Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 76: Phụng Vũ Châm Cứu - Chu Tước Luyện Thể (Thượng) - Tập VI: Chu Tước Biến




Đúng lúc này, sợi lông phượng màu vàng kim đầu tiên đã đâm vào trong thân thể Cơ Động. Phần chân sợi lông bén nhọn mang theo một giọt chất lỏng màu đỏ kim đã từ giữa ngực Cơ Động đâm vào khoảng nửa tấc. Một cỗ nhiệt khí nóng bỏng chợt truyền đến làm cho cơ thể Cơ Động phải run rẩy kịch liệt.
Nhưng lúc này luồng dương khí trong cơ thể của hắn cũng đã cường thịnh hơn vài phần. Luồng Âm Dương lốc xoáy vận chuyển kịch liệt hơn, nhất thời luyện hóa bớt một tia khí tức âm tà.
Ngay sau đó, vô số sợi lông phượng kia từ bốn phương tám hướng chợt vọt tới xung quanh thân thể Cơ Động. Mỗi khắc đều có một sợi lông phượng đâm vào da hắn. Nhưng hai bên tiếp xúc cực nhanh, mỗi một cái lông đâm vào đã lập tức rút ra, để lại trên da hắn một chút dấu vết nhàn nhạt. Nhưng da hắn rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
Ngay từ lúc mới bắt đầu, Cơ Động còn có thể cảm giác được chút đau đớn, nhưng rất nhanh đã đắm chìm trong cảm giác choáng ngợp bởi thiên địa chính khí cùng với sinh mệnh lực cực kỳ khổng lồ, ẩn chứa đầy Chí Dương ma lực.

Trong cơ thể Cơ Động đã tích súc khí tức âm tà khổng lồ cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa. Mà lúc này lại thêm Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa do Chu Tước rót vào, cộng với tác dụng của sinh mệnh lực khổng lồ kia, thần chí của Cơ Động dần dần tỉnh táo lại. Tiếp tục ấn mạnh tay xuống quả trứng Chu Tước kia, không ngừng hấp thụ âm khí trong đó.
Từng sợi lông phượng màu vàng kim không ngừng đâm mạnh lên người Cơ Động. Mơ hồ có thể nhìn thấy, trên làn da của Cơ Động lưu chuyển một lớp quang mang màu đỏ kim. Từng đạo ma lực Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa trong cơ thể Cơ Động cùng với âm khí Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa ẩn chứa hơn ba ngàn năm trong quả trứng Chu Tước không ngừng va chạm với nhau, khiến cho làn da của Cơ Động phát sinh biến hóa kỳ dị. Mà sự biến hóa này, cho dù là ngay cả Chu Tước cũng không ngờ được.
Năng lực luồng Âm Dương lốc xoáy của Cơ Động cũng là có hạn. Vốn khi Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa khổng lồ sau khi dũng mãnh tiến vào, đã làm cho cơ thể hắn suýt chút nữa là hỏng mất. Nhưng biến hóa hiện tại chính là, luồng Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa kia đã bị luồng năng lượng do lông phượng kia truyền vào hút ngược ra ngoài, ngưng tụ dưới làn da của hắn. Việc này đã giúp Cơ Động giải quyết được một vấn đề lớn.
Thời gian cứ từng phút từng giây trôi qua. Trên không trung, từng đạo kim quang không ngừng đâm mạnh vào cơ thể Cơ Động, sau đó lập tức rút ra, vẫn như trước không ngừng đem tất cả các giọt chất lỏng kia toàn bộ rót hết vào. Mỗi một chỗ trên cơ thể Cơ Động cũng đều được lông phượng đâm vào làm cho biến đổi. Trên làn da của hắn, phát ra một lớp quang mang kỳ dị, lúc bắt đầu là màu đỏ kim, nhưng sau khi hai đại cực hạn ma lực kia va chạm với nhau, dung hợp lại, không ngừng lưu chuyển trên làn da hắn, đã biến thành màu trắng nhu hòa. Mà sau lưng Cơ Động, lúc này đã có thêm một cặp cánh lớn màu trắng. Cặp cánh này rất nhanh co lại, ẩn núp dưới làn da sau lưng của hắn. Cặp cánh này nhìn qua cực kỳ tinh tế, bề ngoài hoàn toàn giống như cặp cánh của Chu Tước. Nếu nói nó là hình xăm cũng đúng, thế nhưng lại cũng không nhìn thấy bất cứ dấu vết kim châm lưu lại, khiến cho cái lưng không tính là rộng rãi của Cơ Động chợt tăng thêm vài phần sắc thái huyền bí.
Toàn bộ các sợi lông phượng màu vàng kim một lần nữa bay đến trên người Chu Tước, cùng với thân thể nó dung hợp lại. Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với chút sinh mệnh lực còn sót lại trên từng sợi lông vũ cũng một lần nữa dung hợp vào, trở thành một bộ phận bản thể của Chu Tước.
Trên quả trứng Chu Tước màu đỏ kim kia, một tia khí tức màu xám đen cuối cùng rốt cuộc cũng đã bị Cơ Động hút vào cơ thể.
Luồng Âm Dương lốc xoáy lại một lần nữa vận chuyển chậm lại. Cơ Động chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như muốn nổ tung vậy. May mắn là, sau khi hấp thụ xong cỗ khí tức âm tà cuối cùng này, hai loại ma lực trong cơ thể hắn cũng đã cân bằng trở lại.
Phát động phương pháp Âm Dương Thần Tỏa, Cơ Động một lần nữa khống chế ma lực của Âm Dương lốc xoáy trong cơ thể hắn khôi phục lại. Trên đỉnh đầu hắn, cái hai màu đen trắng lại hiện ra. Cũng ngay lúc đó, cái đó lại xảy ra biến hóa. Trước đây trên Miện Hoàn cũng chỉ có nửa khỏa Miện Tinh, nhưng lúc này, nửa khỏa Miện Tinh kia tựa hồ như ăn phải thuốc kích thích vậy, rất nhanh tăng lên. Từ nửa khỏa tăng lên một khỏa, rồi đến hai khỏa, ba khỏa, bốn khỏa, năm khỏa. Trong nháy mắt, trên cái hai màu đen trắng kia, đã có đầy đủ năm khỏa Miện Tinh hai màu đen, vàng kim. Luồng Âm Dương lốc xoáy trong lồng ngực Cơ Động cũng đã bị chất lỏng hai màu do ma lực hình thành hoàn toàn phủ đầy.

Ba mươi cấp? Cơ Động không nhìn tới cái trên đầu hắn, thế nhưng có thể cảm giác rõ ràng ma lực biến hóa trên lồng ngực của mình. Lúc trước luôn luôn cố gắng thúc dục luồng Âm Dương lốc xoáy hóa giải ma lực bên ngoài xâm nhập, hắn cũng không bận tâm lắm tới ma lực của mình, lúc này mới phát hiện ra, hai cỗ ma lực trong cơ thể hắn không ngừng đánh nhau sống chết, không ngờ đã thúc đẩy ma lực của mình lại tăng lên nhanh đến như vậy.
Từ hai mươi mốt cấp tăng lên đến ba mươi cấp. Một mạch tăng lên đến chín cấp, chỉ cần đột phá được cửa ải ba quan, là đã có thể trở thành một gã ma sư Song Hệ Đại Sư. Cơ Động còn đến hơn một tháng nữa mới đến mười lăm tuổi. Ở độ tuổi này đã đạt đến ba quan, hơn thế nữa trong thời gian ngắn ngủi đã tăng đến chín cấp như vậy, trong giới Âm Dương Ma Sư tuyệt đối xưa nay chưa từng có.
Chu Tước nhìn lại hình xăm cặp cánh màu trắng sau lưng Cơ Động, thoáng dại ra một chút. Tại sao lại là màu trắng cơ chứ? Nó cũng không rõ lắm. Bất quá, lúc này nó cũng không còn tâm trí nào chú ý đến chuyện đó nữa. Ánh mắt của nó ngay sau đó đã tập trung lên quả trứng Chu Tước kia. Trong mắt nó tràn ngập quang mang mong đợi.
Luồng khí tức Chí Âm đã chất chứa hơn ba ngàn năm rốt cuộc cũng đã không còn nữa, chính xác mà nói là đã truyền hết lên cơ thể Cơ Động. Nếu hiện tại con của nó còn không thể phá trứng mà ra, như vậy, chỉ có thể nói rõ, quả trứng Chu Tước này vĩnh viễn cũng không có khả năng ấp nở ra.
Cơ Động mệt mỏi ngã bệt xuống đất, nhìn thoáng qua thân thể trần truồng của mình, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lấy từ trong cái Chu Tước thủ trạc vừa mới tiến hóa của hắn ra một bộ quần áo sạch sẽ mặc lên người. Hô hấp một lúc sau mới ổn định trở lại. Ma lực hắn tuy rằng tăng lên, nhưng thân thể quả thật quá mức mỏi mệt. Nhất là từ trên làn da của hắn, không ngừng truyền đến cảm giác lúc nóng lúc lạnh, khiến cho hắn có chút không thích ứng nổi.
Điều Cơ Động nhìn không thấy chính là, hai đồng tử của hắn đã phân biệt biến thành màu đen thâm thúy và màu vàng kim cuồng nhiệt, hào quang nội uẩn. Cho dù là không thúc dục ma lực, cặp mắt hắn cũng không ngừng biến hóa.
Miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng lên, Cơ Động nhìn Chu Tước:

- Ngươi yên tâm đi, đứa con của ngươi nhất định sẽ ra đời thành công. Vừa rồi, ta có thể cảm nhận được tiếng tim đập của nó.
Chu Tước gật gật đầu với Cơ Động, trong mắt lộ ra quang mang cảm kích:
- Ta cũng không ngờ rằng, trong quả trứng của con ta lại ẩn chứa Chí Âm Chi Hỏa khổng lồ đến như thế. Suýt chút nữa đã gây ra sai lầm lớn, hại chết ngươi rồi. Bất luận kết quả như thế nào, ngươi cũng sẽ là bằng hữu của ta. Vĩnh viễn là bằng hữu.
Thần sắc trên mặt Cơ Động cũng không hề thay đổi, không có hé răng nửa lời, chỉ âm thầm cầu nguyện trong lòng cho con Chu Tước con trong quả trứng kia mà thôi. Nếu không thể ấp trứng thành công, như vậy, tất cả công sức hắn bỏ ra đều uổng phí cả. Hắn cũng không biết, lúc Chu Tước giúp hắn chống đỡ luồng Chí Âm Chi Hỏa khổng lồ kia, đã đem tất cả những vật phẩm lúc trước, trừ chín sợi Phượng Hoàng Vỹ ra, toàn bộ sử dụng lên trên người hắn, giúp hắn tăng thêm Chu Tước Linh Lực cùng với Chí Dương Chi Hỏa của mình. Chu Tước tự nhiên cũng sẽ không nói cho hắn biết. Tuy rằng cũng là tốn hao những thứ đó, nhưng trong lòng của Chu Tước, giao dịch và tặng cho, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.