Tuyệt Địa Sủng Ái

Chương 46



Lâm Dã híp mắt nở nụ cười.

"Không được cười." Chu Thừa Nghiêu hôn lỗ tai của anh, không có độ uy hiếp nào, "Lâm Dã."

Lâm Dã kẹp cổ lại, có chút ngứa, "Ừm?"

"Cười cái gì?"

Lâm Dã cố nhịn cười, anh quay đầu nhìn Chu Thừa Nghiêu. Chu Thừa Nghiêu thích anh, Chu Thừa Nghiêu đối tốt với anh, anh muốn đem mạng đưa cho Chu Thừa Nghiêu. Lâm Dã nhìn Chu Thừa Nghiêu một lát, đưa tay ôm lấy hắn, Chu Thừa Nghiêu vừa tắm rửa được một nửa, trên người còn có mùi sữa tắm, áo sơ mi không gài chặt, Lâm Dã hôn nhẹ lên mặt Chu Thừa Nghiêu, giọng nói trầm thấp, "Anh Nghiêu."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tay Chu Thừa Nghiêu tiến lên giữ chặt đầu Lâm Dã rồi cúi người hôn xuống, Lâm Dã lúc này cảm nhận được cái gì gọi là hôn sâu, anh hơi hé khóe miệng Chu Thừa Nghiêu liền cuồng nhiệt xâm lấn. Cả người anh vùi trong ngực Chu Thừa Nghiêu, đầu óc trống rỗng, đến khi kết thúc, Lâm Dã trời đất quay cuồng.

Chu Thừa Nghiêu kéo ra một chút khoảng cách, con ngươi đen nhánh, ngón cái quẹt qua môi Lâm Dã, giọng mang theo ý cười "Ngủ với anh hay là đi huấn luyện?"

Hầu kết Lâm Dã nhấp nhô, nhìn chằm chằm môi Chu Thừa Nghiêu. 

Hôn còn có thể dùng đầu lưỡi?

K ích thích.

"Huấn luyện."

"Ừm, vậy đi đi." Chu Thừa Nghiêu sờ lên tóc Lâm Dã, Lâm Dã quá ngoan ngoãn, hắn không định tiếp tục khi dễ Lâm Dã, "Nhớ bôi son dưỡng."

"Hả?"

"Môi khô." Chu Thừa Nghiêu điều chỉnh vị trí khăn tắm một chút, không nhìn Lâm Dã.

Lâm Dã mím chặt môi, trên mặt càng nóng, môi khô khiến Chu Thừa Nghiêu không thoải mái sao?

"À."

"Đi thôi."

"Nếu như nóng thì mở điều hòa." Lâm Dã tìm điều khiển từ xa để lên trên tủ giày ở cửa, nói: "Em đi đây."

Lâm Dã bước vào thang máy dưới chân vẫn còn cảm giác lâng lâng, anh vuốt mặt một cái hít sâu, lại c ắn môi dưới, đúng là có chút khô. Môi Chu Thừa Nghiêu rất dễ chịu, rất mềm nhưng rất bá đạo, lửa nóng cường thế chiếm đoạt hết thảy.

Lâm Dã bụm mặt, cửa thang máy đinh một tiếng mở ra.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Lâm Dã, cậu phát sốt rồi?"

Lâm Dã cấp tốc thả tay xuống ngẩng đầu trên mặt lập tức khôi phục băng lãnh, "Hả?"

Lý Phi đứng ở cửa, trong ngực ôm Tiểu H, "Phát sốt thì mau uống thuốc."

"Không có sốt, nóng." Lâm Dã nhìn trong ngực anh ta ôm chó, đám người ở căn cứ này đúng là điên rồ, hôm qua còn gọi là sửu cẩu sửu cẩu, hôm nay thật hoan nghênh.

"Chiều phải đi bệnh viện sao?"

"Năm giờ đi." Buổi chiều Lâm Dã đúng là phải đi bệnh viện một chuyến, vật lý trị liệu với tái khám.

"Lát nữa nhớ ăn cơm."

Lâm Dã gật đầu, vượt qua Lý Phi bước nhanh đi tới phòng huấn luyện, Lý Phi ôm chó hôn một cái lên đầu nó, đi lên lầu.

Lúc Lâm Dã trở về bọn họ vừa khóe kết thúc một ván, Lâm Dã cầm tai nghe đeo lên, "Mời tôi."

Hầu Tử mời Lâm Dã vào tổ đội, nói: "Vừa mới gặp được một đứa plug-in [1], cô nhi bật hack."

[1] Ở đây tác giả dùng từ "quải bức": Đề cập đến việc sử dụng các công cụ / tập lệnh của bên thứ ba (thường được gọi là "plug-in") trong các trò chơi trực tuyến để sửa đổi dữ liệu trò chơi, là một thuật ngữ khinh thường dành cho những người ảnh hưởng đến những người chơi trò chơi khác và sự cân bằng của trò chơi.

"Không nhất định là treo mà?" Thiên Minh nói: "Hình như là streamer."

Vẫn là bản đồ Miramar như cũ, bọn họ nhảy tới sòng bạc, điểm nhảy của Lâm Dã trước sau như một đều là quán quyền anh, rơi xuống đất nhặt được shortgun đem lên tầng hai nghe được tiếng bước chân hơi ngẩng đầu, trực tiếp ngã xuống đất. Tốc độ quá nhanh, Lâm Dã bất ngờ nhìn màn hình máy tính của anh tối xuống. Anh mở livestream bị trì hoãn, coi như người đánh lén, cũng sẽ không xác định phương vị của anh chuẩn xác như vậy, chỉ chờ thò đầu ra một giây giết, trừ phi nhìn xuyên thấu.

ID đánh giết nhảy ra ngoài, Lucifer.

Lucifer cái khí thế bức bách này không phải giả bộ làm học sinh tiểu học? Bắt đầu dùng acc lớn đến đánh lén rồi?

Lâm Dã cầm điện thoại di động lên tìm Wechat Trần Kiệt gửi ID Lucifer qua: "Báo cáo lên tổng bộ tra cậu ta một chút."

Rất nhanh tin nhắn Trần Kiệt đã tới: "Đây là Lucifer, chính là cái chủ blog ăn gà độ hot rất cao, không thể tra đâu?"

"Tại sao không thể tra? Xảy ra chuyện tôi chịu trách nhiệm, tra."

KG rơi xuống đất toàn quân bị diệt.

"Súng người này có chút đặc biệt, lại diệt đội một KG, thật lợi hại." Hầu Tử nói: "Trận trước cũng là cái ID này, tôi tố cáo trước."

Lần trước Lucifer dùng acc nhỏ đánh lén Lâm Dã, bị Lâm Dã đ è xuống đất đánh, cho nên hôm nay hắn ta bật hack đến đánh lén sao? Thù lớn cỡ nào? Lâm Dã ngoại trừ trên thi đấu châm chọc hắn ta một câu, mang thù hơn hai năm? Thứ quỷ gì?

Lâm Dã mở ra Weibo, hotsearch đầu tiên, Lucifer toàn diệt KG hai lần. Hotsearch thứ hai vẫn như cũ là dưa của giới điện cạnh, Lucifer một mình giết Hawk, đã từng là thần rơi xuống thành thái kê [2].

[2] Thái kê (菜鸡): Trước đây được dùng để chỉ những người không giỏi dùng máy tính, sau đó từ này được sử dụng phổ biến ngoài xã hội để chỉ những người dở tệ trong lĩnh vực gì đó. 

Lâm Dã híp mắt lại, ấn mở chủ đề hotsearch đầu tiên nhìn thấy một doanh tiêu hào [3] đăng bài Weibo mới nhất: "Streamer Lucifer liên tục hai ván đấu với đội tuyển thủ chuyên nghiệp KG, toàn diệt KG, diệt hai mươi mốt mạng, ăn gà."

[3] Doanh tiêu hào: để chỉ những người rò rỉ thông tin liên quan đến các giới (ví dụ như giới giải trí, điện cạnh cũng có, giới nào cũng sẽ có những tài khoản này). 营 (Doanh) trong chữ kinh doanh, 销 (Tiêu) trong chữ tiêu thụ, 号 (Hào / Hiệu) trong chữ kí hiệu, tức có nghĩa là tên tài khoản.

Phía dưới kèm theo cái video, Lâm Dã ấn mở nhìn thấy video trận trước Lucifer bắn giết KG, không có hậu tọa thêm nhìn xuyên thấu. Năm 2020, còn có người bật hack trắng trợn như vậy.

Đánh lén đội chức nghiệp, thật tuyệt.

Lâm Dã mở bình luận ra, ở dưới fan Lucifer cơ hồ ùn ùn kéo đến, tất cả trào phúng KG. Lâm Dã tắt điện thoại di động, nói: "Vẫn đánh Miramar, Hầu Tử, bắt đầu."

Nhảy ở sòng bạc như cũ, Lâm Dã rơi xuống đất nhặt một cây M4, nạp đạn nhảy tới chỗ cầu thang, một viên đạn lướt qua da đầu. Sau một khắc Thiên Minh liền ngã, lại là Lucifer, Lâm Dã mở mic tất cả: "Lucifer, nhà cậu có mấy anh em?"

Lucifer gạt đi Thiên Minh, thanh âm ôn nhu của Lâm Dã tiếp nữa, nói: "Hàn huyên một chút."

"Tôi có một em gái."   m thanh của Lucifer từ trong tai nghe truyền tới, chứa ý cười châm chọc, "K thần, cậu phải quỳ xuống tới kêu ba ba sao? Kêu ba ba, tôi tha cậu một mạng."

Lâm Dã ném một quả bom, đi vòng qua một bên cầu thang khác xông lên quét một băng đạn lại nhanh chóng tránh về, nụ cười lạnh lập tức lộ ra: "Con mẹ nó mày còn có em gái hả? Mày không phải cô nhi sao? Bật hack nổ mộ tổ cả nhà gặp nạn."

"Tự Kình, ép."

Lâm Dã dứt lời, Tự Kình liền xông tới, bọn họ từng đánh thi đấu chung, điểm ăn ý ấy vẫn có. Tốc độ ép của Tự Kình quá nhanh, Lucifer quay đầu đi đánh Tự Kình, Tự Kình ngã xuống đất. Lâm Dã nã một băng đạn quét qua liền đem Lucifer đánh bại, Lâm Dã nạp đạn, "Hầu Tử cứu người."

Lâm Dã một phát súng đưa tiễn Lucifer, nhặt được túi cứu thương ngồi xổm xuống băng bó, đồng đội Lucifer không bật hack, Lâm Dã lấy đầu người còn lại.

"Là Lucifer sao?" Hầu Tử đem M24 ném tới trước mặt Lâm Dã.

"Ừm, cảm ơn." Lâm Dã nhặt M24 lên, "Cô nhi."

"Bớt tranh cãi một tí, fan của cậu ta rất nhiều." Lucifer có Livestream Quả Dứa làm hậu trường, KG cũng có Chu Thừa Nghiêu có năng lực chơi chết Lucifer, nhưng Chu Thừa Nghiêu với đại boss của Quả Dứa có quan hệ cũng không tệ lắm, hẳn là sẽ không vạch mặt.

Lâm Dã người này tính cách thẳng, nhưng nhân phẩm không xấu, Hầu Tử sợ anh ăn thiệt thòi.

Lâm Dã trầm mặc, đánh xong một ván đem video quay lại gửi cho Trần Kiệt, tiếp tục mở một ván mới. Lâm Dã chơi game rất ít nhìn mưa đạn, Trần Kiệt nhắc nhở anh mới nhìn, mưa đạn đã nhao nhao lật trời.

"Lucifer ở trong livestream nói rằng anh nói xấu cậu ta." Trần Kiệt nói: "Nếu không anh tắt livestream trước?"

Năng lực vật lộn của fan giới điện cạnh chỉ đứng sau giới giải trí, Lâm Dã trước mặt mọi người nhục mạ Lucifer, Lucifer lại tỏ đáng thương ở kênh livestream. Fan liền cùng nhau tiến lên phun Lâm Dã, cảnh tượng vô cùng thê thảm. Fan Lâm Dã quả thực sức chiến đấu không mạnh, rất nhanh liền bị fan Lucifer đ è xuống đất mài. Màn hình livestream bị mưa đạn chen không thấy rõ hình ảnh trò chơi, Lâm Dã tắt camera lại lấy một điếu thuốc cắn nhưng không đốt lửa.

Anh hít thật sâu một hơi, mùi thuốc lá rơi vào khoang miệng, Lâm Dã lại cất thuốc lá lại, ánh mắt bình tĩnh: "Tùy bọn họ đi, các cậu còn chơi không? Lại mở squad chơi."

Lâm Dã đánh tới năm giờ tắt game tắt livestream, lại nhìn đứng đầu hotsearch Weibo chính là Hawk livestream nhục mạ Lucifer, thù mới hận cũ. Ấn mở liền thấy một chuỗi phun, mắng Lâm Dã không là cây búa gì mà đi công kích Lucifer, mắng Lâm Dã đánh đồ ăn, còn mắng Lâm Dã không có tố chất th ô tục nhiều, thẳng nam ung thư [4], thuận tiện lại công kích KG gió bão biến đồ ăn, bị Lucifer giết thua không nổi.

[4] thẳng nam ung thư: là một thuật ngữ xúc phạm được các nhà nữ quyền Trung Quốc sử dụng để mô tả những người đàn ông dị tính ủng hộ vai trò giới tính truyền thống và do đó bị coi là phân biệt giới tính và gian manh. đã được đề xuất vào giữa năm 2014 bởi những người dùng của nền tảng xã hội trực tuyến của Trung Quốc bình đẳng giới.

Lâm Dã trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, thẳng nam ung thư lại là cái quỷ gì? Anh là GAY uốn cong thành cái dạng này lại bị mắng thẳng nam ung thư. Nhìn xuống, tìm được xuất xứ, những fan này đem một đoạn lúc trước Lâm Dã livestream với Lý Dương kéo ra ngoài, mắng Lâm Dã thẳng nam ung thư không tôn trọng phái nữ.

"Tôi đi bệnh viện." Lâm Dã cầm lấy áo khoác mặc vào, cất di động vào túi quần, "Các cậu livestream tiếp đi."

Đi ra cửa, Trần Kiệt đưa chìa khóa xe cho Lâm Dã nói: "Muốn tìm người xử lý những thứ trên mạng không?"

"Chờ thông tin chính thức, hiện tại đừng lên tiếng."

Trần Kiệt thật sự muốn trọc đầu, chiêu hack sức khỏe này của Lâm Dã cũng tuyệt. "Tính tình anh cũng lớn, trêu chọc Lucifer làm gì? Những fan đó của cậu ta rất điên cuồng."

Bình thường tính Lâm Dã rất tốt, chơi game tựa như biến thành người khác, đặc biệt nóng tính. Năm đó Lâm Dã giải nghệ có thể bị mắng thảm như vậy, cũng do miệng anh quá độc, phản phệ.

"Cô nhi bật hack."

"Lái xe chú ý an toàn, chớ suy nghĩ quá nhiều."

Lâm Dã cầm chìa khóa xe mới phát hiện là Mercedes, ngẩng đầu lên nói: "Xe của cậu là được, chiều cậu định ra ngoài hả?"

Kỹ thuật lái xe của Lâm Dã, vạn nhất sượt tới đại G, tiền lương Lâm Dã không đủ sửa xe.

Trần Kiệt từ trong túi quần lấy ra chìa khóa xe Lamborghini đưa cho Lâm Dã, "Chiếc này? Anh Nghiêu đem xe tới đây. Anh ấy nói lại để anh ấy nhìn thấy anh lái chiếc xe rách như vậy, anh ấy liền xé xác tôi."

Lâm Dã: "..."

"Xe anh Nghiêu mua bảo hiểm trọn gói, không việc gì, anh tùy ý lái."

"Tôi đi đây." Lâm Dã cầm chìa khóa xe Mercedes xoay người rời đi, Lamborghini của Chu Thừa Nghiêu hơn một ngàn vạn, trước kia từng được đưa tin, Lâm Dã càng không dám lái.

Lâm Dã làm xong vật lý trị liệu lại tái khám tất cả kết thúc là tám giờ, đi ra bệnh viện, Lâm Dã ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm tối tăm, bỗng nhiên có chút cô đơn. Đứng cạnh xe một hồi, mở Weibo ra Lâm Dã phát hiện hướng gió mới nhất là những người kia bắt đầu mắng anh tố chất thấp. Cái này khiến Lâm Dã rất phiền, anh muốn hút thuốc, nhưng không dám, trên người có mùi Chu Thừa Nghiêu nhất định có thể ngửi thấy. Chu Thừa Nghiêu không thích anh hút thuốc, Lâm Dã có thể nhịn liền tận lực chịu đựng.

Lâm Dã không sợ những người này mắng, chỉ sợ Chu Thừa Nghiêu thấy những người này mắng. Bọn họ chửi mình không có tố chất, th ô tục, Chu Thừa Nghiêu có thể cũng sẽ cảm thấy mình th ô tục không?

Điện thoại di động vang lên một tiếng, Lâm Dã cầm lên nhìn thấy tin nhắn đến từ Chu Thừa Nghiêu, trái tim đột nhiên đập dồn dập.

Chu Thừa Nghiêu: "Kết thúc rồi à?"

Lâm Dã bấm điện thoại di động trả lời: "Ừm."

Điện thoại của Chu Thừa Nghiêu lập tức gọi tới, Lâm Dã kết nối, giọng nói trầm thấp êm tai ở đầu kia truyền tới: "Mấy giờ thì tới căn cứ?"

"Không kẹt xe khoảng chín giờ." Lâm Dã nghe được âm thanh Chu Thừa Nghiêu, tâm tự nhiên mềm mại. Mở cửa xe bước vào, thắt dây an toàn "Tỉnh ngủ rồi?"

"Ừm."

"Ăn cơm tối chưa?"

"Chờ em ăn chung."

"Em ở --" Lâm Dã vừa định nói mình ăn ở gần bệnh viện, nghĩ lại, đội trưởng chờ anh nửa ngày, đoán chừng muốn cùng nhau ăn cơm, thính tai hiện đỏ, giọng nói trầm xuống, "Vậy anh muốn ăn cái gì? Em mang về cho anh?"

"Không muốn ăn gì cả."

"Anh thích ăn mì không?"

"Cũng được."

Nhịp tim Lâm Dã đập nhanh, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, anh cắn môi, "Nhà bếp có thể để cho em dùng không? Em nấu bát mì cho anh ăn?"

Điện thoại đầu bên kia tiếng cười trầm thấp truyền tới, chạm vào nhịp tim Lâm Dã, Lâm Dã siết chặt điện thoại, "Chung quanh đây có siêu thị, em đi mua đồ ăn, anh muốn ăn cái gì?"

"K thần biết nấu cơm?"

"Biết không nhiều."

"Anh sao cũng được, anh chờ em."

"Được." Lâm Dã cúp điện thoại để di động qua một bên, lái xe ra ngoài, tâm tình đột nhiên khá hơn. Đi con mẹ nó Lucifer, đại ngu ngốc.

Lâm Dã đến căn cứ là tròn chín giờ, anh xuống xe liền thấy Chu Thừa Nghiêu nghiêng người dựa vào cửa trụ sở chơi điện thoại, Chu Thừa Nghiêu chỉ mặc áo thun đen, quần dài nhàn nhã, chân dài thẳng tắp. Lâm Dã nhìn nhiều một chút, Chu Thừa Nghiêu liền giương con ngươi đen tuyền, ánh mắt chạm nhau.

"Đội trưởng?"

Chu Thừa Nghiêu cất điện thoại đôi chân dài nghiêm túc chạy qua, "Kết quả kiểm tra thế nào?"

"Vẫn là như thế." Lâm Dã theo sau Chu Thừa Nghiêu vào nhà ăn, nhanh chóng liếc nhìn Chu Thừa Nghiêu, nghĩ đến nụ hôn nóng bỏng hồi trưa, cuống họng hơi khô. "Mấy giờ anh dậy? Vẫn luôn không ăn cơm?"

"Mới dậy." Chu Thừa Nghiêu mở đèn nhà ăn, điện thoại vang lên, hắn liếc nhìn tên người gọi, nhíu mày bắt máy. "Nói."

"Vậy em đi phòng bếp." Lâm Dã mang theo đồ ăn tiến vào phòng bếp, Lâm Dã sẽ chỉ nấu bát mì. Anh đem cà chua rửa sạch sẽ, cắt thành miếng bỏ vào nồi bật lửa lên.

Đi ra ngoài nhìn lại, Chu Thừa Nghiêu đưa chân về phía phòng bếp đứng trước cửa kính trong suốt.

Lâm Dã đối Chu Thừa Nghiêu không có chút sức chống cự nào, bóng lưng của Chu Thừa Nghiêu anh đều cảm thấy hoàn mỹ ưu tú, độc nhất vô nhị.

"Tôi chỉ hỏi một câu, lúc nào phong hắn?"  Âm thanh lạnh lẽo của Chu Thừa Nghiêu từ bên ngoài truyền vào, âm thanh đè rất thấp, nhưng khí thế rất đủ. 

"Bây giờ hắn có hai con đường để đi, một là hắn chủ động thừa nhận bật hack, các anh ra thông cáo xử lý. Hai là, chờ trưa mai có kết quả chính thức tôi cam đoan để hắn chết thảm hại hơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.