Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 456: Ta chết cho ngươi xem!




Mạnh mẽ và mềm dẻo, cộng thêm năng lực gia tốc đặc thù, thân thể của chúng cơ hồ chỉ lắc một cái là có thể bay được hơn ngàn thước trong nháy mắt.
Trong nửa năm nay, Đại Diễn Thánh Hỏa Long không ngừng khiêu chiến Thập giai Cự Long, hơn nữa lại được cha mẹ chỉ điểm cho nên chúng tiến bộ vô cùng thần tốc. Mặc dù không thăng cấp, nhưng nếu so với nửa năm trước thì khả năng chiến đấu của chúng bây giờ thậm chí có thể khiến cho mấy vị Long Vương đau đầu.
Trần Tư Tuyền ngồi ở trên cổ Ngũ Lương Dịch, ngắm nhìn Cơ Động đang đứng trên đỉnh đầu Mao Đài. Bất luận Đại Diễn Thánh Hỏa Long có tăng tốc bay lượn như thế nào, Cơ Động vẫn vững vàng đứng trên đầu chúng.
Một thân bạch y tóc trắng, ánh mắt thâm thúy của Cơ Động thủy chung vẫn nhìn chăm chú về phía trước.
Lúc này cho dù linh hồn tương liên, Trần Tư Tuyền cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Nửa năm khổ tu, trên phương diện linh hồn lực Cơ Động tiến bộ không lớn, nhưng ngược lại Trần Tư Tuyền bởi vì cùng dung hợp linh hồn với hắn cho nên tiến bộ vượt bực. Hiện tại dù không tiếp xúc với thân thể Cơ Động, nhưng chỉ cần ở trong một khoảng cách nhất định, hai người vẫn có thể thực hiện linh hồn tương liên.
Lúc này bọn họ đang ngồi trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long, nhưng trên thực tế cảm giác linh hồn của họ đã dò xét ít nhất trong phạm vi mười vạn thước. Đối với Ma sư không phải là Chí Tôn cường giả, đó là chuyện hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Cho dù là Chí Tôn cường giả cũng không có mấy người có thể làm được điều này.
Đại Diễn Thánh Hỏa Long đặc biệt thích tìm đến những địa phương có mây mù mờ ảo. Nó đùa giỡn không biết mệt mỏi với đám mây trắng như bông trên không trung.
- Tư Tuyền! Nói một chút về tình huống lần này đi. Ngươi muốn ta giúp ngươi, nhưng cũng phải cho ta biết cần phải làm những gì chứ!
Thanh âm của Cơ Động vang lên từ sâu trong linh hồn Trần Tư Tuyền.
Trần Tư Tuyền nói:
- Muốn giải trừ hôn ước cũng không dễ dàng. Đối phương rất cường thế, hơn nữa còn là trụ cột của Đông Mộc đế quốc chúng ta. Phụ hoàng ta không thể ra mặt được, bởi chuyện đó ảnh hưởng rất lớn đến đế quốc. Cho nên chỉ có thể do chúng ta tự xử lý. Lần này việc ta muốn nhờ ngài chính là cạnh tranh công bằng với hắn. Chỉ cần ngài đường đường chính chính đánh bại hắn, như vậy thì chuyện này đã trở nên quá đơn giản rồi.
Cơ Động khẽ nhíu mày:
- Cạnh tranh công bằng? Cạnh tranh như thế nào? Chẳng lẽ ngươi muốn ta theo đuổi ngươi trước mặt hắn?
Cơ Động mặc dù dự liệu được chuyện này sẽ rất phiền toái, nhưng không ngờ lại rắc rối đến thế.

Trần Tư Tuyền buột miệng cười:
- Cơ Động lão sư. Đối mặt với thiên quân vạn mã ngài còn không sợ. Chỉ mỗi việc theo đuổi ta mà có thể làm khó ngài sao? Chúng ta chỉ là diễn trò thôi mà. Bất quá ngài yên tâm đi, ta sẽ không bắt ngài theo đuổi ta đâu. Chỉ cần ngài làm bạn trai của ta là được. Trước tiên ta dẫn ngài trở về, sau đó tuyên bố ngài là bạn trai của ta. Ngài cũng không cần ra mặt làm gì bởi ta nghĩ hắn sẽ tìm tới tận cửa. Đến lúc đó ngài sẽ phải toàn diện ứng phó đó.
Cơ Động nhìn Trần Tư Tuyền đang trộm cười thích thú:
- Ngươi không sợ ta cố ý thua, bán luôn ngươi đi sao?
Trần Tư Tuyền phong tình vạn chủng nhìn Cơ Động làm tim hắn đập thình thịch.
- Cơ Động lão sư! Nếu như ngài làm như vậy thì cũng không sao. Bởi vì ngài rất nhanh sẽ thấy thi thể của ta thôi. Ngài có thể không quan tâm đến ta, nhưng nếu như ta bị bắt buộc phải gả cho người khác… Ta liền chết cho ngài xem!
Cơ Động bất đắc dĩ nhìn Trần Tư Tuyền, hắn còn có thể nói gì nữa đây? Trong lòng hắn bắt đầu bối rối. Chuyện này phải làm sao mới có thể vượt qua cửa đây. Cũng không phải là qua cửa bên kia mà chính là qua cửa trong lòng mình a!
Điều hắn sợ nhất là lần này giả làm người yêu Trần Tư Tuyền, mà cuối cùng lại lộng giả thành chân thì khổ đời trai.
Cơ Động là một người biết khống chế dục vọng, bất luận là kiếp trước hay kiếp này cũng như thế. Hắn có thói quen đem mọi chuyện nắm trong tay mình. Mà chuyện tình cảm hiển nhiên là chuyện khó khống chế nhất.
Càng ở chung với Trần Tư Tuyền, hắn lại càng sợ không thể khống chế được tình cảm của mình. Một khi phát sinh điều gì ngoài ý muốn thì làm sao mà ăn nói với Liệt Diễm?
- Cơ Động lão sư, tại sao ngài không nói chuyện?
Trần Tư Tuyền khẽ cười, hỏi Cơ Động.
Cơ Động hừ một tiếng:
- Nói cái gì?
Cặp môi đỏ mọng của Trần Tư Tuyền chu ra:
- Chẳng lẽ ngài thật sự hi vọng ta gả cho người khác sao? Ngài thật không có lương tâm a!
- Hả?
Cơ Động giật mình, hai mắt trố ra nhìn Trần Tư Tuyền. Từ khi biết Trần Tư Tuyền tới nay, nàng luôn là người ôn nhu dịu dàng. Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy Trần Tư Tuyền làm nũng như vậy.
Trần Tư Tuyền cũng cảm thấy kinh ngạc. Nàng biết, có thể nói ra những lời này tuyệt không phải tính cách của Liệt Diễm, chắc hẳn là bị ảnh hưởng bởi linh hồn của thân thể này.
Từ góc độ khác thì hiện tại Liệt Diễm đã không còn là Liệt Diễm trước kia nữa. Thần trí của nàng mặc dù cường đại, nhưng bởi vì chuyển đổi thân thể cũng khiến nàng chịu một chút ảnh hưởng.
Nhìn Cơ Động ngây ra như phỗng, Trần Tư Tuyền buột miệng cười:
- Cơ Động lão sư! Bộ dạng bây giờ của ngài thật là ngốc nghếch đó!
Lúc này Cơ Động mới phục hồi tinh thần. Hắn không dám nhìn Trần Tư Tuyền nữa, bởi nụ cười của nàng đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào điên đảo.
- Cơ Động lão sư! Ngài vẫn chưa trả lời vấn đề của ta mà. Ngài thật muốn ta gả cho người khác sao?
Thần sắc Trần Tư Tuyền trở nên nghiêm túc.
Cơ Động nói:
- Đó là chuyện của ngươi. Ngươi thích gả cho ai, ta cũng không thể quyết định giúp ngươi.
Trần Tư Tuyền hỏi dồn:
- Nhưng ngài có thể quyết định ta có thể gả cho ngài mà?

Cơ Động á khẩu, hắn trầm mặc một hồi lâu rồi mới mở miệng nói:
- Tư Tuyền! Ngươi là một cô nương tốt. Nếu như ta không có Liệt Diễm… có lẽ… ta sẽ thích ngươi. Điểm này ta không phủ nhận. Ngươi có lực hấp dẫn rất lớn đối với bất kỳ nam nhân nào, với ta cũng không ngoại lệ. Nhưng trong tim ta sớm đã tràn đầy hình bóng của Liệt Diễm. Cho dù nàng không còn, nhưng ta cũng không thể vì thế mà mở lòng với ngươi, ta không thể bởi vì ngươi mà phản bội liệt Diễm.
Trần Tư Tuyền kinh ngạc nhìn Cơ Động:
- Vậy nếu có một ngày ngài thật sự yêu ta thì sao?
Cơ Động biến sắc:
- Tuyệt sẽ không như vậy. Nếu như có một ngày ta phát hiện mình không thể khống chế được tình cảm của bản thân, ta sẽ lập tức tự sát. Cho dù chưa thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của Liệt Diễm, ta vẫn muốn sớm đi tìm nàng.
- Ngài...!!!
Trần Tư Tuyền dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, trong lòng thì không ngừng đem tam đại tổ tông của tên chết bầm ra mắng. Người nàng mắng đương nhiên không phải là Cơ Động, mà chính là vị Ác Thần - một trong ngũ đại Chí Tôn của Thần giới.
Nàng cũng rốt cục đã hiểu hàm nghĩa ba chữ đó của Ác Thần. Nàng rõ ràng đã sống cùng Cơ Động nhưng lại không thể nhận nhau, sự hành hạ này chẳng phải là do lão Ác Thần tạo ra sao?
Đại Diễn Thánh Hỏa Long lúc này đã an tĩnh lại, không biết có phải bởi vì Mao Đài và Ngũ Lương Dịch cũng cảm thấy tình cảm rối rắm giữa Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền hay không. Bất quá tốc độ của chúng lại không giảm bớt chút nào.
Đường đến Đông Mộc Đế quốc rất dễ dàng, chỉ cần bay thẳng theo hướng mặt trời mọc là được.
Trần Tư Tuyền ngồi im lặng trên lưng Đại Diễn Thánh Hỏa Long. Cơ Động ngồi ở đỉnh đầu Mao Đài, nhắm hai mắt lại ngưng thần tu luyện.
Hắn đã tập cho mình một thói quen, mỗi khi sức chống cự của mình đối với Trần Tư Tuyền giảm xuống thì hắn lại nhớ về Liệt Diễm. Chỉ có bóng hình Liệt Diễm mới có thể giúp hắn xua tan bất kỳ tạp niệm nào. Mặc dù mỗi lần như vậy đều khiến hắn thống khổ đến khắc cốt ghi tâm, nhưng nếu không làm như vậy, hắn cũng không nắm chắc mình có thể chống đỡ tình cảm của Trần Tư Tuyền được bao lâu.
Tu vi tăng lên khiến tốc độ phi hành của Đại Diễn Thánh Hỏa Long đạt đến một trình độ cực kỳ khủng bố. Từ Tam Hợp sơn mạch bay tới Đông Mộc đế quốc, đối với nó mà nói chỉ cần mấy ngày là đủ.
Cơ Động mặc dù không tỏ thái độ lạnh nhạt với Trần Tư Tuyền nhưng thủy chung vẫn duy trì một khoảng cách. Ba ngày trôi qua đi trong bầu không khí đạm mạc giữa hai người.
Trần Tư Tuyền không tiếp tục quấy rầy Cơ Động, bởi nàng biết với Cơ Động càng nóng vội càng sẽ càng phản tác dụng.
Ba ngày qua, tổng cộng số câu hai người nói với nhau cũng không vượt quá mười đầu ngón tay. Cơ Động giữ khoảng cách với nàng, nàng cũng vui vẻ chấp nhận. Dục tốc bất đạt, tất cả kế hoạch trong lòng của Trần Tư Tuyền chính là muốn bắt đầu từ Đông Mộc đế quốc.
Đến chập tối, Đại Diễn Thánh Hỏa Long theo chỉ dẫn của Cơ Động đáp xuống một mảnh rừng rậm.
Cơ Động từ trên người Mao Đài nhảy xuống, vỗ vỗ trên đầu nó:
- Tối nay chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này. Ngươi tự đi tìm chút gì ăn đi.
Mao Đài và Ngũ Lương Dịch gật gật đầu, thân thể khổng lồ bay vút lên trời. Đối với bọn chúng mà nói, chỉ có tinh hạch của cao giai ma thú mới là thức ăn tốt nhất, những đồ ăn mà Cơ Động có đương nhiên khó có thể hấp dẫn chúng.
Trần Tư Tuyền ngẩng đầu nhìn Đại Diễn Thánh Hỏa Long bay đi, trong lòng chợt động. Nàng chậm rãi đi tới bên cạnh Cơ Động, bất ngờ nhanh chóng ôm lấy cánh tay phải của hắn.
Cơ Động không hề phòng bị, nhất thời bị nàng ôm cứng lấy cánh tay. Hắn vô thức giãy dụa một chút nhưng Trần Tư Tuyền lại ôm vô cùng chặt. Thân thể mềm mại cùng với xúc cảm từ da thịt co dãn của nàng khiến Cơ Động bị kích thích mãnh liệt. Cảm giác mê người như vậy đủ để khiến hắn biến thành thú a!
- Tư Tuyền! Ngươi làm cái gì vậy?
Cơ Động giật mình nói.
Trần Tư Tuyền nói gì cũng không chịu buông tay Cơ Động, nàng hừ mũi:
- Không làm gì hết. Mấy ngày qua ngài không để ý đến ta. Chúng ta sắp tới Đông Mộc đế quốc rồi, ngài còn muốn tiếp tục như vậy sao? Chớ quên ngài tới đây với thân phận là người yêu của ta đó. Bây giờ chúng ta phải tập trước chứ. Chẳng qua là ôm cánh tay của ngài thôi, có gì quá đáng đâu?
Yêu cầu này của nàng dĩ nhiên không tính là có gì quá đáng, nhưng vấn đề chính là sức hấp dẫn siêu cường của thiên hạ đệ nhất mỹ nữ như nàng, có mấy ai dám vỗ ngực tuyên bố có thể chống cự?

Không đợi Cơ Động mở miệng, Trần Tư Tuyền đã tiếp tục nói:
- Cơ Động lão sư! Ta đang thuê ngài mà. Ngài kiên trì một chút đi. Ta là nữ nhân còn không để ý, ngài là một đại nam nhân còn băn khoăn cái gì. Để ta ôm một chút có mất tí thịt nào đâu? Vì giá trị của một trong Thập đại danh tửu, ngài hãy thể hiện một chút. Vì Liệt Diễm, ngài phải cố gắng lên.
Trần Tư Tuyền chủ động nhắc tới nguyện vọng cuối cùng của Liệt Diễm như vậy thì Cơ Động còn có thể nói gì? Chân mày hắn vẫn nhíu lại, bị Trần Tư Tuyền ôm tay như vậy tuyệt đối là một loại hành hạ khiến cho người ta gần như không thể nào chịu được. Muốn phạm tội quá đi mất! Nhất là Trần Tư Tuyền tựa hồ không biết thân thể mềm mại của nàng có những bộ vị mẫn cảm đang đè lên cánh tay của hắn.
Cơ Động bất đắc dĩ nói:
- Tư Tuyền! Không cần tập có được không? Chờ đến khi tới Đông Mộc đế quốc, ta nhất định phối hợp với ngươi.
Hắn hiện tại chỉ muốn nhanh chóng vượt qua cửa ải này mà thôi.
Trần Tư Tuyền nghiêng đầu nhìn hắn:
- Đến Đông Mộc đế quốc ngài sẽ phối hợp với ta sao? Thật chứ?
Cơ Động vội vàng gật đầu như gà mổ thóc:
- Thật! Đương nhiên là thật!
Trần Tư Tuyền buột miệng cười:
- Cũng không còn sớm nữa. Chúng ta tạm thời là tình nhân mà, đến lúc đó không phải chỉ là thân thể tiếp xúc thân mật, mà cách nói chuyện của ngài đối với ta cũng phải thay đổi một chút. Không thể lạnh lùng giống như bình thường, một chút thân mật cũng không có. Nếu không họ sẽ dễ dàng đoán ra được, bọn họ không dễ lừa đâu!
Cơ Động biết rõ yêu cầu của Trần Tư Tuyền đã vượt quá giới hạn ban đầu của hắn, nhưng vì để vượt qua cửa ải này, hắn đành phải gật đầu. Cho dù thực lực của Trần Tư Tuyền không bằng hắn, nhưng trừ phi Cơ Động phải làm cho nàng bị thương nặng thì mới mong thoát khỏi cảnh bị ôm cứng cánh tay như thế này.
Cơ Động thầm nhủ: “Tuyệt không để cho Trần Tư Tuyền dễ dàng đến gần mình nữa. Nàng chẳng lẽ không biết sức hấp dẫn của mình lớn như thế nào sao?”
Cho dù là người của hai thế giới, nhưng thân thể hiện giờ của hắn vẫn triệt để là xử nam đó! Xử nam thật sự là rất nhạy cảm mà!
Thấy Cơ Động đáp ứng, Trần Tư Tuyền lúc này mới hài lòng buông tay hắn ra. Nhìn Cơ Động mặt đỏ ửng, trong lòng nàng không khỏi đắc ý.
Mấy ngày nay Trần Tư Tuyền vẫn luôn tỏ vẻ bình thường, không hề quan tâm đến hắn. Bây giờ bỗng dưng làm khó dễ, quả nhiên khiến cho Cơ Động trở tay không kịp. Trần Tư Tuyền phát hiện mình quả thật càng ngày càng có tiềm chất của Tiểu Ma Nữ a!
- Tư Tuyền! Ta đi tắm rửa một chút.
Vừa nói xong, Cơ Động căn bản không dám dừng lại mà phóng người lên, trực tiếp dùng Phượng Vũ Long Xà Biến, cả người giống như mũi tên bắn đi, trong chớp mắt liền biến mất.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Trần Tư Tuyền rốt cục nhịn không được mà cười khúc khích. Tiểu Cơ Động, chàng rốt cuộc cũng động tâm rồi sao? Thật ra ta không phải là muốn chàng phản bội Liệt Diễm đâu! Chỉ cần có thể tìm cơ hội để cho chàng nói ra ba chữ kia, chúng ta không phải có thể ở cùng một chỗ sao? Chàng thật là ngốc nghếch.
Phù…phù…!!!
Cơ Động nhanh chóng rời đi, trước tiên là đem toàn bộ linh hồn lực của mình bạo phát, dùng tốc độ nhanh nhất tìm một con sông. Sau đó cả người trực tiếp lao ùm vào giữa sông.
Nước sông mát mẻ thấm ướt toàn thân, mượn cảm giác lạnh như băng này làm dục hỏa đang hừng hực trong lòng hắn giảm đi. Chỉ có chân chính tiếp xúc với Trần Tư Tuyền, mới biết được sức hấp dẫn của nàng kinh khủng đến nhường nào.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.