Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 677: Nói Chàng Yêu Ta





Cơ Động đưa về trăm vạn Hỏa Nha làm thực lực song phương biến hóa nghiêng trời lệch đất. Hỏa Nha có yếu cũng tương đương với ma sư Nhất quan, mà số lượng lên tới trăm vạn, huống hồ chúng còn có thể thi triển thiên trọng điệp gia tổ hợp kỹ đồng thời công kích hoàn toàn có thể thay đổi cục diện.
Sau khi ra lệnh hủy bỏ kế chuyển lương đi, Cơ Vân Sinh lập tức hạ lệnh cho các tướng quân từ nguyên soái trở xuống đi nghỉ ngơi, trong phòng nghị sự chỉ còn thống soái tối cao nhất của các quốc gia cùng trưởng lão của Ma sư liên hợp trưởng lão hội, Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ và Thiên Cơ.
Tới giờ khắc này, Cơ Vân Sinh mới bộc lộ cảm xúc, hắn ôm chặt lấy Cơ Động, mắt rơm rớm, nói:
- Hảo hài tử, một năm nay con khổ cực rồi.
Cơ Động nhìn gia gia mình, khẽ than:
- Ta chỉ hi vọng giảm bớt được phần nào thương vong.
Cơ Vân Sinh kéo tay Cơ Động đến ghế chủ vị, để Cơ Động ngồi bên cạnh mình. Không một ai cảm thấy khó chịu với hành động này, không kể đến thân phận Quang Minh Thiên Can Thánh Vương của Cơ Động, chỉ bằng việc hắn mang tới trăm vạn Hỏa Nha đã có thể cứu nguy Quang Minh cứ điểm, đãi ngộ như thế là rất tự nhiên, không ai nghi vấn cả.
Lúc này Cơ Vân Sinh chỉ cảm thấy cả đời này chưa có lúc nào hãnh diện như thế này. Hắn rạo rực nhìn mọi người, nói:
- Xem ra, chiến thuật của chúng ta phải thay đổi. Cơ Động đã trở về cùng đội quân mà hắn mang tới đã làm thực lực của chúng ta có thể sánh được với đối phương, Hắc Ám đại quân muốn công phá cứ điểm của chúng ta không khác gì chuyện mơ tưởng. Tiếp tế của bọn chúng đã bị cắt đứt. Chúng ta chỉ cần cố thủ, không tới nửa tháng, Hắc Ám Thiên Cơ cùng quân đội của hắn sẽ tự tan rã, tới lúc đó, chúng ta có thể tốn ít thương vong nhất cũng có thể tiêu diệt được bọn chúng, thuận đà tiến vào Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, chấm dứt Thánh Chiến. Chắc chắn Hắc Ám Thiên Cơ sẽ không thể ngờ được, hắn không thống trị được chúng ta mà là chúng ta thống trị ngược lại bọn hắn.
Nghe Cơ Vân Sinh nói, mọi người nhao nhao gật đầu, tâm trạng cực kỳ vui vẻ, bọn họ cũng không hỏi đội quân Cơ Động mang tới từ đâu xuất hiện, Hỏa Nha tộc đã thể hiện ra thực lực cường đại của mình, mọi người chỉ cần biết đấy là minh hữu mà thôi.
Nhưng vào lúc này, Cơ Động lại lắc đầu, nói:

- Gia gia, sợ là chúng ta không thể cố thủ.
Cơ Vân Sinh chợt sững sờ, không nghĩ Cơ Động sẽ phản đối ý kiến của mình, hắn khẽ cau mày nói:
- Chẳng phải con nói muốn giảm thiểu thương vong mà, cố thủ là biện pháp tốt nhất. Tuy thực lực chúng ta hơi áp đảo đối phương, nhưng Hắc Ám đại quân đã bị các con cắt đứt nguồn tiếp tế hậu cần, căn bản không thể đánh lâu dài, chúng ta cần gì phải liều mạng.
Cơ Động nói:
- Gia gia, ngài hãy nghe con nói. Đội quân ta mang tới đến từ Địa Tâm thế giới. Chắc hẳn các vị đều đã nghe nói qua.
Nghe được bốn chữ Địa Tâm thế giới, sắc mặt mọi người đều biến hóa, mặc dù nguyên soái các quốc gia đều là người trong quân đội, nhưng bọn hắn cũng đều là ma sư, hơn nữa hầu như cũng đều là cường giả Bát quan. Mà cường giả chí tôn của Ma sư liên hợp trưởng lão hội lại càng không cần phải nói, bọn họ đều nghe qua về truyền thuyết Địa Tâm thế giới, hơn nữa, cường giả hỏa hệ chí tôn như Âm Triêu Dương còn từng xuống dưới đó tìm kiếm. Đối với bọn hắn, Địa Tâm thế giới còn thần bí hớn cả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, ngoại trừ vài người quen thuộc với Cơ Động, đại đa số mọi người đều không ngờ Cơ Động lại mượn lực từ Địa Tâm thế giới.
Cơ Vân Sinh nhíu mày:
- Cơ Động, chuyện này có ổn không?
Mặc dù không có quan hệ gì với Địa Tâm thế giới nhưng trong thâm tâm bọn họ, đây là nơi nguy hiểm chẳng kém gì Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Vạn nhất sau khi mượn lực lượng của bọn hắn đối phó với Hắc Ám Ngũ Hành đại lục xong lại có chuyện xấu khác thì chẳng ai muốn cả.
Cơ Động khẽ lắc đầu nói:
- Không sao cả, gia gia, ngài quên rồi hả? Liệt Diễm đã từng là chúa tể của Địa Tâm thế giới.
Cơ Vân Sinh cũng bình tĩnh hơn:
- Con không nên chủ quan, dù sao, Liệt Diễm nữ hoàng đã...
Mắt Cơ Động ảm đạm hẳn, Thiên Cơ ngồi bên cạnh đã tiếp lời hắn:
- Tuy rằng Liệt Diễm nữ Hoàng đã mất, nhưng hiện tại, Cơ Động có thể làm chủ hầu hết chuyện ở Địa Tâm thế giới. Bởi hiện tại, Cơ Động đã thay Liệt Diễm trở thành quyền giáo chủ Liệt Diễm thánh giáo ở Địa Tâm thế giới, có quyền quản lý tất cả các chủng tộc nơi này. Nếu không phải đại bộ phận các sinh vật cường đại nơi đó không thể đi lên mặt đất, sợ rằng hắn không chỉ mang Hỏa Nha tộc tới.
Nghe Thiên Cơ nói xong, sắc mặt mọi người lại biến hóa lần nữa, thậm chí Cơ Trường Tín còn vỗ trán mình, bất đắc dĩ nói:
- Cơ Động ơi Cơ Động, con đúng là quái thai, ngay cả Địa Tâm thế giới mà con cũng khống chế được.
Lập tức Cơ Vân Sinh quan tâm tới những lời Cơ Động nói trước đó.
- Con mang Hỏa Nha tộc từ Địa Tâm đến, thế thì có liên quan gì với trận chiến của chúng ta cùng Hắc Ám Ngũ Hành đại lục?
Cơ Động nói:
- Địa Tâm thế giới có quy tắc và sinh vật riêng khác xa chúng ta. Tại Địa Tâm thế giới tràn đầy hỏa nguyên tố, đây cũng là lý do cường giả địa tâm sinh vật không có cách nào tới mặt đất. Bọn họ rất khó tồn tại bên ngoài. Mặc dù Hỏa Nha tộc ở tầng hai, khá gần mặt đất nhưng chúng cũng gặp tình huống tương tự. Hơn nữa chúng cũng không thể ăn bất cứ thứ gì ở thế giới loài người, nhất định phải dựa vào hỏa tinh quả tiếp tế từ Địa Tâm thế giới để tồn tại. Lần này trăm vạn Hỏa Nha theo ta rời Địa Tâm thế giới, để không ảnh hưởng tới tốc độ phi hành, mỗi con chỉ mang đủ hỏa tinh quả ăn trong mười lăm ngày.
- Nói cách khác, từ lúc ly khai Địa Tâm thế giới tới lúc phản hồi, chúng ta chỉ có mười lăm ngày, thời gian càng dài, bất luận thân thể bọn chúng hay hỏa tinh quả tiếp tế đều có vấn đề. Và khoảng cách từ lối vào Địa Tâm thế giới gần nhất tới thánh tà đảo cũng mất năm ngày, cả đi cả về mất mười ngày, nói cách khác, chúng ta chỉ có năm ngày để kết thúc chiến tranh, nếu không, Hỏa Nha tộc không thể giúp chúng ta nữa. Bởi vậy, chúng ta không thể cố thủ, nhất định phải chiến thắng Hắc Ám Ngũ Hành đại lục trong khoảng thời gian Hỏa Nha tộc còn có thể giúp chúng ta.
Cơ Vân Sinh bừng tỉnh:
- Bây giờ thì ta đã hiểu.

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Được rồi, chúng ta tốc chiến tốc thắng, ngày mai Hỏa Nha tộc có thể chiến đấu không?
Cơ Động khẽ gật đầu:
- Có hôm nay nghỉ ngơi và khôi phục là đủ rồi.
Chẳng ai có thể nghi ngờ cái nhìn đại cục của Cơ Vân Sinh cả, nếu như Hỏa Nha tộc chỉ có thể giúp đỡ trong thời gian ngắn, vậy thì lựa chọn sáng suốt nhất chính là dứt điểm trong thời gian sớm nhất, bởi nếu như có phát sinh tình huống xấu, Hỏa Nha tộc còn có thể giúp đỡ thêm lần sau, nếu kéo dài tới gần cuối thời hạn, vạn nhất có biến thì không còn lần sau nữa rồi.
Kế tiếp, Cơ Vân Sinh dùng khoảng nửa canh giờ để thương nghị những điểm mấu chốt trong kế hoạch ngày mai với các cường giả chí tôn. Có sự giúp đỡ của trăm vạn hỏa nha, Quang Minh đại quân đã có lực lượng đủ để đối mặt trực tiếp với Hắc Ám đại quân.
Lúc sắp kết thúc thương nghị, Thiên Cơ tiến đến bên cạnh Cơ Động thì thầm vài câu. Nghe xong, Cơ Động không giấu nổi vẻ kinh ngạc, quay đầu nhìn Cơ Vân Sinh hỏi:
- Gia gia, từ lúc chiến tranh bắt đầu tới giờ, Hắc Ám Thiên Cơ chưa xuất thủ bao giờ sao?
Cơ Vân Sinh sững sờ một chút rồi đáp:
- Ta cũng thấy kỳ lạ, lẽ ra với thực lực Thánh cấp của hắn, nếu như tham gia chiến đấu thì nhất định cực lỳ có lợi với Hắc Ám đại quân, hơn nữa hoàn toàn có thể áp chế chúng ta, thế nhưng hắn lại ru rú trong Hắc Ám ma quân không có ý tứ xuất thủ, lý do thế nào ta cũng không rõ.
Nghe thế, Cơ Động không khỏi cau mày, hắn cũng đã đối mặt với Hắc Ám Thiên Cơ vài lần, cũng hiểu vài phần tính cách bá đạo của Hắc Ám Thiên Cơ. Tên này không phải mong đợi trận thánh chiến này ngày một ngày hai, vất vả lắm Hồng Liên Thiên Hỏa mới biến mất, hơn nữa Hắc Ám đại quân lại ở hoàn cảnh vượt trội tuyệt đối, Hắc Ám Thiên Cơ có thể ẩn nhẫn sao? Phải biết, Hắc Ám Thiên Cơ có tu vi Thánh cấp đỉnh phong, một khi hắn xuất thủ, tuyệt đối không thể giằng co như thế này, với tu vi của hắn, bên phía Quang Minh đại quân làm gì có người kiềm chế được. Hắn mà ra tay thì lực phá hoại nhất định cực kỳ khủng bố.
Cơ Động dần thấy bất an, hắn cứ có cảm giác như có điều gì đó, việc Hắc Ám Thiên Cơ đang làm hoàn toàn không giống tính hắn, chẳng lẽ có âm mưu gì? Nhưng sư huynh vẫn đang ở cạnh hắn cũng chưa có động tĩnh gì mà.
Cơ Động cũng không nói ra nghi hoặc của mình, suy đoán gì cũng không bằng bức bách Hắc Ám Thiên Cơ tung ra át chủ bài, trận chiến ngày mai chính là cơ hội tốt nhất. Đây là cơ hội tốt nhất để mình cùng Hắc Ám Thiên Cơ đọ sức một phen.
Bên trong Quang Minh cứ điểm, tất cả Quang Minh đại quân đã tụ tập lại, ngày mai chính là ngày song phương quyết chiến. Mặc dù hai cuộc chiến trước đó, chủ yếu ma sư va chạm nhưng ai cũng biết, càng về cuối, quân đội càng có tác dụng to lớn. Bởi ma lực của ma sư luôn có hạn, hơn nữa khi hai bên đã hao tổn, ma sư không có quá nhiều quyết định trực tiếp cho quyết định thắng bại của song phương. Đến khi ma sư hai bên không đủ thực lực, tầm quan trọng của quân đội càng thể hiện rõ. Từ số lượng, Quang Minh đại quân cũng không ít hơn Hắc Ám đại quân chút nào. Ưu thế lớn nhất của Hắc Ám Thiên Cơ chính là Hắc Ám ma quân, tuy quân đội bọn chúng vô cùng cường đại nhưng nếu đã mất quyền khống chế bầu trời, ưu thế của Quang Minh đại quân sẽ tăng mạnh, đây đúng là điều mà mọi người mong muốn.
- Bang bang!
Tiếng đập cửa rất nhỏ vang lên, Cơ Động đang ngồi tu luyện trên giường chậm rãi mở mắt:
- Tư Tuyền vào đi, cửa không khóa đâu.
Bằng tu vi linh hồn cường đại của mình, hắn hoàn toàn có thể biết người đến là ai.
Cửa mở, Trần Tư Tuyền rón rén lách vào, khi Cơ Động nhìn thấy nàng, hắn không khỏi sững sờ, lúc này nàng đang mặc một chiếc váy màu đỏ.
Từ khi Cơ Động biết Trần Tư Tuyền tới giờ, hầu như nàng toàn mặc váy trắng, hôm nay bất ngờ đổi sang màu đỏ làm Cơ Động không thể không bất ngờ. Liệt Diễm thích mặc váy đỏ nhất a!
Trần Tư Tuyền xoay người đóng cửa lại, sau đó mới tới bên cạnh Cơ Động, ngồi xuống bên cạnh, nhìn hắn nhu hòa.
- Tư Tuyền, sao vậy?
Cơ Động bị nàng nhìn tới mức xấu hổ.
Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng nói:

- Cơ Động, ta muốn cầu xin chàng một chuyện được không?
Cơ Động cười khổ nói:
- Chuyện gì? Cô nói đi!
Nếu bất kỳ một Thiên Can Thánh đồ nào khác nói với hắn điều này, hắn sẵn sàng đáp ứng ngay, nhưng Trần Tư Tuyền thì khác, hắn không dám đáp ứng dễ dàng.
Trần Tư Tuyền buột miệng cười nói:
- Ta xấu lắm sao? Làm gì nhìn ta như ăn phải mướp đắng vậy?
Cơ Động bất đắc dĩ nói:
- Cũng là vì cô đẹp quá, ta sợ không tự chủ được.
Trần Tư Tuyền khẽ hừ:
- Chàng còn chưa tự chủ đủ? Nếu chàng tự chủ không đủ, chúng ta đã không như thế này rồi. Ta tự hỏi, ta thua kém nữ nhân khác chỗ nào, sao không thể đả động ý chí sắt đá của chàng vậy? Cơ Động, lần này ta tới chính là muốn nói cho chàng biết, sau này cũng không bám lấy chàng nữa.
- Sao?
Cơ Động thật không nghĩ tới Tư Tuyền tới tìm hắn trễ như vậy là để nói với hắn điều này, nhất thời cảm giác mơ hồ, mất mát dâng trào mãnh liệt. Cho dù hắn một mực không tiếp nhận tình cảm của Trần Tư Tuyền, nhưng mà khi nàng nói không theo đuổi hắn nữa, cảm giác khó tả này làm hắn thấy khó chịu vô cùng.
Đôi mắt đẹp dịu dàng của Trần Tư Tuyền lộ ra vẻ thê lương:
- Cơ Động, ta nghĩ điều này đối với cả hai cũng là giải thoát. Ta chỉ cầu xin chàng nói một câu, để không uổng công ta yêu chàng lâu như vậy. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
- Câu gì?
Cơ Động ngây ngốc hỏi.
Trần Tư Tuyền hít sâu, đôi mắt đẹp toát ra vài phần khẩn trương, nhìn thẳng vào mắt Cơ Động, giơ tay vuốt nhẹ gương mặt gã, dùng âm thanh ôn nhu nhất của mình nói:
- Câu chàng yêu ta.
Vốn dĩ Trần Tư Tuyền đã rất hoàn mỹ, tuyệt sắc. Mị lực của nàng càng đến đỉnh phong, gương mặt mịn màng, khí tức như lan như mỵ của nàng dần dần làm Cơ Động trầm mê trong đó, tim Cơ Động càng lúc càng đập nhanh hơn, áp lực tình cảm tích tụ đã lâu phun trào như núi lửa. Giờ phút này, lòng của hắn có lẽ đã bị ánh mắt của Trần Tư Tuyền hòa tan, hắn cơ hồ thốt lên:
- Tư Tuyền, ta.....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.