Tuyệt Đối Tập Trung

Chương 16



Anh Dạ Mạc quả thực xuất hiện, hắn lạnh lừng nhìn hai người trước mắt, trong đầu lộ vẻ vừa mới từ Huỳnh Mạc thấy thân ảnh hai người thân thiết.

Cao Nghị Viên vừa thấy Anh Dạ Mạc, lập tức đứng dậy cùng hắn chào hỏi.

“Dạ Mạc, đã lâu không gặp, gần đây khoẻ chứ?” Cao Nghị Viên vươn tay cùng hắn nắm.

“Đa tạ Cao Nghị Viên quan tâm, ta tốt lắm.” Anh Dạ Mạc cũng vươn tay, nhưng ánh mắt hắn dừng ở trên người Mộc Tín Xa, ngay cả nhìn cũng chưa nhìn Cao Nghị Viên liếc mắt một cái.

Cao Nghị Viên đương nhiên nhìn ra hắn đang nhìn Mộc Tín Xa, còn tưởng rằng hắn là tò mò, cho nên giúp bọn hắn giới thiệu.

“Ta giúp các ngươi giới thiệu một chút, Tín Xa, vị này chính là tiểu thiếu gia Anh Bang Anh Dạ Mạc, cũng là người quản lý Bất Lạc Thành; Dạ Mạc, đây là bang chủ Đông Khu Mộc Tuyển Ban Mộc Tín Xa.”

“Cao Nghị Viên, cám ơn ngươi giúp chúng ta giới thiệu, bất quá, chúng ta nhận thức.”ngữ khí Mộc Tín Xa thực ôn nhu, còn ẩn dấu cười cười.

“Thật sự?” Cao Nghị Viên nhìn Anh Dạ Mạc liếc mắt một cái, Anh Dạ Mạc gật đầu.

“Ha ha ta thật sự là lão hồ đồ, các ngươi đều là hỗn trên đường, hơn nữa lại có danh tiếng như thế, đương nhiên là nhận thức thôi.” Cao Nghị Viên cảm thấy được y thật sự là ngớ ngẩn, quên mất bọn họ phân biệt là Đông Khu cùng Tây Khu rất có thế lực bang phái hắc đạo, sao có thể không biết?

“Cao Nghị Viên, nhĩ hảo giống cùng Mộc Bang Chủ rất quen thuộc?” Anh Dạ Mạc hỏi y. Chắc là rất quen thuộc đi!

“Ta cùng Tín Xa? Tính là quen sao? Ha ha ha.” Cao Nghị Viên là rất muốn nói quen, nhưng lại sợ Mộc Tín Xa mất hứng, nhìn sắc mặt y kìa.

“Sao không quen? Đều hôn đến trên mặt còn không phải?” Anh Dạ Mạc lạnh lùng nói. Hắn nhìn về phía Mộc Tín Xa, muốn biết y làm sao trả lời?

“Dạ Mạc ngươi cũng thật là, ha ha.” Cao Nghị Viên nghĩ Anh Dạ Mạc là cố ý trêu chọc bọn họ, cho nên không để ý.

“Tiểu thiếu gia, nhĩ hảo giống đối chuyện ta cùng Cao Nghị Viên cảm thấy hứng thú?” Mộc Tín Xa nói, còn cố ý dùng ba chữ tiểu thiếu gia gọi hắn.

“Một chút hứng thú đều không có.” Anh Dạ Mạc trả lời, nhưng ngữ khí cùng biểu tình này hoàn toàn không giống như là không thèm để ý.

Mộc Tín Xa thế nhưng kêu hắn là tiểu thiếu gia? Không khỏi rất căng đi! Anh Dạ Mạc cảm thấy có chút tức giận.

“Cao Nghị Viên, ngươi nói... Chúng ta là quan hệ gì?” Mộc Tín Xa tiếp theo kéo trụ tay Cao Nghị Viên, ôn nhu nhìn y.

“Này... Chúng ta là..?” Cao Nghị Viên cũng bị y làm cho hồ đồ, bọn họ rốt cuộc là tính quan hệ gì? Tuy rằng y là thực thích Mộc Tín Xa đúng vậy, nhưng là Mộc Tín Xa luôn cự tuyệt y a.

“Cao Nghị Viên, ta đối với ngươi là quan hệ gì một chút cũng không hứng thú, nhưng là, ta phải nói cho ngươi, ta cùng Mộc Bang Chủ có quan hệ.” Nhìn bọn họ cùng nhau kéo tay, ánh mắt Anh Dạ Mạc lại lạnh hơn.

“A? Quan hệ gì?” Cao Nghị Viên không hiểu Anh Dạ Mạc muốn nói cái gì, chính là cảm thấy được không khí giống như không thích hợp?

“Ta cũng rất muốn biết chúng ta là quan hệ gì...?” Mộc Tín Xa đem ánh mắt câu tới Anh Dạ Mạc, y thật muốn nghe xem hắn sẽ nói cái gì.

“Mộc Bang Chủ là tình nhân của ta, chúng ta chính là loại quan hệ này.” ( =v= chưa gì đã công bố rồi)

Anh Dạ Mạc nói xong, thân thủ liền kéo Mộc Tín Xa qua bên mình.

Cao Nghị Viên sửng sốt một chút, y hoàn toàn muốn làm rõ đây là chuyện gì, nhưng là nhìn biểu tình Anh Dạ Mạc cực kỳ lạnh, lại nhìn Mộc Tín Xa khóe miệng ý cười, y đột nhiên tỉnh ngộ .

Nguyên lai chính mình bị đùa giỡn.

Bất quá Cao NghịVviên tính tình tính hảo, y vốn đã cảm thấy được kỳ quái, vì cái gì Mộc Tín Xa lại nguyện ý đáp ứng gặp mặt, hơn nữa đêm nay lại nhiệt tình như thế, nguyên lai chính là bị lợi dụng chọc giận Anh Dạ mạc thôi.

Nguyên lai hai người này là quan hệ như vậy a...

Hắn cười khổ, quên đi, theo bọn họ đi thôi. Chỗ thông minh của y mở ra, y cũng không cố chấp, hơn nữa không bởi vì địch mà mất tín nhệm,vả lại song phương đều là người có quyền thế, hắn cũng không nghĩ đến tội.

“Ta đây thật sự là thật có lỗi, Tín Xa không sớm nói cho ta biết một chút, nếu hiện tại đã biết, ta đây liền đí ra, ha ha.” Cao Nghị Viên cười đến hào sảng, thuận tiện đi tìm bậc thang.

*-*-*-*-*-*

Anh Dạ Mạc hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình, hắn rốt cuộc vừa mới nói loạn cái gì? Cái gì tình nhân của ta? Nhưng lại không hiểu đem Mộc Tín Xa kéo lại, sao đều cảm thấy được là hắn tranh giành tình nhân.

Trời ạ! Hắn rốt cuộc đang làm đây?!

“Dạ Mạc... Chúng ta khi nào biến thành tình nhân...?”

Thanh âm Mộc Tín Xa kéo Anh Dạ Mạc chú ý, hắn thiếu chút nữa đã quên người còn tại trong tay hắn, bị hắn nắm ở trong tay.

Anh Dạ Mạc nhìn bốn phía, quả nhiên có một đống người đối bọn họ ánh mắt đầy tò mò, thế là hắn rõ ràng đem Mộc Tín Xa tiến vào phòng chuyện dung của Bất Lạc Thành.

“Ngươi... Kéo ta tới phòng muốn làm cái gì...? Chẳng lẽ ngươi nghĩ muốn...” Mộc Tín Xa cố ý e lệ hỏi hắn, ngữ khí lộ vẻ mờ ám.

“Bên ngoài nói chuyện không tốt.”

Nhìn y phản ứng, thật sự làm cho Anh Dạ Mạc rất muốn nói: ngươi không cần suy nghĩ nhiều quá,cái gì cũng sẽ không làm!

“Ác... Kia... Ngươi nghĩ muốn theo ta nói cái gì...?” Mộc Tín Xa nhìn nhìn hắn nắm tay mình, không biết hắn có hay không biết nắm tay mình thật sự chặt?

“Này...” Giống như cũng không có gì...

Đúng vậy, hắn không phải nói với y cái gì, vậy kéo y vào phòng làm gì?

“Dạ Mạc... Ta biết ngươi khí lực rất lớn... Nhưng là ta thật sự rất đau... Có thể buông tay không?” Mộc Tín Xa bị hắn lộng đau, có nhớ mấy ngày trước hắn nắm tay mình đến bầm xanh, y cũng chỉ hảo thỉnh hắn buông tay.

Anh Dạ Mạc bị y nói như thế mới phát giác vẫn còn nắm tay y, lập tức thả ra, tay Mộc Tín Xa thật đúng là bị hắn nắm đến in dấu vết.

“Cám ơn... Cho nên... Ngươi có thể nói cho ta biết... Chúng ta là thời điểm nào biến thành tình nhân không...?” Mộc Tín Xa nhìn hắn, đáy mắt tràn đầy ý cười, hắn cũng không có quên truy cứu chuyện này.

“Đó là nói giỡn, không cần xem là thật sự.” Anh Dạ Mạc hoàn toàn không nghĩ thừa nhận hắn vừa mới nói qua cái gì.

“Chính là... Vui đùa...?” Mộc Tín Xa hỏi.

“Trừ bỏ vui đùa còn có thể có cái gì?” Đúng vậy,vừa nãy là hắn nói lung tung!

“Ân... Ta nghĩ ngươi thích ta...” Mộc Tín Xa nói,ngữ khí nghe ra có điểm tiếc nuối.

“Đây là chuyện không có khả năng!” Thích ngươi? Đừng náo loạn, sao có thể?!

Mộc Tín Xa đột nhiên im lặng, nhìn biểu tình như bình tĩnh, đầu lại rất nhanh vận chuyển.

“Ngươi... Làm gì mà không nói?” Mộc Tín Xa không có đáp lại lời hắn, ngược lại làm cho Anh Dạ Mạc cảm thấy không quen.

“Ta đang suy nghĩ.” Mộc Tín Xa nói.

“Suy nghĩ cái gì?” Chẳng lẽ lại muốn tính kế cái gì với hắn sao?

“Ân... Dạ Mạc... Ngươi có hay không cùng nam nhân thượng qua giường...?” Mộc Tín Xa đột nhiên hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.