Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 155: Ngươi dám động vào ta thử xem?



Phương Lâm nhìn mười khối ngọc giản này một lát, nói:

- Xin hỏi chấp sự, là năm tờ phương pháp luyện đan mỗi một tờ đều có một điểm sai sót, hay trên năm tờ phương pháp luyện đan này có không chỉ một chỗ sai sót?

Chấp sự trung niên có phần kinh ngạc liếc mắt nhìn Phương Lâm. Hắn không nghĩ tới chỉ thoáng cái Phương Lâm đã hỏi tới điểm quan trọng trên tờ giấy.

Không sai, đây chính là một điểm rất nhiều người tham gia sát hạch sẽ không quá chú ý tới.

Ngay lập tức, chấp sự trung niên giải thích:

- Ngươi chỉ cần tìm được sai sót nhỏ trên năm tờ phương pháp luyện đan. Về phần có thể tìm được bao nhiêu chỗ sai sót, vậy phải dựa vào chính ngươi.

Phương Lâm nghe vậy, gật đầu biểu thị mình đã hiểu rõ. Ý tứ của người chấp sự trung niên này rất rõ ràng. Năm sai lầm trong phương pháp luyện đan khẳng định không phải ở cùng một chỗ, rất có khả năng càng nhiều hơn.

Phương Lâm cũng không hỏi gì nữa, lập tức cầm ngọc giản lên bắt đầu kiểm tra.

Chấp sự trung niên hơi lui về phía sau một ít, đồng thời vung tay lên, đốt một nén hương ở bên cạnh.

Khối ngọc giản thứ nhất dừng lại ở trong tay Phương Lâm không được mấy hơi thở, đã bị Phương Lâm buông xuống. Ngay sau đó hắn xem tới khối ngọc giản thứ hai.

Nhìn thấy Phương Lâm giống như cưỡi ngựa xem hoa, chấp sự trung niên kia không khỏi nhíu mày, trong lòng còn âm thầm lắc đầu.

Hắn thấy phân biệt phương pháp luyện đan không phải là chuyện cẩn thận hay và tỉ mỉ. Một tờ phương pháp luyện đan thông thường phải lật qua lật lại xem hơn mười lần cũng không quá đáng.

Giống như Phương Lâm nhìn qua vài cái lại để qua một bên, có thể nhìn ra cái gì được?

Chí ít vị chấp sự trung niên này không cho rằng Phương Lâm có thể nhìn ra cái gì.

Mười khối ngọc giản, Phương Lâm dùng thời gian chưa đầy một chén trà nhỏ đã xem xong. Sau đó hắn không liếc mắt xem lại nữa.

Chấp sự trung niên kia nhìn thấy Phương Lâm tự nhiên nhìn qua một lần lại không nhìn nữa, trên mặt rõ ràng có vẻ không vui.

- Thế nào? Ngươi muốn buông tha sao?

Chấp sự trung niên kia mở miệng chất vấn, giọng nói không mấy tốt.

Phương Lâm ngược lại cười hì hì, nói:

- Ta đã xem xong. Phương pháp luyện đan có vấn đề theo thứ tự là mấy cái này.

Phương Lâm nói xong, lại chọn ra năm khối ngọc giản.

Chấp sự trung niên kia nhìn thấy năm khối ngọc giản này, ánh mắt nhìn chằm chằm. Sau đó lúc hắn lại nhìn về phía Phương Lâm, ánh mắt lại thay đổi hoàn toàn.

Không sai. Phương Lâm lấy ra năm khối ngọc giản này, bên trong chính là năm phương pháp luyện đan có vấn đề.

Nhưng mấu chốt là tiểu tử này làm sao nhìn ra được? Lẽ nào hắn thật sự lợi hại như vậy, chỉ liếc mắt nhìn đã có thể nhìn ra vấn đề tồn tại ở bên trong phương pháp luyện đan?

Chấp sự trung niên bán tín bán nghi, lại hỏi:

- Vậy ngươi nói thử xem, năm tờ phương pháp luyện đan này có mấy chỗ sai sót, theo thứ tự là cái gì?

Phương Lâm bình tĩnh tự nhiên, bắt đầu chậm rãi nói.

Nửa nén hương trôi qua, vẻ mặt chấp sự trung niên đầy cay đắng, quay về phía Phương Lâm khoát tay áo, bất đắc dĩ nói:

- Được được, ngươi thông qua.

Phương Lâm thấy vậy, cũng ngậm miệng không nói nữa. Qua là tốt rồi. Nếu không hắn vẫn sẽ nói tiếp.

Lúc này ánh mắt của người chấp sự trung niên nhìn Phương Lâm đã hoàn toàn khác hẳn. Trước đó, trong mắt hắn còn có hơi bất mãn, nhưng lúc này lại chỉ còn lại có sự chấn động kinh ngạc.

Phương Lâm không chỉ nói ra tất cả sai sót trong năm tờ phương pháp luyện đan này, còn thao thao bất tuyệt đưa ra rất nhiều biện pháp cải thiện.

Chấp sự trung niên coi như đã gặp qua không ít thiên tài, nhưng biến thái giống như Phương Lâm này, hắn vẫn là lần đầu gặp phải.

Phải biết rằng trong năm tờ phương pháp luyện đan này tồn tại hai mươi ba chỗ sai sót nhỏ. Trong đó có khoảng ba điểm sai sót đặc biệt rất khó có thể phát hiện.

Cho dù là bản thân vị chấp sự trung niên này năm đó tự mình sát hạch, cũng chỉ phát hiện ra mười một chỗ sai sót mà thôi.

Có người nói ở bên trong Đan Minh có một phần kỷ lục được ghi chép lại. Những người sát hạch tham gia có thể ở cửa ải này tìm được bao nhiêu sai sót đều sẽ được ghi chép xuống, lấy để tham khảo.

Chấp sự trung niên không xem qua phần ghi lại này, nhưng có nghe người ta nói qua, hình như ở bên trong Đại Càn quốc tìm được số lượng sai sót tối đa cũng chỉ là mười chín chỗ mà thôi.

Phương Lâm lại tìm được tất cả những chỗ sai sót. Điều này đã là phá tan kỷ lục cả các tiền bối ghi lại, làm được chuyện các tiền bối không làm được.

Đến lúc này ở phần kiểm tra thứ nhất, tên Phương Lâm đã đủ xứng đáng lưu lại ở trong Đan Minh.

Nhìn nén hương bên cạnh vẫn đang cháy, vẻ mặt của người chấp sự trung niên đầy phức tạp. Chỉ mới nửa nén hương, Phương Lâm này hoàn thành hạng sát hạch phương pháp luyện đan thứ nhất. Điều này nói ra ai sẽ tin được?

Phương Lâm đi ra khỏi Thiên điện. Bên ngoài mọi người đã chờ thật lâu. Khi nhìn thấy Phương Lâm đi ra sớm như vậy, nhất thời thần sắc mỗi người đều khác nhau.

Tô lão nhíu mày, lấy một loại ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía chấp sự trung niên đi phía sau Phương Lâm.

Trên mặt lão nhân Lý gia lộ ra cười lạnh. Hắn cho rằng Phương Lâm nửa đường thất bại, lúc này mới đi ra sớm như vậy.

Âu Dương Tĩnh lại có vẻ lo âu. Bản thân hắn là người trong Đan Minh, cũng đã trải qua sát hạch luyện đan sư nhị đỉnh nên biết rất rõ ràng độ khó trong đó.

Phân biệt phương pháp luyện đan này làm sao có thể làm được nhanh như vậy? Đây là sát hạch đặc biệt thử thách sự kiên trì và sức phán đoán. Gần như mỗi một luyện đan sư tham gia phần sát hạch này đều phải đến gần hết giờ mới dám đưa ra ra phán đoán cuối cùng.

Nhưng Phương Lâm tại sao lại đi ra nhanh như vậy?

Âu Dương Tĩnh không muốn tin tưởng Phương Lâm nửa đường thất bại, nhưng lý trí nói cho hắn biết khả năng này lại cực lớn.

Vẻ mặt Phương Lâm tươi cười, còn lên tiếng chào Âu Dương Tĩnh. Nhưng Âu Dương Tĩnh lại hoàn toàn cười không nổi, vội vàng hỏi thăm tình hình sát hạch của Phương Lâm.

Phương Lâm vỗ nhẹ vào vai Âu Dương Tĩnh, vẻ mặt cao thâm khó dò nói:

- Âu Dương sư huynh, chẳng lẽ sư huynh còn không tin ta sao? Chỉ là sát hạch phương pháp luyện đan mà thôi, tất nhiên là không thành vấn đề.

Vẻ mặt Âu Dương Tĩnh cổ quái nhìn Phương Lâm. Hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy Phương Lâm đang nói bậy.

- Hừ! Nói khoác không biết ngượng. Thất bại đó là thất bại, có gì không dám thừa nhận?

Lão nhân Lý gia không chút khách khí châm chọc nói.

Phương Lâm liếc mắt nhìn hắn, cũng trực tiếp đáp trả nói:

- Lão già kia, quan tài trong nhà đã chuẩn bị xong chưa? Đừng để một ngày chết bất đắc kỳ tử ngay cả quan tài cũng không kịp chuẩn bị.

Lão nhân Lý gia nhất thời tức giận không kìm chế được. Hắn đã bị Phương Lâm chọc giận tới phát điên, cũng bất kể nơi đây có phải hay không ở Đan Minh hay không, trực tiếp một chưởng đánh về phía Phương Lâm.

Một chưởng này có uy lực mười phần. Phương Lâm tự nghĩ mình không ngăn cản nổi tới.

Chỉ có điều Phương Lâm hoàn toàn không lo lắng. Bởi vì Tô lão đã ra tay.

Tô lão trực tiếp xuất hiện ở trước người Phương Lâm. Lão nhân Lý gia này thấy vậy, âm thầm cắn răng, cứng rắn thu một chưởng này lại.

- Tô lão, người này sỉ nhục ta, ta không giết không được!

Lão nhân Lý gia giận dữ hét.

Tô lão nhíu mày, có phần trách cứ liếc mắt nhìn Phương Lâm. Ngay sau đó, hắn lập tức nói với lão nhân Lý gia:

- Nơi này là Đan Minh. Phương Lâm đã là luyện đan sư nhất đỉnh của Đan Minh ta. Chỉ cần ở chỗ này, ngươi không thể làm tổn thương tới hắn.

Lão nhân Lý gia nghe hắn nói vậy, cảm giác trong lòng dường như có một ngọn lửa giận đang cháy hừng hực.

- Lão tặc Lý gia đừng tức giận lớn như vậy, cẩn thận sẽ thật sự khiến mình tức chết đấy.

Phương Lâm vẫn vô cùng đắc ý nói.

Phụt!

Lão nhân Lý gia thật sự phun ra máu. Đây là hắn bị Phương Lâm chọc tức không nhịn được.

- Thằng nhãi Phương Lâm kia! Lý mỗ ta không thể không giết ngươi!

Lão nhân Lý gia giận dữ gầm thét lên khàn cả giọng, đã hoàn toàn không che giấu sát niệm của mình với Phương Lâm.

Phương Lâm đứng ở phía sau Tô lão, khinh thường nói:

- Lý gia các ngươi đều chỉ biết nói mồm thôi sao? Ngươi dám động ta thử xem?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.