Tuyệt Đại Con Rể

Chương 206: 206: Ghen Tị




Lăng Thành chế nhạo nói: "Cô biết sai rồi? cô không muốn ký phải không?"
Khi giọng nói vừa phát ra, Đổng Vi nhanh chóng nói: "Ký, tôi sẽ ký ngay."
Sau đó, anh nhanh chóng xin một cây bút từ nhân viên phía sau, sẵn sàng ký tên.
Lúc này, Lăng Thành xua tay: "Ký ngay, muộn rồi."
Điều này..
Đổng Vi rùng mình và sững người ởđó.
Lăng Thành mặt không chút cảm xúc chỉ về phía sân khấu phía sau, nói từng chữ một: "Cả ba người, lập tức ký tên cho tôi, kí lên trên sân khấu, Toàn bộ sân khấu phải ký đến kín hết, ngày mai tôi sẽ đến kiểm tra, nếu còn chưa kín, các cô tự gánh lấy hậu quả.

"
gì? Ký tên kín sân khấu ...
"Anh Phong..."
Nghe vậy, đám Đổng Vi nhìn nhau, khuôn mặt thanh tú đều hiện lên vẻ thống khổ và xấu hổ.
Sân khấu này có kích thước bằng một sân bóng rổ.
Đểđăng ký kín nó, phải kí đến bao giờ ..
"Sao? Không sẵn lòng?" Lăng Thành cười hỏi một cách khoa trương.
"Sẵn, sẵn lòng ..." Đổng Vi không dám nói nửa lời, bọn họ xông lên sân khấu, mỗi người cầm một cây bút, quỳ ở nơi đó, bắt đầu ký tên.
Vào lúc này, toàn bộ trung tâm thương mại im lặng! Những người lúc trước chế nhạo, lúc này không nói được lời nào!
Trên mặt Lăng Thành nở một nụ cười, anh xoay người bước đi.

Giai Kỳ và Tống Thiến cũng tăng tốc độ, và nhanh chóng theo sau.
“Anh rể, anh thật là tuyệt vời!” Khi ra ngoài, Tống Thiến đã vô cùng vui mừng, đôi mắt híp lại thành nếp nhăn, và ánh mắt đầy sùng bái khi nhìn Lăng Thành!
Lăng Thành khẽ mỉm cười nhìn Tống Thiến âu yếm.

Lại không nói gì
“Anh rể, tại sao vừa rồi bọn họ lại sợ anh như vậy?” Tống Thiến không nhịn được hỏi.
Anh rể luôn là đối tượng bị chế giễu.
Tại sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?
Lăng Thành nói đùa: "Chắc tại đám người đó nghĩ là anh đẹp trai, đối với trai đẹp cần khách khí một chút nên mới xin lỗi như vậy?"
"Hừ.


Không nghiêm tức." Tống Thiến lẩm bẩm: "Nhưng anh rể, ở bên cạnh anh cảm thấy an toàn..."
Nhìn thấy cô như vậy, Lăng Thành lập tức vui vẻ, sờ sờđầu cô cười nói: "Hi vọng chồng tương lai của em cũng sẽ như anh rể, như vậy anh mới yên tâm.

Đừng lo lắng, ở thành phốĐông Hải, chỉ cần có anh rể là được rồi." Không ai dám bắt nạt em ”.
Vừa nói xong, Lăng Thành lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng là có tiền đề, đó là phải có lý."
Nghe vậy, Tống Thiến rất cao hứng: "Thật sao? Anh rể, lúc anh nói lời này thật bá khí."
Vừa nói xong, Tống Thiến đột nhiên tiến lên và hôn lên mặt Lăng Thành!
ơ!
Cảm nhận được hơi ấm còn sót lại trên gương mặt, Lăng Thành không biết cười hay khóc!
Cô bé này quá là tuỳ tiện rồi, mình còn là anh rẻ của nó
Nhưng loại tính cách này thực sự khiến người ta yêu thích ..
Giai Kỳở bên cạnh cũng đỏ mặt tức giận: "Thiến Thiến, không lớn không nhỏ, anh ấy là anh rể của em, em làm sao có thể..."
Đã thế, họ vẫn còn trên đường phố!
Tống Thiến có vẻ không để tâm, lại nhìnGiai Kỳ: "A, chị họ, chị đỏ mặt, sẽ không phải ghen chứ? "
"Em ..." Mặt Giai Kỳ càng đỏ hơn khi nghe lời này, cô vừa xấu hổ vừa bất lực.
Một lúc sau, anh kéo Lăng Thành và hỏi: "Chồng à, vừa rồi đang ở trung tâm thương mại.

Anh gọi cho Tôn Đại Quân à? ETM sao lại xin lỗi ..."
Giai Kỳ thắc mắc.

Quả thật, Tôn Đại Quân có thế mạnh ở thành phốĐông Hải, nhưng ba người vừa rồi mới là những ngôi sao được yêu thích nhất.
Tôn Đại Quân bây giờ có liên quan gì đến ngành giải trí?
Lăng Thành thản nhiên cười nói: “Đúng vậy, vừa rồi anh gọi điện thoại cho Tôn Đại Quân.

Ông ấy với công ty giải trí có quan hện khá là tốt.

Cho nên vừa rồi chỉ cần ông ấy nói một tiếng là được.

"
Chuyện anh là chủ của công ty Hoa Ngưu, anh vẫn muốn tiếp tục giấu nó đi.


Chờđứa con của Hứa Giai chào đời, rửa sạch tội cho anh, rồi nói ra thân phận thật cho vợ cũng chưa muộn.
Nghe vậy, Giai Kỳ cắn môi nói: "Chồng à, sau này anh có gặp phải vấn đề gì thì đừng đi tìm Tôn Đại Quân nữa.

Dù hai người sau chuyện lần trước quan hệ trở nên không tệ, nhưng anh không thể cứ gặp rắc rồi nào lại tìm người ta ...!"
Lăng Thành cười gật đầu: "Thôi, sau này anh sẽ nghe lời vợ."
-
Khi vềđến nhà vào buổi tối, Tống Thiến vẫn rất hào hứng.
Lúc ra ngoài mua sắm vừa rồi, cô ả không chỉ mua được rất nhiều thứ tốt mà còn thêm facebook những người nổi tiếng yêu thích của cô.

Hôm nay đúng là ngày may mắn.
Trong lòng cao hứng, Tống Thiến vui vẻ kéo Giai Kỳđi vào phòng ngủ thử quần áo: "Chị họ, giúp em xem, bộ quần áo này của em có đẹp không ...!em muốn đăng lên trang cá nhân!"
Lúc thử quần áo không quên lè lưỡi nhìn Lăng Thành tinh nghịch nói: "Anh rể, nếu không thì anh tư vấn giúp em nhé?"
Nói xong, Giai Kỳ ngắt lời nàng, khuôn mặt ửng hồng: "Cô nương, anh rể là đàn ông, làm sao có thể nhìn em thử quần áo?"
Cũng đã hai mươi tuổi rồi, sao còn như đứa trẻ vậy?
Lăng Thành cũng không nhịn được cười, nói: "Đúng vậy, em đều là con gái lớn rồi, để chị gái thử với em."
Khi anh nói điều này, tim Lăng Thành không khỏi đập nhanh hơn.
Cô bé này, đúng là cái gì cũng dám nói ra.
Tống Thiến vẻ mặt mất vui, lẩm bẩm nói: "Làm sao vậy, anh rể cũng không phải người ngoài."
Chết tiệt.
Nghe vậy, Lăng Thành đang uống nước suýt chút nữa không kìm được phun ra ngoài.

Con bé này cũng quá tuỳ tiện rồi, trong đầu đang nghĩ cái gì không biết?
Trong lúc suy nghĩ miên man, Lăng Thành đã bật TV lên.
Đing đing!
Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Đã mười giờ tối, đã muộn như vậy, ai còn gọi?

Anh nói thầm trong lòng, lấy điện thoại di động ra xem, sững sờ.

Đây là giáo viên Kỷ Phương?
Khóe miệng Lăng Thành gợi lên ý cười.

Anh đã không đưa cho cô ấy một đan dược trong nhiều ngày, chắc cô ấy bắt đầu gấp gáp.
Ngaykhi điện thoại được kết nối, nghe thấy Kỷ Phương nói: "Lăng Thành, lần trước không phải em nói là rất muốn gặp hiệu trưởng sao? Cơ hội tới rồi! Thứ hai tuần tới, sáu phe phái lớn sẽ tổ chức Đồ sư đại hội, không chỉ có hiệu trưởng sẽđến.

Sáu đại môn phái cũng đã phái rất nhiều cao thủ tham gia, em sẽ có thể sẽ gặp được hiệu trưởng.

"
Lăng Thành vui mừng khôn xiết, chỉ cần có thể nhìn thấy hiệu trưởng, hắn sẽ có cơ hội trộm kinh thư!
Nghĩđến đó, Lăng Thành không khỏi nói: "Cô Kỷ Phương, ĐỒ sưđaị hội là gì?"
Chưa bao giờ nghe nói rằng Học viện Ánh Dương, có một đại hội như vậy
Đồ sư ...!Không phải là giết sư tử chứ?
Kỷ Phương nhẹ nhàng thở ra, với giọng điệu ngưng trọng nói: "Lăng Thành, chắc em biết Trường Sinh Điện, chính là một trong hai tà giáo.

Không chuyện ác nào không làm.

Trường Sinh điện này là đối thủđáng gờm của sáu phái lớn chúng ta.

Gần đây một trong tứ đại pháp vương của Trường Sinh Điện “Kim Sư pháp vương” Vũ Thanh Thiên, đến thành ohos Đông Hải, bị chúng ta bắt giữ”!
Nói đến đây, Kỷ Phương không giấu nổi sự phấn khích, mỉm cười: "Vậy hội nghịđồ sư lần này là hội nghị xét xửVũ Thanh Thiên.

Đến lúc đó, tên này sẽ bị xử tử trước công chúng."
Kim Sư pháp vương ....!Vũ Thanh Thiên?
Vũ Thanh Thiên? ! Ít người có họ Vũ, ông nội của Vũ Mi à?
Lúc này, giọng điệu của Kỷ Phương đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, lộ ra vài phần mong đợi, nhẹ giọng nói: “Lăng Thành… Mấy ngày nay cô biẻu hiện thế nao? Có thể đem đan dược cho cô không? ”.
Ngay khi cô nói chuyện này, trong lòng cô cũng có chút chán nản.
Từ khi Lăng Thành luyện chế ra Viên đan dược ngày đó, anh ta đã hứa ngày mỗi ngày sẽ cho mình một viên, nhưng cho tới bây giờ, anh chỉđưa cho mình hai viên.

Năm ngày trôi qua, hiện tại cô mới chỉ là võ giả tứ giai.
Cảm nhận được sự háo hức của Kỷ Phương, Lăng Thành cười nói: "Được rồi, cô Kỷ, đừng lo, em thứ Hai tuần sau bắt đầu học sẽđưa thuốc cho cô."
Nghe vậy, Kỷ Phương rất vui, cắn môi nói: "Lăng Thành...!Cảm ơn...!Cô giáo hứa sau này ở trường sẽ nghe lời em..."
Sau đó, Kỷ Phương đỏ mặt.


Những gì vừa nói, sao thấy khó xử quá.

Kỷ Phương lộ rõ ​​vẻ xấu hổ, cô cúp máy.
Lúc này, Tống Thiến và Giai Kỳ cũng đã thử quần áo xong.
Giai Kỳ có chút buồn ngủ, hôm nay trải qua một ngày với cô gái này, cô thật sự rất mệt mỏi, nói: "Em đi tắm rửa rồi đi ngủ."
Nói xong, cô bước vào phòng tắm, nhưng vừa ra đến cửa, Tống Thiến liền tươi cười đi tới, ôm lấy cánh tay Giai Kỳ: "Chị họ, chúng ta cùng nhau tắm rửa."
Giai Kỳ sững sờ, khuôn mặt thanh tú thoáng chút ửng hồng, tức giận nở nụ cười: "Thiến Thiến, đừng làm loạn, em không phải trẻ con nữa.

Còn phải cùng ta vào nhà tắm.

Chị đi tắm trước, sau đó rồi em tắm.

Vâng lời.

"
Sau khi nói, cô ấy gõ nhẹ vào trán của Tống Thiến.
Tống Thiến giữ cánh tay cô không buông, bĩu môi, rất cố chấp và cố ý cầu xin: "Không, em chỉ muốn tắm rửa với chị họ."
Nói xong liền cười nói: “em cũng không phải nam nhi, chị họ, chị còn em ta ăn thịt ư.” Sau đó nàng lắc lắc cánh tay Giai Kỳ, vẻ mặt vô hại.
Giai Kỳ vô lực, ngây ngốc gật gật đầu: "Được rồi!"
Cô gái này thực sự không thể giúp cô ấy.
"Ừ, đi thôi đi, tắm thôi."
Nhìn thấy đáp ứng của cô, Tống Thiến mừng rỡ, vui vẻ như một đứa trẻ, đồng thời cô cũng không quên lè lưỡi với Lăng Thành, rất tự hào: "Anh rể ghen tị lắm hả?"
Chết tiệt.
Lăng Thành nhìn không nói nên lời.
Đâu phải chỉ ghen tị, còn hơn cả ghen tị ý.
Hắn và Giai Kỳ kết hôn đã hơn ba năm, căn bản cũng chưa nắm tay nhiều, chính là trước Trung thu, mới hôn nhẹ một cái.
Còn về việc cùng nhau tắm chung, có mà mơ.
Nhìn thấy cảnh này, Giai Kỳ chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, thúc giục Tống Thiến, "Được rồi, hiện tại đi được chưa."
Nói xong cả hai bước vào phòng tắm.
Một lúc sau, trong phòng tắm có một tia nước bắn ra.
Căn biệt thựđược trang trí theo phong cách châu Âu thuần túy, để tăng thêm phần thú vị, phòng tắm được thiết kế rất rộng, toàn bộ cửa lùa bằng kính in.
Lăng Thành ngồi đó, định nghịch điện thoại di động để chuyển hướng chú ý, nhưng nhìn thấy đường nét của hai người phụ nữ trên cửa kính, anh không thể bình tĩnh được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.