Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 53-2: Lôi Đế khiêu chiến (Hạ)




Bất quá Cơ Động cũng không thể yên ổn ăn hết bữa cơm này. Cơ Dạ Thương vừa mới đi, hai người quen thuộc đã đến thế vị trí của hắn, đúng là hai người trong Âm Dương Học Đường phân biệt đứng vị trí thứ năm Giáp Mộc Đại Tông Sư Long Thiên và thứ sáu Nhâm Thủy Đại Tông Sư Thủy Nhược Hàn.
Cơ Động gật đầu với hai người:
- Hai vị học trưởng, có chuyện gì thế?
- Mười ngày không gặp rồi, Cơ Động, sau khi gia nhập vào Âm Dương Học Đường, cảm giác thế nào?
Long Thiên mỉm cười hỏi.
Cơ Động mỉm cười:
- Cũng tốt.
Thủy Nhược Hàn nói:
- Cơ Động, ta đây cũng đi thẳng vào vấn đề luôn, nghe nói ngươi có quan hệ khá tốt với Chúc lão nhị, chúng ta cũng rất ngưỡng mộ lão nhân gia người. Có thể giúp đỡ chúng ta dẫn kiến lão hay không? Chúng ta mời lão ăn cơm, các khách sạn bên trong Trung Nguyên Thành, hắn muốn chọn cái nào cũng được.

Trong lòng Cơ Động vừa chuyển, rất rõ ràng, Thủy Nhược Hàn và Long Thiên là bởi vì vũ khí ma lực mà đến đây. Xem ra, Chúc lão nhị quả thật là một cái bánh ngọt thơm mát a!
- Hai vị học trưởng, ta chỉ có thể giúp các ngươi báo cho hắn một tiếng, về phần hắn có đồng ý hay không, ta không bảo đảm a!
Đối với hai vị học trưởng này, từ sau khi thấy bọn họ thi triển ra Ma kỹ tổ hợp trị liệu thần kỳ kia, trong lòng Cơ Động cũng có chút khâm phục.
Trong mắt Long Thiên và Thủy Nhược Hàn toát ra vẻ mừng rỡ, Thủy Nhược Hàn nói:
- Như vậy làm phiền học đệ rồi. Sau này ngươi có chuyện gì cần trợ giúp, cứ việc đến tìm chúng ta. Nói thế nào đi nữa, chúng ta cũng đã ở trong Học Viện hơn hai mươi năm, đối với nơi này cũng có chút quen thuộc.
- Được.
Cơ Động cũng không có khách khí, lập tức đồng ý.
Đúng lúc này, một thanh âm bất thình lình vang lên từ cửa phòng ăn:
- Ai là Cơ Động?
Thanh âm đột nhiên xuất hiện này trầm thấp mà hùng hậu, mỗi một lời dường như đều ẩn chứa một lực lượng mang tính chất bạo phát vậy, khiến cho kẻ khác phải sinh ra cảm giác run rẩy tận đáy lòng vậy.
Long Thiên và Thủy Nhược Hàn đang ngồi đối diện Cơ Động, nhất thời chấn động trong lòng, lập tức quay đầu nhìn ra cửa. Cơ Động cũng nhìn xuyên qua khe hở giữa hai người mà nhìn lại. Chỉ thấy ngay tại cửa vang đang có một gã tráng hán nhìn qua tựa như là Thiết Hán vậy.
Mái tóc trên đầu cắt ngắn, màu tím sẫm, dựng đứng như cương châm. Thân hình cao ít nhất hai thước, nhìn qua cỡ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Cho dù là vị Hạ Thiên lão sư của Cơ Động trước đây trong Ly Hỏa Học Viện cũng phải thua kém người này vài phần. Trên gương mặt góc cạnh thể hiện vẻ cương nghị cùng với cường hãn. Trên người mặc một bộ trang phục màu tím sẫm, không giống như bất cứ giáo phục của một hệ nào trong Học Viện. Nếu nói sự cường hãn của Chúc Dung là sự trầm ổn, nội uẩn thâm thúy, thì sự cường hãn của người này hoàn toàn bộc lộ hết ra ngoài, khí thể bá đạo cực độ.
Trong phòng ăn lúc này, vừa có các đệ tử của Âm Dương Học Đường, vừa có các lão sư nữa, không ai không phải là nhân tài kiệt xuất trong giới ma sư, nhưng mà ngay khi người này xuất hiện, cả phòng ăn lập tức tĩnh lặng hẳn. Cơ Động có thể nhìn thấy rõ ràng, trong mắt tất cả mọi người đều toát ra thần sắc sợ hãi. Một người có thể trấn áp toàn trường, sẽ dựa vào cái gì đây? Duy nhất chỉ có thể bằng thực lực mà thôi.
Long Thiên hạ giọng thì thào:
- Lôi Đế đã trở về.
- Ai là Cơ Động?
Lôi Đế Phất Thụy đứng ở cửa phòng ăn lại hỏi một lần nữa. Ánh mắt thô bạo, lạnh lùng tựa như lôi điện, ánh mắt tựa như nhìn xuyên thấu tất cả, lần lượt quét qua từng người trong phòng ăn.
Buông mớ thức ăn trong tay, Cơ Động chậm rãi đứng lên:

- Là ta.
Ánh mắt Phất Thụy lóe lên, trong nháy mắt xuyên qua mấy chục thước bắn thẳng về phía Cơ Động. Ánh mắt hai người trực tiếp đối mặt nhau. Cơ Động chỉ cảm thấy hai mắt mình phảng phất giống như là bị kim đâm vào vậy, nhất thời cảm nhận được áp lực thật lớn trước giờ chưa từng có. Đó chính là uy áp về mặt tinh thần.
Lần gặp mặt này giữa Cơ Động và Phất Thụy, được người đời sau gọi là lần đối mặt đầu tiên giữa Bạo Quân và Lôi Đế. Không hề nghi ngờ, cấp bậc Cơ Động vẫn chưa đến hai quan, hoàn toàn lâm vào hạ phong. Thân thể thoảng run lắc một chút, trong đầu chợt trống rỗng. Hai tay đồng thời chụp lên bàn, nhanh chóng nắm chặt lại, nhưng hắn cũng đã ổn định được thân thể, cũng không có bị té ngã.
Lôi Đế Phất Thụy nhìn thấy vẻ mặt còn có chút non nớt của Cơ Động, trong đáy mắt nhất thời hiện lên một tia hoang mang cùng với nghi hoặc. Nhưng câu nói tiếp theo của hắn lại làm cho toàn bộ phòng ăn xôn xao một trận.
- Cơ Động, ngươi có dũng khí tiếp nhận khiêu chiến của ta hay không?
Mỗi một lời phát ra từ trên miệng của hắn đều giống như một tiếng sấm, không ngừng nổ vang trong tai Cơ Động, khí thế bức người trong nháy mắt bộc phát làm cho hắn có chút không thở nổi.
- Không nên chấp nhận lời khiêu chiến, quy định của Học Viện, khi đệ tử Âm Dương Học Đường có địa vị cao khiêu chiến đệ tử cấp thấp hơn, người kia có quyền không tiếp nhận.
Hắn và Thủy Nhược Hàn đều đồng thời đứng bật dậy. Dù sao hắn cũng đang ngồi cùng bàn với Cơ Động.
Thủy Nhược Hàn cau mày nói:
- Phất Thụy lão đại, ăn hiếp ma mới, tựa hồ cũng không phải là phong cách của ngươi.
Lôi Đế lạnh lùng quắc mắt nhìn hai người bọn họ một cái:
- Câm miệng. Đây là chuyện của ta và hắn. Cơ Động, ngươi có dám nhận khiêu chiến hay không?
Trong cả phòng ăn này, cũng chỉ có mình Cơ Động mới biết rõ lời khiêu chiến của Lôi Đế Phất Thụy là có mục đích gì. Vị phân hội trưởng của Điều Tửu Sư Công Hội phân hội Trung Nguyên Thành này đang đến đây để trả thù vụ mất mặt hôm trước.
- Thời gian, địa điểm?
Câu trả lời của Cơ Động ngắn gọn, dứt khoát. Lời hắn vừa nói ra, cũng làm cho trong phòng ăn vang lên một tiếng kinh hô. Ánh mắt vài nữ nhân trong phòng đã giật mình không hề úy kị, nhìn thẳng vào Cơ Động, trong mắt đã toát ra vài phần quang mang lo lắng, cuống quít kỳ dị.
Một gã trung niên lớn tuổi, hẳn là một lão sư, đứng lên:
- Phất Thụy, ngươi không nên hồ đồ. Cơ Động chỉ vừa mới gia nhập Âm Dương Học Đường thôi.
Lôi Đế cũng không có nhìn lại, lạnh lùng nói:

- Ta đã nói rồi, đây là chuyện giữa ta và hắn.
Cho dù đó là một lão sư đi nữa, hắn cũng không nể mặt mũi chút nào, sự bá đạo cường hãn kia cũng không phải mới hình thành ngày một ngày hai.
Ánh mắt nhìn thẳng Cơ Động, Phất Thụy nói:
- Thời gian, địa điểm do ngươi quyết định.
Ánh mắt Cơ Động lạnh như băng, không thua kém đối phương chút nào. Từ sau cái bàn bước ra, từng bước từng bước đi thẳng đến trước mặt Lôi Đế Phất Thụy:
- Ngay bây giờ, trong phòng của ta. Hi vọng ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng.
Long Thiên và Thủy Nhược Hàn khi nãy bị Lôi Đế Phất Thụy quắc mắt nhìn một cái, sắc mặt đã có chút tái nhợt. Bây giờ nhìn thấy Cơ Động bình thản như vậy đi đến trước mặt Phất Thụy, trong mắt hai người không khỏi hiện lên một tia khâm phục. Trong các đệ tử của Thiên Can Học Viện, dám trực tiếp tiếp nhận lời khiêu chiến của Lôi Đế, hơn nữa về mặt khí thế cũng không rơi xuống hạ phong chút nào, hơn mười năm nay, Cơ Động là người đầu tiên. Hơn nữa, hắn tựa hồ như còn đang khiêu khích Lôi Đế nữa.
Một nữ đệ tử hạ giọng nói:
- Có chuyện để xem rồi. Đúng là Hỏa Hệ bị làm loạn lên rồi.
Một nữ đệ tử khác ngồi bên cạnh nàng cười khì một tiếng:
- Là nội loạn hay là ngoại loạn đây? Ngươi nói là Lôi Đế hay là Cơ Động làm loạn?
- Cả hai người luôn. Nghe nói Cơ Động chỉ mới có mười bốn tuổi thôi. Còn nhỏ như vậy mà khí thế đã không nhỏ chút nào. Xem ra Hỏa Hệ đã xuất hiện một ngôi sao mới rồi.
- Hỏa Hệ ma sư chú trọng về khí thế. Năm xưa Lôi Đế còn có danh hiệu là Ánh Mắt Giết Người. Cơ Động có thể trở thành ngôi sao mới của Hỏa Hệ hay không ta không biết, nhưng ta có thể khẳng định, nếu như không ai ngăn cuộc chiến này lại, hắn không chết cũng tàn phế. Ngươi tốt nhất nên nguyện cầu cho hắn đi…




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.