Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 50: Bốn lần Ma kỹ tổ hợp (Thượng)




- Chúc Dung?
Cái tên rất có khí phách. Cơ Động nhớ rất rõ ràng, trong truyền thuyết thần thoại của kiếp trước, Hỏa Thần có tên là Chúc Dung.
Vóc người Chúc Dung cực kỳ cao lớn, so với Cơ Động mười bốn tuổi cao hơn đến hai cái đầu, bả vai rộng lớn, trên trán tràn ngập khí tức cuồng bạo, khuôn mặt không giận mà có uy. Mái tóc bạc trên đầu hắn chứng tỏ một điều là hắn cũng không còn trẻ tuổi nữa. Mặc dù không có bất cứ áp lực gì phóng thích, nhưng ở trước mặt hắn, Cơ Động lại có cảm giác như muốn không thở nổi nữa.
- Chào ngài, Chúc Dung sư phụ.
Cơ Động khom người hành lễ.
Chúc Dung gật đầu:
- Học tập với ta, chỉ có một yêu cầu duy nhất, không sợ chịu khổ. Hiểu rõ chưa? Được rồi, trước hết cho ta xem ma lực song hỏa hệ của ngươi đi.
Vừa nói, hắn vừa giống như Chúc lão nhị hôm qua, giơ tay phải lên, ấn mạnh vào lồng ngực Cơ Động.
Cơ Động không khỏi âm thầm cười khổ. Chẳng lẽ bí mật về cực hạn song hỏa của mình cũng không cách nào giữ được hay sao? Bàn tay của Chúc Dung rất lớn, đặt trên lòng ngực Cơ Động, hắn chỉ cảm thấy một trận ấm áp từ lòng bàn tay hắn truyền đến.

- Bây giờ?
Cơ Động nghi hoặc hỏi.
Chúc Dung gật đầu:
- Ngay bây giờ. Ta không thích người khác nghi ngờ lời ta nói, điều này ngươi cũng phải nhớ cho kỹ.
Quang mang trong mắt Cơ Động chợt lóe, ma lực trong cơ thể trong nháy mắt điều động, lần này Cơ Động đã có kinh nghiệm, cũng không dùng phương pháp Âm Dương Thần Tỏa mà ẩn giấu luồng Âm Dương lốc xoáy của mình, chỉ có lặng lẽ ẩn giấu đi thuộc tính hai loại cực hạn song hỏa mà thôi, làm cho luồng Âm Dương lốc xoáy trong lòng ngực biến thành hai màu đỏ, lam.
Hỏa diễm hai màu đỏ, lam đồng thời bốc lên từ trên hai tay hắn, khỏa hai màu đen, trắng độc nhất vô nhị lặng yên ngưng tụ trên đầu hắn.
Tay phải vẫn đặt trước ngực Cơ Động, cặp mắt Chúc Dung nhất thời sáng lên, la lớn một tiếng:
- Được, quả thật đúng là như vậy.
Thanh âm Chúc Dung thật lớn, làm cho cả đại sảnh tầng một cũng phải rung lên một chút. Ánh mắt mọi người nhất thời tập trung về phía Bính Đinh Song Hỏa trên hai tay Cơ Động. Bất quá cũng không có ánh mắt người nào dám tập trung lên người vị lão nhân này.
- Được rồi, ngươi đi theo ta.
Vừa nói Chúc Dung vừa thu hồi tay phải lại, quay đầu đi ra khỏi đại sảnh.
Cơ Động thu hồi Bính Đinh Song Hỏa, lặng đi một chút, nhưng vẫn đi theo. Quá trình tập hợp tại đại sảnh đã xong rồi sao? Thiên Can Học Viện đúng là một nơi kỳ quái.
Thân hình Chúc Dung to lớn, bước chân tự nhiên cũng không nhỏ, một già một trẻ, trong nháy mắt đã ra khỏi đại sảnh. Mãi đến khi bọn họ khuất hẳn, ở một góc trong đại sảnh, Thủy Nhược Hàn mới nói với Long Thiên đang đứng bên cạnh:
- Lão Ngũ, nghe nói hôm qua Chúc lão và Thủy lão lại làm ầm ĩ lên trong ban giám hiệu đó.
Long Thiên cười hắc hắc:
- Ngươi không thấy đích thân Chúc lão đã đến đây hay sao? Tiểu tử Cơ Động kia cũng bị hắn dắt đi rồi. Không biết dắt đi làm gì.

Thủy Nhược Hàn hạ giọng:
- Đừng nói là Chúc lão định tự mình dạy hắn đi. Từ sau Phất Thụy lão đại đến nay, Chúc lão cũng không có dạy thêm bất cứ đệ tử nào nữa.
Long Thiên cười khổ:
- Không gì không có khả năng cả. Âm Dương Song Hỏa Hệ, trước giờ ngươi từng nghe nói qua chưa? Chắc hai năm nữa, ta cũng nên tốt nghiệp rồi. Những gì chúng ta có thể học tạo Thiên Can Học Viện cũng không còn nhiều nữa. Sau khi đạt đến mười người đứng đầu học đường, cũng không còn sư phụ chỉ điểm nữa, tất cả đều do tự thân tu luyện. Ta cũng không muốn trong tương lai không lâu sau bị hạ cấp xuống đâu. Giữ vị trí thứ năm trong Âm Dương Học Đường mà tốt nghiệp, tựa hồ cũng không tệ rồi.
Thủy Nhược Hàn cười nói:
- Lão Ngũ, ngươi cũng không cần lo lắng như vậy, tiểu tử kia chỉ mới có mười bốn cấp ma lực, muốn đuổi theo kịp chúng ta cũng còn quá sớm đó.
Long Thiên trừng mắt liếc hắn một cái:
- Ngươi không biết cái gì gọi là tính trước tương lai hay sao? Phất Thụy lão đại đã đi vắng khá lâu rồi, nghe nói phải đi đến Bắc Thủy Đế Quốc. Không biết đến khi hắn trở về phát hiện mình có thêm một tiểu sư đệ sẽ phản ứng như thế nào. Ngươi nhớ kỹ, sau này cũng không nên trêu chọc vào tiểu tử Cơ Động kia. Ta vừa mới nghe nói, khi nãy trong phòng ăn, Chúc lão nhị đã kêu hắn một tiếng tiểu đệ đệ. Bối phận này, có chút lộn xộn rồi.
o0o
Chúc Dung dắt theo Cơ Động đi sâu vào bên trong Âm Dương Học Đường. Đang đi, hắn bỗng hỏi Cơ Động:
- Trước giờ Dương Bỉnh Thiên có dạy ngươi gì không?
Cơ Động lắc đầu. Hắn nhìn ra được,vị lão sư mới nhận của mình là một nhân vật hết sức có vai vế trong học viện, trong lòng mặc dù rất thắc mắc nhưng cũng không nói ra.
Chúc Dung gật đầu nói:
- Không dạy là tốt rồi, đỡ làm hỏng mất gã đệ tử này của ta.
Nghe những lời này của Chúc Dung, trong lòng Cơ Động nhịn không được. Ở trong lòng hắn, sự giúp đỡ của Dương Bỉnh Thiên đối với hắn vốn không gì có thể thay thế được, không có Dương Bỉnh Thiên, làm sao hắn có thể biết được Liệt Diễm, làm sao có được như ngày hôm nay:
- Dương viện trưởng là một vị lão sư rất giỏi. Xin ngài không nên sỉ nhục hắn.
- Sỉ nhục?

Chúc Dung ha ha cười:
- Hắn còn không xứng để ta phải sỉ nhục.
Cơ Động lập tức dừng bước, lạnh lùng nhìn Chúc Dung:
- Ta không cần ngươi ở đây mà chê bai sư phụ của ta.
Nói xong hắn xoay người bước đi. Ở một phương diện nào đó, Dương Bỉnh Thiên có thể xem như là ân nhân của hắn. Tuy rằng hắn đã pha chế rượu bốn năm nay trả ơn cho Dương Bỉnh Thiên, nhưng mà nghĩ đến phần nhân tình này, hắn quyết không cho phép bất cứ ai có thể si nhục Dương Bỉnh Thiên. Hắn đương nhiên hiểu rõ, chính mình không có khả năng là đối thủ của Chúc Dung, động thủ với hắn chỉ có thể tự rước lấy nhục mà thôi. Chỉ có một cách phản kháng duy nhất chính là cự tuyệt.
Cơ Động vừa mới bước được hai bước, đột nhiên, trong hành lang trước mặt, một tầng hồng sắc quang bích chợt dâng lên, chặn hết đường đi của hắn. Thanh âm của Chúc Dung từ phía sau truyền đến:
- Ngươi nói không cần là có thể không cần hay sao? Muốn nhận được sự tán thành cùng với tôn trọng của người khác, nhất định phải thể hiện ra thực lực của mình mới được. Màn Bính hỏa Quang bích phòng ngự này, cường độ tương đương với một Bính Hỏa Ma sư vừa mới đột phá ba quan, cấp bậc Đại sư thi triển ra. Chỉ cần ngươi có thể phá vỡ được nó, ta sẽ thu hồi lời nói vừa rồi, đồng thời cũng sẽ cho ngươi một lời giải thích.
Cơ Động xoay người nhìn lại, chỉ nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Chúc Dung. Trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ ngạo khí, quang mang trong ánh mắt nhất thời giống như bốc cháy lên vậy. Sự khinh người quá đáng cùng với sự khuất nhục vì thực lực áp chế nhất thời làm cho khí tức cả người hắn phát sinh biến hóa. Hai tay rất nhanh nắm lại, hai màu trắng đen nương theo Bính Đinh Song Hỏa nhanh chóng bốc lên, ngưng tụ lại trên đỉnh đầu của hắn.
Vào lúc này, Cơ Động phảng phất như cảm nhận được sự uy nghiêm của hai đại quân vương, cũng giống như lúc đối đầu với Băng Tuyết Cự Long Phong Sương vậy, một cỗ ý chí oai nghiêm lẫm liệt không thể bị xâm phạm đang không ngừng dâng lên trong lồng ngực hắn. Luồng Âm Dương lốc xoáy bắt đầu xoay chuyển kịch liệt với một tốc độ trước giờ chưa từng có.
Lúc trước khi đối mặt với Băng Tuyết Cự Long, thực lực quả thật chênh lệch quá lớn, mặc dù Cơ Động cũng đã đạt đến trạng thái tinh thần như hiện tại, nhưng cũng không thể phát động ra công kích được. Nhưng lúc này, uy áp mà Chúc Dung phát ra tựa hồ cũng không kém Băng Tuyết Cự Long chút nào, ngạo ý trong lòng hắn lại một lần nữa hoàn toàn hòa hợp với ý chí của hai đại quân vương.
Nhìn khí thế của hắn, trong mắt Chúc Dung hiện ra một tia kinh ngạc cùng với tán thưởng, âm thầm gật đầu. Hỏa Hệ ma sư, quan trọng nhất chính là ý chí quyết không lùi bước.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.