Một cô gái trẻ tuổi đứng bên cạnh Chu Đại Đồng kéo hắn một cái.
Cô gái này cao hơn hắn một cái đầu.
“Cô Y Nguyệt có hứng thú uống một chén hay không?” Chu Đại Đồng cười ha hả đi tới, giọng nhạo báng nói.
Hai mắt hắn nhìn Y Nguyệt từ trên xuống dưới, hoàn toàn làm lơ Lăng Thành đứng bên cạnh.
Chu Đại Đồng cho rằng Lăng Thành đeo kính râm như vậy có lẽ chỉ là vệ sĩ.
Y Nguyệt cắn chặt môi, không nói gì.
Lần trước đến công ty Đại Đồng phỏng vấn, cái tên mập này động tay động chân với cô, Y Nguyệt cảm thấy buồn nôn.
Thấy cô không nói chuyện, Chu Đại Đồng lập tức phát cáu: “Y Nguyệt, đến bây giờ còn giả vờ làm ngọc nữ thanh khiết trước mặt tôi? Trong khoảng thời gian gần đây, có phải cô rảnh rỗi lắm hay không? Đừng nói là quay phim, đến cả quay quảng cáo người ta cũng không tìm cô.
Biết tại sao không?”
Nói đến đây, gương mặt Chu Đại Đồng đầy đắc ý.
Y Nguyệt biến sắc, vô cùng tức giận: “Hóa ra là ông làm.” Lăng Thành đứng bên cạnh âm thầm nhíu mày.
Trong khoảng thời gian này, Y Nguyệt vẫn luôn nhàn rỗi ở công ty, Đường Lam ra mắt muộn hơn cô, lịch trình hoạt động đã xếp kín mít, thế nhưng phía Y Nguyệt thì ngay cả mấy show không hot cũng không tìm cô.
Lúc trước khi mà Trâm Hy báo cáo lại tình huống này cho hắn, Lăng Thành đã cảm thấy kỳ quái, chỉ là hắn vẫn luôn không có thời gian đi thăm dò.
Lúc này nghe được Chu Đại Đồng nói vậy, Lăng Thành lập tức hiểu ra.
Xem ra hết thảy mấy điều này đều là do cái tên Chu mập này giở trò quỷ trong bóng tối.
“Hắc hắc, lúc trước tôi cũng nói rồi, không hợp tác cùng tôi thì dù cô có nổi đến đâu, cuối cùng cô cũng vẫn không chiếm được tài nguyên nào, sao nào? Bây giờ hối hận chưa? Không sao, cô bây giờ hối hận còn kịp, giường nhà tôi lớn lắm.”
Y Nguyệt tức giận đến mức thân thể phát run, đang muốn mở miệng thì bị Lăng Thành chắn trước mặt.
“Đừng để ý đến mấy tên ngu đần.” Lăng Thành hời hợt nói.
Vẻ mặt Chu Đại Đồng thay đổi trong nháy mắt, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, có hơi run rẩy.
Mẹ nó, vệ sĩ mà cũng dám mở miệng đôi co với hắn? Hắn nhìn chằm chằm Lăng Thành, phẫn nộ quát: “Mày cmn là ai vậy, một thằng vệ sĩ quèn mà thôi, ở đây không có chỗ cho mày nói chuyện, cút qua một bên đi.”
“Hắn là tổng giám đốc của công ty chúng tôi.” Y Nguyệt nói.
Chu Đại Đồng sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức bật cười: “Ai nha, hóa ra là tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu.
Ha ha ha, hóa ra tổng giám đốc nhà mấy người là một thằng oắt con à.
Đêm hôm tối mù lại còn đeo kính râm, cmn muốn giả làm gấu trúc chắc.
Thật đúng là dọa tôi một hồi, dám nói chuyện với tôi như vậy, tôi còn tưởng rằng cậu là con giời cơ đấy.”
Tên này bị đần à? Lăng Thành không nói chuyện, thực sự là không muốn đôi co với lão ta.
Nhưng có một số người lại được đà lấn tới, thấy Lăng Thành không nói lời nào, Chu Đại Đồng lập tức đứng lên, chỉ vào mũi Lăng Thành nói: “Tên kia, cậu là tổng giám đốc công ty Hoa Ngưu thì sao chứ? Công ty Hoa Ngưu của mấy người mới thành lập được mấy năm? Trong tay cậu có bao nhiêu tài nguyên với nhân mạch? Trong mắt Chu Đại Đồng ta cậu chả là cái cóc khô gì cả, hôm nay tôi nói rõ cho cậu biết, Y Nguyệt tôi ăn chắc rồi, nếu cậu thức thời một chút thì thanh lý hợp đồng với cô ta đi, nếu không, ông đây sẽ khiến công ty Hoa Ngưu chết dí trong một nốt nhạc.”
Sắc mặt Lăng Thành âm u lạnh lẽo.
Đời này hắn ghét nhất một chuyện, đó chính là người khác dùng ngón tay chỉ hắn.
“Bỏ cái móng heo của ông ra cho tôi.” Lăng Thành lạnh lùng nói.
“Thằng oắt con, mày cmn muốn tìm chết à?!” Chu Đại Đồng lập tức phát cáu!
Lúc này buổi tiệc đã bắt đầu.
MC trên sân khấu đang giới thiệu chương trình.
Động tĩnh ở bên này đã quấy rầy người xem ở mấy chỗ ngồi xung quanh, từng người nhao nhao nhìn qua.
Chu Đại Đồng cảm thấy mất hết cả thể diện, vung tay lên, hai tên tráng hán bưu hãn lập tức đi ra.
Hai người này đều xăm mình, đoán chừng mỗi người đều cao đến hai mét, cả người toàn là cơ bắp.
Bọn hắn chính là vệ sĩ của Chu Đại Đồng, Giả Sơn, Giả Lĩnh, là Chu Đại Đồng bỏ ra nhiều tiền tuyển chọn bọn hắn!
Chu Đại Đồng lập tức được tiếp thêm sức mạnh: “Thằng oắt con, có gan thì vào toilet với tôi, chúng ta tâm sự đàng hoàng.” Lăng Thành nở nụ cười, gật đầu nói: “Được, cũng đúng lúc tôi có mấy lời muốn nói chuyện riêng với ông.” “Được, tính cậu chơi được đấy, tôi vào toilet đợi cậu, nếu cậu không tới thì chính là cháu trai tôi.”
Trên mặt Chu Đại Đồng lộ ra sự gian manh.
Nói xong, hắn gọi vệ sĩ đi vào toilet.
Người xem xung quanh nhìn Lăng Thành nhao nhao lắc đầu.
Người tuổi trẻ bây giờ nóng nảy ghê.
Trong toàn bộ giới giải trí này vẫn chưa có người nào dám khiêu chiến Chu Đại Đồng đâu.
Tiểu tử này quả thực chính là đang tìm chết.
Lăng Thành hời hợt cười, đi về hướng toilet.
“Lăng Thành.” Đúng lúc này, Đường Lam tiến lên kéo tay Lăng Thành lại, gương mặt căng thẳng: “Lăng Thành, cậu đừng manh động, Giải Trí Đại Đồng trong giới giải trí rất có sức ảnh hưởng, cậu đôi co với hắn làm gì, cùng lắm thì không để ý tới hắn là được rồi.”
Mặc dù mới vừa vào ngành giải trí không lâu, nhưng một chút tình huống trong đó Đường Lam vẫn hiểu, cô biết cái tên Đại Đồng này không dễ chọc vào.
Gương mặt Y Nguyệt đầy lo lắng, cắn môi thấp giọng nói: “Anh Thành, nếu không thì cứ như vậy đi.” Lăng Thành mỉm cười: “Không sao, chỉ nói mấy câu mà thôi, sẽ không đánh nhau.”
“Lăng Thành, cậu nghe cô, đừng đi.” Đường Lam khẽ nói.
Hai tên vệ sĩ kia cũng phải cao chừng hai mét, nếu Lăng Thành đi, kết cục chắc chắn sẽ rất thảm.
“Cậu nghe cô, không được đi, nghe không.” Đường Lam nói lại lần nữa.
“Không sao, không có việc gì đâu.” Lăng Thành nhanh chân đi về hướng toilet.
Thấy không khuyên nổi Lăng Thành, Y Nguyệt và Đường Lam liếc nhau, đều nhìn thấy trên mặt đối phương trần đầy lo lắng.
Một đường đi tới toilet, mới vừa vào cửa đã thấy Chu Đại Đồng và hai tên vệ sĩ kia.
Chu Đại Đồng lập tức đi tới: “Tiểu tử, biết mình sai thì bây giờ quỳ xuống nói xin lỗi còn kịp.” Trong tư duy của Chu Đại Đồng, tên nhãi trước mắt này nếu như thức thời thì nhất định sẽ chịu thua.
Nhưng mà hắn sai rồi.
Lăng Thành khẽ cười một tiếng, đi đến phía trước bồn tiểu tiện, kéo khóa quần, vừa đi tiểu vừa chậm rãi nói: “Quả thực là phải xin lỗi, có điều không phải tôi, mà là ông.” “Cmn! Thằng ngu! Đập nó cho tao!” Chu Đại Đồng nghe nói như thế, lập tức nổi giận.
Hai tên vệ sĩ bên cạnh nghe được mệnh lệnh, trực tiếp vung nắm đấm đánh tới.
Trong nháy mắt đó, nhìn thấy động tác của hai tên vệ sĩ, trong lòng Lăng Thành âm thầm cười lạnh.
Chí có chút thủ đoạn này mà cũng dám làm vệ sĩ cho người ta? Cái chiều cao hai mét kia thật là uổng phí, động tác thật là chậm.
Lăng Thành quét chân một cái, Giả Sơn cùng Giả Lĩnh trượt chân, bèn ngửa đầu ngã xuống! Cái phòng vệ sinh này vốn trơn trượt, chỉ hai người bọn họ ngã xuống thì không sao, đằng này cơ thể bọn họ còn đập vào trên người Chu Đại Đồng.
“Aaa!” Bản thân Chu Đại Đồng đã béo núc béo ních, đi đứng không tiện, không kịp né đi nên ngã xuống theo.
“Mẹ kiếp, lũ vô dụng...” Chu Đại Đồng vô cùng tức giận, mắng nhiếc hai câu, Lăng Thành chuyển mình một cái, nước tiểu bèn bắn lên trên mặt hắn và vệ sĩ, cơ hồ khắp mặt đều là nước tiểu.
“Mày cmn...!Ọe...!Khụ khụ...!Ông đây muốn giết mày.” Chu Đại Đồng chỉ cảm thấy vô cùng nhục nhã, cả người đều muốn nổ tung, tức giận mắng, nhưng mà vừa mắng được vài câu thì đã bị Lăng Thành phun nước tiểu đầy miệng.
Hai tên vệ sĩ vừa sợ vừa giận, mấy lần muốn đứng lên.
Nhưng mà Lăng Thành một chân giẫm lên trên người bọn hắn, vừa vặn giẫm vào Huyệt Thăng Dương, tên vệ sĩ chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, muốn dùng sức mà bất lực.
Mà lúc này ở bên ngoài phòng vệ sinh, Y Nguyệt cùng Đường Lam vô cùng xoắn xuýt.
Vừa rồi Lăng Thành bị gọi vào phòng vệ sinh, các cô thực sự không yên lòng nên cùng nhau tới.
Thế nhưng cũng chỉ đứng trước cửa nhà vệ sinh nam, các cô không tiện đi vào.
“Cô Đường, nếu không thì....!Chúng ta vào xem một chút đi.” Y Nguyệt cắn môi, thấp giọng mở miệng nói.
Sắc mặt Đường Lam không khỏi đỏ lên, do dự nói: “Đây là nhà vệ sinh nam mà.” Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng Đường Lam lại không che giấu được nội tâm lo lắng.
Thôi vậy, có là nhà vệ sinh nam thì cũng phải đi vào!
Hai giây sau đó, Đường Lam quyết định: “Đi, đi vào xem một chút.” Lời nói vừa dứt, hai người bọn họ bèn nhấc giày cao gót, cùng đi về hướng toilet.
“Lăng Thành...!Cậu không sao chứ, cậu...” Đến cửa ra vào, Đường Lam ân cần hỏi dò, mà vừa mới nói được mấy chữ, sau khi nhìn thấy tình cảnh bên trong, sắc mặt Đường Lam vèo một cái đỏ lên!
Y Nguyệt cũng run lên! Chu Đại Đồng cùng hai tên vệ sĩ lúc này đang nằm ngã trên mặt đất, Lăng Thành hắn...!Hắn thế mà, tiểu lên trên mặt Chu Đại Đồng...
“A....” Sau hai giây ngây người ngắn ngủi, Đường Lam cùng Y Nguyệt cơ hồ là đồng thời hét lên một tiếng, lập tức lấy tay che lấy khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, nhanh chóng quay người rời đi.
Lăng Thành tại sao lại như vậy chứ...!Quả thực là làm cho người ta phát thẹn mà! Sớm biết như vậy thì bọn cô đã không đi vào nhìn!