Tuyệt Đại Con Rể

Chương 47: 47: Anh Đi Xe Gì Vậy




Lăng Nghệ bỗng nhiên hiểu ra, hiểu rõ ý của vợ, không lâu sau đã cầm Kính Bát Quái tới.

“Vợ à, em thực sự là quá thông minh.” Sau khi đưa Kính Bát Quái cho Trần Vân, Lăng Nghệ không quên nịnh hót nói.

Trần Vân không để ý tới hắn, đặt Kính Bát Quái ở bên giường, sau đó lại đi mở cửa sổ ra, tạo ra hiện trường giả có người nhảy cửa sổ vào.

Làm như vậy rõ ràng là muốn giá họa cho Lăng Thành.
Lúc ban ngày, một phen lý luận đậm chất phong thủy học của Lăng Thành khiến cho mọi người rối tinh rối mù, còn nói Dương Tĩnh là bởi vì cái Kính Bát Quái này mới ngất xỉu.

Cho dù Trần Vân không tin, nhưng cô biết, lúc đó không ít người đã tin rồi, bao gồm cả Trương Giai Giai.

Nếu Lăng Thành đã hiểu biết phong thủy huyền học như vậy, tự nhiên là có biện pháp lợi dụng Kính Bát Quái làm cho Trương Giai Giai hôn mê.

Đợi đến lúc Trương Giai Giai tỉnh lại, phát hiện mình bị xâm hại, lại nhìn thấy Kính Bát Quái ở đầu giường, tự nhiên sẽ nghi ngờ Lăng Thành.
Sau khi bố trí xong hết thảy, Trần Vân phát hiện Lăng Nghệ vẫn còn nhìn chằm chằm Trương Giai Giai, bèn tức giận nói: “Vừa nãy ngắm chưa đủ à? Còn không đi?” Nói xong, Trần Vân quay người đi ra khỏi phòng.

Lăng Nghệ mau chóng đuổi theo, trong lòng loạn tùng phèo, nói: “Biện pháp này được không vậy, lỡ như Trương Giai Giai ngày mai đi bệnh viện...” Không chờ hắn nói xong, Trần Vân càng tức: “Anh cho rằng ai cũng không biết xấu hổ giống anh chắc, người ta không muốn giữ thể diện à?” Nghe nói như thế, Lăng Nghệ cảm thấy có lý, vẻ mặt thả lỏng, không nói gì nữa, mau chóng rời đi....
Bây giờ, bên phía Lăng Thành.

Em trai Vương Viêm kết hôn, khiến trong lòng Lăng Thành có chút xúc động, trong tiệc rượu thỉnh thoảng nhớ tới Giai Kỳ vợ hắn.

Cho nên Lăng Thành không đến công ty mà trở về nhà.


Cho dù ở rể nhà họ Tống ba năm qua, tất cả mọi người nhà họ Tống xem thường hắn, bao gồm cả Giai Kỳ, nhưng Lăng Thành biết, đáy lòng Giai Kỳ còn có cảm tình với hắn.
Đến nhà, phát hiện bố mẹ vợ đều không có ở đây.

Giai Kỳ đang ngồi ở trên ghế sô pha trong phòng khách, chân trái khoác lên đùi phải, lộ ra dáng người gợi cảm tinh tế, thế nhưng sắc mặt lại có chút nóng nảy.

Nhìn thấy Lăng Thành trở về, trên mặt Giai Kỳ thoáng qua chút mừng rỡ, lập tức lại khôi phục bình thường, nói: “Anh về rồi à?” Lăng Thành ừ một tiếng.

“Vừa khéo, xe tôi bị bạn mượn rồi, anh đưa tôi đến một nơi.” Giai Kỳ đứng lên, bộ dáng rất gấp.

Lăng Thành cũng không hỏi nhiều, cùng Giai Kỳ ra khỏi nhà.
Lúc đang trên đường, Lăng Thành mới biết được, Tịnh Lâm cùng vài người bạn học tổ chức họp lớp, nhìn thấy mấy bà bạn kia đều mang con cái của mình theo, Tịnh Lâm bèn gọi điện thoại bảo Giai Kỳ cũng tới tham gia một chút.

“Vậy kéo tôi đi cùng làm gì?” Sau khi biết tình huống, Lăng Thành khó hiểu hỏi.

Giai Kỳ lườm hắn một cái: “Anh không muốn đi cũng được thôi, đưa tôi đến chỗ đó rồi anh quay về nhà, tôi không bắt buộc anh.”
Nhìn dáng vẻ hờn dỗi của cô, Lăng Thành cười cười, không nói gì nữa.

Không lâu sau, hai người đến khách sạn chỗ Tịnh Lâm.

Thời điểm tiến vào phòng bao, đã thấy Tịnh Lâm cùng mấy người bạn đang nói chuyện vui vẻ.

Mấy người bạn này của Tịnh Lâm bảo dưỡng cũng tàm tạm, có điều so ra thì vẫn còn kém Tịnh Lâm nhiều lắm.


Con cái của mấy người bạn kia cũng có mặt.
Giai Kỳ vừa đến, Tịnh Lâm lộ ra nụ cười, nhưng mà thời điểm nhìn thấy Lăng Thành, biểu lộ của Tịnh Lâm lập tức thay đổi.

Bảo con gái tới là muốn tăng thể diện cho mình, nhưng thằng con rể vô dụng kia tại sao cũng đi theo? Trong lòng Tịnh Lâm rất không vui, có điều chung quanh nhiều người như vậy, cũng không tiện đuổi Lăng Thành đi.
“Ai nha, đây chính là con gái Giai Kỳ của bà à, thật là xinh đẹp!” “Nghe nói con gái của bà đại biểu nhà họ Tống đàm phán hợp tác thành công với công ty Hoa Ngưu, cái cô nghệ sĩ Y Nguyệt dạo gần đây rất nổi tiếng ấy, chính là do con gái của bà phụ trách quản lý đúng không? Thực sự là vừa xinh đẹp lại vừa có tài mà.”
Giờ khắc này, sau khi nghe Tịnh Lâm giới thiệu, trong phòng bao không ít người đều rối rít khen ngợi, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Tịnh Lâm vui như mở cờ trong bụng.

Có một cô con gái ưu tú như thế, có thể không sĩ diện sao?
Lăng Thành ngồi ở một bên, biểu lộ hời hợt.

Sau đó những bạn học khác của Tịnh Lâm cũng bắt đầu giới thiệu con cái của mình, còn giới thiệu cả con rể.

Có người là quản lý cao cấp của xí nghiệp nào đó, có người mở công ty, có người lại là bác sĩ chủ trị của bệnh viện gì đó.

Sau khi mọi người làm quen xong, một vị phu nhân chỉ vào Lăng Thành, cười hỏi: “Vị này là...” Người phụ nữ này tên là Mã Anh, lúc đi học luôn thích ganh đua với Tịnh Lâm, nhìn thấy con gái Tịnh Lâm ưu tú như thế, tự nhiên không cam lòng rớt lại phía sau.
Kỳ thực Mã Anh đã sớm đoán được thân phận của Lăng Thành.

Con rể ở rể, người nào chẳng biết.


Bây giờ cố ý hỏi ra, chính là muốn làm cho Tịnh Lâm khó xử.

Quả nhiên, Mã Anh vừa mới nói xong, ánh mắt mọi người chung quanh bèn tập trung trên người Lăng Thành.

Nụ cười Tịnh Lâm cứng lại, có chút lúng túng.

Ngược lại, Giai Kỳ lại tự nhiên hào phóng, đứng lên giới thiệu: “Đây là Lăng Thành, chồng cháu ạ.” “À...” Mã Anh kéo dài giọng, hỏi: “Hóa ra là con rể của Tịnh Lâm, nhìn tuấn tú lịch sự ghê, không biết cậu đang làm việc ở đâu nhỉ?” “Cháu đang đi làm cho một công ty.” Lăng Thành thản nhiên nói., Lăng Thành đã sớm nhìn ra ý đồ của Mã Anh, chỉ là không muốn tính toán mà thôi.
“Công ty gì, làm cái gì vậy?” Mã Anh mang theo nụ cười, không buông tha mà hỏi.

Lăng Thành vẻ mặt không thay đổi: “Chỉ là nhân viên nhỏ thôi.” Ha ha! Hóa ra là một nhân viên quèn.

Nghe nói như thế, sắc mặt những người khác chung quanh đều âm thầm lộ ra sự khinh thường.
Nhìn thấy phản ứng của mọi người chung quanh, trong lòng Mã Anh rất hài lòng, cười cười: “Nhân viên nhỏ cũng không tệ, cho dù không đi làm cũng không phải chuyện gì to tát cả , Kỳ Nhi ưu tú như vậy, nuôi cậu cũng không có vấn đề gì.” Trong lời nói rõ ràng lộ ra sự đùa cợt.

Sắc mặt Tịnh Lâm càng khó coi.

Đều do cái tên Lăng Thành này, không tự biết thân biết phận hay sao? Thế mà dám mặt dày đi cùng con gái bà qua đây, làm cho bà mất thể diện như vậy.
Ánh mắt Giai Kỳ lấp lóe, biểu lộ có chút mất tự nhiên, đồng thời trong lòng cũng có chút hối hận.

Sớm biết sẽ như vậy, cô sẽ không mang Lăng Thành tới.

Lúc này, Mã Anh bưng chén rượu đứng lên, cười khanh khách nói: “Hôm nay chúng ta hiếm có dịp tụ tập lại một chỗ, tôi tuyên bố một tin tức tốt, con gái tôi sắp kết hôn, đây là con rể tương lai của tôi, Trương Đào.” Âm thanh vừa dứt, một thanh niên ngồi bên cạnh Lăng Thành đứng lên, rất là khách sáo mở miệng nói: “Chào các dì ạ, cháu là Trương Đào, trước mắt là tổng giám đốc công ty chi nhánh của tập đoàn Thiên Nghiệp.”
Ồ! Chỉ một thoáng, mọi người đang ngồi ở phòng bao đều không nhịn được sợ hãi kêu lên.

“Tập đoàn Thiên Nghiệp? Là cái tập đoàn Thiên Nghiệp chuyên môn làm ăn buôn bán với nước ngoài đó hả? Đó chính là công ty lớn đó!” “Đúng vậy, nghe nói sắp được đưa ra thị trường, quy mô của cái tập đoàn Thiên Nghiệp này rất lớn, công ty chi nhánh chỗ nào cũng có, có thể quản lý công ty chi nhánh của tập đoàn Thiên Nghiệp không đơn giản đâu!” “Vừa rồi Mã Anh giới thiệu, Trương Đào vừa du học ở ngước ngoài về, đúng không?” “Chị Anh, chị thực sự là tốt số ghê, tìm được một chàng rể tốt như vậy.”
Trong lúc nhất thời, đám người trong phòng bao nhao nhao khen ngợi, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Trương Đào cũng tràn đầy thưởng thức.


Bây giờ, trong lòng Mã Anh vô cùng thỏa mãn! Cùng lúc đó, ánh mắt cũng nhìn về phía Tịnh Lâm.

Con gái của bà ưu tú thì thế nào? Con gái của tôi mặc dù không sánh bằng Giai Kỳ, thế nhưng lại tìm được một người chồng tốt.
Nghe được đám người khen ngợi mình, Trương Đào vẫn rất khiêm tốn, cười nói: “Kỳ thực làm giám đốc không hề nhẹ nhõm chút nào, có câu nói rằng năng lực càng lớn, trách nhiệm lại càng lớn, haizz, trông coi hơn 1000 nhân viên cấp dưới, chẳng có lấy chút thời gian tự do nào.

Lương một tháng cũng chỉ mấy chục triệu thôi ạ.”
Nói đến đây, Trương Đào quay về phía Mã Anh cười nói: “Mẹ, một tuần sau tổ chức đám cưới, con vừa mua một chiếc Mercedes cấp S, coi như xe hoa luôn.” Mercedes cấp S? Nghe đến đó, trong lòng không ít người sợ hãi hâm mộ.

Phải đi đâu mới tìm được con rể tốt như vậy chứ.

Mã Anh càng cười toe toét, liên tục gật đầu nói: “Được rồi, đám cưới của mấy đứa, mấy đứa tự xử lý là được rồi.”
Trương Đào gật đầu, lập tức cảm khái nói: “Kỳ thực với con mà nói, xe chỉ là một thứ phương tiện giao thông, không cần thiết phải mua loại quá tốt, nhưng cũng không thể không thừa nhận, càng là xe hạng sang, đi lại càng thoải mái.” Nói xong một câu cuối cùng, Trương Đào nghiêng đầu cười ha hả nhìn nhìn Lăng Thành: “Đúng không nào, Lăng Thành.” Trước khi đến, Mã Anh bèn đặc biệt dặn dò Trương Đào, hôm nay họp lớp, vừa phải tăng thể diện cho nhà mình, vừa phải đả kích Tịnh Lâm một chút.

Cho nên Trương Đào vì lấy lòng mẹ vợ, đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội chế nhạo Lăng Thành.

Cái tên Lăng Thành này chỉ là một tên con rể ở rể, mình chỉ cần tùy tiện lộ ra một chút tài sản là đã có thể đè chết hắn.
Lăng Thành không nói chuyện mà là cười gật đầu.

Nhưng mà Trương Đào rõ ràng không có ý định cứ như vậy buông tha Lăng Thành, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiết, mở miệng lần nữa: “Không biết anh Thành đi xe gì vậy?” Giờ khắc này, ánh mắt của mọi người đều rối rít tập trung trên mặt Lăng Thành, thái độ khinh bỉ rất rõ ràng.

Tịnh Lâm ngồi ở một bên, trong nháy mắt đen mặt.

Tên vô dụng kia tới đây, hoàn toàn chính là làm cho bà mất mặt mà.

Dựa vào cái xe điện nát kia của hắn, làm sao nói ra được?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.