Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 158: Lại thua rồi



Khi Phương Lâm lại một lần nữa đi ra khỏi Thiên điện, đi tới trước mắt mọi người, mọi người đều lộ ra vẻ mặt không còn gì để nói cả.

- Phương sư đệ, ngươi sẽ không phải lại sớm hoàn thành sát hạch chứ?

Âu Dương Tĩnh cười gượng hỏi.

Phương Lâm khẽ gật đầu, lập tức nói:

- Chắc là hoàn thành.

Tuy rằng đoán được kết quả này, nhưng tất cả mọi người vẫn không tránh được có phần giật mình. Chỉ có điều lần này vẫn tốt hơn lần trước rất nhiều.

Đi ra sau Phương Lâm chính là nữ tử Lý gia này. Chỉ thấy thần sắc nàng mờ mịt, có phần mất hồn mất vía đi tới trước mặt Tô lão.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Tô lão thấy bộ dạng nàng như vậy, giọng nói có phần nghiêm khắc hỏi.

Nữ tử Lý gia không dám giấu diếm, lập tức giao ra Dư Âm Bối cho Tô lão, đồng thời nói:

- Một nghìn loại dược liệu, Phương Lâm đều phân biệt được hết, không có sai lầm chút nào.

Tô lão nghe vậy, mặc dù trong lòng sớm có sự chuẩn bị, tim cũng vẫn đập thình thịch.

Ánh mắt của nữ tử Lý gia đầy phức tạp lui sang một bên. Nàng thật sự kinh hãi trước biểu hiện của Phương Lâm. Biểu hiện giống yêu nghiệt như vậy thật sự khiến cho nàng không có bất kỳ biện pháp nào có thể ngăn cản được.

Tô lão đặt Dư Âm Bối ở bên tai nghe một hồi, sau đó lập tức thu vào. Hắn quay đầu lại liếc mắt thoáng nhìn nữ tử Lý gia này.

Người này hình như có phần chột dạ, không dám tiếp xúc cùng ánh mắt của Tô lão.

Nội dung trong Dư Âm Bối tất nhiên không giả được. Tô lão cũng biết được chuyện nữ tử Lý gia này cố ý tăng cao độ khó sát hạch.

Tuy rằng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến Phương Lâm, nhưng hành vi của nữ tử Lý gia này vẫn vi phạm giới luật của Đan Minh.

- Ngươi có biết tội của ngươi không?

Đột nhiên, Tô lão nghiêm giọng quát một tiếng, vô hình uy nghiêm tràn ngập ra. Toàn bộ đại điện dường như cũng đông cứng lại.

Mọi người ngạc nhiên nhìn lại. Ngay cả Phương Lâm cũng không hiểu nổi.

Thoáng cái, nữ tử Lý gia lại co quắp ở trên mặt đất. Nàng cũng không biết sao, tự nhiên lại bị ma quỷ ám ảnh thầm gây khó dễ.

Phải biết rằng Đan Minh cực kỳ coi trọng chuyện sát hạch. Nếu như trong quá trình, người chịu trách nhiệm sát hạch động tay động chân gì đó, bất luận là giúp đỡ người sát hạch hay là ngăn cản người sát hạch, đều là tội lớn. Một khi bị phát hiện, Đan Minh tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ.

- Thuộc hạ nhận tội!

Nữ tử Lý gia không giải thích rõ ràng. Chứng cứ vô cùng xác thực, nàng hoàn toàn không có cách nào giải thích được. Hơn nữa, trong thời khắc Phương Lâm hoàn thành sát hạch, nữ tử Lý gia đã biết được mình kết thúc rồi.

Tô lão hờ hững nhìn nữ tử Lý gia, nói:

- Chấp sự Đan Minh Lý Ngọc Lan ngăn cản người sát hạch, phạm phải giới luật của Đan Minh, lập tức tước đoạt thân phận chấp sự Đan Minh, trong vòng năm năm không được tham dự bất kỳ cơ hội thăng cấp nào.

Hắn hoàn toàn không nói thừa đã lại trực tiếp đưa ra phán quyết. Vẻ mặt nữ tử tên là Lý Ngọc Lan kia đầy ảm đạm, trong mắt tràn ngập sự hối hận.

Những người khác thấy vậy đều hiểu rõ. Hóa ra nữ nhân này âm thầm ngăn cản Phương Lâm sát hạch.

Phương Lâm ngược lại cảm thấy bất ngờ. Hắn cũng không phát hiện ra nữ nhân này làm cái gì.

Tô lão nhìn Phương Lâm, nói:

- Sát hạch thảo mộc sẽ không xuất hiện dược liệu cần thiết để chế luyện đan dược tam phẩm. Trong hai trăm loại dược liệu cuối cùng, nàng lấy ra dược liệu không phù hợp với quy định sát hạch, bởi vậy bị phạt.

Nghe hắn nói như thế, Âu Dương Tĩnh, lão nhân Lý gia cùng với các chấp sự Đan Minh khác đều nhìn về phía Phương Lâm.

Phương Lâm xoa tay, nói:

- May là nàng không lấy ra dược liệu chế luyện đan dược ngũ phẩm. Nếu không ta đã có thể xui xẻo.

Tô lão cổ quái nhìn Phương Lâm, nói:

- Nhưng ngươi vẫn phân biệt tất cả dược liệu chính xác.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều hít vào một hơi lạnh. Nhất là Âu Dương Tĩnh và những chấp sự Đan Minh còn thiếu chút nữa rơi tròng mắt ra ngoài.

Bọn họ đều là người đã từng sát hạch, biết rõ độ khó của sát hạch.

Cho dù là Âu Dương Tĩnh trước đây khi sát hạch đạt được thành tích rất khá, nhưng cũng không phân biệt được tất cả các dược liệu, vẫn bị sai bảy loại.

Mà Phương Lâm không chỉ trả lời đúng tất cả, hơn nữa còn là ở dưới tình huống có người cố ý tăng cao độ khó sát hạch.

- Tô lão, trong này có thể có chuyện gì kỳ lạ hay không?

Một chấp sự Đan Minh không nhịn được nói. Hắn thật sự không tin Phương Lâm sẽ lợi hại như vậy.

Tô lão liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Dư Âm Bối ở trong tay ta, ngươi cảm thấy sẽ có thể giả được sao?

Người kia miệng há hốc. Trong lòng hắn tất nhiên còn có nghi ngờ, nhưng không nói gì nữa.

Lão nhân Lý gia ngược lại rất khác thường, không nói được một lời. Tuy rằng sắc mặt hắn không dễ nhìn, nhưng vẫn tính là giữ được bình tĩnh.

Cũng không phải là công phu dưỡng khí của lão nhân Lý gia này bỗng nhiên trở nên tốt hơn. Mà hắn thật sự bị Phương Lâm kích thích quá nhiều, lúc này ngược lại có thể duy trì được bình tĩnh.

Chỉ có điều thành tích của Phương Lâm vẫn khiến cho lão nhân Lý gia kinh hồn bạt vía. Liên tục hai phần sát hạch đều lấy thành tích hoàn mỹ qua cửa. Có người biến thái như vậy sao?

Một lát sau, Lý Sùng cũng đi ra. Chuyện đầu tiên hắn làm sau khi đi ra chính là đi tìm Phương Lâm.

Quả nhiên, hắn tìm được Phương Lâm còn đang ngái ngủ ngồi ở trong góc. Tim hắn chợt đập thịch một cái.

Hắn nhìn biểu tình của những người khác không khác gì với khi mình kết thúc phần sát hạch thứ nhất đi ra. Trong lòng hắn không khỏi lại trầm xuống.

Chấp sự Đan Minh chịu trách nhiệm sát hạch cho Lý Sùng giao Dư Âm Bối cho Tô lão, sau đó lại lập tức lui qua một bên.

Trong lòng Lý Sùng lo lắng không yên. Ở phần sát hạch thảo mộc thứ hai này, biểu hiện của hắn coi như không tệ. Một nghìn loại dược liệu, hắn đã phân biệt ra được chín trăm chín mươi tư loại. Chỉ có sáu loại thảo dược thật sự quá khó phân biệt, mới xảy ra chuyện không may.

Cho dù là như vậy, Lý Sùng cũng hết sức hài lòng về thành tích của mình. Dù sao trong những người thông qua sát hạch năm trước cũng có rất ít người có thể có thành tích tốt hơn mình.

Lý Sùng không cho rằng Phương Lâm có thể có biểu hiện tốt hơn mình. Nhưng khi nhìn bộ dạng của mọi người, Lý Sùng thoáng cái lại cảm thấy không chắc chắn.

Lão nhân Lý gia đi tới bên cạnh Lý Sùng. Hắn cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể quan tâm thân thiết hỏi:

- Thế nào?

Lý Sùng nhỏ giọng nói:

- Trả lời được chín trăm chín mươi tư loại, sai sáu loại.

Nghe hắn nói như vậy, trong lòng lão nhân Lý gia thầm cười gượng.

Quả nhiên lại là như vậy.

Lý Sùng thấy sắc mặt của lão nhân Lý gia khó coi, trong lòng mơ hồ đoán được thành tích của mình sợ rằng không bằng Phương Lâm, nhưng vẫn kiên trì hỏi:

- Kết quả của Phương Lâm này thế nào?

Lão nhân Lý gia lắc đầu. Lý Sùng nhất thời âm thầm cắn răng. Trong mắt hắn đầy vẻ không cam lòng và bi thương căm phẫn.

Tô lão ho khan một tiếng, cao giọng nói với mọi người ở đây:

- Cửa sát hạch thảo mộc thứ hai, hai người cũng hoàn thành sát hạch. Lý Sùng trả lời được chín trăm chín mươi tư loại thảo dược. Phương Lâm trả lời được hết một nghìn loại thảo dược.

Mọi người nghe xong Tô lão nói xong, đều đồng loạt nhìn về phía Lý Sùng, mà không phải nhìn về phía Phương Lâm.

Không có cách nào. Bọn họ rất muốn xem thử biểu tình của Lý Sùng giờ phút này là thế nào.

Lý Sùng đứng ở nơi đó, trên mặt lộ ra biểu tình nói không nên lời. Hai nắm tay hắn xiết chặt, nổi gân xanh.

- Hạng sát hạch thứ ba là luyện đan. Đề mục là Tục Cốt đan. Quy định phải hoàn thành ở trong thời gian quy định, chế luyện ra chí ít sáu viên Tục Cốt đan, phẩm chất không được thấp hơn trung đẳng. Hai người các ngươi lại nghỉ ngơi một lát. Một canh giờ sau sẽ lại bắt đầu.

Tô lão nhìn Phương Lâm và Lý Sùng nói.

Phương Lâm duỗi người, tiếp tục gà gật. Lý Sùng đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, sắc mặt dữ tợn.

- Trận sát hạch thứ ba, bất kể như thế nào ta cũng không thể thua! Cho dù ta phải để lộ ra con bài chưa lật lớn nhất cũng không sao cả!

Trong lòng Lý Sùng thầm giận dữ gầm thét, trong mắt có vẻ kiên quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.