Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 671: Thôn Phệ Thánh Thú Không Dễ Dàng





- Chuyện gì xảy ra? Tại sao Hắc Ám Thiên Cơ lại rút quân?
Các Thống soái Quang Minh đại quân trở lại cứ điểm khó hiểu hỏi nhau, với cục diện vừa rồi, Hắc Ám đại quân đã chiếm cứ toàn diện ưu thế, lẽ ra tiếp tục tiến công mới đúng. Khi đó bên quang minh sẽ sử dụng hồi mã thương nhờ phòng ngự cứ điểm sát thương đối thủ.
Cơ Vân Sinh nhíu mày:
- Chỉ có một khả năng, đó chính là ma lực của Hắc Ám Ma Quân đã tiêu hao gần như khô kiệt nên Hắc Ám Thiên Cơ không muốn mạo hiểm.
Quang Minh Thiên Cơ nói:
- Không đơn giản như thế, Ma Sư của bọn họ khôi phục thì chúng ta cũng như thế. Lần sau đám người tiến hành công kích, chúng ta đã có ưu thế của địa lợi. Muốn hao hết ma lực Ma Sư bên ta thì bọn họ cũng không dễ chịu, tình huống không khác gì nhau. Vừa rồi ta nhìn thấy đối phương đã đem khí giới công thành đẩy lên nhưng không biết nghĩ như thế nào lại đột nhiên rút lui.
- Mặc kệ, dù sao chiến đấu đã tạm thời chấm dứt, không có chuyện của ta, mệt chết đi được, ta muốn đi nghỉ một chút.
Cúc Hoa Trư nhảy lên lỗ châu mai nói, bộ dáng hiện tại của nó rất mệt. Bất quá được nó trợ giúp, một lần tấn công đánh chết 3000 Hắc Ám Ma Sư, có thể nói nó là công thần hàng đầu.
- Chờ một chút!

Quang Minh Thiên Cơ đột nhiên lên tiếng, hắn sải bước tới bên cạnh Cúc Hoa Trư.
Cúc Hoa Trư sửng sốt một chút nhìn hắn hỏi:
-Sao vậy? Không cho ta đi nghỉ ngơi ah! Yên tâm đi, ta sẽ không ăn quá nhiều lương thực của quá nhiều, chừng ngàn cân là được rồi.
Ánh mắt Quang Minh nhìn chăm chú vào người Cúc Hoa Trư rồi lắc đầu:
- Không phải vấn đề ăn uống. Cúc Hoa Trư, ngươi có cảm thấy thân thể khác lạ chỗ nào hay không?
Đôi mắt ti hí của Cúc Hoa Trư chớp chớp đáp:
- Không có! Chỉ là ma lực tiêu hao khá lớn, có chút mệt mỏi mà thôi. Làm sao vậy?
Quang Minh Thiên Cơ nhíu mày:
- Trên người ngươi có một tia hắc khí hiện lên, chẳng lẽ là ta nhìn lầm rồi? Ngươi đừng động đậy, để cho ta nhìn kỹ.
Vừa nói, hai mắt Quang Minh Thiên Cơ nhắm lại, Thiên Cơ nhãn giữa mi tâm chậm rãi mở ra, một đạo kim sắc thần quang khẽ quét qua Cúc Hoa Trư.
Cúc Hoa Trư cảm giác toàn thân mình bị nhìn thấu, nói không nên lời, thân thể mập mạp uốn éo:
- Trần trụi nhìn người ta như vậy sao? Người ta sẽ xấu hổ đó.
Bộ dáng nhăn nhó của nó làm cho người ta ôm bụng cười.
Thiên Cơ Nhãn chậm rãi khép lại, Quang Minh Thiên Cơ nhẹ nhàng thở ra, hắn mở mắt nhìn Cúc Hoa Trư nói:
- Có thể là ta bị hoa mắt, xác thực không có vấn đề gì. Bất quá, ngươi đã cần nghỉ ngơi, chúng ta sẽ đi cùng ngươi.
Cúc Hoa Trư sửng sốt một chút hỏi:
- Làm gì? Đã lâu không gặp, muốn giao thông với ta sao?
Quang Minh Thiên Cơ tức giận quát:
- Giao thông cái rắm, là bảo vệ ngươi. Chính ngươi không có năng lực chiến đấu. Chẳng lẽ ngươi không biết, một khi Hắc Ám Thiên Cơ đánh lén, mục tiêu thứ nhất nhất định là ngươi. Cắn nuốt ngươi là ngũ hành của hắn đều đủ tăng lên tới tu vi Thần cấp.
Cúc Hoa Trư khinh thường hừ một tiếng:

- Nói thối không ngửi được. Đúng là không có kiến thức! Ngươi cho rằng thôn phệ Thánh Thú dễ dàng như vậy ah! Ngươi đã quên lần trước hắn thôn phệ huynh đệ của ta như thế nào? Không có hắc ám tế đàn và thôn phệ đại trận, cho dù hắn là thần cũng không thôn phệ được ta. Ngươi cho rằng hắc ám tế đàn dễ dàng bố trí à? Vì thế, ta hiện tại an toàn vô cùng. Hắc Ám Thiên Cơ cho dù muốn muốn đối phó ta, cũng phải xây dựng một cái hắc ám tế đàn, chẳng lẽ chúng ta còn không phát hiện được? Hơn nữa, hiện tại hắn không có thần chi khế ước. Chẳng những phải bày ra tế đàn, còn bắt được ta, dùng tu vi linh hồn của ngươi, nếu như Hắc Ám Thiên Cơ đến, các ngươi thể không phát hiện được sao? Ta tin tưởng, không có ngàn năm thời gian chuẩn bị tài liệu, hắc ám tế đàn không có khả năng xuất hiện. Được rồi, ta đi ngủ.
Vừa nói, Cúc Hoa Trư rung đùi đắc ý từ lỗ châu mai xuống, uốn éo cái mông nhỏ đi.
Thiên Cơ có chút bất đắc dĩ lắc đầu cung kính nói với Cơ Vân Sinh:
- Điện hạ, chúng ta đi theo chân nó. Cơ Động từng nói qua, bảo hộ Cúc Hoa Trư là một trong chuyện trọng yếu nhất sau khi bắt đầu thánh chiến.
Cơ Vân Sinh nói:
- Chờ một chút, Thiên Cơ. Cơ Động....
Tuy rằng Cơ Vân Sinh hắn biết rõ ở thời điểm này mình không nên hỏi thăm về Cơ Động trước mặt mọi người nhưng hắn vẫn không cầm lòng nổi. Hắn có hai tôn tử, Cơ Dạ Thương thân là thái tử đế quốc, khoảng cách kế vị đã không xa, trong lòng Cơ Vân Sinh luôn áy náy với Cơ Động dù Cơ Động đã nhận người ông như hắn. Trước kia khi nhi tử chết đi, hắn đau khổ vô cùng, sau nhận lại Cơ Động, hắn luôn muốn đền bù mọi tổn thất. Nhưng Cơ Động lại chưa từng cho hắn cơ hội nào, Cơ Động đã trở thành Thánh Vương cùng Quang Minh Thiên can Thánh đồ lẻn vào Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục mà không nói cho hắn một câu. Cơ Vân Sinh nghĩ rằng Cơ Động vẫn chưa tha thứ cho hắn nên mới làm vậy, lúc này dù có cơ trí đến mấy hắn cũng rất kích động. Thiên Cơ thoáng chần chờ một chút mới lên tiếng:
- Trước đó chúng ta gặp phải cường địch, tuy gặp nguy hiểm nhưng không sao. Cơ Động vì cứu mọi người mà bị thương, cho nên mới chưa thể trở về được. Hiện tại Tư Tuyền đan g chăm sóc hắn, chờ thương thế tốt lên sẽ trở lại chiến trường. Ta cam đoan với ngài, hắn sẽ không nguy hiểm tới tánh mạng.
Nghe Thiên Cơ nói mà lòng Cơ Vân Sinh siết lại, cho tới khi biết Cơ Động vẫn còn sống thì thân hình mới bình tĩnh lại. Không chỉ Cơ Vân Sinh mà các cường giả Chí Tôn cũng cực kỳ quan tâm với Cơ Động. Nhất là Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương, vợ chồng Thái Ất Miện Hạ Âm Chiêu Dung, Thiên Can Miện Hạ Cơ Trường Tín còn có Bàn Tử Chu Tiểu Tiểu có quan hệ thân thiết với Cơ Động nghe được Cơ Động bị thụ trọng thương, đám người đều toát ra thần sắc lo lắng.
Lúc này Thiên Cơ mới ý thức tới mình bởi vì an nguy Cúc Hoa Trư mà hơi vô tâm, đám người mới vừa trở về, có lẽ trước phải nói tình huống hắc ám đại lục ấy người Cơ Vân Sinh mới đúng.
Lập tức Thiên Cơ không đi theo Cúc Hoa trư nữa mà kể lại quá trình bọn họ tới Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, từ công kích Hắc Ám Thần miếu cũ đánh cờ cùng Hắc Ám Thiên Cơ, không ngừng tiêu hao thực lực Hắc Ám đại quân, tiếp xúc cùng liên minh phản kháng Thiên Cơ. Nhất là trọng điểm nói về quá trình Hắc Ám Tử Vệ cùng với Hắc Ám Thiên Can Thần Thú bị bọn họ đánh chết.
Hơn một năm nay, Quang Minh Thiên can Thánh đồ ngoại trừ mấy tháng cuối để dưỡng thương cùng gia tăng thực lực thì có thể nói là đã trải qua vô số nguy cơ trên Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Thiên Cơ ngoại trừ bỏ qua chi tiết Phất Thụy ẩn núp bên phe đối phương thì những thứ khác đều kể chi tiết, đương nhiên chuyện Cơ Động hôn mê tạm thời không nói, hắn biết rõ có một số việc không thể nói ra được, nhất là trước mặt nhiều người như vậy.
Nghe Thiên Cơ giảng thuật, các trưởng lão Ma Sư liên hợp trưởng lão hội cùng Cơ Vân Sinh và các thống soái không khỏi khiếp sợ. Thế mới biết Hắc Ám đại quân cường đại đối mặt với họ đã bị suy yếu một phần. Nếu như Hắc Ám đại quân ở vào trạng thái toàn thịnh, bất luận là nhiều hơn hơn một vạn Hắc Ám Ma Sư hay là Hắc Ám Tử Vệ, Hắc Ám Thiên Can Thần Thú thì chỉ sợ chưa cần chiến đấu, Quang Minh đại quân đã bị đánh tan. Mọi người nghe được Hắc Ám Thiên Can Thần Thú bị diệt, đánh chết Hắc Ám Tử Vệ cùng phụ tá đắc lực của Hắc Ám Thiên Cơ không khỏi sôi sục lên, cảm giác vô lực trước kia bị quét sạch, tin tưởng tăng nhiều.
Lúc này số lượng Cửu Quan cường giả Quang Minh đại quân tuyệt không ít hơn Hắc Ám đại quân, nhất là Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ vẫn chưa xuất hiện. Liên minh phản kháng Thiên Cơ đã đoạn đường lui của Hắc Ám đại quân, tình thế tốt hơn trong tưởng tưởng của họ nhiều, chỉ cần họ có thể ở chỗ này cố thủ thì khi lương thảo Hắc Ám đại quân cạn kiệt, cho dù giết ngựa làm đồ ăn cũng không tiếp tục được bao lâu. Hắc Ám đại quân sẽ bởi vì hậu cần tiếp tế không còn mà tự tan.
Tự đáy lòng Cơ Vân Sinh nói:
- Tin tức các ngươi mang đến thật quá trọng yếu, nó có ảnh hưởng rất lớn với chỉnh thể chiến lược của chúng ta. Hậu phương Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nổi loạn, Hắc Ám Thiên Cơ hiện tại còn không biết hai cái nhà kho lương thảo cuối cùng đã bị cắt đứt, chúng ta có thể bằng trường chiến tiêu hao lương thực của chúng.
Có Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn Trận Pháp mà Cơ Động phát minh làm cơ sở, trừ phi chúng có thể diệt sạch tất cả chúng ta, bằng không muốn đánh vào cứ điểm tuyệt không khả năng. Kế tiếp, Hắc Ám Thiên Cơ sẽ phát hiện Hắc Ám đại quân đã không có lương thảo cung ứng, sĩ khí tất nhiên sẽ hạ thấp. Không có tiếp tế, đám người không thể tiến thối, càng kéo dài thì chúng ta càng có lợi.
Thiên Cơ gật nhẹ đầu, nói:
- Đúng là như thế, hiện tại ta duy nhất lo lắng là Hắc Ám Thiên Cơ. Dù sao tu vi của hắn cũng là Thánh cấp đỉnh phong mà bên ta đạt tới Thánh cấp chỉ có Long Hoàng bệ hạ cùng Cúc Hoa Trư, Cúc Hoa Trư lại không thể trực tiếp tham dự chiến đấu. Chúng ta phải đề phòng Hắc Ám Thiên Cơ đánh lén, chỉ cần ngăn cản được Hắc Ám Thiên Cơ, bằng vào Quang Minh cứ điểm cố thủ, có lẽ kiên trì một thời gian ngắn. Về phần không quân Hắc Ám đại quân...

Nói đến đây, Thiên Cơ không khỏi cười khổ một cái, trong lòng thầm nghĩ nếu như Cơ Động ở chỗ này thì tốt. Hắc Ám Không Quân căn bản không còn là vấn đề nữa. Hắn không khỏi càng thêm bội phục vị chủ nhân này, lúc còn ở Địa Tâm Thế Giới, Cơ Động cũng đã phát hiện vấn đề này và tìm được phương pháp giải quyết. Đáng tiếc chính là không có Cơ Động thì ai có thể điều động lực lượng Địa Tâm Thế Giới?
Cơ Vân Sinh nghi hoặc nhìn Thiên Cơ:
- Ngươi có biện pháp đối phó Hắc Ám Không Quân?
Tuy địa vị của Thiên Cơ cao nhưng hắn là hảo hữu của cháu mình, hắn cũng sẽ không khách khí quá nhiều với Thiên Cơ, chỉ đối xử như là một vãn bối.
Thiên Cơ lắc đầu, nói:
- Bây giờ thì khó mà nói trước, chúng ta cứ cố thủ vững. Đợi trận chiến tiếp theo, nếu như Hắc Ám Không Quân vẫn cường thế áp tới thì chúng ta cùng Quang Minh Thiên can thần thú đành phải tham chiến trên không, đồng thời đề phòng Hắc Ám Thiên Cơ tiến công.
Mặc dù Thiên Cơ nói rất bình thản nhưng lời này vừa ra khiến cho các trưởng lão Ma Sư liên hợp trưởng lão hội lắp bắp kinh hãi. Rất rõ ràng, Thiên Cơ nói cho bọn hắn biết, thực lực Quang Minh Thiên can Thánh đồ mạnh hơn Quang Minh Thiên can thần thú, cho dù thiếu khuyết Cơ Động cùng Trần Tư Tuyền nhưng bọn hắn vẫn có thể tạo nên sát thương trí mạng.
Cơ Vân Sinh gật nhẹ đầu, nói:
- Các ngươi đã có lòng tin, chúng ta sẽ thử, bất quá các vị phải lấy an toàn làm trọng. Đợi đến lúc Cơ Động trở về, Quang Minh Thiên can Thánh đồ các ngươi đều đủ thì toàn lực ứng phó cũng không muộn. Thiên Cơ, thương thế của Cơ Động cần bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục?
Thiên Cơ do dự một chút rồi lắc đầu trong ánh mắt chờ mong của mọi người:
- Ta cũng không biết lúc nào hắn mới có thể trở về. Lúc rời đi, thương thế của hắn vẫn chưa lành nên chúng ta mới về trước. Nhưng chỉ cần Cơ Động khỏe lại, hắn nhất định sẽ tới chiến trường.
Cơ Vân Sinh nhìn thật sâu Thiên Cơ nói:
- Được rồi, đã như vầy, các vị tạm thời nghỉ ngơi. Bởi vì không biết Hắc Ám đại quân khi nào phát động, chúng ta phải đề phòng. Cúc Hoa Trư phải phiền toái các vị.
Thiên Cơ gật nhẹ đầu, lúc này mới cáo từ Cơ Vân Sinh mang theo Quang Minh Thiên can thánh đồ. Dưới sự hướng dẫn từ binh lính tìm Cúc Hoa Trư.
Quang Minh Thiên can thánh đồ rời đi, sắc mặt Cơ Vân Sinh bỗng chốc trở nên ngưng trọng, Cơ Trường Tín thở dài một tiếng nói:
- Thương thế của Cơ Động chỉ sợ không nhẹ



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.