâu ba ngàn thước là cực kì khó khăn, từ đó có thể thấy quá trình hình thành sơn cốc là thần kỳ tới bực nào.
Điều càng làm mọi người rung động hơn chính là ngọn núi tuyết mà bọn họ mới vừa bay qua, sườn núi bên kia vốn phủ đầy tuyết trắng, nhưng lúc này đập vào mắt bọn họ lại là một màu xanh. Không sai! Chính là màu xanh biếc!
Màu xanh này cơ hồ là từ trên đỉnh núi lan tràn xuống đến tận đáy cốc. Vừa mới lướt qua ngọn Tuyết sơn, nhiệt độ trong không khí lập tức tăng cao. Trong không khí vốn chỉ có Thủy nguyên tố dày đặc, thế nhưng giờ đây lại tràn ngập Mộc, Hỏa, Thổ, Kim, Thủy. Nguyên tố ma lực âm dương song thuộc tính nồng đậm hơn so với ngoại giới tăng ít nhất năm lần. Đối với một gã Ma sư mà nói, nếu có thể tu luyện ở đây, nhất định sẽ làm chơi ăn thật!
Điều này vẫn chưa phải là chấn động nhất, mà chấn động nhất chính là cảnh tượng Thiên Long Tề Vũ hùng tráng. Có ít nhất hơn ngàn đầu Cự Long đang bay lượn trong sơn cốc, các loại màu sắc và thuộc tính đều có đủ.
Ngay khi Long Hoàng lướt qua sơn cốc, trong nháy mắt những Cự Long này cơ hồ đều dừng lại trong không trung, đồng loạt ngửa cái đầu rồng khổng lồ của chúng lên trời. Nhất thời, một đoạn hợp xướng Long ngâm đinh tai nhức óc chợt vang vọng khắp cả đất trời. Uy lực của tràng Long ngâm này tuyệt đối có thể sánh cùng Siêu Tất Sát Kỹ.
Trên người Long Hoàng bất chợt xuất hiện một vầng sáng trong suốt vặn vẹo, ngăn cách uy lực của tràng Long ngâm đó với thân thể của các Thiên Can thánh đồ. Nếu không làm như vậy, e rằng bọn họ sẽ phải thi triển Ngũ Hành Âm Dương giới để ngăn cản mới xong.
Lúc này, vương miện trên đỉnh đầu Long Hoàng bỗng tỏa ra vô tận kim quang rực rỡ, đồng thời uy áp của một vị quân vương uy quyền cũng trải dài ra vô tận, bình ổn cảm xúc của đám Cự Long.
Phải biết rằng, những Cự Long có thể tham gia ngâm xướng đều thuộc về Long tộc nhất mạch thuần khiết nhất, cũng chỉ có bọn họ mới đủ tư cách sống ở trong Long cốc. Lấy thân phận tổ tiên như Địa Long Tổ Cách Lý Phân, vậy mà sau khi bị phế đi năng lực cũng không thể nào tiếp tục lưu lại trong Long cốc. Từ đó có thể thấy được yêu cầu về huyết thống tại nơi này là khắt khe đến cỡ nào.
Hơn ngàn Cự Long tề tụ…! Cho dù là chia đều thì bình quân tu vi mỗi con cũng đã vượt quá cửu giai. Một lực lượng hùng hậu như vậy, ở bất kỳ địa phương nào cũng tuyệt đối là một tồn tại kinh khủng. Giả sử Long Hoàng suất lĩnh đám Cự Long này đi ra thế giới bên ngoài, chắc chắn đó sẽ là một lực lượng thừa sức nhấn chìm cả đại lục.
Cơ Động rất rõ ràng nguyên nhân khiến Long tộc không thể nào thống trị được đại lục. Đó không chỉ là bởi nguyên nhân lục đại Long tổ ngã xuống năm xưa, mà còn do một nguyên nhân trọng yếu khác, đó chính là sức sinh sản của Long tộc.
Thành viên Long tộc vừa mới ra đời đã có thực lực tối thiểu là lục giai hoặc thất giai, điều ấy không hề sai, nhưng thời gian ấp trứng của Long tộc lại quá dài. Nếu để Long tộc tự mình ấp trứng, ít nhất cũng cần phải ba ngàn năm mới hoàn thành. Nếu không phải thời gian quá dài như thế, thì làm sao trứng của Hỏa Long Vương có thể bị trộm được?
Long tộc sở dĩ đồng ý đạt thành hiệp nghị cùng nhân loại cũng là vì muốn tốt hơn cho tộc nhân. Có lực lượng từ khế ước của nhân loại phụ trợ, thời gian ấp trứng của Long tộc có thể rút ngắn hai ngàn năm. Nói cách khác, một ngàn năm sau sinh, chỉ cần có sự giúp đỡ của của khế ước là đã hoàn thành quá trình ấp trứng này.
Tràng diện thiên long tề vũ mặc dù hùng tráng, nhưng Cơ Động ngầm hiểu đây cũng chính là điều bi ai của Long tộc. Long tộc mặc dù cường đại, nhưng thực lực của nhân loại cũng tuyệt đối không thể coi thường. Cường giả nhân loại sau khi chết đi một nhóm, thì mười mấy năm sau lại có một nhóm khác ra đời. Nhưng còn Long tộc thì sao? Cả ngàn Cự Long trước mắt này nếu chết một con thì sẽ thiếu đi một con. So về mặt sinh sản, Long tộc quả thật là kém xa nhân loại.
Vì chủng tộc truyền thừa, cho nên bọn họ mới không thể không lưu lại nơi Long cốc này. Chỉ có một số rất ít Cự Long mới có thể ký kết khế ước cùng nhân loại. Ngàn đầu Cự Long này cũng chính là toàn bộ Long tộc rồi.
Một tràng Long ngâm trầm thấp từ trong miệng Long Hoàng phát ra, nhóm Cự Long phía dưới nhất thời đều an tĩnh lại, sau đó bay về phía những vách núi xung quanh sơn cốc. Nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện ở trên các vách đá chung quanh sơn cốc này có rất nhiều động phủ. Mỗi một Cự Long trước khi trưởng thành sẽ cùng cha mẹ cư ngụ trong cùng một động phủ. Chỉ có sau khi trưởng thành, mới có thể có một động phủ thuộc về mình.
Tất cả những động phủ này đều hướng về phía đỉnh núi, càng lên cao động phủ càng lớn. Rất hiển nhiên, kích thước và độ cao của động phủ trong Long cốc chính là được sắp xếp theo thực lực và uy quyền. Việc sắp xếp như vậy rất thông minh! Cửa vào Long cốc chỉ có một, đó chính là từ không trung đi xuống, mà động phủ của Cự Long cường đại nhất sẽ ở phía trên cùng. Một khi có địch nhân tập kích, bọn họ tự nhiên có thể ra mặt ngăn cản, bảo vệ tộc nhân có tu vi yếu ở bên dưới. Dĩ nhiên khả năng phát sinh tình huống ấy là hầu như không có. Cho dù là Hắc Ám Thiên Cơ có dẫn dắt Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cùng Hắc Ám Ngũ Hành đại lục công hãm Quang Minh Ngũ Hành đại lục đi chăng nữa, một khi tiến tới Long cốc này, hắn cũng phải động não xem có dám phát động công kích hay không. Bởi nơi này có tới hai đại thánh cấp cường giả thủ hộ.
Phần lớn Cự Long đã tản đi sau tiếng ngâm của Long Hoàng, trong không trung lúc này chỉ còn bốn Cự Long trôi lơ lửng, thân thể của chúng còn vượt qua đám Cự Long lúc nãy. Trong bốn Cự Long này, có một vị mà Cơ Động biết. Đó là ma thú đồng bạn của sư tổ Âm Triêu Dương, người đã đưa cho hắn lân phiến tín vật - Hỏa Long Vương.
Trừ Hỏa Long Vương ra thì ba Cự Long còn lại theo thứ tự là Kim Long Vương với thân hình trắng như tuyết, không hề có nửa phần tạp chất; Kim Cương Long Vương toàn thân gần như trong suốt, chẳng qua là hình thể nhỏ hơn Long Hoàng một chút, hơn nữa cũng không có vương miện trên đầu; và cuối cùng là Thủy Long Vương toàn thân một màu xanh lam.

Bốn Cự Long này chính là đại biểu cho bốn nhánh của Long tộc, còn gọi là tứ đại Long tộc. Mỗi nhánh chỉ có một vị Long Vương duy nhất. Về phần thuộc tính âm hay dương, vậy thì phải xem lúc bọn họ trở thành Long Vương có thuộc tính gì. Cũng không nhất định là Dương thuộc tính hoặc là Âm thuộc tính thì mới có thể trở thành Long Vương. Điều đầu tiên phải có chính là thực lực của bản thân. Long tộc là chủng tộc sở hữu ngũ đại thuộc tính, cho nên các Long Vương hoàn toàn khác biệt với Long Hoàng. Long Hoàng chính là huyết mạch truyền thừa, mỗi một đời đều chỉ có một vị Long Hoàng. Đó chính là hậu duệ của Long Hoàng cùng mẫu long trong Kim Cương Long tộc. Còn các Long Vương là do các tộc tự chọn ra, bằng vào thực lực mà tranh đấu. Cự Long có thực lực mạnh nhất chính là Long Vương. Trong quá trình chọn Long Vương, dù là Long Hoàng cũng không có quyền xen vào. Trong Long tộc, trừ Long Hoàng thì tứ đại Long Vương cũng có quyền lực không hề nhỏ.
Hỏa Long Vương liếc sơ qua liền thấy được Cơ Động đứng ở trên lưng Long Hoàng. Trong mắt hắn không khỏi toát ra thần sắc cực kỳ kinh ngạc, đến nỗi ngây cả người ra.
Một thanh âm ôn nhu từ trong miệng Kim Cương Long Vương vang lên:
- Bệ hạ! Không biết đã xảy ra chuyện gì mà Địa Long tổ vĩ đại trở nên bất an như vậy, khiến cho toàn tộc lâm vào khiếp sợ?
Long Hoàng nói:
- Không có chuyện gì đâu. Nhân loại trẻ tuổi này đã mang nữ nhi của Địa Long tổ vĩ đại đến. Do đó tâm tình lão nhân gia có chút kích động thôi.
Sau khi biết được quá khứ của Địa Long tổ. Long Hoàng đối với vị tổ tiên của mình càng thêm tôn kính.
Nghe vậy tứ đại Long Vương đều thở phào nhẹ nhõm. Thủy Long Vương ôn nhu nói:
- Không có chuyện gì là tốt rồi. Lão nhân gia mà có vấn đề gi, e rằng sẽ là đại phiền toái liên quan đến vận mệnh toàn tộc chúng ta mất. Những người tuổi trẻ này đã xảy ra chuyện gì? Sao bệ hạ ngài lại tự mình đón bọn họ vào?
Long Hoàng nói:
- Đây là do Địa Long tổ đề nghị, ta phải thi hành.
Đúng lúc này, Hỏa Long Vương rốt cục cũng đã phục hồi tinh thần, nói:
- Những nhân loại khác thì không nói, nhưng thanh niên tóc trắng này là do bệ hạ tự mình đón vào Long tộc là chuyện đương nhiên. Vốn phải là do ta đi nghênh đón mới đúng.
Long Hoàng nhất thời sửng sốt, còn ba vị Long Vương khác thì nhìn Hỏa Long Vương với ánh mắt đầy kinh ngạc. Bọn họ hoàn toàn không hiểu tại sao Hỏa Long Vương lại nói như vậy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.