Cuộc gọi của Chu Thừa Nghiêu kéo dài mười phút, Lâm Dã bưng tô mì nấu xong ra, Chu Thừa Nghiêu mới đi tới kéo cái ghế ra ngồi xuống.
"Sao em ăn ít quá vậy?"
"Em ăn tối rồi." Lâm Dã lấy hai chai nước, để trước mặt Chu Thừa Nghiêu một chai. "Anh xem được không?"
"Cái gì?" Lâm Dã nấu chính là mì trứng cà chua, không giống với mì truyền thống lắm, cực kỳ thanh đạm, "Mì ngon lắm."
Lâm Dã cười: "Vậy là tốt rồi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Lucifer và em có ân oán gì vậy?"
"Em từng mắng hắn một câu đồ ăn." Lâm Dã nói: "Hai ba năm."
"Vốn chính là cái phế vật, mắng hắn đồ ăn là đã hàm súc." Chu Thừa Nghiêu hừ lạnh, "Lần trước đã có chứng cứ hắn bật hack, Quả Dứa ngăn cản không đồng ý. Ông chủ lớn của Quả Dứa và anh anh quan hệ cũng không tệ lắm, cho hắn mặt mũi."
Mì của Lâm Dã rất nhanh đã ăn xong, để đũa xuống chăm chú nhìn Chu Thừa Nghiêu, "Sẽ có thiệt hại sao?"
"Em lo lắng?"
Lâm Dã nghĩ nghĩ, nói: "Tính tình của em không tốt như tưởng tượng, cấp trên sẽ rất khó khống chế, cái này thật không tốt."
"Về mặt này, tính tình của anh khác em nhiều. Gặp phải chuyện căm phẫn, phát ti3t thỏa đáng là hợp lý." Tiếng Chu Thừa Nghiêu nhàn nhạt: "Em lại không mắng sai."
Lâm Dã híp mắt nhìn chăm chú Chu Thừa Nghiêu, có rất ít người có kiên nhẫn với mình như vậy.
"Em là bạn trai của anh, còn không thể muốn mắng ai thì mắng người đó. Vậy muốn anh làm gì? Có làm được cái gì?"
Lâm Dã: "..."
Anh Nghiêu trâu bò!
Chu Thừa Nghiêu mở nước uống một ngụm, trả về, trong mắt đen chứa ý cười: "Đúng không? K thần."
Thính tai Lâm Dã đỏ bừng, trên mặt nóng hổi, a một tiếng lập tức cầm lấy nước uống, uống xong nửa bình mới có dũng khí giương mắt, cưỡng ép nói sang chuyện khác, "Tối anh còn huấn luyện sao?"
"Ừm." Chu Thừa Nghiêu đem mì ăn xong, nói: "Thi đấu thăng cấp để Thiên Minh tới đánh."
Lâm Dã sửng sốt một chút lập tức phục hồi tinh thần, gật đầu, "Được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Lát nữa em đi qua phòng tập thể dục đi bộ nửa giờ lại trở về đi ngủ."
Lâm Dã chết lặng: "Cái gì?"
KG còn có phòng tập thể thao?
"Thì ở lầu một, đằng sau phòng huấn luyện." Chu Thừa Nghiêu đứng dậy nhìn Lâm Dã muốn đi thu dọn bát đũa, nói: "Để đó đi, ngày mai sẽ có người thu dọn."
"Rửa một chút rất nhanh." Lâm Dã nhanh chóng cầm tới phòng bếp rửa sạch, "Anh bận thì anh đi trước đi, em chờ một lát tự mình đi tìm."
KG làm phòng tập thể thao làm gì? Cái nghề nghiệp này của bọn họ, một đám tử trạch [1]. Chu Thừa Nghiêu đột nhiên nói kêu anh hắn đi vận động là có ý gì? Chẳng lẽ ngại mình béo?
[1] Tử trạch: Tử trạch là một từ ngữ hiện đại, là cách gọi vui đùa đối với một số trạch nam hoặc trạch nữ, miêu tả một người trạch đến không có thuốc chữa. Ý gốc vốn chỉ người trầm mê Anime, nghĩa xấu, đồng nghĩa với "tộc Otaku". Cũng dùng để miêu tả một căn nhà không có người ở, hoặc chỉ phòng cũ có chuyện ma quái.
Lâm Dã rút giấy lau tay, đi ra phòng bếp, Chu Thừa Nghiêu đang gọi điện thoại ở cửa ra vào. Âm thanh vẫn không lớn như cũ, thái độ miễn cưỡng, không có cỗ kiêu ngạo trước đó, có lẽ quan hệ của người trong điện thoại và hắn tương đối thân mật.
"Đội trưởng?"
Chu Thừa Nghiêu quay người duỗi tay ra, Lâm Dã không biết Chu Thừa Nghiêu muốn làm gì? Cái duỗi tay này của hắn làm anh không kịp chuẩn bị, dừng bước ngước mắt, "Đội trưởng?"
Chu Thừa Nghiêu theo bản năng muốn đi kéo Lâm Dã, nhìn thấy Lâm Dã tay lâm thời thay đổi vị rí rơi xuống bụng Lâm Dã sờ một cái, quay người đi.
Lâm Dã: "..."
Đây là lần thứ hai Chu Thừa Nghiêu sờ bụng của anh, lần đầu tiên là buổi trưa ở ký túc xá.
Lâm Dã sờ bụng mình một cái, sờ đến thịt mềm mại.
Lúc Chu Thừa Nghiêu đến tầng một thì cúp điện thoại, tận lực thả chậm bước chân chờ Lâm Dã cùng đi.
"Căn cứ có phòng tập thể thao, đúng rồi, nhân viên quét dọn căn cứ cái gì cũng làm được. Nếu như em không có lời kiêng kỵ gì,, để nhân viên quét dọn đi vệ sinh quét dọn phòng em đi."
"À." Lâm Dã không thích người khác đụng vào đồ vật của anh.
"Mua quần áo cho em, anh để trong phòng của em."
"Hả?"
Đôi mắt đen sâu lắng của Chu Thừa Nghiêu ý vị thâm trường rơi xuống thắt lưng Lâm Dã, giọng nói trầm thấp xuống, "Những đồ lót ông cụ kia của em —— về sau không tiện."
Không tiện cái gì?
Cái gì?
Lâm Dã đỏ mặt đều không cảm giác được những thứ khác, anh mím chặt môi lung tung gật đầu. "Cảm ơn."
"Em là Lâm Cảm Ơn hả?"
Lâm Dã: "..."
"Mỹ phẩm dưỡng da mua cho em một bộ, phía trên có dán giấy note ghi chú tiếng Trung, em xem dùng."
Lâm Dã ngẩng đầu nhìn hắn.
"Nhìn cái gì?"
"Con trai dùng mỹ phẩm dưỡng da, rất GAY."
Chu Thừa Nghiêu thật muốn hôn chết anh, đem anh làm tại chỗ. Giơ tay lên muốn vớt anh qua xoa xoa một trận, Lâm Dã theo bản năng hơi chớp mắt thân thể trốn về sau, chỉ trong nháy mắt, phản ứng Lâm Dã không tính là chậm, lại nhích lại gần áp vào trên tay Chu Thừa Nghiêu. Ánh mắt Chu Thừa Nghiêu tối xuống, giận liền lên tới, nhưng rất nhanh liền đ è xuống, chí ít mặt ngoài bình tĩnh.
Không phải giận Lâm Dã tránh né, mà là truy cứu nguyên nhân. Cái thói quen tránh né này của Lâm Dã làm sao hình thành? Ai từng đánh anh? Nhưng bây giờ không tiện hỏi nhiều.
"K thần, em tính đi theo con đường người đàn ông cẩu thả sao?" Tay Chu Thừa Nghiêu cuối cùng vẫn rơi xuống trên bờ vai Lâm Dã, không làm càn. "Ừm?"
Cũng không phải không được.
Lâm Dã nói: "Con trai bình thường đều không bôi mà?"
"Ý em là anh không bình thường?" Chu Thừa Nghiêu thu tay lại, nheo mắt nhìn Lâm Dã.
Lâm Dã: "..."
"Xấu mới không bình thường." Chu Thừa Nghiêu lẽ thẳng khí hùng: "Người khác là người khác, không cho phép em cẩu thả."
Đèn phòng tập thể thao sáng rực, Lý Phi ngồi trên máy chạy bộ chơi game, đang đánh tới khúc căng thẳng ngẩng đầu một cái nhìn thấy Chu Thừa Nghiêu, hồn đều dọa bay, vừa bò vừa lăn bò lên trên máy chạy bộ mở ra làm bộ chạy.
Toàn bộ căn cứ chỉ có Chu Thừa Nghiêu tập thể hình, còn lại một đám tử trạch xem tập thể hình là cừu địch. Chu Thừa Nghiêu liền chủ động gánh vác trách nhiệm huấn luyện viên thể hình, lần lượt huấn, dẫn đến có đoạn thời gian Lý Phi một mực hoài nghi Chu Thừa Nghiêu là người của giới nào đó, trong có thể có máu S.
Chu Thừa Nghiêu mở một máy chạy bộ khác ra để Lâm Dã đi lên, chỉnh tốc độ rất chậm, "Đi chậm nửa giờ lên lầu đi ngủ, tối anh không đi ngủ ở chỗ em, không cần chờ anh."
Lý Phi trượt chân nhào vào máy chạy bộ, Chu Thừa Nghiêu quay đầu lạnh lùng nhìn sang, Lý Phi tắt máy chạy bộ, cố gắng trừng lớn mắt, "Hai người các cậu ngủ?"
Chu Thừa Nghiêu nâng ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng lên nhấn xuống mi tâm, thả tay xuống lộ ra nụ cười mỉm hoàn mỹ: "Chính là như cậu nghĩ."
Quay người nhanh chân đi ra phòng tập thể thao.
Lý Phi nhìn chằm chằm Lâm Dã, Lâm Dã đang chậm rãi đi bước nhỏ trên máy chạy bộ, lỗ tai đỏ bừng. Hiện tại Chu Thừa Nghiêu muốn ngủ với anh, Lâm Dã cũng nguyện ý, anh đối với Chu Thừa Nghiêu không có điểm mấu chốt.
Có thể phủ nhận, nhưng không cần thiết.
"Đệt!" Lý Phi nhìn chằm chằm Lâm Dã nhìn khoảng chừng một phút, quay người bước nhanh chạy ra phòng tập thể thao. Lâm Dã lấy điện thoại di động ra mở ra Weibo, lúc này hotsearch đầu trên Weibo là thông báo của Quả Dứa.
Hai phút trước Quả Dứa đăng một bài thông báo: Các thao tác không hợp quy tắc của Lucifer đã tạo thành ảnh hưởng trái chiều cực lớn đối với nền tảng cũng như trò chơi, hiện đóng cửa vĩnh viễn kênh livestream của Lucifer.
Quả Dứa là hậu đài của Lucifer, cha ruột đánh mặt.
Năm phút trước Lucifer còn đăng Weibo tự chứng, nói chuyện này mình hoàn toàn trong sạch. Buổi tối dư luận của Lucifer liền lật bàn, chứng cứ lần lượt thả ra, Lucifer còn đang kiên trì khăng khăng rằng Lâm Dã thua không dậy nổi, kết quả năm phút, chỉ năm phút chính thức liền trực tiếp ra đánh mặt.
Thật k ích thích.
Lâm Dã mở điện thoại ra chia sẻ một bài Phi Vũ lên Weibo, hai phút sau Chu Thừa Nghiêu chia sẻ, hắn kèm theo một đoạn âm thanh phát lại nhiều lần, chỉ cắt câu mạn thiên phi vũ [2] (phế vật) kia lặp đi lặp lại.
[2] Mạn thiên phi vũ: bay múa đầy trời.
Lại một phút, KG-Hầu Tử chia sẻ.
Nửa phút, 3C-A Khốc chia sẻ cùng lời viết: Ba K vẫn là ba K của mày.
KK-TK chia sẻ: K Thần trâu bò.
ZA-Chu Phàm chia sẻ: Bài hát không tệ.
ZA-COCO chia sẻ: Lời bài hát tinh túy.
KG-Thiên Minh chia sẻ.
Bước chân chậm rãi của Lâm Dã đi bước nhỏ nửa giờ kết thúc, cái bài Weibo kia bảy mươi ngàn lượt chia sẻ, toàn bộ giới điện cạnh từ streamer, bình luận viên đến tuyển thủ chuyên nghiệp đều tua bài hát Phi Vũ này.
Phi Vũ lên hotsearch, dư luận trong nháy mắt đảo ngược.
Bộ dạng Lucifer vùng vẫy giãy chết trước khi ra thông báo chính thức đặc biệt buồn cười, trước đó Lucifer bởi vì có Quả Dứa làm chỗ dựa, anh ta bình yên sống sót liền bành trướng. Lúc này, anh ta trực tiếp đem mình bành trướng chết rồi.
Lâm Dã khuyết thiếu vận động nghiêm trọng, anh đi hai kilometer nửa tiếng, quần áo cũng đều ướt đẫm. Lâm Dã thở phì phò lau mồ hôi trên mặt một cái, cất di động vào túi quần quay người lên lầu.
C ởi quần áo xuống cuối đầu nhìn đồ lót của mình, đồ lót xám xịt, mặt lại đỏ.
Rất ông cụ sao?
Chu Thừa Nghiêu mặc kiểu nào?
Lúc Lâm Dã tắm xong nhìn thấy khăn tắm Chu Thừa Nghiêu đã dùng qua, anh cầm lên ngửi ngửi, tựa hồ có hương vị Chu Thừa Nghiêu. Mặt Lâm Dã càng nóng lên, đem khăn tắm vây ngang hông của mình, đi ra ngoài mới phát hiện phòng được thu dọn rất sạch sẽ. Mấy cái hộp đặt ở trên bàn phòng khách, xác thực có mỹ phẩm dưỡng da, ở gần bàn máy tính. Phía trên là giấy note viết tay ghi chú tiếng Trung của Chu Thừa Nghiêu, đầy đủ mọi thứ.
Lâm Dã liếc nhìn, anh không hứng thú với mỹ phẩm dưỡng da, nhưng đối với chữ Chu Thừa Nghiêu thì rất hứng thú. Chữ Chu Thừa Nghiêu sức mạnh đầu bút sức bén, Lâm Dã không hiểu những này nhiều, chính là cảm thấy đẹp mắt, anh lấy giấy note xuống kẹp ngay ngắn vào ví mình.
Chu Thừa Nghiêu không chỉ mua đồ lót, còn có giày. Lâm Dã đem đồ lót giặt một lần rồi treo lên phơi, thay giày chụp một tấm hình gửi cho Chu Thừa Nghiêu.
Chu Thừa Nghiêu đang đánh bo cuối, thoại di động vang lên một tiếng, hắn cầm lấy Wechat liếc nhìn, tay trượt đi đánh hụt một phát súng, trong nháy mắt hắn bị đối diện giết.
Bắp chân Lâm Dã mảnh mà thẳng, làn da trắng nõn, một mực kéo dài đến trong giày thể thao. Khong mang tất cũng không mặc quần, Lâm Dã để chân trần giẫm lên giày thể thao. Cũng may cái này không mang tất, nếu không Chu Thừa Nghiêu hiện tại liền lên phòng đem anh làm khóc, cái góc độ này có thể cho người vô hạn mơ màng.
Nếu như tấm hình này không phải Lâm Dã gửi, Chu Thừa Nghiêu sẽ hoài nghi đối phương đang câu dẫn hắn. Cái này ám chỉ quá rõ ràng, Lâm Dã gửi tới, Chu Thừa Nghiêu đoán anh chỉ là muốn cho mình nhìn giày.
Chu Thừa Nghiêu bấm điện thoại di động, sau một lúc lâu trả lời: "Thử cái khác chưa?"
Trong tai nghe Hầu Tử nói, "Lão đại, anh cảy ra chuyện gì vậy?"
Lại bắt đầu trò chơi lại từ đầu, tin nhắn Lâm Dã lại tới: "Giặt, ngày mai mặc."
Chu Thừa Nghiêu hầu kết nhấp nhô, tay rơi xuống trên màn hình điện thoại di động, cuống họng hơi khô.
"Ngày mai mặc cái nào?"
Lúc này ngừng thật lâu, Chu Thừa Nghiêu từ sân bay đánh ra đến, cầm tới chín giết, tin nhắn Lâm Dã mới tới: "Anh mặc màu gì?"
"Màu đen." Chu Thừa Nghiêu đổi lấy súng bắn tỉa, hắn lại gửi dấu chấm hỏi qua.
"Đội trưởng." Lâm Dã trả lời rất nhanh: "Em còn có cái mật khẩu."
"Tiền của em không cần đưa anh ——" ngày đầu tiên yêu đương liền giao nộp thẻ lương lên cũng chỉ có mình Lâm Dã.
"Không phải tiền, là em."
"?"
"Chu Thừa Nghiêu."
Chu Thừa Nghiêu ngừng tạm: "Cái gì?"
"Nói xong, em ngủ, ngủ ngon." Tin nhắn Lâm Dã tới rất nhanh, gửi xong liền chạy.
Chu Thừa Nghiêu đánh xong một ván, dư vị câu nói này, đột nhiên cảm giác được không đúng, hắn cầm điện thoại di động lên trả lời Lâm Dã: "Ý của em là mật khẩu của em là anh?"
Lâm Dã chưa trả lời tin nhắn.
Chu Thừa Nghiêu nhếch miệng lên, nhoẻn miệng cười nghiêng đầu. Chìa khóa sinh mệnh của Lâm Dã là hắn, đây là lời tâm tình thần tiên gì? Không có dấu hiệu nào đối đầu với gương mặt già nua của Thẩm Mộc, Chu Thừa Nghiêu lập tức liền thu nụ cười lại: "Huấn luyện viên?"
"Lúc huấn luyện đừng nghịch điện thoại, luyện thành dạng này chẳng bằng cậu không luyện đâu."
Chu Thừa Nghiêu: "..."
"Cười rạo rực như vậy, Lâm Dã tỏ tình với cậu?"
"Ừm."
Thẩm Mộc chỉ trêu chọc một câu, không nghĩ tới Chu Thừa Nghiêu còn trả lời, đột nhiên quay đầu: "Hả? Thật?"
Nhìn không ra người ngầu như Lâm Dã lại là GAY thật, xem kỹ Chu Thừa Nghiêu: "Tình huống như thế nào?"
"Không phải lừa." Chu Thừa Nghiêu đeo tai nghe lên: "Nói anh anh cũng không hiểu, con ba ba độc thân như anh. Không ai đưa thẻ lương cho anh hả? Nhân loại cô độc."
"Lâm Dã không ở đây cậu tha hồ biên." Thẩm Mộc không muốn nhìn bộ dạng này của Chu Thừa Nghiêu, khiến cho người ta rất muốn động thủ đánh hắn, "Với tính cách Lâm Dã, cậu nói lời này ở trước mặt cậu ấy, cậu ấy không đánh nổ đầu cậu, tôi không tin." Thẩm Mộc không muốn nói chuyện với Chu Thừa Nghiêu, đi về phía Thiên Minh: "Đánh xong trận này, Thiên Minh đi tìm tôi chút."
Thiên Minh đột nhiên không kịp đề phòng bị điểm tên, lập tức ngẩng đầu: "..... A, được."
"Đừng hắc K thần, tính cách của em ấy rất tốt." Chu Thừa Nghiêu nghiêm mặt, ánh mắt cũng tối xuống, "Em ấy rất ôn nhu."
Tự Kình đang uống nước trực tiếp bị sặc, ho khan mặt đỏ rần, "Anh Nghiêu, K thần ôn nhu?"
Hầu Tử cũng mặt hoảng sợ: "Lão đại, anh không sao chứ?"
- --------
Tác giả có lời muốn nói:
Lâm Dã: Anh Nghiêu của tôi đoán sai một chuyện..... Nhưng tôi không nói.